Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 551 - Lột Da Tróc Thịt Hồn Không Sợ, Chân Linh Bất Diệt Lại Tái Sinh 2

Chương 551: Lột da tróc thịt hồn không sợ, chân linh bất diệt lại tái sinh 2

Hứa Ứng lập tức hóa thành hình phẳng như người trong tranh, thậm chí hai động thiên của y cũng biến thành động thiên bằng phẳng.

Vô Cực Tiên Ông nhân lúc rối loạn ra tay, đã đắc thủ, bắt được Hứa Ứng, lập tức bộc phát, phát động Vô Cực đồ. Chỉ thấy thiên địa trong tranh ầm ầm sụp đổ, Thiên đạo vỡ nát, tất cả bị đều bị hủy diệt, không còn sót lại chút gì!

“Ngươi giết truyền nhân của ta, diệt đạo thống của ta, làm sao ta tha cho ngươi được?”

Vô Cực Tiên Ông tâm thần sảng khoái, mở Vô Cực đồ, chỉ thấy Hứa Ứng vẫn yên lành trong Vô Cực đồ, không bị hắn giết chết.

Vô Cực Tiên Ông thầm giật mình: “Ta đang ở tiên giới, dù sao cũng không tiện tay, không cách nào luyện chết hắn.”

Đột nhiên, tiều phu và nông dân hóa thành hai luồng sáng, giết vào trong tranh, cũng hóa thành hai người giấy bằng phẳng đánh về phía Hứa Ứng!

Vô Cực Tiên Ông nổi lên sát tâm dữ dội: “Hai người này vào trong tiên khí của ta, tưởng lão phu không giết được các ngươi chắc?”

Hắn phát động Vô Cực tiên đồ, tiên đồ càng lúc càng lớn, giang sơn trong tiên đồ như tranh thủy mặc, không ngừng có tiên sơn nhô cao, đất đá lởm chởm đan xen, mọc cao tận tầng trời.

Hứa Ứng, nông dân và tiều phu nhảy nhót trong núi, vừa né tránh ngọn núi đang nhanh chóng mọc cao, vừa giao đấu với nhau!

Sau đầu Hứa Ứng, hai động thiên vẫn đang xoay tròn liên tục, nhất là động thiên Nê Hoàn cung, không ngừng truyền tiên dược vào thân thể Hứa Ứng, tăng cường thể chất cho y.

Đột nhiên, Vô Cực tiên đồ gập lại, trên bầu trời lập tức có vô số ngọn núi đảo ngược lại, núi trên núi dưới va chạm, đè vào nhau.

Vô Cực Tiên Ông ra đòn sát thủ, cười lạnh nói: “Còn không chết?”

Hắn mở rộng Vô Cực đồ, chỉ thấy ba người trong tranh đều khá chật vật nhưng vẫn chưa chết.

Vô Cực Tiên Ông thầm kinh hãi, cảnh tượng trong tranh lại biến đổi, xuất hiện từng hình ảnh Thiên thần, hình ảnh Thiên thần phát động, đánh về phía ba người trong tranh!

Pháp thuật thần thông của hắn tinh diệu tuyệt luân, khiến người chứng kiến không khỏi trầm trồ, vỗ tay tán thưởng.

Nhưng ngay khoảnh khắc sau tiều phu và nông dân đã triển khai địa điểm ẩn hóa của mình, tạo thành lĩnh vực ngũ tiên, áp chế Vô Cực đồ, từng động thiên treo trên bầu trời Vô Cực đồ, khiến tiên khí này không thể phát huy tác dụng!

Nhưng phủ quang tung hoành, đòn gánh vàng múa lượn, đánh chết từng Thiên thần, biến chúng thành vết mực.

Khóe mắt Vô Cực Tiên Ông giật giật: “Ta phải đích thân hạ phàm mới có thể đánh bại bọn chúng.”

Đúng lúc này, Hứa Ứng đột nhiên giết vào lĩnh vực ngũ tiên của tiều phu, kiếm quang lấp lóe trong tay, chém động thiên Giáng Cung của tiều phu xuống.

Tu vi của tiều phu hao tổn, một luồng phủ quang chém tới, chặt Hứa Ứng thành hai nửa.

Trong tiên đồ, Hứa Ứng một chia hai, hóa thành hai Hứa Ứng phẳng lỳ, cùng nhau giết vào lĩnh vực ngũ tiên của nông dân, cũng cắt bỏ động thiên Giáng Cung của nông dân.

Nông dân tế đòn gánh vàng lên, hóa thành một cầu vồng vàng, đập bẹp cả hai Hứa Ứng, tạo thành hai vũng máu.

Nhưng Hứa Ứng trong tranh vẫn chưa chết, hai Hứa Ứng tung người nhảy ra ngoài tranh, hợp lại làm một, từ hình phẳng trở lại thành lập thể, nhảy khỏi Vô Cực đồ.

Nông dân và tiều phu cùng nhảy ra bên ngoài, thoát khỏi Vô Cực đồ, mỗi người nhìn ra sau lưng đều giật nảy mình.

Lúc trước Na Bành chém đứt động thiên Nê Hoàn cung của bọn họ, bây giờ Hứa Ứng lại chém rụng động thiên Giáng Cung. Lục đại động thiên của bọn họ giờ chỉ còn có bốn, tu vi đều hao tổn không nhỏ.

“Na Bành là na tổ, có thể chém động thiên của người khác cũng không lạ, vì sao thần tiên bất lão cũng có thể chém đứt động thiên của người khác? Thậm chí động thiên của na tổ Na Bành cũng bị hắn chém rơi!”

Hai người có thể sống được tới giờ, đều là người thông minh tuyệt đỉnh, lập tức nghĩ tới điểm mấu chốt.

“Chẳng lẽ thần tiên bất lão mới thật sự là na tổ?”

Bọn họ hạ xuống đất, nhìn quanh đã không thấy bóng dáng Hứa Ứng và Na Bành đâu, chắc Hứa Ứng giết khỏi Vô Cực tiên đồ rồi bỏ chạy ra xa, Na Bành đuổi theo truy sát.

Sau lưng bọn họ, Vô Cực tiên đồ đang định bỏ chạy, đột nhiên một cây đòn gánh gác lên tiên đồ, trong tiên đồ vang lên giọng nói của Vô Cực Tiên Ông: “Hai vị, oan gia nên cởi không nên thắt.”

Nông dân không nói năng gì, thò tay vào Vô Cực đồ, thu hồi động thiên Giáng Cung bị cắt đứt của mình, cấy lên trên người.

Tiều phu cũng thu hồi động thiên Giáng Cung của mình, hai người đồng thời đi tới, thu hồi cả động thiên Nê Hoàn cung bị Na Bành chém rơi, bấy giờ mới khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, lên đường truy đuổi.

Trong Vô Cực tiên đồ từ từ hiện ra hóa thân tiên ông, tóc trắng như bạch hạc, mặt mày trơn nhẵn như đồng tử, đạo cốt tiên phong.

Tiên đồ bay phất phới giữa không trung, tiên ông nhìn theo hướng Hứa Ứng bỏ chạy, như đang suy tư, nói: “Rốt cuộc thằng nhãi này làm chuyện gì mà bị Tiên giới tốn công tốn sức truy nã, thậm chí ngay cả Bành Yên tiên tử cũng phải hạ giới. Năm xưa Bành Yên tiên tử xinh đẹp cỡ nào? Không ngờ ở hạ giới lại biến thành một bà lão... Ai?”

Hắn đột nhiên có cảm giác xấu, tiên đồ quay lại, chỉ thấy một con rắn lớn, một quả chuông và một cọng tiên thảo đang lén lén lút lút chuồn khỏi Vô Cực kim điện!

Tiên ông nổi giận đùng đùng, tức tới mức bật cười :”Vô Cực tông ta bị diệt môn, các ngươi lại dám tới trộm đồ! Hôm nay cứ giết chết các ngươi đã rồi tính!”

Hắn tế ra Vô Cực tiên đồ, đang định ra đòn sát thủ, đột nhiên thấy con rắn lớn há miệng ném một thứ vào trong Vô Cực tiên đồ!

Thú kia là một phong ấn chữ tù vuông vắn, sau khi rơi vào Vô Cực đồ chỉ thấy con rắn lớn há miệng lẩm bẩm gì đó, không ngờ chữ Tù mở ra.

Một con côn trùng màu đen với cái càng cong cong như móc câu chui từ trong lồng giam ra, ong một tiếng mở rộng hai cánh, vỗ liên hồi.

Vô Cực Tiên Ông biến sắc, nghiêm nghị nói: “Côn trùng!”

“Ong!’

Tiên trùng kia đột nhiên chia nhỏ, hóa thành vô số côn trùng nhỏ bé mắt thường khó thấy, bay khắp bốn phương tám hướng!

Vô Cực Tiên Ông lập tức phát động tiên đồ, thay đổi thiên đạo trong tranh, định diệt trừ đám côn trùng này. Nhưng côn trùng này do một loại tiên đạo cực kỳ lợi hại biến thành, loại tiên nhân như hắn không thể ứng phó nổi!

“Khốn kiếp!”

Hóa thân Vô Cực Tiên Ông vừa sợ vừa giận, chỉ thấy bầy côn trùng phủ kín trời đất lao về phía hắn. Hắn tức giận nói: “Các ngươi không được chết yên lành đâu! Lão phu là tiên nhân, chắc chắn sẽ băm các ngươi thành muôn mảnh.”

Chẳng bao lâu sau bầy côn trùng đã ăn sạch thiên địa trong tranh, nuốt trọn cả hóa thân Vô Cực Tiên Ông, gặm tới mức không còn một mảnh, ngay bản thân Vô Cực tiên đồ cũng bị bọn chúng gặm nhấm, cắn nuốt!

Đám tiên trùng hóa thành mây đen, đang định bay đi, đột nhiên quả chuông úp ngược xuống, cạch một tiếng trấn áp đáp tiên trùng dưới chuông!

“Thất gia, mau lên!”

Thấy quả chuông sắp bị gặm nát, Ngoan Thất bay tới, không nói năng gì phát động phù văn chữ Tù trên vách chuong, dưới chuông vô số tiên trùng sáp nhập lại, cuối cùng hóa thành một tiên trùng lớn cỡ ngón cái, bị trấn áp trong lồng giam chữ Tù.

Bình Luận (0)
Comment