Chương 99
“Đúng đấy, ông ta nghỉ việc rồi, hơn nữa nghe nói không có một đồng tiền công nào!”
“Chậc chậc chậc…
“Hơn nữa, tôi nghe nói, đối phương ra tay rất ác độc, hỏi ông ta có phải là phó đạo diễn Trần không trước, rồi không nói lời nào liền ra tay, nghe nói, phía sau Tô Lam có người chống lưng, biết được Tô Lam bị bất nạt, vì thế mới đánh phó đạo diễn Trần”
“Hả? Thế lực của Tô Lam lớn như thế?”
“Người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài, sau này chúng ta vẫn nên cẩn thận hơn”
Tô Lam nghe những lời này, cũng cảm thấy kì lạ, phó đạo diễn Trần bị người ta đánh, lại còn từ chức nữa?
Lẽ nào là chồng mình…
Nhưng cô bỏ qua suy nghĩ này rất nhanh, mặc dù cô không quá hiểu về thế lực kinh tế của chồng mình, nhưng từ việc anh ta để cô sống ở khu Rainbow có thể nhìn ra, anh ta có tiền, nhưng không quá nhiều.
Tùy tiện đánh người ta thành ra như vậy, có lẽ không phải anh ta.
Có lẽ là trùng hợp?
Sau khi tan làm tối hôm đó.
Tiêu Mạch Nhiên và trợ lý Hạ Liên của mình cũng đang nói về chuyện này.
“Hạ Liên, em nói Tô Lam vừa bị phó đạo diễn Trần bắt nạt, ông ta lập tức liền bị người ta đánh, đến tiền công cũng không dám lấy mà nghỉ việc luôn, chuyện này không khỏi quá trùng hợp nhỉ?”
“Hình như cũng hơi trùng hợp” Hạ Liên suy nghĩ cẩn thận một lát rồi đáp.
“A Khanh vừa mua lại Tinh Hoàng, Tỉnh Hoàng liền ký hợp đồng với Tô Lam, còn tặng quà gặp mặt quý giá như thế, Tô Lam vừa bị phó đạo diễn Trần bắt nạt, phó đạo Trần liền bị đánh nhập viện, lại còn nghỉ việc nữa, bên trong chuyện này..”
Không biết có phải do bản thân quá nhạy cảm hay không, Tiêu Mạch Nhiên cứ cảm thấy có gì đó hơi kì lạ.
Chiếc dây chuyền hồng ngọc kia, cô ta từng tìm người giám định, tuyệt đối là hàng cực kì cao cấp, giá cả có lẽ còn đắt hơn chiếc vòng mã não đỏ của cô ta một chút, quan trọng là trên thị trường rất hiếm gặp được chiếc dây chuyền hồng ngọc như này.
Quà gặp mặt quý giá như vậy, không thể không khiến người khác nghĩ ngợi lung tung.
Hạ Liên lắc đầu: “Chị Mạch Nhiên, có phải chị quá mẫn cảm rồi không? Tô Lam là người thế nào, chủ tịch Quan là người cao quý như thế, sao có thể có quan hệ gì với cô ta được chứ? Vậy không phải là hạ thấp giá trị của chủ tịch Quan sao?”
Cặp mày của Tiêu Mạch Nhiên hơi giãn ra: “Chuyện này cũng…”
Mấy năm qua tiếp xúc với nhau, cô cũng hiểu cách làm người của Quan Triều Viễn, người như anh cực ít liên hệ với thế giới bên ngoài, bởi vì thân phận đặc biệt, cũng tuyệt đối không thể tùy ý kết bạn với người khác.
“Còn nữa, chị Mạch Nhiên, phó đạo diễn Trần này cũng đối địch với quá nhiều người, cũng chưa chác là bị chuyện của Tô Lam mới bị đánh, nghe nói là ông ta đắc tội không ít người” Hạ Liên nói tiếp.
“Ừ, như vậy…”
“Chị Mạch Nhiên, chờ quay xong bộ phim này, em thấy chị nên nói chuyện tử tế với chủ tịch Quan, xác định quan hệ, miễn cho chị cứ suy nghĩ lung tung mãi”
Gò má Tiêu Mạch Nhiên ửng đỏ, như áng mây chiều trên bầu trời: “Nói linh tinh gì đó?”