PHIÊN NGOẠI – AKS RƠI VÀO TAY TRỊ LIỆU TINH THẦN XẤU TÍNH
Dưới lời đề nghị của thân vương, Aks quyết định lưu lại hoàng cung.
Thập An cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng lại nghĩ có lẽ mình suy nghĩ nhiều, thân vương chỉ đơn thuần quan tâm đến thần tử mà thôi.
Hoàng cung có rất nhiều phòng để khách lưu lại qua đêm.
Moose không dám nhúng tay vào việc sắp xếp.
Kết quả là, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thư phụ của mình sắp xếp cho Aks ở nơi cách xa tẩm cung của hắn nhất.
Thập An thực ra rất mong muốn thúc đẩy mối quan hệ giữa thân vương và Aks.
Một người là đứa con yêu quý nhất của ông, một người là hậu bối mà ông rất xem trọng, nếu cả hai có thể xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp thì thật tuyệt vời.
Nhưng bầu không khí kỳ lạ liên tục xuất hiện giữa thân vương và Aks, cùng với việc thân vương chủ động đề nghị để Aks lưu lại, đã khiến trong lòng Thập An vang lên hồi chuông cảnh báo.
Xây dựng mối quan hệ là điều tốt, nhưng nếu phát triển quá nhanh, thì lại vượt quá khả năng chấp nhận của Thập An.
Trong mắt ông, con của mình dù đã trưởng thành thì vẫn là một đứa trẻ nhỏ cần được yêu thương và bảo vệ.
Vì vậy, với tư cách là một trùng đực vừa trưởng thành và một trùng cái xa lạ, việc giữ khoảng cách là điều cần thiết.
Sau khi trở về cung chính, Thập An không hề biết rằng, chỉ hai giờ sau khi ông sắp xếp xong chỗ ở cho Aks, đứa con được ông chăm chút cẩn thận đã lén lút rời khỏi tẩm cung, dùng năng lực ám thị tinh thần tránh tất cả thị vệ tuần tra và đến trước cửa phòng của Aks.
“Nên nói thế nào đây….”
Moose suy tư hồi lâu.
“Ta chỉ đến xem anh ở có quen không…. không đúng không đúng, ta đến xem còn thiếu gì, cũng không đúng…”
Moose còn đang phân vân thì cánh cửa trước mặt bất ngờ mở ra.
Moose lập tức đứng thẳng lưng, hai tay giấu sau lưng, khuôn mặt nghiêm nghị nhìn Aks xuất hiện ở cửa, ánh mắt cao ngạo và sắc bén.
Rõ ràng trùng không nên xuất hiện ở đây là hắn nhưng lại cố tình tỏ vẻ như chính Aks mới là kẻ có vấn đề khi mở cửa vào lúc này.
“Trung tướng Aks, đêm khuya không ngủ, quần áo chỉnh tề, là định đi đâu….”
Câu chất vấn của Moose còn chưa kịp nói hết, Aks đã nghiêng người sang một bên, ý bảo hắn có thể vào trong.
Những lời chuẩn bị sẵn lập tức trở nên vô dụng, Moose sững người, nghi ngờ nhìn Aks một lúc, nhưng cuối cùng vẫn bước vào.
Dù gì, mục đích tối nay của hắn, chẳng phải là vào được phòng của Aks, sau đó…
Sau đó làm gì thì sao cũng được.
Miễn là gây phiền phức cho Aks là được.
Moose đứng giữa phòng, quay đầu lại nhìn Aks, kiêu ngạo hất cằm, chuẩn bị khiến anh không thể yên ổn, nhưng bất ngờ thấy Aks bắt đầu c** q**n áo.
Moose lập tức ngẩn người, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
“Anh, anh, anh!”
Moose kinh ngạc đến nỗi gần như không nói nên lời.
Động tác cởi cúc áo của Aks khựng lại, nhìn thấy thân vương đỏ mặt, ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn mình, Aks không khỏi cảm thấy khó hiểu, không biết mình có nên tiếp tục hay không.
“Điện hạ không phải đến để ‘hưởng dụng’ tôi sao?”
“Ai muốn hưởng dụng anh chứ?!”
Moose gần như phản bác theo bản năng, giống như một con mèo bị giẫm phải đuôi.
Nhưng…. Aks thật sự rất hấp dẫn.
Mặt trăng thật lớn, thật tròn. Nhìn Aks thật muốn cắn một miếng.
Moose cắn môi, ánh mắt rơi vào chiếc cổ áo đang mở của Aks, vừa không muốn thừa nhận rằng mình muốn, lại không thể cất lời từ chối.
Aks từ trước đến nay không hiểu được suy nghĩ phức tạp của trùng đực.
Thấy thân vương nói không muốn, anh có chút tiếc nuối, định mặc lại quần áo.
Nhưng ánh mắt của thân vương cứ chăm chú dừng trên người anh.
Ánh mắt đó, giống hệt dáng vẻ của trùng đực nhỏ khi gặp món ăn yêu thích nhưng vì sĩ diện mà không chịu mở miệng.
Nếu anh không phát hiện, hoặc đoán sai, trùng đực nhỏ nhất định sẽ giận dỗi cả ngày, không thèm để ý đến anh.
Dù thân vương là trữ quân của Đế quốc, là trùng đực trưởng thành, còn trùng đực nhỏ chỉ là một đứa trẻ con, nhưng cả hai đều là trùng đực…. Chắc là cũng có điểm tương đồng?
Cuối cùng, Aks vẫn tháo hết cúc áo.
Khi bàn tay anh dừng lại ở thắt lưng, anh chần chừ không tiếp tục.
Anh chậm rãi tiến lên phía trước, thấp thỏm chờ quyết định của thân vương.
“Anh quá đáng lắm rồi!”
Moose nhìn chằm chằm vào hai ‘chiếc khuy’ mà chính tay hắn cài lên người anh, gần như nói năng lộn xộn:
“Anh đói khát đến mức này sao? Ở trong hoàng cung mà dám quyến rũ một hoàng tử vừa mới thành niên, anh! Có tội!”
Tội đáng bị…. quật chết.
Moose nâng tay lên, sau đó là môi, anh cúi xuống hôn Aks.
…
Trăng sáng vươn l*n đ*nh trời, treo cao trên hoàng cung, tỏa ra ánh sáng trắng tinh khôi, khiến cả khu vườn tràn ngập hoa nguyệt kiến thảo đồng loạt nở rộ. Những cánh hoa trắng tinh khôi phản chiếu ánh trăng trong trẻo, càng thêm thuần khiết và đẹp đẽ.
Mái tóc dài ánh màu bạch kim của Moose buông xõa trên lồng ngực Aks, đầu tựa lên vai Aks, chưa từng cảm thấy mãn nguyện đến thế.
Khác hẳn với những đêm quấn quýt trong tuần thức tỉnh sinh lý trước đó.
Khi ấy, đó chỉ là sự chiếm hữu đơn phương của hắn với Aks.
Nhưng giờ đây, là Aks tự nguyện dâng hiến chính mình, chủ động thân mật với hắn.
Hehe, Aks, là của hắn.
Mặt trăng, cũng là của hắn.
Aks cảm thấy ngứa ngáy vì những cử chỉ cọ sát từ trùng đực trên vai mình, muốn quay đầu tránh đi nhưng lại không nỡ.
Cuối cùng, anh thử khẽ áp cằm lên mái tóc của Moose, đôi môi nhẹ nhàng chạm vào từng sợi tóc của hắn.
Hiếm khi anh cảm thấy thỏa mãn như vậy.
Cả thân và tâm như được lấp đầy.
Sự thoải mái này khiến anh ao ước khoảnh khắc này có thể kéo dài mãi mãi.
Dù cho đối với thân vương, anh có lẽ chỉ là một sự hứng thú thoáng qua, hoặc trò tiêu khiển nhất thời.
Dù cho thân vương sẽ sớm có một thư nhân qua hôn ước.
Nhưng hiện tại, thân vương đang nằm trong vòng tay anh, để anh có thể ngắn ngủi sở hữu và chạm đến.
Kể từ khi trùng đực nhỏ rời đi, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy mãn nguyện như vậy.
Giống như cuối cùng đã đạt được hạnh phúc và mái ấm mà anh hằng ao ước.
Dù chính bản thân anh cũng biết, đây chỉ là sự khao khát và ảo tưởng của riêng anh.
Thân vương sẽ không thuộc về anh, từng giây từng phút bên thân vương đều là anh đánh cắp mà có.
Aks vô thức siết chặt vòng tay ôm lấy trùng đực trong lòng.
Moose vui vẻ cọ sát trong vòng tay Aks.
Dù cánh tay của Aks ôm chặt đến mức suýt khiến hắn nghẹt thở, nhưng hắn lại không thấy khó chịu, ngược lại còn cảm thấy mãn nguyện và an toàn.
Như thể hắn và Aks đã được gắn kết chặt chẽ với nhau.
Nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
Hắn còn muốn một sự ràng buộc mạnh mẽ hơn nữa, một sự ràng buộc khiến Aks vĩnh viễn không thể rời xa hắn.
Nhưng hắn phải làm thế nào đây?
Moose còn đang băn khoăn suy nghĩ thì nghe thấy Aks lên tiếng hỏi:
“Trong ngày lễ trưởng thành của ngài… ngài sẽ đính hôn chứ?”
Dù câu trả lời gần như chắc chắn, bởi đa số các trùng đực quý tộc đều tuyên bố chọn thư quân của mình trong lễ trưởng thành.
Nhưng Aks vẫn giữ một chút hy vọng mong manh, chờ đợi một câu trả lời khác.
Có lẽ thân vương vẫn đang cân nhắc, chưa chọn được trùng cái phù hợp nhất.
Dù sao, vị trí thư quân của thân vương cực kỳ quan trọng, sẽ khiến các trùng cái trong tầng lớp thượng lưu của Đế quốc tranh giành quyết liệt.
Cân nhắc giữa các thế lực lớn, trao đổi lợi ích, vị trí đó không dễ dàng xác định.
Moose đột ngột ngẩng đầu lên.
Đối diện ánh mắt trong xanh vừa thấp thỏm vừa tràn đầy kỳ vọng của Aks.
“Đính hôn? Đúng, đính hôn!”
Moose lập tức nghĩ ra một ý tưởng, hưng phấn ngồi bật dậy.
“Tất nhiên phải đính hôn, bởi chỉ có hôn nhân mới là sợi dây ràng buộc tốt nhất! Là sự ràng buộc mạnh mẽ nhất!”
Aks sững người tại chỗ.
Thân vương sẽ đính hôn, hơn nữa… còn rất mong chờ cuộc hôn nhân đó.
Đây là điều mà anh đã dự liệu từ trước, nhưng khi thực sự nhìn thấy ánh sáng rực rỡ trong mắt thân vương, anh vẫn cảm thấy đau nhói.
Sau khi thân vương kết hôn, nếu anh vẫn duy trì mối quan hệ này với thân vương, thì thật sự chính là ngoại tình.
Trùng đực có thể sở hữu rất nhiều trùng cái.
Nhưng thân vương rõ ràng không hề muốn chịu trách nhiệm với anh, thậm chí ngay cả một vị trí thư hầu cũng không muốn ban cho anh.
Cũng đúng thôi. Dù rằng anh hiện tại đã là Trung tướng, thậm chí chỉ cách chức Thượng tướng quân đoàn một bước nhỏ, nhưng xuất thân của anh quá kém. So với hoàng tộc, có thể nói anh thấp hèn đến tận cùng.
Các quý tộc hàng đầu luôn đặt nặng xuất thân và gia thế.
Nếu lấy một thư quân như anh, đó sẽ là vết nhơ không thể xóa mờ đối với thân vương.
Thân vương tất nhiên sẽ không kết hôn với anh.
Đừng nói đến vị trí thư hầu, ngay cả một thân phận thư nô cũng sẽ không dành cho anh.
Aks chưa từng vì xuất thân của mình mà tự ti.
Nhưng hôm nay, khi nhận ra rằng thân vương mãi mãi không thể ở bên anh vì lý do xuất thân, anh cảm thấy trái tim như bị xé toạc.
Anh cuối cùng chẳng thể có được bất cứ thứ gì.
Dù là trùng đực nhỏ hay thân vương, mái ấm mà anh luôn khát khao vĩnh viễn không thuộc về anh.
Có lẽ thân vương sẽ tiếp tục tìm đến anh sau khi kết hôn, duy trì mối quan hệ không thể công khai này.
Hoặc cũng có thể, sau khi cảm nhận được sự tốt đẹp của thư quân, thân vương sẽ mất đi hứng thú và hoàn toàn ruồng bỏ anh.
Aks thử đưa tay, mong muốn tìm kiếm chút hơi ấm từ thân vương, dù chỉ là một chút thôi…
Nhưng thân vương đã vội vàng đứng dậy mặc quần áo.
“Chuyện đính hôn, ta cần phải bàn bạc với hùng phụ và thư phụ.”
Moose vừa mặc quần áo vừa bước xuống giường.
Đây có thể sẽ là một trận chiến khó khăn.
Một con non vừa trưởng thành đột nhiên nói muốn kết hôn với một trùng cái ngoài hoàng cung, bất kỳ cha mẹ nào cũng khó lòng chấp nhận.
Nhưng Moose tự tin rằng mình có thể thuyết phục được Trùng Hoàng và Nguyên soái.
Dù sao, làm hùng phụ và thư phụ cũng không thể thắng được sự bướng bỉnh của con non.
Sau khi mặc xong, Moose nhanh chóng bước ra ngoài.
Aks sững sờ, cứng đờ nhìn theo bóng lưng thân vương rời đi. Bàn tay của anh đưa ra chỉ chạm vào không khí, chẳng thể giữ được gì.
Moose đã bước đến cửa, nhưng bất chợt dừng lại.
Hắn quay đầu nhìn Aks đang ngồi trên giường, vẻ mặt ngơ ngác.
Bỗng chốc hắn quay người trở lại, đến bên giường, ôm lấy Aks và đặt một nụ hôn lên má anh.
“Chờ ta trở về, ta….”
Ta nhất định sẽ cưới anh làm thư quân.
Moose luôn để tâm đến sự bỏ rơi trước đây của Aks.
Nhưng nếu…. nếu từ nay về sau Aks không bao giờ rời bỏ hắn nữa, luôn ở bên cạnh hắn, cùng hắn sống chung dưới một mái nhà.
Hắn có thể không chấp nhặt quá khứ, không tiếp tục làm tổn thương hay trả thù Aks nữa, từ giờ sẽ đối xử thật tốt với anh.
Moose nâng khuôn mặt Aks lên, để lại một nụ hôn thật sâu.
Aks cứng ngắc đáp lại.
Tin tức tố của thân vương ngọt ngào nhưng anh chỉ cảm thấy trong miệng tràn ngập vị đắng chát.
“Chờ ta trở về.” Moose thì thầm trên gương mặt Aks.
“Ừm…” Aks nhắm chặt mắt.
Thân vương có thể, ngay cả khi đã kết hôn với trùng cái khác, vẫn thản nhiên yêu cầu anh đứng chờ tại chỗ.
Mà anh thì không có quyền từ chối.
Từ trước đến giờ, anh chưa từng từ chối thân vương.
Không nỡ, cũng không thể.
Dù cho điều đó khiến anh đau đớn đến mức nào.
….
Moose nhanh chóng rời đi, trong đêm khuya gõ cửa phòng ngủ của Trùng Hoàng và Nguyên soái.
Trùng Hoàng và Nguyên soái: “……”
Con cái không bao giờ nghĩ đến việc hùng phụ và thư phụ có cần không gian riêng vào ban đêm hay không.
Nguyên soái áy náy nhìn Trùng Hoàng.
“Nếu con đến tìm chúng ta muộn thế này, hẳn phải là việc gấp.”
Trùng Hoàng xoa trán gật đầu, thầm nghĩ liệu thân vương có phải quá nhàn rỗi, cần phải giao thêm việc không.
Nguyên soái bật máy lọc tin tức tố, mặc quần áo chỉnh tề, đứng dậy đi mở cửa.
“Thư phụ! Con muốn cưới thư quân!”
Moose đi thẳng vào vấn đề.
Trùng Hoàng từ trong phòng ngủ bước ra: “…..”
Còn Nguyên soái, vì cú sốc của thông tin bất ngờ, hoàn toàn rơi vào trạng thái ngơ ngác.
Trùng Hoàng giữ bình tĩnh hơn, để con mình bước vào, dìu thư quân đang sững sờ ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách và đưa một cốc nước qua.
Sau đó, ngẩng đầu hỏi thân vương:
“Con để mắt đến trùng cái nào?”
“Aks!” Moose kiên quyết đáp.
Thập An kinh ngạc ngẩng đầu, đồng thời bóp nát chiếc cốc trong tay.
Ông đã từng nghĩ rằng việc để Aks và con của mình hòa thuận với nhau là điều rất tốt.
Thậm chí nếu sau này giữa họ phát triển thành một mối quan hệ sâu sắc hơn, ông cũng sẵn lòng chúc phúc.
Nhưng chuyện đó hoàn toàn khác với việc thân vương bị mê hoặc đến mức mất cả lý trí trong một ngày, rồi la hét đòi cưới một trùng cái làm thư quân.
Thành thật mà nói, Trung tướng Aks rất xuất sắc.
Ông không hề có định kiến gì với Aks, thậm chí còn có phần ngưỡng mộ.
Nhưng con của ông vừa mới trưởng thành! Vừa mới trưởng thành! Vẫn còn là một đứa trẻ!
Khi thân vương nhắc đến ‘Aks’, Trùng Hoàng đã dựa vào trí nhớ siêu việt của trùng đực cấp cao để nhanh chóng tra lại toàn bộ thông tin về Trung tướng Aks trong đầu.
Đang mải suy nghĩ, ông bất chợt thấy Nguyên soái bóp nát chiếc cốc trong cơn giận dữ.
Hiếm khi thấy thư quân của mình thất thố như vậy.
Trùng Hoàng nhướn mày, nhận ra rằng chuyện này có lẽ còn phức tạp hơn ông tưởng.
Moose cũng bị phản ứng của thư phụ làm cho hoảng sợ, cơ thể vô thức tựa sát vào lưng ghế sofa, căng thẳng nhìn thư phụ và hùng phụ.
Trùng Hoàng gọi robot dọn dẹp đến, nhanh chóng làm sạch những mảnh vỡ và nước trên sàn.
Rồi tiện tay đưa cho con mình một quả sữa để xoa dịu cảm xúc của hắn.
Sau đó, ông nói:
“Nói đi, chuyện giữa con và Trung tướng Aks là thế nào?”
Moose nhìn quả sữa trong tay mà không nói nên lời. Hắn đã trưởng thành rồi, được không?
Hùng phụ của hắn nhìn bề ngoài có vẻ lạnh lùng, nghiêm nghị, giao cho hắn đủ loại bài tập và công việc, rất nghiêm khắc với hắn.
Nhưng thật ra, ông cũng giống như thư phụ, luôn coi hắn là một đứa trẻ nhỏ.
Chỉ là cách họ nuôi dạy hắn khác nhau mà thôi.
Phải làm sao để khiến hai người luôn xem hắn là con nhỏ chấp nhận chuyện hắn muốn cưới thư quân đây?
Moose trầm ngâm một lúc rồi nói:
“Aks… Con đã quen anh ấy nhiều năm rồi….”
________________________________________________________________________________
( •_•)>⌐■-■(▀̿Ĺ̯▀̿ ̿)