Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 18

“Chuyện gì vậy?” Sở Ngự Bắc bỗng nhiên mở mắt ra, ánh mắt hằn lên những tia máu, toát ra tia nhìn lạnh lẽo, cả ngày hôm qua anh đã phải ở phủ tổng thống tăng ca suốt đêm, sáng sớm hôm nay lại phải ra ngoài tham dự một cuộc hộp, nên mới tranh thủ ở trên xe chợp mắt nghỉ ngơi một chút.

Một năm trở lại đây, số lần anh bị ám sát thật sự không ít, đêm nào cũng không được yên giấc.

“Là cô gái ngày hôm qua chặn xe chúng ta ở sườn núi.”

Sở Ngự Bắc quét ánh mặt lạnh nhạt ra bên ngoài, nhếch đôi môi mỏng của mình nói:"lái xe sang một bên.” Gương mặt anh tuấn lạnh lùng không hề biểu lộ bất kì cảm xúc nào.

“Này này này……” Lộ Tình Không thấy anh ta đến cửa sổ cũng không có ý định hạ xuống, thậm chí còn chuẩn bị lái đi, không từ bỏ mà gõ mạnh vào cửa sổ xe, một tay bám vào phía sau đuổi theo.

“Đừng để lộ thân phận", giọng nói trầm thấp lạnh nhạt của Sở Ngự Bắc vang lên sau đó lại một lần nữa chợp mắt tiếp tục nghỉ ngơi.

“Cô gái, cái cách liều mạng chặn xe người khác này của cô có thể đổi đi được không, ngộ nhỡ tôi không kịp thời phanh xe lại, thì đây đã là lần thứ hai cô phải đi gặp Diêm Vương rồi đấy.”

Lộ Tình Không cười một cách nịnh nọt, lại còn có tâm trạng bắt bẻ câu nói của Tần Hãn “Nghiêm túc mà nói, nếu có đi gặp Diêm Vương thì tôi cũng chỉ có thể đi một lần duy nhất, nếu ngày hôm qua đi rồi, thì hôm nay tôi đã không có cơ hội ở đây mà chặn xe anh.”

Tần Hãn, “……”

Lộ Tình Không định thò đầu vào trong xe xem xét, xem xem ngồi phía sau là nhân vật to lớn nào, chỉ là lần này Tần Hãn hạ cửa số xuống rất thấp,vậy nên cô không có khả năng thò vào được.

“Bên ngoài nóng quá, để tôi vào trong xe rồi chúng ta nói chuyện được không.”

Tần Hãn, “……”

Cô gái này có phải quá tự nhiên rồi không,xe của Sở Ngự Bắc chứ đâu phải xe của người bình thường mà nói muốn lên là lên được?

“Chúng tôi đang rất gấp, nếu cô có chuyện gì thì mau nói nhanh đi.”

Lộ Tình Không bĩu môi,đôi mắt to xinh đẹp đảo qua đảo lại, “Các anh có quen biết với ngài phó tổng thống không?”

Biểu cảm trên gương mặt Tần Hãn có chút quái dị, lén lút đánh mắt nhìn người đàn ông đang ngồi phía sau, chỉ thấy ngài phó tổng thống vẫn bình tĩnh nhắm mắt nghỉ ngơi.

Anh ta lúc này mới ý thức được vì sao ông chủ lại dặn dò không được để lộ thân phận.Thì ra đã sớm dự liệu được cô gái này sẽ tìm đến tận cửa.

"Cô tìm ngài ấy có chuyện gì sao?” Tần Hãn lảng tránh câu hỏi, hỏi ngược lại.

Hai đầu ngón tay Lộ Tình Không chọc chọc vào nhau, biểu cảm có chút ảo não, “Tôi không cẩn thận đáp tội ngài ấy, nhưng anh ta lại mang chuyện này đổ lên đầu người vô tội,người nào làm người ấy chịu, như này chẳng phải là giận chó đánh mèo sao? Dù là Phó tổng thống thì cũng không thể không nói đạo lý đúng không.”

“Chuyện này……cô như này là muốn tìm phó tổng thống lý luận sao?” Tần Hãn vặn hỏi, lại không quên quét ánh mắt qua kính chiếu hậu nhìn về phía sau, lại nghiêm túc nhìn gương mặt cô cùng tinh tế xinh đẹp của Lộ Tình Không, bọn họ mặt đối mặt nói chuyện với nhau, cô trang điểm, vì vậy việc anh ta không nhận ra cô có thể thông cảm được, nhưng hắn tồn tại cảm, như thế nhược sao?

Anh ta chính là người giúp việc thân tín bên cạnh Sở Ngự Bắc……

“Pháp chế xã hội sao, tự nhiên lại muốn nói lý lẽ! Nắng quá đi, hazzz, đại nhân, ngài để tôi lên xe rồi chúng ta nói chuyện tiếp được không? Các anh nhất định là có quen biết với phó tổng thống?”

Tần Hãn thầm nghĩ, đâu chỉ là quen biết, còn rất thân thuộc là đằng khác, dám tìm phó tổng thống để nói lí lẽ, cô gái này gan quả thật không nhỏ.

Anh ta đang định trả lời, qua kính chiếu hậu nhìn về phía sau thì lập tức hoảng hốt, chỉ kịp hét lên một tiếng, “Cẩn thận……”

Đã không kịp, một viên đạn xuyên qua cánh cửa đang hé mở phía sau hướng thẳng về phía Sở Ngự Bắc,bất chợt Lộ Tình Không di chuyển thân mình, viên đạn liền đâm trúng vào bả vai cô.

Trong nháy mắt, Lộ Tình Không ngã xuống đất, bất tỉnh.

Cửa phủ Tổng thống bảo vệ nghiêm mật, dù là bắn trúng hay không thì những kẻ có ý định ám sát cũng chỉ có một cô hội nổ súng duy nhất.

Cảnh báo vang lên, toàn thành phố truy bắt. 

Sở Ngự Bắc trước khi Lộ Tình Không bị thương đã mở cửa xe ra, vừa mới đứng lên, thì đột nhiên chỉ có thể giương mắt nhìn cô gái lanh lợi hoạt bát trước mắt mình ngã xuống.
Bình Luận (0)
Comment