Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 592 - Chậm Một Chút Cho Quả Nhân 2

Na Để có động thiên na tổ là bí tàng Ngọc Kinh, động thiên m Dương, có hình dạng như thái cực đồ. Tiên dược của động thiên này là tiên dược âm dương, sau khi luyện hóa có thể hóa thành âm dương nhị khí.

“Thân thể của ta đã phục sinh, Nguyên Thần trở về sớm một chút, cũng tiện khôi phục chân thân. Mấy hôm nay khổ cho Tương Tương rồi. Có nên giúp Hứa Ứng tìm nốt động thiên cuối cùng không?”

Nghĩ tới đây hắn lắc đầu nói: “Cõi âm còn một vị đạo hữu chưởng quản luân hồi, cũng là người số khổ, nếu ta xử lý cả Na Lý, lấy động thiên Ngọc Trì, chỉ e hắn sẽ giơ tay giơ chân mắng ta làm việc không để đường lui.”

Vừa tiến vào vực Thương Ngô, đột nhiên có một thân hình bay qua bầu trời, là một người khổng lồ thân thể nguy nga, lao thẳng tới nơi ẩn thân của Na Để.

Thương Ngô Đại Đế liếc mắt thấy hắn bay qua, trong lòng lo lắng: “Đám khách câu cá này cũng đang tìm kiếm vị trí của Na Để, bây giờ ta chỉ có Nguyên Thần đi lại bên ngoài, nếu bị bọn chúng tìm ra, chỉ e khó mà giữ được động thiên này.”

Hắn nhanh chóng bay về phía bí cảnh Thương Ngô.

Người khổng lồ kia chính là chủ nhân Nê Hoàn cung, hắn tìm thấy thi thể Na Để trong chiến trường với Thương Ngô, trong lòng cũng lo lắng, hạ giọng nói: “Chậm một bước rồi, bây giờ động thiên na tổ chỉ còn lại động thiên Ngọc Trì trong tay Na Lý.”

Đột nhiên trong lòng hắn máy động, thân hình biến mất.

Một lúc lâu sau bầu trời đột nhiên vỡ ra, một vực sâu xuất hiện.

“Quỷ Khư!”

Chủ nhân Nê Hoàn cung trong lòng nghiêm nghị: “Quỷ Khư cũng đuổi tới nơi này, đúng là thủ đoạn thông thiên!!”

Trong vực sâu Quỷ Khư có một thiếu niên bay ra, áo gấm lụa là, phú quý không gì sánh được, chân đạp tường vân hạ xuống, nhanh chóng đảo qua chiến trường.

Thiếu niên thấy thi thể Na Để, không khỏi nhíu mày, hạ giọng nói: “Lại chậm mất một bước. Sư phụ nghe nói sáu lão già giả thần giả quỷ trên Côn Lôn sơn bị thương, trốn khỏi Côn Lôn, cho nên lệnh cho ta tới săn giết sáu lão già này, không ngờ lần nào ta cũng chậm mất một bước. Mới cách đây không lâu Na Dương bị người ta cướp mất, bây giờ chỉ còn lại mình Na Lý.”

Thiếu niên thở dài, đột nhiên trong lòng cảnh giác, quát: “Ai?”

Ánh mắt hắn như điện, nhìn về phía chủ nhân Nê Hoàn cung đang nấp, đột nhiên giơ tay xuất chưởng đánh về phía chủ nhân Nê Hoàn cung!

Chủ nhân Nê Hoàn cung vốn không định để ý, đột nhiên sắc mặt đại biến, chỉ thấy sau lưng thiếu niên kia hiện ra một Dao Trì lóng lánh tiên quang, sóng biếc vạn dặm, hào quang như nước thủy triều, rực rỡ không gì sánh được!

Nương theo Dao Trì bộc phát, pháp lực của thiếu niên đột nhiên trở nên hùng hồn không gì sánh được, thậm chí vượt qua khách câu cá đã gặt hái không biết bao nhiêu người!

Chủ nhân Nê Hoàn cung lập tức hiển hiện thân hình, sau lưng hiện ra lục đại động thiên, giơ tay xuất chưởng nghênh tiếp.

Nguyên khí bộc phát dưới chân hắn tạo thành hơn mười tòa trận pháp Tiên giới lớn lớn nhỏ nhỏ, nghênh tiếp xung quanh bàn tay thiếu niên. Lại có phù văn tiên đạo lấp lóe, thi triển thần thông tiên đạo!

“Rầm!”

Bàn tay hai người một lớn một nhỏ tiếp xúc với nhau, ngay khoảnh khắc uy lực bộc phát, chủ nhân Nê Hoàn cung bứt ra, tung người lao lên, như ngư long uốn lượn, trốn vào vực Thương Ngô.

Thiếu niên lộ vẻ kinh ngạc: “Hắn đỡ được chưởng này mà không bị thương? Người này thật quá lợi hại, e là cao thủ tuyệt đỉnh tại nhân gian!”

Chủ nhân Nê Hoàn cung trốn vào vực Thương Ngô, lắc lư cánh tay 2 lần rồi hạ giọng nói: “Quỷ Khư cũng phát động nhân lực tìm kiếm lục đại động thiên na tổ. Chắc chắn bọn chúng sẽ tìm ra Hứa Ứng. Bây giờ Hứa Ứng có tam đại động thiên na tổ, nhưng còn không biết tổ pháp chỉ e không thể chống lại thiếu niên Dao Trì kia...”

Cánh tay hắn lại rung lên hai lần, trấn áp pháp lực cuồng bạo xâm lấn, trong lòng thầm kinh hãi: “Dao Trì của thiếu niên kia là cái gì vậy? Sao lại mạnh mẽ đến thế? Chắc chắn hắn và Hứa Ứng sẽ đối đầu, đó sẽ là cơ hội cho ta làm ngư ông đắc lợi!”

Hắn phi thân rời khỏi vực Thương Ngô, đang định bay vào cõi âm tìm kiếm vị trí na tổ Na Lý, đột nhiên thấy một tòa thành khổng lồ lảo đảo bay qua bầu trời.

“Đó là Hạo Kinh? Tòa thành này bay được thật à? Năm nay rõ lắm chuyện lạ.”

Chủ nhân Nê Hoàn cung lắc đầu, lẻn vào cõi âm.

Hạo Kinh từ trên bầu trời chậm rãi hạ xuống, tới lúc cách mặt đất hơn mười trượng đột nhiên mất khống chế, đột nhiên rơi thẳng xuống. Mọi người trong thành kinh hãi, trái tim giật thót lên tận cổ họng, nhưng Hạo Kinh rơi xuống đất xong không chia năm xẻ bảy, khiến bọn họ thở phào nhẹ nhõm, ai nấy lau mồ hôi lạnh trên trán.

Công Dương Sách thấy sắc mặt Khương Thái sư vẫn ung dung bình thản, trong lòng vạn phần bái phục: “Không hổ danh Thái sư, ta tuyệt đối không thể thong dong như vậy được.”

Khương Thái sư hai chân run rẩy, cố gắng trấn định, nói với Chu Thiên tử: “Bệ hạ, xin mời.”

Chu Thiên tử sắc mặt như thường: “Thái sư chớ vội, cứ chậm rãi một chút cho quả nhân.”

Khương Thái sư hiểu ý nói: “Thần cũng muốn chậm một chút.”

Không bao lâu sau, cuối cùng chân hai người cũng ngừng run, lệnh cho mọi người tiếp tục trông coi Hạo Kinh, quân thần hai người ra khỏi Hạo Kinh, đi sâu vào vực Thương Ngô.

“ Hứa Ứng chỉ nói tới vực Thương Ngô gặp hắn, nhưng không tới chỗ nào trong vực Thương Ngô.”

Chu Thiên tử trầm ngâm, đúng lúc này hai người thấy một ông lão đầu đội mũ miện gai đi ngang qua. Khương Thái sư vội vàng đi tới dò hỏi: “Lão trượng, cho hỏi lão có thấy một thiếu niên tên Hứa Ứng không?’

Lão già kia dung mạo bất phàm, quanh người có luồng khí tím bồng bềnh, như làn sương tạo thành y phục, cười nói: “Hóa ra là bằng hữu của Hứa công tử, lão hủ Thương Ngô, xin mời theo ta.”

Khương Thái sư sợ hãi, giọng nói run rẩy: “Chẳng lẽ là Thương Ngô Đại Đế?”

Ông lão đội mũ gai cười nói: “Đúng là lão phu, nhưng thế nhân đâu buồn cúng bái ta, mà cúng bái chư thần Thiên đạo, vì vậy cái danh Đại Đế này chắc không làm được nữa rồi.”

Khương Thái sư vội vàng lễ bái.

Chu Thiên tử thấy vậy cũng đi tới chào, nói: “Đế vương hậu thế Cơ Mãn, bái kiến Thương Ngô Đại Đế.’

Thương Ngô Đại Đế được bọn họ lễ bái, chợt cảm thấy thần lực khôi phục một chút, đỡ bọn họ dậy, cười nói: “Các ngươi là bằng hữu của Hứa công tử, thế thì không phải người ngoài, cùng ta tới bí cảnh Thương Ngô nào.”

Hắn nhẹ nhàng vung tay áo, bí cảnh Thương Ngô hiển hiện, chỉ thấy giữa không trung có vực sâu lấp lóe tiên quang, chiếu rọi bí cảnh này. Bí cảnh Thương Ngô vốn có vẻ âm u, không ngờ lúc này lại tràn ngập tiên khí, tiên quang chiếu rọi, tựa như tiên cảnh chốn nhân gian.

Chu Thiên tử và Khương Thái sư không khỏi thán phục.

Khương Thái sư vội vàng thu hồi Thiên Tru kiếm, chỉ cảm thấy giờ mình đeo kiếm đi vào tiên cảnh có vẻ đường đột mạo phạm.

Hai người đi theo Thương Ngô Đại Đế vào trong bí cảnh, chợt cảm thấy tiên khí nhập thể, nguyên khí trong người từ từ tăng cường, tất cả lỗ chân lông trên người không khỏi mở rộng, hấp thu tiên khí, tăng cường thân thể.

Bình Luận (0)
Comment