Khoảnh khắc bàn tay hai người giao nhau, lòng bàn tay như có ngàn vạn sấm sét bộc phát, nhưng uy lực hoàn toàn không tiết ra ngoài!
Sau lưng Hứa Ứng đột nhiên hào quang xoay tròn, hai mươi tám tòa động thiên ầm ầm xuất hiện, lơ lửng trên bầu trời sau lưng y.
Lực lượng của Hứa Ứng tăng vọt, lập tức tạo thành cục diện áp đảo!
Cố Phi Ngư cười ha hả, mượn lực bay về phía sau, quát: “Hứa huynh, cho ngươi mở mang tầm mắt, thế nào mới là lĩnh vực lục tiên chân chính!’
Địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của hắn trải rộng, chỉ thấy đạo tượng tầng tầng, núi non trùng điệp, Thái Sơn, tiên cung, sông ngòi, Đông Hải, mặt trời mọc, ngư long múa lượn, đủ loại dị tượng hợp lại tạo thành tiên cảnh!
Cố Phi Ngư đứng trong tiên cảnh, tựa như một tiên nhân thiếu niên, thời khắc này hắn và thiên địa hòa làm một thể!
Năm xưa Lý Tiêu Khách khoe khoang khoác loác, nói mình đứng vững trong lĩnh vực lục tiên, nhưng hắn chưa bao giờ thể hiện tiên vực thật sự.
Tuy tu vi cảnh giới của Cố Phi Ngư kém xa Lý Tiêu Khách, nhưng tiên vực thể hiện lại là Nguyên bản lục tiên chân chính, là địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa chân chính của na tiên!
Đương nhiên, bây giờ tu vi của hắn còn thấp, chưa luyện thành Nguyên Thần, nếu luyện thành Nguyên Thần, đạt tới trình độ phi thăng, như vậy có thể mở chín tầng động thiên lục bí, khi đó đặt mình trong ẩn cảnh ẩn hóa mới thật là lục vực tiên nhân.
Nhưng cho dù như vậy, thành tựu của hắn cũng không thể coi thường, cao tới mức Hứa Ứng hiếm khi thấy được.
Theo hiểu biết của Hứa Ứng, hắn là người đầu tiên kết hợp na pháp và luyện khí hoàn mỹ đến vậy, cho dù là bản thân Hứa Ứng cũng chưa làm được tới mức này.
Nhưng sát tâm của Hứa Ứng đã nổi, làm sao lại cho hắn cơ hội mở lĩnh vực lục tiên?
Hứa Ứng bám sát như hình với bóng, ngay khi hắn lùi lại phía sau, một chưởng Phiên Thiên ấn pháp như Tiên vương cầm tiên khí trong tay, đập tan không trung của lĩnh vực lục tiên!
Chiến Thần Bát Pháp, Phiên Thiên ấn pháp, là phải có giác ngộ lật đổ bầu trời, phá tan cả thế giới cũ!
Phía xa, mọi người đang đi tới Côn Lôn thần sơn, bất luận là vực sâu hay luyện khí sĩ đều dồn dập đứng lại quan sát, nghi hoặc không thôi.
“Hai thiếu niên này mạnh thật!’
Một vị na tiên cực kỳ kinh ngạc, la lên thất thành: “Nếu là năm sáu năm trước, chỉ e thực lực của bọn họ có thể chống lại đại na bát trùng thiên!”
Những người trẻ tuổi sắc mặt nghiêm nghị nhìn về phía Cố Phi Ngư.
Một thiếu niên áo tím nhíu mày, hạ giọng nói: “Lĩnh vực lục tiên hoàn mỹ. Xem ra không chỉ mình ta đạt tới bước này. Hắn là sư huynh Vô Cực tông? Vô Cực tông chọn được một tông chủ tốt đấy.”
Cách cô không xa, một thiếu niên áo vàng thở dài tự giễu: “Quả nhiên không thể coi thường ảnh hưởng thiên hạ. Tông chủ Vô Cực tông không kém gì ta.”
Có mấy người vẻ mặt mất mát, có người buồn bã lắc đầu, hạ giọng nói: “Luyện khí sĩ thuần túy đã tới bước đường cùng hay sao? Hay là ta tu luyện không đúng chính tông?”
Bọn họ sắc mặt căng thẳng, quan sát trận chiến này.
Cố Phi Ngư khẽ mỉm cười, nắm chắc thắng lợi trong tay, đột nhiên giơ tay nghênh tiếp đòn thế của Hứa Ứng. Chỉ trong chớp mắt nguyên khí, thần thông, lực lượng, thân thể, hồn phách, âm dương nhị khí, tất cả đều tăng cường tới cực hạn!
“Xem ra mấy năm qua Hứa huynh vẫn đang lần mò trong vũng bùn, còn chưa nắm giữ lĩnh vực lục tiên!”
Ngay khoảnh khắc hắn đỡ lấy Phiên Thiên ấn pháp của Hứa Ứng, đầu gối của Hứa Ứng đã lên thẳng vào hạ bộ của hắn. Cố Phi Ngư đau tới mức nước mắt nước mũi giàn dụa, làm sao mà khoe khoang lĩnh vực lục tiên của bản thân được nữa?
Hứa Ứng xoay tung cước quét ngang, đá thẳng vào mặt hắn, hất văng hắn ra ngoài!
Cố Phi Ngư đập cái ầm lên Thái Sơn của mình, tạo thành một lỗ thủng khổng lồ trên đạo tượng của bản thân.
Hứa Ứng phất tay một cái, kiếm khí lập tức hình thành dòng lũ, xoạt xoạt xoạt, vô số kiếm khí đâm vào trong cái hang trên Thái Sơn, chính là Kiếm tự quyết.
Trong hang vang lên tiếng nổ ầm ầm, khoảnh khắc sau một luồng kiếm quang đè lên Cố Phi Ngư đã thủng trăm ngàn lỗ, văng về phía xa.
Hứa Ứng tung người nhảy lên không trung, hóa thành một ánh cầu vồng, khoảnh khắc sau đã tới gần Cố Phi Ngư trên không!
Cố Phi Ngư thầm biết không ổn, vừa đối phó với luồng kiếm khí kia, vừa vẫy tay, tiên cung từ trên bầu trời giáng xuống, mang theo từng luồng tiên quang chói loại.
Tòa tiên cung này không phải vật phàm, là tiên khí mà sư tổ của Thái Sơn Vô Cực tông lưu lại trấn áp khí vận. Cố Phi Ngư quan sát tiên khí, ngưng tụ thành đạo tượng!
Chỉ là đạo tượng mà đã mang theo uy năng hủy thiên diệt địa!
Hứa Ứng coi như không thấy, Đảo Hải ấn pháp đập xuống, như Đông Hải lật ngược, trực tiếp đè xuống, ép lên người Cố Phi Ngư.
Cố Phi Ngư chỉ nghe lục phủ ngũ tạng của mình vang lên tiếng nổ lốp bốp, rơi xuống mặt đất, đập thành một cái hố to trên đạo dẫn công này, một áng mây hình cây nấm bốc lên.
Cùng lúc đó, tiên cung giáng xuống. Hứa Ứng thuận thế hóa thành Chàng Sơn ấn pháp, song quyền đón đỡ tiên cung. Rầm một tiếng, thế rơi của tiên cung bị y cản lại, nhưng y cũng bị ép rơi xuống đất.
Từng luồng tiên quang vang lên xèo xèo, quét vào thân thể và hồn phách của y.
Nhưng tiên pháp tiên quang mà Cố Phi Ngư coi là tất sát, quét lên người Hứa Ứng, chỉ thấy sau lưng Hứa Ứng hiện lên từng ảo ảnh Hứa Ứng, những ảo ảnh đó tự tiếp nhận một phần uy lực của tiên quang, tiếp nhận toàn bộ công kích của tiên quang này.
Đây chính là thần thông do đại đạo Thiên số tạo thành!
Hứa Ứng thi triển thần thông Thiên Số, còn tinh diệu hơn cả Thiên Số Chính Thần!
Y vận dụng thần thông Thiên đạo quá mức tinh diệu!
Cố Phi Ngư điên cuồng điều động hoạt tính Nê Hoàn, chữa trị thương thế thân thể, tâm niệm hơi động, lại thấy dòng sông bay lên, quét về phía Hứa Ứng trên không trung, như thần long quẫy đuôi!
Con sông này đảo qua, sau lưng Hứa Ứng hiện lên vô số thân hình. Y xuyên thẳng qua con sông, nhào về phía Cố Phi Ngư, còn cách xa đã phát động pháp thứ năm trong Chiến Thần Bát Pháp, Đạo Chùy ấn pháp!
Chùy này đập xuống, thiên địa đại đọa trong địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa đều bị dập tắt, con sông hóa thành khô cạn!
Đạo Chùy ấn pháp có thể nói là thần thông phá hoại lĩnh vực lục tiên tốt nhất, những nơi nó đi qua, con sống bốc hơi. Đạo tượng mà Cố Phi Ngư khổ cực luyện thành bị mấy quyền của y đánh gã thành sáu bảy khúc, không còn tác dụng gì!
Bên ngoài địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa, thiếu nữ áo tím, thiếu niên áo vàng thấy cảnh này đều không khỏi kinh ngạc, ai nấy nói không ra lời. Một lúc lâu sau, trong lòng bọn họ đều cảm thấy nghi hoặc y hệt nhau.
“Nếu sư huynh Vô Cực tông sử dụng toàn lực ngay từ đầu, đâu đến mức rơi vào tình cảnh này? Nhưng người này là ai?”
Trong lúc Hứa Ứng đánh gãy con sông, cuối cùng Cố Phi Ngư cũng chữa trị xong, nối liền xương gãy, bay lên khỏi cái hố.
Tuy bí tàng Nê Hoàn của hắn có thể chữa trị thương thế, nhưng hao tổn về mặt hồn phách thì hoạt tình Nê Hoàn cũng không có tác dụng, càng không thể chữa trị đạo tượng tồn tưởng trong ẩn cảnh.