Tra công cõng Lâm Giang Tuyết về ném lên giường, sau khi lăn lộn một phen rốt cuộc thuốc ngủ cũng phát huy tác dụng của nó, hắn buồn ngủ.
Thế nhưng Lâm Giang Tuyết cả người thúi um mùi rượu đang nằm trên giường hắn.
Hắn cõng Lâm Giang Tuyết về, đổ mồ hôi đầy người, cũng hôi ình!
Tra công chiến thắng cơn buồn ngủ, tắm táp đến thơm ngát, nhúng một cái khăn lông ấm định lau người giúp Lâm Giang Tuyết thúi thúi một chút.
Tra công xoa mặt Lâm Giang Tuyết, phát hiện da dẻ của cậu còn đẹp hơn cả thời cấp ba, trắng nõn sáng bóng, vô cùng mịn màng. Không hổ là diễn viên dựa vào mặt mũi ăn cơm, khả năng một ngày đắp mặt nạ ba lần.
Tra công không khỏi so sánh với mình.
Mất công mất sức duy trì một xí nghiệp gia tộc khổng lồ, bởi vì áp lực công việc quá lớn, tóc tai nói rụng là rụng, chỉ có uốn xoăn mới có thể cứu vớt một chút. Ngày tháng khô khan, mất ngủ quanh năm, da dẻ vàng như nghệ, cằm mọc râu tua tủa đối lập với thân phận đại gia trung niên.
Khác với chàng trai gầy ốm trong trí nhớ, Lâm Giang Tuyết mặc quần áo thì gầy, cởi quần áo ra lại rất đầy đặn, cơ bụng cơ ngực đầy đủ, đầu ti ngược lại vẫn giữ nguyên màu sắc như trước.
Tra công còn nhớ, bởi vì hắn thích ti bên trái, lúc ở bên hắn ti trái của Lâm Giang Tuyết lúc nào cũng sưng, những lúc cậu bị
chịch không chịu nổi, sẽ cầu xin hắn làm ti bên phải. Tra công luôn từ chối cậu, bức Lâm Giang Tuyết phải tự làm cho hắn xem.
Hồi đó tra công còn có cơ bụng, là một tra công được Tấn Giang kiểm chứng năng lực, cũng chính là kẻ một đêm
chịch thụ n lần tới ngất đi, Trát Cung.
Công tốt không nhai lại quá khứ dũng mãnh.
Tra công nhìn chăm chú một lúc lâu, lấy khăn mặt lau ti cậu, khăn mặt đã hết nóng, Lâm Giang Tuyết hình như bị lạnh, che ngực lại xoay người, vô thức giấu ti vào trong chăn.
Cũng đúng lúc này, tra công nhìn thấy dấu hôn trên gáy Lâm Giang Tuyết.
Tra công kề sát lại nhìn, xác định là dấu hôn mới có đây.
Trát Cung bị đâm xuyên tim, ngọn lửa đố kị lại bùng lên.
“Lâm Giang Tuyết, ai hôn em?”
Tra công quay Lâm Giang Tuyết lại, nhéo ti cậu, “Rốt cuộc em có cùng người khác không… Đệt… Em tỉnh lại coi! Hành động kia của em là ý gì?!”
Lâm Giang Tuyết nhắm nghiền hai mắt, đạp tra công một cái, đá hắn xuống giường.
Tra công rất căm tức, hai ba cái đã lột sạch sành sanh Lâm Giang Tuyết.
Trên người cậu chỉ có một dấu hôn, như giọt máu rơi xuống tuyết, cực kỳ chói mắt.
Tra công tra tính quá độ, cắn loạn khắp nơi trên người Lâm Giang Tuyết, lưu lại dấu vết cái rõ cái mờ.
Lâm Giang Tuyết có thể đã tỉnh, cũng có thể chưa tỉnh, hơi trợn tròn mắt, vươn tay ôm lấy cổ tra công.
Tra công giương mắt hỏi, “Tôi là ai? Lâm Giang Tuyết, em nói cho tôi nghe, tôi là ai?”
Giọng nói tra công pha lẫn phẫn nộ, có điều đầu óc Lâm Giang Tuyết lại mơ mơ màng màng về lại bờ biển mấy năm trước.
Tra công thích dừng lại vào thời khắc cuối cùng, ác liệt ghé vào lỗ tai cậu hỏi,
tôi là ai?Không trả lời hoặc trả lời sai đáp án lập tức sẽ bị chơi đùa rất thảm.
Chỉ có ngoan ngoãn gọi
ông xã, tra công mới không bắt nạt hắn.
Lâm Giang Tuyết cọ cọ hắn, hàm hồ gọi, “… Ông xã.”
Tra công hơi sững sờ, một lát sau lửa giận bừng bừng, bắt lấy cằm Lâm Giang Tuyết tức thành tra công rưng rưng, “Lâm Giang Tuyết, người kia rốt cuộc là ai? Dựa vào đâu, năm đó chỉ khi bị tôi chịch tới gần chết em mới gọi tôi là ông xã!”
Lâm Giang Tuyết, “… Hừ …”
Tra công nhịn tới cực hạn, mò tìm bcs khách sạn chuẩn bị.
Mang vào đầu ngón tay.
Đâm ngón tay vào.
Lâm Giang Tuyết căng thẳng, cau mày ngơ ngơ ngác ngác la đau.
Tra công dừng một chút, mắng nhỏ vài câu rồi rút tay về.
Chuyện này là sao?
Bị đố kị tới choáng váng đầu óc, bỏ qua cả nguy hiểm chọc vào cứt, làm bậy với bạn trai cũ đã uống say khướt.
Tra công hắn cho dù mập ra, phát tướng, cũng tuyệt đối không cho phép bản thân có thể hạ lưu tới mức này.
Tra công suy sụp giải quyết đại đại, xong liền ném đại cái bao vào thùng rác.
Tra công tiến vào thời gian hiền giả, bắt đầu suy ngẫm.
Ngày mai nên mặc quần áo gì gặp mặt Lâm Giang Tuyết?
Tra công mở tủ quần áo ra, đối diện một kho đồ Uniqlo, rơi vào trầm tư.
Quần áo hàng ngày, đồ lót, bên dưới bày đầy giày ông già.
Trước đây tra công rất chú ý.
Lúc đi học thì bận hàng hiệu, năm đầu tiên tiếp nhận công ty còn mặc âu phục đặt may riêng mười mấy vạn, mỗi ngày đều khác nhau, còn có thợ chuyên điểm dụng chăm sóc hình tượng cá nhân của hắn.
Nhưng sau đó hắn phát hiện, hắn và mấy ông tổng khác hoàn toàn không hợp.
Tổng tài bá đạo trong truyền thuyết cực kỳ hiếm có, không tồn tại bao nhiêu, tổng tài thật sự điều khiển hướng chảy tài chính cả mấy trăm tỷ, mặc quần áo Uniqlo mấy trăm đồng, sống những ngày giản dị tự nhiên mà khô khan.
Có tiền là sức hấp dẫn lớn nhất của hắn, mỗi ngày trang điểm cho bản thân bảo trì sắc đẹp, vừa khổ mình còn vừa tiện nghi cho người khác.
Ai ngờ sẽ gặp phải bạn trai cũ.
Tra công ngắm nghía cơ bụng của Lâm Giang Tuyết, nhìn lại bụng mỡ của mình, đã hằn thành hai ngấn.
Tra công bay suốt đêm, ngồi máy bay tư nhân.