Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 120 - Thiên Tử Âm Đình 2

Nguyên Vị Ương nhướn mày hỏi: “Thế quyền thần thì sao?”

Chu Tề Vân thản nhiên nói: “Ta chính là quyền thần, nếu Chí Đạo Đại Thánh hoàng đế không trầm mê nữ sắc, ta làm gì có cơ hội vùng lên?”

Lại có Thổ địa thần lao thẳng về phía trước, la lối: “Người bắt rắn hạ tam lưu ở Vĩnh châu, Chu Tề Vân đã tới Quỷ Môn quan, tự tìm cái chết!”

Một loạt Thổ địa thần hô to gọi nhỏ, trốn tránh khắp tứ phía, la lối: “Tên hung thần này đánh đến nơi rồi!”

Có tên quỷ da xanh to cao la lối: “Ta chính là lực sĩ Quỷ Môn, người bắt rắn Chu Tề Vân mà dám bước vào Quỷ Môn nửa bước, cứ xem quỷ đầu đao của ta chém hắn!”

Ngoan Thất kinh ngạc nói: “Chu lão tổ, xem ra trong âm đình thanh danh của ngươi cũng không được tốt.”

Chu Tề Vân hừ một tiếng, tiếp tục tiến lên, qua Quỷ Môn quan, tên lực sĩ Quỷ Môn kia vứt quỷ đầu đao bỏ chạy, tốc độ nhanh chóng tới mức người ta trợn mắt há hốc mồm.

Lại có Thổ địa thần lao tới, la lối: “Lão tổ Chu gia giết tới Hồi Hồn môn rồi, quỷ tướng Hồi Hồn môn quyết chiến không hàng!”

Quỷ tướng Hồi Hồi môn còn chưa chạm mặt đám người Hứa Ứng đã ném mũ bỏ giáp, hốt hoảng chạy trốn.

Ngoan Thất kinh ngạc: “Lần này giọng điệu của bọn họ tôn kính hơn nhiều.”

Đi qua Hồi Hồn môn là tới Quỷ Vương điện, có Thổ địa thần lao vút qua, la lớn: “Chu đại tông sư ở trần gian tới âm đình, thăm hỏi Quỷ vương!”

Cánh cửa Quỷ Vương điện đóng sập lại, hiển nhiên Quỷ vương không muốn gặp Chu Tề Vân.

Đến Phán Quan phủ, lại có Thổ địa thần hô to: “Na tiên Chu gia, đại giá quang lâm, tiểu thần âm đình các ngươi còn không ra cúi chào nghênh tiếp?”

Còn có Thổ địa thần hét lớn: “Mau thêu long kỳ! Đổi lá cờ thiên tử âm đình đi, thêu cờ Chu thiên tử!”

Khi tới Sâm La điện, hàng loạt Âm thần đứng hai bên đường, đồng thanh hô chào, dồn dập lễ bái, cao giọng nói: “Thượng tiên, các tiểu thần chúng ta xin dâng sơn hào hải vị, cung kính đợi thượng tiên vương sư giá giá lâm âm đình, lật đổ thiên tử âm đình bạo ngược!”

Trên đường phố trước Sâm La điện đã bày đủ loại sơn hào hải vị, còn có nữ quỷ xinh đẹp đàn hát ca múa. Một nữ quỷ hô to: “Tối nay ai đoạt hoa khôi thì được vào cung thị tẩm!”

Chu Tề Vân cười ha hả, cất cao giọng nói: “Thiên tử âm đình sao phải diễn trò này lừa gạt ta? Chu Tề Vân của dương gian tới đây bái kiến, kính mong được gặp mặt!”

Vừa dứt lời, đột nhiên thấy trong địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của cõi âm, một luồng tiên quang phóng lên trời, từng thân hình cao lớn hiện lên, tiên phong đạo cốt, lơ lửng bồng bềnh, khí thế khuấy động bầu trời âm đình, chỉ trong chớp mắt đã khiến thế giới này hoàn toàn biến đổi!

Còn trong đại điện chí cao phía trước thiên đình cõi âm, một luồng hào quang rực rỡ đột nhiên bay ra khỏi đại điện, tạo thành một vị thần khổng lồ mà riêng ống tay áo đã bao phủ toàn bộ đại điện chí cao.

Thần linh kia vung tay áo, phất phới không ngừng, toàn thân lấp lóe ánh sáng, mỗi luồng đều là tiên quang, thần thánh phi phàm, tiên quang rực rỡ khiến người ta khó mà nhìn thẳng.

Chu Tề Vân sắc mặt nghiêm nghị, đây là một nguyên thần.

Hắn thu thập đủ loại sở trường của các nhà, lại khai quật mộ cổ, động thiên, thử khôi phục hệ thống tu luyện của luyện khí sĩ, nhưng đến giờ vẫn chưa tu thành Nguyên thần.

Tuy hồn phách của hắn rất mạnh mẽ, nhưng dù sao vẫn chỉ là hồn phách, hỏa hầu còn kém xa Nguyên thần của thiên tử âm đình!

Chu Tề Vân nhìn bốn phía xung quanh, chỉ thấy trong từng địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa tỏa ra khí tức na tiên mạnh mẽ, đều là nhân vật bất phàm, chẳng qua những na tiên này đều là người đã chết, chỉ có hồn phách tinh khí chứ không có thân thể.

Tiên quang trên người thiên tử âm đình từ từ phai nhạt, thu liễm khí tức, cười nói: “Thiên tử âm đình chỉ là một cách xưng hô, ta làm được thì ngươi cũng làm được. Sau khi chết Chu đạo hữu có thể tới âm đình, trẫm sẽ truyền chức vị thiên tử cho ngươi.”

Chu Tề Vân cất bước đi tới, cười nói: “Ta không nghĩ gì về chuyện sau khi chết, thứ ta muốn là trường sinh bất tử, là độ kiếp thành tiên!”

Thiên tử âm đình cười ha hả, thu liễm toàn bộ tiên quang và nguyên thần, trở lại trong điện.

Giọng nói của hắn vang lên từ trong điện, buồn bã nói: “Có ai không muốn kia chứ? Cho dù là trẫm cũng muốn trở lại dương gian, làm thần tiên vui vẻ tiêu dao. Chu đương gia, ngươi đã là na tiên cõi trần, tự do tự tại, còn có gì không hài lòng?”

“Vù~~”

Trong điện đột nhiên có tiên quang bắn ra, bay thẳng về phía Chu Tề Vân, như muốn nhấn chìm hắn!

Chu Tề Vân giậm chân xuống, Thần Châu ẩn cảnh mở rộng khắp bốn phía, kinh ngạc nói: “Ngươi là quỷ tiên?”

Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương đã dừng bước từ lâu, không ở gần đó, cho dù vậy khí tức kinh khủng của hai đại cường giả vẫn ép bọn họ tim đập liên hồi, hơi thở khó nhọc!

Không chỉ có vậy, thần trí của bọn họ cũng có phần rối loạn, đạo pháp khiến người ta không thể hiểu nổi từ trong tiên quang tập kích tới, ảnh hưởng tới suy nghĩ bình thường của họ.

Kiêu bá người mặc áo xanh ngăn trước mặt bọn họ, cố nén cơn khó chịu quát: “Lui!”

Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương vội vàng lùi về phía sau, Ngoan Thất cũng vội vàng quay đầu trườn đi, về tới tận Phán Quan phủ mới thấy dễ chịu hơn một chút.

Giọng nói của Chu Tề Vân vang lên: “Thiên tử âm đình, ngươi vốn là tiên nhân, bị hủy hoại thân thể, chỉ còn lại nguyên thần nên làm quỷ tiên! Ta đoán có đúng không? Có thân thể với không có thân thể là chênh lệch cực lớn, tuy ngươi là quỷ tiên nhưng không phải đối thủ của na tiên có thân thể!”

Trong Sâm La bảo điện xuất hiện từng chấn động khủng khiếp, lan tỏa khắp bốn phương tám hướng, dư âm bao phủ đường phố, cho dù là Kiêu bá cũng không chịu nổi, khóe miệng rỉ máu, không thể giữ vững thân hình!

Đột nhiên tiếng chuông vang lên, một quả chuông lớn hiện lên, móc ngược xuống, quả chuông và dư âm va chạm tạo thành một tiếng coong vang vọng, thân chuông hiện lên hoa văn như long xà, tỏa hào quang lung linh, hóa thành bức tường ánh sáng dày nặng bao phủ mọi người vào trong!

Đột nhiên, trong từng địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa, từng quỷ na tiên nhao nhao chỉ tay, ẩn cảnh trong địa điểm ẩn hóa lập tức bay ra, mang theo đạo tượng hùng hồn, đè xuống Sâm La bảo điện!

Hứa Ứng đột nhiên cảm thấy lỗ mũi ấm áp, lau một cái thấy tay dính máu, hóa ra đã bị đạo tượng ẩn chứa trong ẩn cảnh của quỷ na tiên ép tới mức máu huyết chảy ra ngoài!

Y nhìn sang phía Nguyên Vị Ương, Kiêu bá và Ngoan Thất, chỉ thấy bọn họ cũng bị ép tới mức tai mắt mũi miệng đều chảy máu!

“Ngài chuông, phải cố chịu đáy!” Hứa Ứng lớn tiếng nói.

Quả chuông kêu khẽ một tiếng, đột nhiên thân chuông xoay ngang, xé gió xoay vù vù

Quả chuông bị dư âm va chạm của đạo tưởng khủng khiếp kia đánh lên người, bắn ra coong coong, đập sập hàng loạt phòng ốc ven đường, lăn dọc con đường!

Còn phía sau quả chuông, Hứa Ứng nói với Nguyên Vị Ương và Kiêu bá đang sợ hãi không thôi: “Yên tâm, ngài chuông gánh được. Tình hình thế này ta gặp nhiều rồi.”

"Coong!"

Quả chuông va thủng Quỷ Môn quan, gõ coong coong suốt dọc đường, rơi từ âm đình xuống dưới.

Ngoan Thất co thành một khối, đột nhiên tỉnh ngộ: “Đợi đã, thế phải chẳng lần này chúng ta có thể thoát khỏi Chu Tề Vân rồi à?”

Bình Luận (0)
Comment