Tra Gặp Đối Thủ

Chương 31

“A…” Lúc Sở Phong tỉnh lại thì huyệt thái dương vẫn còn mờ mờ đau, anh nhìn xung quanh một vòng, phát hiện mình thế mà đã về Minh gia, cùng lúc đó, ký ức tối hôm qua toàn bồ ập về. Lúc anh đang ở trong phòng nghỉ ngơi thì thấy Lâm Đông, biết được bí mật cậu ta cũng là người chơi, còn thiếu chút nữa là bị Lâm Đông cường bạo. Trong thời khắc mấu chốt đó thì Minh Uyên xông vào, sau đó hai người liền không biết xấu hổ không tiết tháo mà lăn cùng một chỗ…

Móa nó. Sở Phong xoa xoa cái eo già đau nhức rồi từ từ ngồi dậy trên giường, chờ hệ thống đưa ra điểm trừ. Không nghĩ tới trong đầu lại vang lên âm thanh hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của anh.

【 Người chơi ngài khỏe, xét thấy nhân phẩm của ngài đã đột phá một ngàn, hiện tại được hưởng quyền lợi hỗ trợ chuyển đổi giá trị trinh tiết. Xin hỏi ngài có muốn đổi giá trị nhân phẩm thành giá trị trinh tiết không? 】

Hệ thống đây là đã thăng cấp rồi sao, thế mà có gia tăng hình thứ chuyển đổi hỗ trợ! Sở Phong nhìn lướt qua con số âm của giá trị trinh tiết, cau mày gật gật đầu. Đổi 500 đi.

【 Được, đổi thành công. Trước mắt ngài có giá trị nhân phẩm là 560, giá trị trinh tiết là 400. Mời người chơi không ngừng cố gắng, sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ! 】

Ai nha chờ chút, anh còn muốn hỏi hệ thống là làm sao mà có hai người chơi đồng thời xuất hiện mà. Chỉ là trách cứ hơn nửa ngày, trong đầu vẫn không có bất kì câu trả lời nào. Sở Phong không thể làm gì khác hơn là mặt mày ỉu xìu xuống giường rửa mặt.

Vừa mới đẩy cửa ra, liền thấy Minh Uyên cũng từ phòng ngủ đối diện đi ra. Hai người ở trên hành lang vừa vặn chạm mặt nhau, trên mặt mỗi người đều xẹt qua tia lúng túng.

“Cái kia… Chuyện tối hôm qua, cám ơn.” Sở Phong miễn cưỡng cười cười, đôi mắt liếc nhìn xung quanh, chính là không có rơi vào trên người Minh Uyên.

Nam nhân mặc áo ngủ, cúc áo lộn xộn, có thể thấy rõ ràng những vết tích màu hồng mập mờ trong lồng ngực. Minh Uyên không biết là nghĩ tới cái gì, thần sắc tối sầm u ám, dời tầm mắt, cứng rắn nói,”Không cần cám ơn. Còn có, dù cho chúng ta làm chuyện kia, thì tôi cũng sẽ không kết hôn cùng anh.”

Sở Phong cười ha ha,”Đương nhiên. Nam nhân mà, giúp đỡ một chút nhu cầu lẫn nhau cũng rất bình thường. Bất quá — —”  Anh dựa sát vào Minh Uyên, ám muội mà cong lên khóe môi,”Tôi thấy hình như tối hôm qua anh rất “tập trung” mà, làm phía sau tôi cùng cái eo sắp đứt ra luôn, vậy mà chỉ bắn có một lần — —”

“Sở Phong!” Minh Uyên nổi giật cắt đứt lời nói của anh,”Chuyện tối hôm qua chấm dứt tại đây, nếu như anh còn muốn ở trong cái nhà Minh gia này, thì tốt nhất đừng có mà ra ngoài nói loạn khua môi múa mép!”

Lại dùng cái chiêu cũ rích này mà uy hiếp, Sở Phong ở trong lòng cảm thán một tiếng, lườm một cái, vòng qua hắn rồi trực tiếp tới phòng rửa tay.

**

Đỡ cái eo đau nhức xuống lầu dưới dùng cơm trưa, vừa mới ngồi xuống, liền cảm nhận được một ánh mắt không bình thường phía đối diện bay tới.

Dĩ nhiên là Dung Tình với vẻ mặt cười híp mắt nhìn anh, nụ cười ám muội, giống như là đang nhìn cô dâu mới vào cửa vậy. Cả người Sở Phong giật cả mình, còn chưa mở miệng, liền nghe âm thanh trong trẻo của Dung Tình vang lên.

“Tiểu Phong tối hôm qua khẳng định rất mệt đi, sao lại không ngủ thêm một một lát nữa?”

Làm sao cô biết là tôi tối hôm qua nhất định rất là mệt a… À, đúng rồi, chắc là ngày hôm qua khi Minh Uyên đưa anh về nhà, thì bị Dung Tình thấy được. Kết hợp với việc ngày hôm nay tư thế xuống lầu không được tự nhiên của anh, ngươi tinh mắt vừa nhìn là có thể đoán ra ngay là có chuyện gì xảy ra.

“Con… Buổi chiều còn muốn tới quân bộ báo danh.” Sở Phong lúng túng cười cười, cắt một miếng thịt dê nướng bỏ vào miệng.

Chính là tầm mắt Minh Lệ đang chuyên chú xem báo điện tử thì quay sang, mang theo mấy phần tìm tòi nghiên cứu nói,”Nghe nói Tiểu Phong cũng ở phân khu C3?”

Sở Phong liền vội vàng gật đầu, trong con ngươi Minh Lệ xẹt qua một tia suy tư, thả báo điện tử xuống, nói,”Gần đây đế quốc cùng với liên bang xung đột càng ngày càng nhiều, đặc biệt là trận huyên náo xôn xao về sự kiện biên giới tinh. Các con ở cùng phân khu C3, cơ hội đi tiền tuyến so với các phân khu khác sẽ lơn hơn, nếu gặp phải tình hình nguy hiểm, nhất định phải hỗ trợ lẫn nhau.”

Sở Phong không nghĩ tới là Minh Lệ từ trước đến nay tính tình luôn lãnh đạm lại đột nhiên nói một phen như vậy, thực sự là thụ sủng nhược kinh mà đáp lại một tiếng. Việc đế quốc cùng liên quan phân tranh biên giới tinh thì anh có từng nghe nói tới, hai nước đều đang muốn chiếm lấy một chòm sao tiên nữ Thượng Viên trong vũ trụ, đó là một nơi có vị trí rất tốt, tuy chỉ là một hành tinh nhỏ nhưng khoáng sản lại cực kỳ phong phú. Chỉ là vì quyền được đặt tên cho hành tinh nhỏ này, mà các nhà thiên văn học ở hai nước trong ngân hà đã suýt chút nữa đánh nhau. Cuối cùng vẫn là bị đế quốc giành trước một bước, mang ra 【 Công ước liên minh ngân hà 】, từ mọi góc độ đều chứng minh hành tinh nhỏ này là gần với biên giới đế quốc nhất, lẽ ra nên thuộc về quyền sở hữu của đế quốc. Chính phủ liên bang mắt cao hơn đầu tất nhiên là không chịu thua, âm thầm lên kế hoạch tạo ra một loạt hành động quân sự phá hoại cuộc xây dựng công sự phòng ngự của đế quốc. Mắt thấy ở biên giới tinh này chuyện quân sự xung đột với nhau không ngừng tăng cao, chính phủ hai nước đưa chim ưng và bồ câu chia rẽ càng ngày càng nghiêm trọng.

“Bác Minh nói phải, nghe nói gần đây nhất quân bộ có động tác lớn, không biết có phải là nhằm vào sự kiên biên giới tinh lần này hay không?” Sở Phong là thuộc đảng chủ chiến, có thể nói là hết sức quan tâm thế cuộc quân sự trước mắt. Bởi vì bên trong rất có khả năng là đang che giấu một manh mối mấu chốt của đoạn sau nội dung vở kịch chưa công bố, hơn nữa anh quả thực cũng muốn trải nghiệm một chút cảm giác về cuộc chiến giữa các hành tinh.

“Chuyện này…” Biểu tình Minh Lệ đọng lại một chút, trong mắt xẹt qua một tia thê lương,”Chỉ sợ con nên đi hỏi cha con, ta hiện tại đã là đang trong trạng thái nửa về hưu.”

Minh Uyên nhìn tinh thần suy sụp trong vẻ mặt của ngài, con mắt giật giật, rũ mắt xuống uống một hớp canh rau bơ trong bát.

“Ai nha, trên bàn cơm mà sao lại nói chuyện chính trị thế à.” Dung Tình thấy bầu không khí đột nhiên đông lạnh lại, liền vội vàng cười ha hả. Ý thức được mình nói sai, Sở Phong cũng nhanh chóng đổi chủ đề, tán gẫu về sự kiện gen nhân bản đang sốt dẻo nhất.

**

Cơm nước xong, Sở Phong cùng với Minh Uyên đi phân khu C3. Thủ tục nhậm chức không tới nửa giờ lên xong xuôi hết, đổi một bộ quân phục mới rồi đi ra, còn chưa có nhìn thấy văn phòng mới của mình, Sở Phong liền nhận được tin thủ trưởng gọi.

“Báo cáo trưởng quan, phó đoàn trưởng quân đoàn Tường Vi thuộc phân khu C3 đến báo cáo!” Sở Phong vừa vào cửa, liền khí thế mười phần mà chào hỏi theo tiêu chuẩn lễ nghi quân đội.

Đại tá có tóc mai hơi trắng lười biếng ngồi dựa vào cái ghế làm việc, cười rồi dùng hai mắt quét anh từ trên xuống dưới,”Khá lắm, tinh thần không tệ. Cậu có biết vì sao tôi muốn điều cậu đến bộ chỉ huy chiến của phân khu C3?”

Sở Phong lắc lắc đầu.

“Nghe nói tới Liệt Diễm chưa ?”

Trong lòng Sở Phong kinh ngạc một chút, “Ngài là nói tới chiếm hạm vũ trụ kiểu mới đang được đế quốc nghiên cứu sao ? Nhưng truyền thông đưa tin nói là bởi vì hạt năng lượng không có cách nào kéo dài việc cung cấp, nên kế hoạch này đã thất bại…”

“Đó là quân bộ đặc biệt tuyên truyền với người ngoài như vậy, chủ yếu là muốn làm xáo trộn đường nhìn của liên bang.”Đại tá lộ ra một nụ cười giảo hoạt, “Sự thật a, việc nghiên cứu Liệt Diễm chưa từng ngưng hẳn, mà vẫn luôn được tiếp tục, hiện tại đang tiến hành đến giai đoạn quan trọng nhất.”

Sở Phong cái hiểu cái không mà gật đầu, “Vậy ngài phái tôi tới đây, là có liên quan tới Liệt Diễm sao ?”

Đại tá ừ một tiếng, không nhanh không chậm nói, “Nếu muốn trong cuộc chiến tranh tinh tế giành chiến thắng, thì quan trọng nhất là gì ? Chiếm hạm vũ trụ ! Liên bang đã nghiên cứu phát minh ra đời thứ ba của  Bạch Ưng, cậu cũng thấy đấy,  Bạch Ưng của bọn trọ trong đợt chiến tranh vũ trụ quả thực vô vãng bất thắng(luôn luôn thắng), văn minh mỏng yếu lúc đó không thể làm ra được dáng vẻ của chiếm hạm vũ trụ, có thì cũng bị liên bang chiếm đoạt. Bất quá chúng ta không giống vậy, liên bang có  Bạch Ưng, chúng ta có Kiêu Long, tương lai còn có thể có một Liệt Diễm với tính năng đều tăng lên gấp đôi. Đương nhiên, phải thừa nhận rằng, khoa học kỹ thuật của chúng ta xác thực còn có chút chênh lệch so với bọn họ…”

“Cho nên ý của ngài là, muốn tôi tham dự vào kế hoạch nghiên cứu phát minh Liệt Diễm ?”

Trái tim Sở Phong kích động đến mức ầm ầm nhảy lên. Thế giới này còn có chút ý tứ a, vừa khoa học kỹ thuật vừa là chiến tranh giữa các hành tinh, làm cho tinh thần yêu nước của anh nhiệt huyết sôi trào.

“Đúng. Bất quá cậu không phải là đi làm việc nghiên cứu.” Đại tá nhe răng nở nụ cười với anh,”Cậu có một nhiệm vụ khó khăn hơn.”



Lời editor: Sau khi edit xong phần biên giới tinh, tui chả biết mình đang viết cái gì nữa… _(:3 」∠)_
Bình Luận (0)
Comment