Tống Tử Thiên Vương

Chương 14


Tác giả: Hà Hán
Editor: Châm Than
Thượng Triết vừa ngồi đợi Đinh Kỳ vừa tiện tay lướt weibo, dư âm từ đợt cái tin tức cậu dắt con về nước nổ ra vẫn còn, bây giờ bất kể cậu đăng lên gì lên, fan và anti-fan của cậu cũng sẽ làm một trận combat căng cực ở dưới.

Ví dụ như hôm nay cậu đăng weibo: Chào buổi sáng! Bắt đầu làm việc thôi nào [icon fighting]!; kèm theo tấm ảnh selfie kế bàn ăn, trên bàn còn để đĩa xà lách với cái sandwich trứng giăm-bông, còn cậu thì bưng một cái ly có in hình bò sữa lên chào mọi người.

"Trời đậu xanh! Bình luận đầu tiên luôn! Cái cậu Triết ngốc này ăn gì mà dễ thương vậy!!!"
"Mới mở mắt đã lướt thấy nam thần ròi! Vui quá đi ♡♡ "
"Ố kìa! Sao lại không lấy con trai ra cọ nhiệt nữa rồi cà?"
"Nói cái gì đấy, cậu ấy lấy con trai ra làm mấy chuyện đó bao giờ, có phân biệt được bị paparazi chụp lén không, rõ ràng Triết Triết là người bị hại mà!"
"Xem ai đang nói chuyện kìa, idol nhà cô đi xe không chịu mua vé, cậu ta mà người bị hại á? Xin lỗi chứ, cái cô mà sinh con cho cậu ta nhưng không có danh phận mới là người bị hại ấy! Thứ tra nam thiếu trách nhiệm!"
"Muốn thấy mặt bé Triết ghê [long lanh]! Idol ơi mang bé Triết đi gameshow "Bố ơi GoGoGo!" đi mà!"
"Ôi cái bạn nào vừa nói là Triết ngốc nhà tôi thiếu trách nhiệm ấy, có thấy mình bị ngáo không vậy, mẹ ruột của thằng bé còn chưa nói gì mà đã dám mở mồm la "tra nam" rồi, bộ cũng muốn sinh em pé cho Triết ngốc lắm rồi hả hay gì →_→"
"Ọeeee, idol nhà mấy cô tặng tôi còn chẳng thèm cơ, chắc cũng chỉ mấy đứa não tàn mới coi cậu ta là vàng bạc thôi [móc cứt mũi]"
"Trời đắc mẹ! Cái ly bò sữa gì dễ thương xỉu [tym]! Oke Taobao chốt đơn! ο(=・ω=)ρ⌒☆"
"Đừng có hắc Triết ngốc nhà tui nữa! Bộ mấy người không nhìn ra Triết Triết đã cố gắng rất nhiều rồi hả!
"Cái cậu chốt đơn Taobao đâu mất rồi!! Nhẹ nhàng xì cái link ra đi chứ!"
Đối với những suy nghĩ phỏng đoán của cư dân mạng về thân thế KK, Thượng Triết đã nhờ Đinh Kỳ giải thích với truyền thông cậu là bố của đứa trẻ, còn về ai là mẹ KK, để bảo vệ quyền riêng tư cho nghệ sĩ, sẽ không công khai danh tính nhân vật.

Tuy là vẫn còn vài lời mắng nhiếc khó nghe, nhưng cũng không còn ảnh hưởng quá nhiều đến cậu, vì vậy Thượng Triết lựa chọn mắt nhắm mắt mở cho qua.

Lướt weibo xong, Thượng Triết nhẹ nhàng ghi nhớ mấy từ mạng như "trời đắc mẹ", "sinh em pé", "quá dễ thương nhòi", cảm giác như vừa được mở ra cánh cửa thời đại mới.

Thượng Triết đã đậu bài kiểm tra nhập môn, nhưng cả cậu học tra tóc xoăn hạt dẻ kia cũng đỗ luôn rồi.

Tóc xoăn hạt dẻ tên là Khưu Phi Thần, mới vừa ký hợp đồng với Ngân Thịnh năm nay, cậu ta đối đãi với người khác ít ra cũng khá thân thiện, riêng tới Thượng Triết, như kiểu bị người ta nhìn không thuận mắt, gặp nhau thì vẫn chào đấy, nhưng mà lúc nào cũng trưng cái mặt "cậu-nợ-tiền-tôi" ra, hết sức kiêu ngạo.


Thượng Triết vẫn cứ không hiểu rốt cuộc cậu đắc tội người ta hồi nào, hôm nay được Tiểu Huệ nói cho một tin tình báo hết sức quý giá: Thì ra, Khưu Phi Thần crush trúng người đại diện vàng của Ngân Thịnh – Đinh Kỳ, nhưng mà Đinh Kỳ lúc nào cũng chỉ mãi lo đi chùi đít cho cái người dắt con về nước tiện tay comeback là cậu, Thượng Triết.

Ba năm không gặp, cố nhân từ chồng người thành bố của con người, Đinh Kỳ cố nén nước mắt, dẹp hết những công việc từ trước, chỉ mỗi làm người đại diện cho một mình Thượng Triết, chỉ mong được lặng lẽ bảo vệ người mình yêu.

Thượng Triết: "..."
Tiểu Huệ cũng haha một tràng dài: "Hờ mà nói giỡn thế thôi, nói tóm lại là cậu ta muốn Đinh ca làm người đại diện, nhưng mà không thành, thế là trút giận lên đầu cậu thôi."
Thượng Triết rùng mạnh: "Ôi chị đừng có mà đùa kiểu này với Đinh ca, ổng mà nghe được chắc phong sát em mất."
"Đùa gì?" vừa nói xong, Đinh Kỳ cầm theo một xấp tài liệu bước vào trong.

"Không có gì không có gì hết á," Thượng Triết vội vàng giở thói lươn, "buổi chiều đi quay quảng cáo hả anh? Mình quay cái nào trước thế? Nước tăng lực hay là điện tử ấy nhỉ?"
"Anh còn nhận thêm cho cậu một cái nữa rồi đấy."
"Gì á anh?"
"Sữa bột em bé."
"..."
"Đừng căng thẳng, đùa tí thôi." Đinh Kỳ đẩy gọng kiếng, "tuy là anh thấy cái quảng cáo này hợp với cậu lắm."
Thượng Triết bây giờ hơi bị muốn dâng Đinh Kỳ trả cho Khưu Phi Thần.

Đinh Kỳ đi một vòng quanh Thượng Triết bắt bẻ: "Da dẻ còn tạm ổn, xem ra ở nước ngoài cậu sống cũng sung sướng lắm, thân hình thì chả đâu tới đâu, cậu có kiên trì tập luyện không đấy?"
Thượng Triết ăn ngay nói thật: "Lúc ở nước ngoài cũng siêng tập, mà dạo gần đây em có thả lỏng một tí..."
Đinh Kỳ nói: "Về bảo huấn luyện viên thể hình lên kế hoạch cho cậu, điều chỉnh lại trạng thái một chút, nhanh còn đi kiếm tiền về cho anh."
Thượng Triết, giờ đã rớt xuống giai cấp bị bóc lột, chỉ đành rưng rưng hai dòng lệ cay cay trả lời: "Ò, em biết nhòi."
"..." Đinh Kỳ coi như không thấy sự ngu ngốc của nghệ sĩ nhà mình, "dạo này có một bộ tình cảm hiện đại, một suất nam chính một suất nam phụ, công ty muốn để cậu và Khưu Phi Thần đi thử vai, cậu thấy thế nào?"
"Trời đắc mẹ! Quá tốt luôn ấy chứ! Em muốn diễn nam chính lắm lắm!"
"Được thôi, nếu cậu đi kèm theo tầm một vạn tệ bỏ vốn đầu tư, vai nam chính đương nhiên sẽ là của cậu."
"Gìiiiiii..." Thượng Triết cười gượng, "ý của anh là sao á?"
"Bên phía người đại diện của Khưu Phi Thần có vẻ kiên định với vai nam chính này lắm, bảo anh kêu hai người cùng đi thử vai."

Thượng Triết vui vẻ nói: "Được luôn! Vậy đi, chỉ là cậu ta đang nhắm đến vai chính thôi mà, em chịu khó đi chung với cậu ta là được rồi.

Cái logic hồi bữa hai người còn nhớ không? Bình thường chính khách chả bao giờ được chọn đâu, chỉ có khách ngoài mới có khả năng cao thắng cuộc thôi"
Đinh Kỳ vô cảm nhìn cậu, sau đó quay sang Tiểu Huệ nói: "Sang nói với Khưu Phi Thần, cái tên tra nam này tôi chả cần nữa, có thể đáp ứng tình cảm của cậu ta rồi."
Tiểu Huệ: "=口=!!!"
Thượng Triết kêu la thảm thiết: "Đinh ca đừng đi mò! Em biết sai nhòi!!!"
"Nói tiếng người coi!"
"Ò, Đinh ca em sai rồi, em sẽ chuẩn bị kỹ càng để đi thử vai."
Buổi chiều Tiểu Huệ đưa Thượng Triết đi quay quảng cáo điện tử, Đinh Kỳ đi gặp Chu Khang, báo với hắn chuyện Thượng Triết đi thử vai bộ "Xuân Hiểu Chi Mộng"."
Chu Khang nói: " Sao cậu không nói thật với ta luôn? Bộ phim kia là để ra mắt cho người mắt, nhân vật cũng được thiết kế cho phù hợp với Khưu Phi Thần, cậu ta đi góp náo nhiệt làm quái gì."
Đinh Kỳ xoa mắt: "Dù sao thân phận của Thượng Triết vốn cũng hơi khó nói, cậu ta vốn nổi từ đi ca hát, bây giờ lại trở về đi đóng phim, muốn chuyển cũng phải đợi thời cơ thích hợp.

Vốn cũng không hẳn là người mới nữa rồi, nhân khí cũng tích được một lượng kha khá, nếu vậy không thể tìm đại một bộ nào đó quá nát cho cậu ta đóng, nhưng mà lịch sử đen tối của cậu ta ba năm trước..."
"Tôi hiểu." Chu Khang ảo não.

"Lần này đưa cậu ta đi thử vai, tôi cũng muốn xem trạng thái và năng lực hiện tại đang ở đâu, vai nam phụ của Xuân Hiểu Chi Mộng có vẻ sẽ dễ được lòng khán giả, để cậu ta diễn lấy kinh nghiệm cũng hợp.

Nếu cậu ta diễn ổn, thì tôi vẫn còn một bộ khác, cho cậu ta đi tranh suất nam chính luôn, còn nếu kết quả thật sự nát quá, vậy thì lại cho cậu ta trở lại ra album thôi."
"Vậy được rồi," Chu Khang tán đồng, " cái tên này quá cố chấp, không đến đường cùng thì không biết bỏ cuộc là gì, cậu xem xem mà dạy dỗ cậu ta là được."
"Đúng rồi, còn có chuyện này." Đinh Kỳ đẩy gọng kiếng, vẻ mặt thoắt cái thay đổi, cả ngoài toát ra cảm giác vô cùng âm hiểm.

"Chuyện gì?"
"Tôi biết mẹ ruột của đứa bé Thượng Triết đưa về là ai rồi."
"Á đừu?!" Chu Khang nhảy cẫng lên từ ghế giám đốc, "chuyện quan trọng thế này mà cậu lại để nói sau à! Là ai đấy? Nói mau nói mau! Ấy từ từ cậu đợi tí, tôi đi xem xem cửa sổ đóng chưa đã."
Đinh Kỳ: "..."

Kiểm tra kỹ càng khắp cả phòng xong, Chu Khang trở lại nuốt một ngụm nước rồi hỏi: "Nói đi, là ai đấy?"
Đinh Kỳ chậm rãi nói: "Trước đây chúng ta đi theo hướng tìm kiếm những cô gái mà Thượng Triết có quan hệ tình cảm, kỳ thực, chúng ta đã lầm."
"Trời đựu cậu nói nhanh lên rốt cuộc ai mới là mẹ của đứa bé hả!"
"Chị họ của Thượng Triết."
"Gì?!" Chu Khang bị sốc, "t-tỷ đệ loạn luân hở?"
"..." Đinh Kỳ nhìn hắn, "Não của cậu sao mà toàn cẩu huyết thế hả."
Trịnh Gia Ngôn gõ cửa nhà Thượng Triết.

Thượng Triết giả vờ bực mình, nhíu mày: "Sao anh lại tới nhà tôi nữa rồi?"
Trịnh Gia Ngôn nói: "Nhớ cậu, muốn tới thăm thôi."
Mấy lời sến súa mà nói rất mượt mà, người nghe là cậu ngược lại chả biết làm sao: "Khụ, anh đến nhà tôi thế này không ổn lắm đâu...!ấy ấy ấy, sao anh tự giác vậy hả, đã ai mời anh vào đâu!"
Trịnh Gia Ngôn tự ý đổi dép: "Có gì không ổn, có tác dụng là được."
"Tác dụng quái gì," Thượng Triết đóng cửa lại, trong miệng còn lẩm bẩm, "đúng là không biết xấu hổ."
"Tôi không biết xấu hổ thì làm sao, sao mà bằng em phùng mang trợn má giả làm hảo hán kia chứ."
"Ý gì đấy hả?"
Trịnh Gia Ngôn tiện tay cầm lấy cái cốc in hình bò sữa lên hỏi: "Ly nhìn được đấy, ly đôi à?"
Thượng Triết cố ý đùa bỡn: "Ly cha con đấy, có một cái nhỏ hơn là của con trai tôi cơ, anh muốn dùng hả?"
Trịnh Gia Ngôn cười nói: "Của con em? Hay là của cháu trai em?"
Thượng Triết đứng hình.

Trịnh Gia Ngôn nói tiếp: "Về chuyện của chị họ của em, tôi rất lấy làm tiếc.

Một đứa bé mới bây lớn mà đã mất mẹ, đúng là rất khó khăn.

Tôi nghĩ đứa bé này chắc hẳn không phải con ruột của em, dù sao mấy chuyện như loạn luân em cũng không có gan làm.

Còn về chuyện em nhận làm người giám hộ...!ôi vẫn cái kiểu ngu ngốc cứ thích ôm việc vào người của em, chẳng khá khẩm hơn ngày trước được là bao."
Thượng Triết phản bác: "Đây không phải là ngu ngốc, đây gọi là tinh thần trách nhiệm của một người đàn ông."
"Rồi, thì tinh thần trách nhiệm." Trịnh Gia Ngôn cũng thuận theo ý cậu, "Chắc mấy chuyện như nghệ sĩ nổi tiếng chưa kết hôn đã có tôi chẳng cần bàn cãi với em làm gì, dù sao em chắc cũng chuẩn bị đối phó cả rồi, chỉ là có một chuyện tôi nhất định phải làm rõ."
"..." lồng ngực Thượng Triết như đánh trống hỏi, cậu biết nếu Trịnh Gia Ngôn phát hiện ra sự thật kiểu gì cũng sẽ khởi binh vấn tội.


"Em gạt tôi như vậy là có gì, hửm? Cố ý muốn tôi phải lao tâm khổ lực tìm kiếm? Tôi điều tra hết toàn bộ mọi nữ minh tinh từng diễn chung với em, từng tiếp xúc với em, còn tra đến cả thầy cô bạn học của em ở Mỹ, cuối cùng lại phát hiện ra bản thân tốn công vô ích, em căn bản không hề yêu đương với cô gái nào cả."
"Ai mướn anh điều tra làm gì, là tự anh biên tự diễn, trách gì ở tôi?"
"Thế chẳng nhẽ em tự xóc lọ ba năm, cuối cùng xóc ra được một thằng con trai à?" Trịnh Gia Ngôn hỏi.

"..." Thượng Triết càng lúc càng quẫn, không nhịn được ngẩng cổ lên mắng, "Trịnh Gia Ngôn anh đủ chưa hả!"
"Chưa đủ."
Trịnh Gia Ngôn ngồi xuống cái ghế bên bàn ăn, một tay túm gáy cái người đã xoay anh vòng vòng suốt ba năm nay ngã chúi xuống.

Thượng Triết trọng tâm không vững, trong chốc lát liền ngã xuống trước mặt Trịnh Gia Ngôn, Trịnh Gia Ngôn thuận đề chế trụ eo cậu, để cậu ngồi lên trên đùi hắn.

Hai tay Thượng Triết chống trên mặt bàn, muốn mượn lực để nhỏm dậy khỏi người Trịnh Gia Ngôn, chỉ là sức lực chênh lệch quá lớn, cái người này cơ bản là bên ngoài nhìn gầy gò bên trong cơ múi đầy đủ, so thể lực, Thượng Triết đương nhiên không có cửa thắng.

"Được rồi, đàng hoàng chút nào." Trịnh Gia Ngôn vững vàng khống chế cậu, kéo nửa người trên của cậu ngả về trước, dựa sát lại gần người hắn, "không từ mà biệt, sau lại viết bài hát khiêu khích tôi, cuối cùng dắt con trai về nước hù dọa tôi, có phải em còn tính lật trời nữa mới chịu ngừng đúng không?"
"Hahaha, có gì từ từ nói chuyện cũng được mà Trịnh tổng..." cứng không đấu được thì chuyển sang mềm, Thượng Triết bắt đầu giở trò chơi xấu.

"Em bớt cợt nhả lại một chút cho tôi!" Trịnh Gia Ngôn nhắm thẳng cái mông nhỏ đang cố ưỡn ẹo thoát khỏi người hắn, tay vỗ chát xuống một cái.

"Trịnh Gia Ngôn anh làm gì vậy hả!" Thượng Triết thẹn quá hóa giận, "Vậy mà anh còn dám nói tôi! Sao cái con người anh không nói lý lẽ chút nào vậy hả! Anh kiểm soát tự do của tôi, tôi làm gì cũng phải báo cáo với anh, anh còn xem tôi như con anh mà quản, anh là cái đồ ưm-!"
Trịnh Gia Ngôn nghe đến mệt, dứt khoát chặn miệng cậu lại.

Khớp hàm bị cạy ra, hàm trên nhạy cảm lại bị liếm qua một lượt, nửa thân trên Thượng Triết mềm như bún.

Mùi hương nam tính theo mỗi đợt triền miên mỗi lúc một mãnh liệt, như thể hai người đang giao thật sự giao chiến với nhau, chẳng ai muốn nhường ai, thẳng cho đến khi không khí cũng trở nên rạo rực, đầu óc vì thiếu không khí mà trở nên quay cuồng,dục vọng dần được nhen nhóm, muốn cản cũng cản không được.

"Ưm..." Thượng Triết giờ đang hai chân ôm lấy người Trịnh Gia Ngôn, không kìm được quay đầu lại nhìn anh, tiếng rên rỉ cũng bất giác bật ra.

Đuôi mắt Trịnh Gia Ngôn vẫn còn mang theo ý cười, anh quá hiểu con người cậu, hiểu rõ mỗi một tấc trên cơ thể cậu, muốn thu phục cậu không khó, chỉ cần xem cậu như đứa con nít, chỉ cần cho chút đồ ngọt là đã dụ dỗ cho ngoan ngoãn, biện pháp này tuy đơn giản lại thô bạo, nhưng có tác dụng là được.

Giữa lúc hai người miệng lưỡi quấn quýt, một âm thanh non nớt từ bên cạnh vang lên: "Ba ba!"
Trịnh Gia Ngôn lúc này cảm nhận được có một bàn tay nhỏ xíu đang đấm tới đấm lui trên chân hắn: "Hông có được...!ăn ba ba...".

Bình Luận (0)
Comment