Tra Công Cải Tạo, Be Chuyển He

Chương 205

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

PHIÊN NGOẠI – TIỆC TRÀ CỦA NHÓM BÁNH KEM NHỎ

Năm thứ bảy sau khi kết hôn với Aks, Thân vương điện hạ thành công đưa đứa con đã bước vào giai đoạn ba đến trường nội trú, từ đó độc chiếm Aks cho riêng mình.

Tuy nhiên, một vấn đề mới đã xuất hiện.

Thân vương cảm thấy gần đây Aks không còn nhiệt tình với mình.

Aks vẫn rất quan tâm chăm sóc hắn, lo lắng xem hắn có lạnh hay đói không, vẫn ngủ cùng hắn, nhưng lại thiếu đi chút nhiệt huyết nồng cháy mà hai người từng có trong những ngày đầu yêu đương.

Chẳng lẽ…. đây chính là cái gọi là ‘cơn ngứa 7 năm’ trong truyền thuyết sao?!

Thân vương kinh hãi.

Thực ra, trong văn hóa của Trùng tộc không hề có khái niệm ‘cơn ngứa 7 năm’.

Đây là một thuật ngữ du nhập từ các nền văn minh khác, thông qua phim ảnh và các phương tiện giao lưu văn hóa mà đến được với Trùng tộc.

Vì khái niệm này phù hợp với bản tính nhanh chán, thích cái mới của trùng đực, nó dần trở nên phổ biến.

Các trùng cái thống nhất cho rằng, dù trùng đực có yêu thích một trùng đến mức nào, thì tình cảm đó cũng chỉ kéo dài trong bảy năm.

Sau bảy năm, khi sự nhiệt tình phai nhạt, trùng đực sẽ hướng ánh mắt đến những trùng cái khác, lựa chọn thư hầu mới.

Nếu trùng cái biết điều và phối hợp, mọi chuyện sẽ ổn thỏa; nhưng nếu cậy vào tình yêu trước đó mà can thiệp vào quyết định của trùng đực, họ sẽ bị ghét bỏ hoàn toàn.

Thân vương xưa nay luôn coi thường quan điểm này.

Hắn tin rằng, khi yêu thật lòng, tình cảm sẽ chỉ càng thêm sâu đậm qua thời gian, giống như rượu ngon càng ủ lâu càng ngọt, làm sao có thể phai nhạt vì thời gian chứ?

Moose chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó, vấn đề này lại xảy ra với chính hắn.

Aks đã không còn nhiệt tình với hắn.

Thậm chí, tại một bữa tiệc hoàng gia, khi một trùng cái mời hắn khiêu vũ, Aks nhìn thấy nhưng không hề đến tuyên bố chủ quyền, thậm chí còn tránh xa.

Trời ạ, Aks không còn yêu hắn nữa rồi!

Khi Moose đang cố gắng giữ vẻ ngoài thanh lịch cao quý nhưng trong lòng hỗn loạn và hoảng sợ, một giọng nói vang lên trong lĩnh vực tinh thần của hắn.

“Ngươi không phải là một trùng đực sao? Tại sao lại lo lắng rằng thư quân của ngươi không yêu ngươi?”

Thân vương giật mình, rà soát lĩnh vực tinh thần và phát hiện một ý thức khác trong đó.

“Ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện trong lĩnh vực tinh thần của ta?”

“Ta là Hoàng phi của Đế quốc Thiên Già, hơn nữa…. đây lẽ ra phải là lĩnh vực tinh thần của ta.” Ý thức kia trả lời.

Cuộc đối thoại tinh thần vốn không mang theo ngữ khí, nhưng ý thức kia lại toát ra sự dịu dàng và điềm tĩnh, khiến người ta cảm thấy dễ chịu.

Như một bác sĩ đáng tin cậy.

Tuy vậy, Thân vương không dễ bị lừa.

“Nói bậy! Đây rõ ràng là lĩnh vực tinh thần của ta!”

Hóa ra, đối phương là Thiên Già.

Chẳng lẽ đây là một hình thức xâm nhập tinh thần từ kẻ thù?

Thiên Già lại có năng lực như vậy?

Moose vận hành tinh thần lực, cố gắng đẩy ý thức ngoại lai này ra khỏi không gian của mình.

Nhưng hắn thất bại.

Tinh thần lực của hắn xác định ý thức đó chính là một phần của chính hắn.

Thân vương: “???”

“Ta cũng rất ngạc nhiên. Ta chưa từng nghĩ rằng trên đời lại có một ý thức khác giống ta đến vậy, giống đến mức….. như hai mặt của cùng một đồng xu.”

Một giống đực Thiên Già xuất hiện trong lĩnh vực tinh thần, hình dáng cụ thể dần rõ ràng: mặc trang phục cung đình tối giản, tóc được tết tinh tế.

Hình ảnh của Thân vương cũng đồng thời xuất hiện.

Hai con đực có gương mặt gần như giống hệt nhau nhưng khí chất lại hoàn toàn đối lập, nhìn nhau chằm chằm.

“Giống như đang nhìn vào gương vậy.” Hoàng phi thốt lên kinh ngạc.

Điểm khác biệt rõ ràng nhất là màu mắt. Thân vương có đôi mắt khác màu, còn Hoàng phi thì sở hữu đôi mắt xanh lục bảo.

Khí chất cũng hoàn toàn đối lập.

Thân vương kiêu hãnh, cao quý, tựa như ngọn lửa rực cháy.

Hoàng phi trầm lặng, dịu dàng, tựa như mặt nước tĩnh lặng.

Nhưng con đực cấp cao nhận thức thế giới không dựa vào ngoại hình.

Mà dựa vào bản chất tinh thần.

Thân vương cũng bị sự tương đồng trong tinh thần của đối phương làm chấn động.

“Được rồi, giờ ta tin rằng trên thế giới này tồn tại một ta khác, hoặc có lẽ…. đây là một thế giới khác.”

Ít nhất, theo những gì Thân vương biết, trong Đế quốc Thiên Già chưa từng có một Hoàng phi như vậy.

Thiên Già Hoàng năm nay đã hai trăm tuổi, là một cỗ máy chiến tranh hoàn hảo.

Đến giờ vẫn chưa lập gia đình.

Bên cạnh thậm chí còn không có bất kỳ giống đực nào.

Có lẽ, trong quá trình vận hành của vô số thế giới, hai không gian tương đồng nhưng khác biệt đã hình thành một sự cộng hưởng đặc biệt, dẫn đến việc thể tinh thần của họ được chiếu vào lĩnh vực tinh thần của nhau, khiến hai linh hồn tương tự nhau có cơ hội gặp gỡ ngắn ngủi.

Hoặc…. có thể không chỉ là hai người.

Thân vương kinh ngạc nhìn lĩnh vực tinh thần của mình, nơi bỗng xuất hiện thêm một, hai, ba, rồi bốn trùng.

Không, bọn họ hoàn toàn không phải là Trùng tộc.

“Các ngươi lại là ai?” Thân vương chỉ cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung.

Từ bao giờ mà lĩnh vực tinh thần của hắn lại chứa được nhiều thể tinh thần đến vậy?

“Câu này lẽ ra phải để trẫm hỏi ngươi mới đúng.”

Hoàng đế Moose, mặc long bào, đầy nghi hoặc.

(*tui chuyển lại sang tên tiếng Anh nha, cho nó đồng điệu )

Hắn ta vừa thay triều phục dưới sự phục vụ của Ảnh Nhất, chuẩn bị lên triều.

Chưa kịp bước ra khỏi cửa tẩm cung, hắn đã xuất hiện tại đây.

“Ta không biết nha. Ta chỉ là một quái xúc tu nhỏ.”

Quái xúc tu Moose, chiếm diện tích lớn bằng nửa phòng ngủ, bối rối di chuyển xúc tu, cố gắng tìm kiếm cá thể mang thai duy nhất kiêm thư chủ của mình, nhưng hoàn toàn không thấy đâu.

“Grừ?”

Tang thi Moose nghiêng đầu bối rối.

Cậu ta cũng chẳng biết gì. Cậu ta chỉ là một tang thi.

Hôm nay đồ ăn kiêm chủ nhân của cậu ta đã ra ngoài, nói rằng sẽ đi săn một con tang thi cấp S, nhưng giờ vẫn chưa về.

Trong số các sinh vật kỳ lạ này, chỉ có Dị năng giả Moose là người bình thường nhất lên tiếng:

“Ta tên là Moose, một dị năng giả hệ tinh thần.”

“Thật trùng hợp, ta cũng tên Moose.” Thân vương nhướng mày.

“Ta cũng vậy.” Hoàng phi mỉm cười.

“Chẳng lẽ không phải ai cũng thế sao?” Hoàng đế ngạc nhiên.

“Grừ!” Tang thi nhỏ phấn khích.

“Ơ? Các ngươi đều có cùng tên với ta, cảm giác cũng giống như ta. Chẳng lẽ các ngươi là những xúc tu ta làm mất?”

Các Moose: “…..”

Khi quái xúc tu bắt đầu tự hỏi, thượng đế chỉ biết cười*.

(*đoạn này ý là nó vô tri ấy, câu cảm thán chung thui)

“Nhưng xúc tu của ta đang ở trong túi thai của Aks mà.”

“Hả???”

“Cái gì?!”

“Ngươi nói lại lần nữa?!”

Thân vương túm lấy một xúc tu gần nhất, định thi triển đòn tiêu diệt trùng để tiêu diệt xúc tu.

“Ối… Các ngươi hung dữ quá.”

Quái xúc tu nhỏ cuộn mình lại thành một khối.

“Bình tĩnh nào.”

Hoàng phi – từng nghe thấy tiếng lòng của Thân vương, bước ra trấn an.

“Những gì cậu ta nói chỉ là về Aks ở một thế giới khác. Cũng giống như mỗi thế giới đều có một chúng ta, thì có một Aks khác cũng không có gì lạ.”

Tất nhiên, ánh mắt mà cậu ta nhìn Quái xúc tu nhỏ vẫn đầy kỳ lạ.

Rốt cuộc, chuyện đưa xúc tu vào túi thai thật sự vượt quá sức chịu đựng của một Thiên Già bình thường.

“Được rồi.”

Vì đây là một quái xúc tu đến từ thế giới khác nhưng có liên hệ với chính mình, Thân vương tạm thời tha cho cậu ta.

Hoàng đế Moose và Dị năng giả Moose không hiểu ‘túi thai’ nghĩa là gì, giờ vẫn chưa nắm được tình hình.

Còn tang thi nhỏ Moose….

Là một tang thi bình thường không có dị năng hệ tinh thần, chỉ được nuôi lớn bằng thịt động vật đột biến, cậu ta vẫn giữ vẻ đẹp ngây thơ của một kẻ thiếu não bộ hoàn chỉnh.

Không thể mong đợi cậu ta hiểu chuyện được.

Lĩnh vực tinh thần của Thân vương là một khu vườn huyền bí rực rỡ.

Trong vườn trồng đầy những loại cây quý hiếm, hoa cỏ đua nhau khoe sắc, cả một vùng hoa nguyệt kiến thảo thuần trắng bung nở rực rỡ.

Hai vầng trăng tròn lớn đến kinh ngạc treo cao trên bầu trời giữa muôn vàn vì sao lấp lánh.

Cùng lúc đó, với sự xuất hiện của từng Moose từ các thế giới khác, cảnh tượng trong tinh thần dường như cũng có sự hòa quyện, thêm vào đó rất nhiều điều mới lạ.

Có những hồ nước nóng phủ đầy đá quý, những ngôi nhà kính trong suốt, những loài thực vật biến dị mọc lên từ lòng đất, những bộ bàn ghế trà cổ kính và…. cả những miếng thịt khô nướng thơm phức…..

Một nhóm các Moose ngồi trong nhà kính được bao phủ bởi cây cối biến dị, uống trà hoa, ăn trái cây, bánh ngọt và thịt khô.

Sự xuất hiện của thịt khô trong bầu không khí tựa tiệc trà chiều này có vẻ hơi kỳ lạ.

Nhưng nghe nói thịt khô này do Aks nướng.

Vì thế, mỗi Moose đều sẵn sàng nếm thử một hai miếng.

“Không ngờ bệ hạ…. À không, Aks lại biết làm món này.”

Hoàng phi ngạc nhiên nhìn miếng thịt khô vừa được cắt vừa đủ một miếng ăn, hương vị lại đặc biệt ngon.

“Có gì mà ngạc nhiên.”

Thân vương không muốn bị lép vế, làm ra vẻ không bận tâm:

“Aks thường xuyên làm món thịt nướng trái cây cho ta.”

Hồi đó ở Ám Tinh, gia vị rất ít.

Để dỗ dành trùng đực nhỏ ăn thêm, Aks nghĩ ra đủ cách, bao gồm cả việc dùng trái cây tươi để ướp thịt, khiến thịt thơm ngon mềm mại hơn trước khi nướng cho trùng đực nhỏ ăn.

“Cả hai bữa ăn mỗi ngày của ta đều do Aks lo liệu.” Dị năng giả Moose nói.

“Thời nhỏ, tất cả thức ăn của ta cũng do Ảnh Nhất làm.” Hoàng đế tiếp lời.

“Ảnh Nhất? Đó là mật danh của Aks sao?”

Thân vương gật đầu: “Rất phù hợp với phong cách của anh ấy.”

Giống như một cái bóng âm thầm bảo vệ.

Nhưng nghĩ đến sự lạnh nhạt gần đây của Aks, Thân vương lại không vui.

“Còn ta, ta, ta!” Quái xúc tu nhỏ giơ xúc tu lên: “Ta được Aks nuôi lớn. Chọn đúng chủ nhân thực sự rất quan trọng!”

“Grừ!” Tang thi nhỏ cũng tán đồng.

Chỉ có Hoàng phi là chưa từng ăn món ăn nào do chính tay Aks làm.

Ở Thiên Già, cả giống đực lẫn giống cái đều không có thói quen nấu nướng, việc làm bếp thường do robot thông minh trong nhà đảm nhiệm, hoặc đơn giản là mua dịch dinh dưỡng, vừa tiện lợi vừa nhanh chóng.

Hoàng phi cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng cũng không xem đó là chuyện quan trọng.

Cậu ta biết rằng Thiên Già Hoàng rất quan tâm đến mình.

Thậm chí…

Vì cậu ta, Thiên Già Hoàng đã tìm tộc Tinh Thụ chuyên làm bánh và đồ ăn ngon.

Ban đầu, Thiên Già Hoàng dự định trồng Tinh Thụ này trong khu vườn của tẩm cung.

Nhưng cậu ta lại thích ngâm mình trong hồ nước nóng của khu vườn đó.

Thiên Già Hoàng không thể chịu nổi việc bất kỳ Thiên Già hay ngoại tộc nào nhìn thấy cơ thể cậu ta, dù chỉ là một cái cây.

Cuối cùng, Thiên Già Hoàng phải khai phá một mảnh đất riêng biệt, xây dựng một nhà kính kín đáo, mô phỏng môi trường của hành tinh mẹ tộc Tinh Thụ để trồng cây đầu bếp này.

Hoàng phi nhớ lại những năm qua Thiên Già Hoàng đã vì cậu ta mà làm biết bao chuyện, vừa thấy phiền lòng, lại vừa ngọt ngào.

Bản thân cậu ta vốn không phải người cực đoan.

Khi xưa, vì một số biến cố và tổn thương, cậu ta mới trở nên bi quan và tiêu cực.

Sau khi giải tỏa hiểu lầm với Thiên Già Hoàng, trái tim đầy tuyệt vọng và bất an của cậu ta đã được an ủi.

Trong nhiều năm qua, họ cùng nhau nắm tay, thay đổi Thiên Già, tìm kiếm con đường mới.

Qua thời gian dài ở bên nhau, cậu ta cũng dần bao dung và thấu hiểu Thiên Già Hoàng hơn.

Cậu ta sẵn lòng chấp nhận những điều hắn làm.

Dù đó là sự ghen tuông vô cớ hay bản tính chiếm hữu mạnh mẽ.

Đằng sau những hành động bốc đồng của Thiên Già Hoàng, thực chất chỉ có một thông điệp duy nhất: tình yêu và sự quan tâm dành cho cậu ta.

Nhìn thấy vẻ buồn bã trên gương mặt Thân vương, Hoàng phi không khỏi lên tiếng an ủi:

“Thư quân của ngươi yêu ngươi. Có lẽ, anh ấy chỉ không biết cách bày tỏ mà thôi.”

“Anh ấy chắc chắn yêu ta!” Thân vương lớn tiếng đáp.

Hắn không muốn để lộ bất kỳ sự bất an hay thiếu tự tin nào.

“Chúng ta đã quen nhau rất nhiều năm rồi. Từ khi ta mới năm tuổi, lang thang ở Ám Tinh, được anh ấy nhặt về chăm sóc…. Dù giữa chừng vì một số chuyện mà xa cách một thời gian, nhưng sau khi gặp lại, anh ấy đã nhiệt tình giúp ta vượt qua thời kỳ tỉnh thức sinh lý, trở thành thư quân của ta.”

Thân vương cố ý bỏ qua những khúc mắc trong quá khứ, nói tiếp:

“Sau đó, chúng ta có một đứa con nhỏ, cùng nhau sống hạnh phúc suốt nhiều năm.”

Thế nhưng, khó khăn lắm mới chờ được đến lúc đứa trẻ thức tỉnh lần hai, bước vào giai đoạn mới, có thể đưa đến trường nội trú, không còn làm phiền tình cảm của hai người.

Thì thư quân của hắn lại trải qua ‘cơn ngứa 7 năm’, bước vào giai đoạn mệt mỏi, không còn nhiệt tình với hắn nữa!

________________________________________________________________________________

(ノ◕ヮ◕)*:・゚

Bình Luận (0)
Comment