Hắn lập tức lao tới, hạ sát thủ với một con cá lớn khác!
Trong bụng một con cá lớn, Hứa Ứng điều khiển Thiên Tru kiếm, điều khiển đám người đi dọc yết hầu con cá chui vào bên trong.
Bay bảy tám trăm dặm, trước mặt lại thông thoáng sáng tỏ, trong bụng con cá lớn này lại có cả núi non thiên địa. Bầu trời màu đỏ thịt, có viên minh châu lớn, chắc là bảo vật mà con cá lớn này ngưng tụ được.
Minh châu tỏa ra ánh sáng và sức nóng,của hiếu xuống mặt đất núi sông bên dưới.
Non nước nơi đây có hoa cỏ cây cối, chim thú trùng cá, sinh sôi nảy nở trong bụng con cá khổng lồ này.
Hứa Ứng thu hồi Thiên Tru kiếm, giải trừ dị tượng thần nhân đầu rồng, nhìn quanh bên dưới, thấy giữa vùng non nước này còn có cả thôn xóm thành thị!
Bên cạnh thôn xóm còn trồng hoa màu!
Lại có nhân loại sinh sống trong bụng con cá lớn này.
Ngoan Thất tấm tắc lấy làm lạ, quả chuông cũng ngây người, không biết vì sao lại có nhân loại sinh sống ở nơi này.
Bọn họ hạ xuống, đi vào một thôn trấn, dân chúng trong chấn thấy bọn họ từ trên trời hạ xuống đều kinh ngạc không gì sánh được, hỏi thăm bọn họ tới từ nơi nào.
“Chúng ta tới từ Nguyên Thú thế giới, Thần Châu đại lục.”
Hứa Ứng nói với họ: “Lúc về Thần Châu chúng ta bị kẻ địch truy sát, bị cá lớn nuốt chửng, tình cờ tới nơi này. Các ngươi là ai?”
Một ông lão tóc trắng nói với họ: “Tổ tiên của chúng ta là người trong thời Đại Thương, muốn tránh né lao dịch thuế má mà dời cả tộc, thoát khỏi Thần Châu. Lúc bay vào ngôi sao này thì bị con cá khổng lồ nuốt vào bụng. Tổ tiên thấy trong bụng cá lớn có trời có đất lại không có lao dịch thuế má nên định cư trong bụng cá.”
Ngoan Thất thở dài: “Chỉ có trốn vào bụng cá mới có thể trốn được lao dịch thuế má hay sao? Trước thì có người nấp trong bụng cá, sau thì có người bắt rắn, chẳng lẽ thiên hạ này chưa bao giờ thay đổi?”
Đám người Hứa Ứng ở luôn trong trấn, tập trung chữa trị thương tích của Khương Tề.
Không lâu sau, Khương Tề chậm rãi tỉnh lại nhưng thương tích vẫn rất nặng, nhất là đạo tượng hao tổn, tu vi bị phá hủy phân nửa, khiến cho trong thời gian ngắn hắn không thể tự chữa trị cho mình.
Hứa Ứng thấy khí sắc của hắn đã khá hơn một chút bèn dò hỏi: “Khương Thái sư, ta còn một chuyện không hiểu. Thiên Tru kiếm không đủ để kéo một cường giả mạnh mẽ như Khương Thái sư từ Vân Mộng trạch kéo tới Thái Ất Tiểu Huyền Thiên, như vậy Khương Thái sư làm cách nào đi vào Tiểu Huyền Thiên?”
Thiên Tru kiếm chỉ có thể mang theo một số luyện khí sĩ hoặc na sư tu vi thực lực hơi yếu đi vào Tiểu Huyền Thiên. Tu vi quá cao thì vượt quá cực hạn của Thiên Tru kiếm.
Khương Tề là Thái sư cao quý của Đại Chu, đương nhiên tu vi thực lực đăng phong tạo cực, Thiên Tru kiếm không thể đưa hắn tới Tiểu Huyền Thiên được.
Khương Tề thở hổn hà hổn hển, mỉm cười nói: “Ta vào Tiểu Huyền Thiên thông qua thành đá, nhưng ai nói là khi đi tới thành đá ta đã cường đại như vậy?”
Hứa Ứng không hiểu.
Nguyên Vô Kế vẫn nằm đó, thần thái thản nhiên, nói: “Khi ta vào thành đá cũng là luyện khí sĩ Giao Luyện kỳ như các ngươi. Đêm qua ta mới luyện thành Kim Đan.”
Hắn nói xong câu này, Hứa Ứng, Ngoan Thất và quả chuông đều ngây người.
Hứa Ứng phun ra một hơi trọc khí, khen: “Bái phục.”
Ngoan Thất không hiểu, hỏi: “Khi đó ngươi mới luyện thành Kim Đan, sau đó còn có Khấu Quan kỳ thứ hai, Trọng Lâu kỳ, Dao Trì kỳ, Thnà Kiều kỳ và Khấu Quan kỳ thứ ba, tiếp đó mới đến Phi Thăng kỳ! Ngươi làm thế nào tu Phi Thăng kỳ chỉ trong một đêm?”
Từ khi thành đá tới Tiểu Huyền Thiên tới khi thành đá rời khỏi Tiểu Huyền Thiên, thật ra mới qua một đêm.
Chỉ một đêm mà từ Giao Luyện kỳ tu luyện tới Phi Thăng kỳ, đồng thời hàng phục thần khí Thiên đạo Thiên Tru kiếm, phục hồi thiên địa linh căn Âm Dương đằng, quyết chiến với Long Uyên Thiên Thần, có thể làm được như vậy ư?
Khương Tề mỉm cười nói: “Rất đơn giản, Nguyên Đạo Tinh Tụy.”
Hắn thở hổn hển một hồi, nói: “Ta vốn là luyện khí sĩ Phi Thăng kỳ, bị tiên ngạn ở Bỉ Ngạn luyện mất tu vi cảnh giới, nhưng dù sao trước đây ta cũng có căn cơ không tệ. Ta đào trộm tiên dược ở Bỉ Ngạn suốt sáu nghìn năm, trong có thể tích tụ rất nhiều tiên dược, chỉ cần thu thập tiên đạo linh căn, ăn Nguyên Đạo Tinh Tụy là có thể nhanh chóng đột phá từng cảnh giới.”
Hắn dùng tu vi Kim Đan Giao Luyện kỳ đi vào Tiểu Huyền Thiên, lập tức thu thập tiên đạo linh căn, không dừng lại một khắc nào.
Tiếp đó tu vi cảnh giới của hắn càng lúc càng cao, thực lực của hắn cũng càng ngày càng mạnh, cuối cùng cũng tu luyện tới cảnh giới Dao Trì, hắn phát hiện Nguyên Đạo Tinh Tụy trong tiên đạo linh căn bình thường đã khó mà giúp tu vi của hắn tiến bộ trên diện rộng.
Vì vậy hắn quyết định hàng phục Thiên Tru kiếm!
Dùng cảnh giới Dao Trì kỳ hàng phục thần khí Thiên đạo, quả nhiên là to gan lớn mật.
Nhưng hắn lại làm được!
Sau khi nhận được Thiên Tru kiếm, tất cả đều như thuận lý thành chương, hắn vận dụng Thiên Tru kiếm, giả mạo Thiên đạo truyền âm cho Chư Thiên Vạn Giới, đòi Chư Thiên Vạn Giới trả lại tiên đạo linh căn, dựng lại Thiên lộ.
Sau khi linh căn âm đình khôi phục, hắn lấy được Nguyên Đạo Tinh Tụy, lại luyện hóa càng nhiều tiên dược trong cơ thể, giúp hắn đi nốt bước cuối cùng, tu luyện tới Phi Thăng kỳ!
Hắn vận dụng Thiên Tru kiếm, diệt trừ một Chư Thiên thế giới, thị uy với vạn gới, khiến bọn họ giao ra càng nhiều tiên đạo linh căn, cuối cùng cũng củng cố linh căn Âm Dương đằng thật vững chắc.
Ngoan Thất im lặng một hồi rồi nói: “Tức là lúc ngươi vừa tới tu vi tương đương với ta và Hứa Ứng?”
Khương Tề khó nhọc gật đầu nói: “Lúc đó ta trốn sâu trong thành đá, thậm chí chưa chắc đã là đối thủ của các ngươi.”
Ngoan Thất tiếp tục nói: “Khi đó ngươi đã có ý tương ra tay thu phục thần khí Thiên đạo, khôi phục linh căn Âm Dương đằng, dựng lại Thiên lộ?”
Khương Tề nói: “Trước đó ta đã định sẵn mỗi bước đi sau khi tới thành đá.”
Ngoan Thất thở dài, lẩm bẩm: “Ta cứ cảm thấy bao năm tháng qua mình là sống trên thân chó.”
Quả chuông cảm khái: “Có lẽ đây là nguyên nhân khiến hắn có thể trở thành Thái sư của Chu Thiên tử. Chúng ta không phải mầm mống làm Thái sư. Hơn nữa, Thất gia, ta cũng cảm thấy bao năm tháng qua ngươi sống trên thân chó.”
“Ngươi mới là chó.” Ngoan Thất nổi giận.
Khương Tề ho khan liên tục, cười nói: “Ta chỉ tính toán rồi mới hành động, trông thì lỗ mãng chứ thực chất có tỷ lệ thành công cao.”
Hắn tâm cơ thâm trầm, từ khi đi vào thành đá tới cướp đoạt thần khí Thiên đạo, lại uy hiếp vạn giới giao nộp linh căn, mỗi bước đều tính toán rất chuẩn!
Đồng thời, hắn cũng cực kỳ vô tình, vận dụng thần khí Thiên đạo trực tiếp phá hủy một thế giới mà không nhíu mày tới một cái!
Thậm chí hắn đưa Thiên Tru kiếm cho Hứa Ứng cũng là lập mưu rồi mới hành động. Hắn biết chỉ dựa vào sức mình thì không đủ tế thần khí Thiên đạo trở về Nguyên Thú thế giới.
Hắn cũng biết Long Uyên Thiên Thần có năng lực khôi phục nhanh hơn, chắc chắn sẽ đánh lén dọc đường, mình tuyệt đối không phải đối thủ.
Cho nên hắn mới đưa Thiên Tru kiếm cho Hứa Ứng, mượn sức Hứa Ứng phá cục!
Hứa Ứng dò hỏi: “Khương Thái sư, Long Uyên Thiên Thần có lai lịch ra sao?”
Hắn phát hiện Thiên thần có thể là vật nhân tạo nên cảm thấy hứng thú với lai lịch của Long Uyên Thiên Thần.
Khương Tề chần chừ một chút rồi nói thật: “Long Uyên Thiên Thần là thần linh còn lưu lại trên thế gian sau trận chiến trên Thiên lộ, không cách nào trở lại thế giới Thiên Đạo. Trận chiến trên Thiên lộ năm xưa có rất nhiều Thiên thần hạ phàm rồi không thể trở lại thế giới Thiên Đạo.”
Hứa Ứng nói: “Khương Thái sư, ta muốn biết là Long Uyên Thiên Thần có phải vật nhân tạo hay không?”