Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 444 - Đạo Của Kẻ Tạm Bợ 1

Thời Vũ Tình tế Kim Đan lên, phát động Hạo Nguyệt luân, trong Hạo Nguyệt luân có một luồng kiếm khí cực kỳ khổng lồ bắn ra, đâm thẳng vào thành lũy pháp lực của Đào Đan Dương.

Một vạn bảy ngàn tòa động thiên ngưng bặt trong chốc lát, Đào Đan Dương trong lòng phát lạnh, lại thấy tiên kiếm Tư Vô Tà đâm xuyên qua thành lũy pháp lực, kiếm quang nhắm thẳng vào mi tâm mình!

Ống tay áo của Đào Đan Dương bay phất phới, lùi lại phía sau, nhưng mũi kiếm Tư Vô Tà tỏa ra hào quang huyền diệu, xuyên thủng mi tâm hắn.

Đào Đan Dương trúng kiếm này, thân hình không lùi mà tiến, lao về phía Hứa Ứng.

Hứa Ứng lập tức biến chiêu, cầm tiên kiếm Tư Vô Tà, thi tiển thức thứ hai trong Kiếm Đạo Quy Chân quyết. Nhưng Đào Đan Dương đột nhiên đổi hướng, ống tay áo phất phới, đỡ lấy song đao của Kim Bất Di, ép lui Kim Bất Di, đột nhiên đánh về phía tiên thảo màu tím.

Pháp lực của hắn quá hùng mạnh, giao chiến với cường giả ngang hàng Thiên thần như Kim Bất Di, không ngờ lại liên tiếp đẩy lùi Kim Bất Di.

Tiên thảo màu tím vội vàng rút vô số rễ cây ra, tránh né thật xa. Lại thấy Đào Đan Dương và thi thể hơn hai trăm vị cao thủ kiếm môn đột nhiên chỉnh tề như một, mọi hành đaộng cử chỉ đều hoàn toàn nhất trí, đồng thời trốn ra phía ngoài!

Quả chuông từ bên trên hạ xuống, vang lên một tiếng coong lớn, khiến những thi thể kia chấn động tới mức ngã trái ngã phải.

Ngoan Thất kêu to: “Ngài chuông, Kim gia, chém động thiên của hắn trước, phá hoại pháp lực của hắn! Động thiên của hắn là loại cấy ghép, sau khi bị chém đứt sẽ trở lại nguyên hình!”

Quả chuông và Kim gia tỉnh ngộ, lập tức bay về phía động thiên trên không trung, cắt đứt liên hệ giữa khu vực Hi Di của Đào Đan Dương với động thiên!

Từng tòa đột nhiên di chuyển trên bầu trời như những ánh sao, bám theo Đào Đan Dương, chạy ra ngoài bảy mươi hai đỉnh núi kiếm môn.

Hứa Ứng phát động Cực Ý Tự Tại công, lao theo nhanh như chớp, lại thấy trong đám người phía trước đột nhiên có kẻ nổ tung, máu thịt trên người hóa thành một luồng kiếm khí đỏ như máu bắn thẳng lên từ mặt đất!

“Hắn trúng kiếm của ta, đang cố gắng dùng pháp môn thế thân hóa giải kiếm ý của ta!”

Hứa Ứng tỉnh ngộ, vừa lao tới vừa phát động tiên kiếm Tư Vô Tà. Tư Vô Tà rời tay bay ra, đâm về phía đám người Đào Đan Dương như một luồng sáng. Trong đám người liên tục có thân thể nổ tung, còn có Nguyên Thần hóa thành một luồng kiếm khí, bắt đầu ra tay chữa trị thương tích trên Nguyên Thần của Đào Đan Dương.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, hơn hai trăm người đã chết mất phân nửa, hóa thành từng luồng kiếm khí nhuốm máu, trải dài suốt mấy chục dặm, treo ngổn ngang giữa bầu trời hoặc trong dãy núi.

Tới lúc bọn họ lao khỏi dãy núi của kiếm môn, vừa lao qua cánh cửa kiếm môn thì thấy bên cạnh Đào Đan Dương chỉ còn lại một người, người kia cũng tự nổ tung, hóa thành một luồng huyết kiếm, hình thần câu diệt.

“Nguyên Thần trong những thi thể này là sao?” Hứa Ứng khó hiểu.

Đúng lúc này, đột nhiên thân thể Đào Đan Dương cũng đùng một tiếng nổ tung, huyết kiếm bay ra.

Hứa Ứng ngơ ngác, vội vàng tăng tốc tới bên cạnh Đào Đan Dương, chỉ thấy thi thể Đào Đan Dương hoàn toàn không còn, Nguyên Thần cũng lụi tàn, không còn tồn tại.

Y ngẩng đầu nhìn lên, nhưng chỉ thấy trên bầu trời quả chuông và Kim Bất Di vẫn đuổi theo những tòa động thiên, chém đứt từng động thiên một.

Chẳng qua những động thiên còn lại vẫn bay tới, tốc độ càng lúc càng nhanh, lao về phía phía xa.

“Là Phân Thần đại pháp!”

Tiên kiếm Tư Vô Tà bay tới bên cạnh Hứa Ứng, kiếm đồng ngồi bên, nhìn theo hướng những động thiên bay khỏi, nghi hoặc không thôi, nói: “Đào Đan Dương hủy cơ thể của mình,dùng một thân thể khác! Chắc chắn hắn đã giấu một thân thể khác ở gần đây.”

Hứa Ứng bay lên trời, những động thiên kia bay ào ào vào rừng núi, biến mất không còn tăm hơi.

Kim Bất Di vỗ cánh đuôi theo, định tìm kiếm vị trí những động thiên kia nhưng Hứa Ứng lớn tiếng nói: “Kim gia về đi, đừng đuổi!”

Kim Bất Di chậm rãi hạ xuống đất, Ngoan Thất, quả chuông cũng chạy tới. Ngoan Thất la lên: “A Ứng, sao lại không đuổi?’

Hứa Ứng lắc đầu nói: “Bây giờ chúng ta không biết Đào Đan Dương biến thành bộ dạng gì, cho dù đuổi theo cũng không tìm ra tung tích của hắn.’

Lúc này một luồng thần thức cường đại ập tới, hóa thành giọng nói của Đào Đan Dương vang vọng trên không trung: “Lần này là ta khinh thường các ngươi. Nhưng lần sau gặp lại ta sẽ không để các ngươi may mắn như vậy đâu.”

Hứa Ứng thản nhiên nói: “Ngươi cứ sống qua đêm nay đã rồi tính. Ngươi trúng một kiếm của ta, đổi nhiều thân thể như vậy, hao tổn nhiều Nguyên Thần như vậy vẫn không thể hóa giải uy lực từ chiêu kiếm của ta. Thương thế của ngươi nặng như vậy, không sợ bạn đồng hành tới tìm à?”

Đào Đan Dương hừ một tiếng, thần thức tiêu tán.

Hứa Ứng xoay người lại hỏi tiên kiếm Tư Vô Tà: “Phân Thần đại pháp là cái gì?”

Kiếm đồng ngồi trên tiên kiếm nói: “Là pháp môn Nguyên Thần thứ hai và thân ngoại hóa thân. Người tu luyện pháp môn này cần bắt được luyện khí sĩ Giao Luyện kỳ hoặc Khấu Quan kỳ thứ hai, luyện khí sĩ ở hai cảnh giới này luyện được Kim Đan nhưng còn chưa luyện thành Nguyên Thần. Cướp lấy Kim Đan của họ, xóa bỏ hồn phách và ký ức của họ, biến thành vật chứa của bản thân là có thể luyện Kim Đan thành Nguyên Thần thứ hai của mình. Thân thể của luyện khí sĩ kia sẽ là thân ngoại hóa thân. Chỉ cần tu luyện tới Trùng Lâu kỳ, tu thành Nguyên Thần, Nguyên Thần thứ hai và thân ngoại hóa thân cũng coi như hoàn thành.’

Nó lắc đầu nói: “Loại pháp thuật này cực kỳ tà ác, rất ít người tu luyện.”

Ngoan Thất nghe vậy nói: “Hơn hai trăm vị cao thủ kiếm môn vừa rồi đều là thân ngoại hóa thân và Nguyên Thần thứ hai à? Bọn họ bị hắn biến thành thân ngoại hóa thân và Nguyên Thần thứ hai từ lúc nào?”

Kiếm đồng nói: “Đương nhiên là lúc bọn họ còn ở Giao Luyện kỳ hoặc Khấu Quan kỳ thứ hai. ..”

Nói đến đây nó không nhịn được rùng mình một cái.

Hơn hai trăm vị cao thủ kiếm môn vừa rồi đều là trưởng lão tôn giả trong kiếm môn, là lực lượng trung kiên, là trụ cột của kiếm môn, cũng là phần tử ngoan cố trong phái chính thông!

Năm xưa phái na tiên và phái chính thống đánh nhau vỡ đầu chảy máu, chính những cao thủ kiếm môn này đã liều mạng với phái na tiên!

Phái na tiên của kiếm môn mở rộng nhanh chóng như vậy chính là vì các cao thủ trong phái chính thống bị hạ gục nhiều lần, khiến người ta mất lòng tin đối với pháp môn của phái chính thống, mới chuyển sang na khí kiêm tu.

“Người này, thật khủng khiếp!”

Kiếm đồng lẩm bẩm: “Lần sau gặp lại, không biết hắn sẽ hóa thành gương mặt nào...”

Hứa Ứng nhìn về phương xa, lạnh lùng nói: “Hắn đã bị ta đả thương, bị gieo dấu ấn kiếm đạo không thể xóa nhòa. Bất luận hắn biến thành gương mặt gì cũng không lừa được ta.”

Đám người Hứa Ứng trở lại kiếm môn, dọc đường chỉ thấy động thiên lớn lớn nhỏ nhỏ, treo lung tung trên bầu trời, có cao có thấp, có ngang có dọc, còn có động thiên trong xuyên qua ngọn núi.

Những động thiên này tỏa ra hào quang chói mắt, có một vẻ đẹp bừa bộn.

Chúng vốn là động thiên mà Đào Đan Dương cấy ghép, bị Kim Bất Di và quả chuông nhân lúc hỗn loạn đánh rơi, bây giờ những động thiên này đã biến thành vật vô chủ.

Bình Luận (0)
Comment