Tổng Tài Lão Bà Chờ Ta Một Chút

Chương 40

Kỳ thật không chỉ có Mộ yêu tinh là nôn nóng, Lâm Sanh cũng rất nôn nóng, nhưng là, loại chuyện này nàng không thể qua loa.

Đối với Lâm Sanh mà nói, đây là lần đầu tiên trong đời của nàng a, còn lão bà thì kinh nghiệm sa trường lại rất nhiều, áp lực rất to lớn, cũng không biết hình dung như thế nào.

Ý tứ trong lời nói của Mộ yêu tinh không phải là nàng không hiểu được, nhưng là lần đầu tiên nên nàng muốn chọn một cảnh tượng lãng mạn để lão bà nhớ mãi a.

Nàng nghĩ về sau nếu nhớ đến mình và Mộ yêu tinh hoan ái lần đầu là ở trong phòng tắm, nếu nói ra thì rất ngượng ngùng.

Ý nghĩ của Lâm Sanh, Mộ Lưu Yên đương nhiên không biết. Ở trong lòng nàng, Lâm Sanh thực sự xứng với cái tên Đầu gỗ, chỉ thiếu hai chữ Đầu gỗ khắc ở trên đầu nữa thôi.

Ta nói rõ ràng đem mục đích ngầm ám chỉ cho ngươi biết như vậy, ngươi cư nhiên còn không hiểu, Đầu gỗ, ngươi rất có phật tính!

Mộ tổng tài kia đã muốn rèn, chỉ tiếc là rèn sắt không thành thép, bởi vì Lâm Sanh ngay cả thiết cũng không phải.

Trong lòng có lửa, Mộ Lưu Yên liền kiếm chuyện với Đầu gỗ, Lâm Sanh chỉ có thể bất đắc dĩ chịu áp bức, đã không còn những ngày ung dung tự tại nữa rồi.

Vì tương lai của mình mà suy nghĩ, Lâm Sanh cũng cố gắng nhưng kết quả thu được không nhiều a, trong thời gian sắp tới nhất định phải bắt được Mộ yêu tinh, nếu không được thì ngày hôm đó liền tử a.

Lãng mạn và vân vân, nếu lập tức không có, như vậy chính mình tự sáng tạo.

Thậm chí ông trời cũng nghe được tiếng hò hét trong lòng Lâm Sanh, sự lãng mạn của nàng hạ xuống rồi.

Hàng năm Mộ thị đều có các loại phúc lợi như nghỉ phép, công ty tổ chức nhiều hoạt động, và năm nay, Mộ tổng tài tuyệt bút vung lên, du lịch ba ngày hai đêm ở bãi biển Tam Á ở Hải Nam. Mà bởi vì tập đoàn Mộ thị có rất nhiều nhân viên, nên đương nhiên không thể lập tức đi, cho nên chia làm nhiều nhóm dựa theo ngành.

Hải Nam a, bãi biển a, Bikini a! Trong đầu Lâm Sanh tựa hồ hiện lên hình ảnh Mộ yêu tinh mặc bikini hướng tới chỗ mình chậm rãi tới gần, trong lòng tràn đầy lửa.

Nói là ông trời cho cơ hội, không bằng nói là Mộ Lưu Yên suy đi nghĩ lại mới cho ra kết quả. Đợi đến khi Đầu gỗ nhà mình giác ngộ, sợ là nàng đã hoa tàn ít bướm.

Một khi đã như vậy, hoặc là không làm, còn đã làm thì phải làm đến cùng.

Suy nghĩ của Mộ tổng tài thực sự hoàn mỹ, cũng giống như vậy, Lâm Đầu gỗ cũng thấy được rằng lần đi du lịch này là một cơ hội không thể bỏ lỡ, Hải Nam a? Bãi biển cùng với bóng cây dừa, đã đủ lãng mạn đi? Vậy thì chính mình còn chờ cái gì? Nhiều ngày xem phim như vậy mắt cũng đủ mù rồi, thực ra thì chính mình cũng rất tức giận a!

Một quyết định lần này của Mộ Lưu Yên làm cho nhân viên tổng công ty Mộ thị dâng lên, sóng gió không nhỏ, trước kia công ty hằng năm cũng tổ chức đi du lịch, nhưng cũng chỉ ngồi xe buýt. Lần này Mộ tổng tài hào phóng bao cả tiền vé máy bay qua lại, chỉ riêng một lần du lịch như vậy, công ty chi ra không ít tiền a.

Không chỉ đơn giản là vé máy bay mà cả khách sạn cũng được Mộ tổng trả hết, nói tóm lại, lần này khi du lịch trở về không chừng phải tăng ca thêm một tuần.

Tuy nhiên, việc này cũng đáng giá.

Dù sao tăng ca là có tiền đi Hải Nam, cơ hội hiếm có vì không phải lúc nào muốn đi liền đi được.

Đương nhiên vì kế hoạch lần này có điều chỉnh, trong lúc đó các ngành cũng cần phối hợp, cho nên cũng không phải hôm nay phê chuẩn là ngày mai có thể liền đi.

Dựa theo lệ thường, những người lãnh đạo luôn đi trước để tìm hiểu những bài hát dân ca ở nơi đó, nhóm đầu tiên đương nhiên là của Mộ yêu tinh và Lâm Sanh. Cho dù không phải, không chừng Mộ Lưu Yên cũng sẽ làm mọi cách làm cho phải.

Có thể nói, lần này đi Hải Nam còn không phải vì Lâm Sanh đi? Trước kia đối với những hoạt động như thế này, Mộ tổng tài không yêu thích, căn bản cũng sẽ không tham gia, nhưng mà lần này lại khác. Vì tương lai tính – phúc của cuộc sống chính mình, mình phải can đảm tiến về phía trước.

Bởi vì hai người đều tưởng tượng sẽ từng bước tiến hành giao lưu sâu sắc với nhau khi ở Hải Nam, cho nên Mộ yêu tinh đang làm việc nhìn thấy Lâm Sanh cũng thuận mắt hơn, không có làm khó xử nàng, cũng giống như vậy, Lâm Sanh vì hành trình Hải Nam lần này cũng tiến hành chuẩn bị tất cả rồi.

Trong lòng hai người đều biết rõ ràng, hai bên tính kế lẫn nhau, nhưng không có ai nói toạc ra.

Vì thế, đoạn thời gian này hai người ở chung với nhau có bầu không khí kì lạ, có vẻ như cả hai không ai có bất kì ý nghĩ bất lương gì trong đầu, người ngoài không biết còn tưởng rằng đây là tình yêu thuần khiết a.

Cuối cùng, Lâm Sanh cùng Mộ Lưu Yên đều có vạn phần chờ mong và háo hức chờ đợi chuyến bay tiếp theo đến Hải Nam, chiếc máy bay chậm rãi bay lên.

Lần này bất đồng với khi bình tĩnh bay đi Pháp mà là kích động cùng thấp thỏm, Lâm Sanh nhìn những đám mây bên ngoài máy bay, trong đầu không trong sáng hiện lên hình ảnh Mộ yêu tinh hoàn toàn không mặc gì, chỉ có những đám mây mờ mịt che đi những bộ phận quan trọng, làm cho Lâm Đầu gỗ vạn phần xúc động.

Mấy ngày gần đây nàng không ngừng học tập các loại tài liệu, thật sự là tổn hại sức khỏe a!

Nhưng mà để không bị mất mặt, khổ bao nhiêu cũng đều đáng giá!

Nhất định phải tặng cho Mộ yêu tinh một đêm khó quên!!!

Tam Á nằm ở cực nam của đảo Hải Nam, là thành phố du lịch ven biển nổi tiếng nhất ở phía Nam.

Máy bay vừa đáp xuống sân bay, lập tức liền có xe buýt mà Mộ thị phân công đến đón.

Có thể nói, thật sự là ở nơi nào cũng có thể nhìn thấy bóng dáng của Mộ thị.

Đại bí thư là trợ thủ đắc lực nhất của Mộ tổng tài, tự nhiên là do nàng sắp xếp.

Đương nhiên, cũng không biết là do Mộ tổng tài bày mưu đặt kế hay vẫn là Đại bí thư tự sắp đặt, Lâm Sanh cùng Mộ Lưu Yên ở cùng một phòng.

Mặc kệ là ai sắp đặt đi chăng nữa, Lâm đầu gỗ đều rất vui vẻ, đây không phải là cơ hội cho ta sao? Cho dù không dùng chung một phòng, cũng phải đổi thành một phòng.

Nếu không, nửa đêm làm sao có thể nhào lên?!

Lâm Sanh đi theo sau Mộ tổng tài bước vào phòng của hai người.

Để mối quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới thêm hòa hảo, cho dù là Tổng tài thì cũng bình đẳng giống như mọi người ở phòng thường, không có ngoại lệ.

"Mộ yêu tinh, xế chiều chúng ta đi dạo biển một chút được không?" Lâm Sanh liếc mắt nhìn bên ngoài cửa sổ thấy thời tiết thật là đẹp, khách sạn gần bãi biển, đi qua cũng không mất bao nhiêu thời gian, hơn nữa khách sạn còn cung cấp dịch vụ đưa đón, ngồi trên xe ngắm cảnh, được xem như là một loại dịch vụ được dùng nhiều nhất.

Mộ Lưu Yên đang sắp xếp lại quần áo mà mình đem đến, nghe được đề nghị của Lâm Sanh, trong lòng vui vẻ, "Tốt, khó lắm mới có thời tiết tốt như vậy." Để câu dẫn Đầu gỗ, nàng bất cứ giá nào cũng làm. Đặc biệt, nàng dựa theo khẩu vị của Lâm Sanh mà tới cửa hàng mua một bộ bikini, chính là vì lúc này.

Vốn ban đầu Mộ tổng tài của chúng ta cũng không có định nôn nóng như vậy, chính là gần đây thanh tâm trong sáng của nàng lại sắp đến thời gian biến thành sói, hơn nữa nàng đối với Lâm Sanh có đủ loại cảm tình phát ra và cảm giác nguy cơ cùng tồn tại, cũng cảm thấy được rằng nếu hai người không có làm chuyện mà vợ chồng nên làm thì không khí sống chung sẽ rất nhạy cảm, khó chịu.

Điều này làm cho Mộ yêu tinh nôn nóng muốn áp đảo và bị áp đảo.

Đầu tiên hai người định nghỉ ngơi một lúc, sau đó ở trong khách sạn ăn một cơm và một chút đặc sản của Hải Nam, cuối cùng mới đi dạo biển.

Vịnh Á Long là một vịnh hình bán nguyệt ở Hải Nam, là một trong những danh lam thắng cảnh Hải Nam, được khen là "Đệ nhất Vịnh".

Mà Mộ thị khách sạn ở gần ngay tại Vịnh Á Long.

Lâm Sanh cùng Mộ Lưu Yên chia nhau đi thay đồ, Lâm Sanh phong cách hành động cũng giống như nam sinh, cho nên trên người nàng mặt một áo sơ mi màu trắng ngắn tay, phía dưới thân là một chiếc quần soóc, đứng ở chỗ râm mát tưởng tượng bộ dáng Mộ yêu tinh mặc Bikini.

Nói lầm bầm, nàng chính là mong muốn nhìn thấy thiếu vải một tí, hơn nữa Mộ Lưu Yên cũng không tính toán giấu diếm nàng, ngược lại làm cho Lâm Sanh hảo hảo chờ mong. Rõ ràng chính là vì câu dẫn người nào đó sao!

Buồn chán chờ đợi làm cho tim Lâm Đầu gỗ càng ngày càng mất bình tĩnh, thời gian Mộ Lưu Yên đi thay đồ chưa lâu, thế nhưng Lâm Sanh cảm giác được như là một thế kỉ đã trôi qua.

Rất lo lắng.

Chính cái gọi là, thiên hô vạn hoán thủy đi ra, do ôm tỳ bà che bán mặt. 

Lâm Sanh ánh mắt phát sáng nhìn Mộ yêu tinh.

Đây không phải là lần đầu tiên thấy cơ thể của Mộ yêu tinh, nhưng mỗi một lần xem đều làm cho người ta có một loại cảm giác khác nhau.

Ánh mặt trời chiếu xuống, cả người Mộ yêu tinh đều tản ra sức hấp dẫn, có lẽ cái này gọi là "Sức sống thanh xuân".

Da thịt mịn màng như tơ lụa, không có bất kì một tì vết nào, dung mạo dáng người làm cho Lâm Sanh không khỏi cảm thán sự tạo hóa thần kỳ của ông trời.

Mộ yêu tinh dường như thật sự yêu thích màu đen, làn da trắng nõn cùng bộ Bikini màu đen làm cho người ta khó có thể thoát ra khỏi sự hấp dẫn này, tôn lên cơ thể trưởng thành của Mộ yêu tinh, đó quả nhiên là một cây táo chín chờ đợi bạn đến ngắt lấy.

Phần mông được che phủ bởi một khối màu sắc và hoa văn xà – rông, thật ra bộ dáng trưởng thành dẫn theo một chút nét dễ thương, làm cho người ngắm khó quên.

Mộ yêu tinh, ngươi đúng thật là có thể làm yêu quái!

Lâm Sanh hít một hơi, nhìn phía đối diện Mộ yêu tinh hướng tới mình chạy tới, dường như nghe thấy tiếng tim trong lồng ngực sắp nổ mạnh. Những bước chân kia không phải là dẫm nát bờ cát, mà là dẫm nát lòng của nàng.

Yêu nghiệt nữ nhân này rốt cuộc đã gây họa cho bao nhiêu người? Lâm Sanh trong lòng không khỏi xúc động, vẫn là ta hy sinh một chút, đem nàng đóng gói mang đi đi!

Đẩy ngã, thật là vô cùng cấp bách!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: sắp đẩy, tiểu phá vì Lâm Mộc Đầu đích lần đầu tiên riêng tuyển Sanya, cỡ nào tốt đẹp chính là ven biển thành thị a ~~

Đầu gỗ, mau đưa nhà ngươi tổng tài đẩy ngã! Đột ^-^ đột

Tiểu phá không đi qua Sanya, cho nên có cái gì sơ hở hoặc là sai lầm đích, mọi người cũng liền được chăng hay chớ đi, coi như chỉ là song song không gian.

Ngày mai hội càng bác, cho nên tổng tài không nhất định.

Chú thích:

* Thiên hô vạn hoán thủy xuất lai – Do bão tỳ bà bán già diện: Trích từ Tỳ Bà Hành của Bạch Cư Dị. Mĩ nữ xuất hiện trong phút đầu gặp làm cho người xem bỡ ngỡ, ngượng ngùng, mày chau, tiếng tơ của khúc dạo đàn, ta có thể đoán được một tâm trạng, một cuộc đời không chút bình thường của người kĩ nữ mà nhà thơ gặp đêm nay.
Bình Luận (0)
Comment