Đột nhiên thấy Vu Vũ Hàm lao tới như con trâu nước, Hướng Viễn Thần cảm thấy không hiểu gì cả, phản ứng đầu tiên chính là ngăn cậu lại trước.
"Vừa nãy anh không thấy tay của thằng đó đặt ở đâu à?" Rốt cuộc Vu Vũ Hàm cùng ngừng lại, vừa nổi giận đùng đùng nói với Hướng Viễn Thần, vừa trừng mắt hung ác nhìn thằng oắt con kia.
Rốt cuộc Hướng Viễn Thần cũng hiểu, hoá ra là hiểu lầm người ta, nhưng là Vu Vũ Hàm bỏ hắn trước, mắc gì hắn phải giải thích trước chứ.
Hướng Viễn Thần không nói lời nào, bình tĩnh nhìn Vu Vũ Hàm, nhưng lại khiến Vu Vũ Hàm thấy sợ hãi.
"Cũng không biết là ai bỏ tôi lại trước nhỉ." Hướng Viễn Thần cũng không biết nên xử lý Vu Vũ Hàm như nào, chỉ có thể giả bộ giận đối phương trước vậy.
Vu Vũ Hàm nhận thấy tâm trạng của Hướng Viễn Thần không được tốt, lập tức biến thành ông chồng nhỏ nói: "Không phải là em đã lập tức chạy tới đây rồi sao, nhưng anh cũng hơi quá đáng, không chịu đeo nhẫn, nhỡ đâu có thằng chết tiệt nào đó lại dính tới thì phải làm sao."
Hướng Viễn Thần nghe lời này, đột nhiên cảm thấy Vu Vũ Hàm thật trẻ con, muốn cười rồi lại nhịn xuống, nghiêm mặt nói: "Tôi sợ sóng biển cuốn mất nhẫn thôi.
Sao, hiện giờ cậu đeo, chẳng lẽ đang đợi nó bị cuốn mất hả?"
Vu Vũ Hàm lập tức hiểu được ý trong lời nói của vợ, trong lòng nhất thời rực rỡ như hoa nở mùa xuân, ôm lấy người của mình, chậm rãi nói: "Em chỉ là không nỡ tháo ra thôi mà.
Em thấy ở đây hơi lạnh, chúng ta trở về rồi nói sau ha."
Nói xong hai người chậm rãi rời đi, Hướng Viễn Thần bị ảnh hưởng bởi lời nói nực cười của Vu Vũ Hàm, thế mà lại ném nam sinh kia ra sau đầu.
Lí Thần không hề nói câu nào từ đầu tới cuối, bởi vì lúc đó không có chỗ cho cậu ta chen vào.
Từ cuộc trò chuyện kia cậu ta có thể thấy hai người đó thân mật tới chừng nào.
Nhưng vậy thì đã sao, hai người họ gặp nhau nhau chính là ý trời định......
Sau khi quay về phòng, Hướng Viễn Thần bị Vu Vũ Hàm đẩy vào phòng tắm để tắm rửa sơ qua, sau khi đi ra liền mở máy tính xách tay xem báo cáo về tình hình công ty dạo gần đây của Lâm Hiểu.
Vu Vũ Hàm vẫn ở trong phòng tắm hát ca, không biết là chuyện gì khiến cậu cảm thấy vui vẻ như vậy.
Hướng Viễn Thần nhìn về phía phòng tắm cười nhàn nhạt, sau đó lại nhìn vào máy tính.
Tài liệu gì đây?
Hướng Viễn Thần nhìn thấy tệp đính kèm trong email của Lâm Hiểu, ngay lập tức tải xuống.
Mới vừa mở nó ra, Hướng Viễn Thần lập tức hiểu ra điều gì đó.
Đó là một quyển truyện tranh cực kỳ mát mẻ, dường như bị người theo buổi tối tiệt xuống dưới đích, ảnh bìa là một cậu trai cả người đều là chất lỏng không rõ, ánh mắt mê ly nhìn về phía trước, phía sau còn bị nhét vào món đồ chơi, tên của nó là [Ca ca, đừng mà].
Mụ nội nó, cái qq gì đây? Hướng Viễn Thần nhìn thứ vi diệu này mà ngẩn người, chẳng lẽ đây chính là truyện tranh đam mỹ trong truyền thuyết sao?
Xin lỗi vì Hướng Viễn Thần cũng không phải là hủ nam, nhưng hắn lại có chút tò mò, từ từ nhấm về trang tiếp theo.
Cái này cũng vô lý quá rồi, nhét cái thứ kia vào là chết người thật đấy.
Hai nam chính lại còn là anh em ruột à? Thật sự là vô tiết tháo, vô giới hạn.
Hướng Viễn Thần vừa phun tào, vừa mặt đỏ tim đập, như hồi nhỏ nén người nhà xem sách đồi truỵ.
Có lẽ hắn xem qua say mê, ngay cả nước chảy trong phòng tắm ngừng lúc nào cũng không biết.
Vừa lúc đến cảnh H, Hướng Viễn Thần không ngừng thắc mắc là nó chảy nước như thế nào.
Lúc này một người phía sau chậm rãi đi tới, cho tới khi cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, Hướng Viễn Thần mới thầm kêu không xong.
"Trước tới giờ anh chưa hề nói với em là anh thích xem mất thứ này." Giọng điệu của người nọ rất bình thản, nói khiến Hướng Viễn Thần ngượng ngùng.
"Không...! không...!không phải, là thư ký của......" Hướng Viễn Thần chưa nói xong đã bị Vu Vũ Hàm hôn nhẹ vào môi như chuồn chuồn lướt nước.
Khuôn mặt kia cười dâm tà, chậm rãi nói: "Anh đọc mấy cái truyện tranh đam mỹ đó, còn không bằng làm với em, đúng không?"
Vu Vũ Hàm lại hôn xuống, lần này cảm giác như muốn cướp hết không khí trong miệng người ta, hơi thở quen thuộc kích thích mọi giác quan của Hướng Viễn Thần.
Thực ra hắn cũng lâu rồi không làm, không thể không thừa nhận là hắn cũng có chút mong chờ, hơn nữa khó lắm mới có được kỳ nghỉ tuần trăng mật mà.
Hướng Viễn Thần vừa nghĩ vậy liền thả lỏng chân tay, nằm xụi lơ trong lòng của Vu Vũ Hàm.
Lần này Vu Vũ Hàm dường như không dự định lên giường, bế Hướng Viễn Thần, ngồi ở trên ghế, vật kia cứ ở bên trong khiến Hướng Viễn Thần chỉ có thể phát ra vài tiếng ư a.
Nhưng Vu Vũ Hàm lại vẫn giữ nguyên tư thế đó, cũng không dùng sức, cũng không động, bắt đầu lật xem truyện kia trước mặt Hướng Viễn Thần.
Tiểu thụ cũng bị tiểu công trêu chọc đến khó nhịn, hai mắt ngấn nước kiều mị gọi "Ca ca."
"Anh gọi em là anh đi thì em sẽ khiến anh thích chết." Từ khi nào Vu Vũ Hàm lại thô tục như vậy, Hướng Viễn Thần còn lâu mới làm chuyện này, dồn hết sức lực muốn nâng người dậy, đúng lúc này, Vu Vũ Hàm đột nhiên giữ chặt thắt lưng Hướng Viễn Thần, đẩy hông lên phía trên.
"Ô a." Nước mắt của Hướng Viễn Thần chảy xuống, Vu Vũ Hàm cười xấu xa dùng lưỡi liếm nước mắt đang chảy xuống, điều này khiến cả người Hướng Viễn Thần run rẩy kinh hơn.
Thấy Hướng Viễn Thần căn bản không chịu thua, cũng không thể phá vỡ bầu không khí này, Vu Vũ Hàm đành phải tiếc nuối chuyển sang trang khác, tên "ca ca" kia lấy thứ gì đó màu đen đâm vào trong người của "đệ đệ".
Hướng Viễn Thần nhìn thấy mà cả người nóng lên, trong đầu nghĩ chắc Vu Vũ Hàm sẽ không biến thái đến mức bắt chước làm vậy đâu.
Không ngờ là Vu Vũ Hàm lại chậc chậc hai tiếng, nói: "Không hiểu sao lại dùng cái thứ này, dù sao thì đút vào như em có phải là tốt hơn không, có thể thực sự cảm nhận được độ ấm của anh."
Hướng Viễn Thần bị những lời này doạ sợ tới mức run rẩy, chỗ nào đó bất giác cũng kẹp càng chặt hơn.
Rốt cuộc Vu Vũ Hàm cũng không thể kiềm chế được, đè người ta xuống bàn, bù đắp cho một tuần chống vắng.
Mặt của Hướng Viễn Thần dí sát vào máy tính, thấy hình ảnh hai người kia cũng đang dính chặt lấy nhau như bọn hắn, không hiểu sao lại thấy hứng hơn trước.
(-.-)
Lúc này tiếng chuông báo của QQ vang lên, một khung thoại xuất hiện trước mặt hắn, doạ Hướng Viễn Thần giật cả mình.
Hoá ra là tin của Lâm Hiểu, trên đó viết: [Rất xin lỗi anh, tôi gửi nhầm, xin đừng mở ra.]
Thấy mãi không có tin trả lời, ngay sau đó lại gửi tới một tin: [Tiểu Thần, anh vẫn khoẻ đấy chứ?]
Hắn rất không khoẻ, ánh mắt Hướng Viễn Thần lơ mơ nhìn khung thoại, trong lòng lại nghĩ: Mình không khoẻ, cực kỳ không khoẻ, nếu không bởi vì cái tin kia thì cũng chẳng bị biến thái đè ở chỗ này.
Đột nhiên phía sau truyền tới tiếng cười vui vẻ, Hướng Viễn Thần nghe thấy tiếng đánh bàn phím, sau đó Vu Vũ Hàm giữ nguyên tư thế liên kết của hai người, đi về phía chiếc giường lớn trải đầy cánh hoa hồng.
Hướng Viễn Thần rất muốn chất vấn, nhưng miệng lại chẳng phun ra được chữ nào ngoài tiếng rên rỉ ẩn nhẫn, hắn rõ ràng nhìn thấy Vu Vũ Hàm trả lời rằng: [Tiểu Thần vẫn khoẻm tôi cũng khoẻ lắm, tài liệu cô gửi dùng cũng khá ok đấy.]
Ai đọc mà chẳng biết đang nói tới cái gì chứ!
Hết chương 54.
(Vĩ): Chết rồi, hình như con tôi nó thích gangbang....