Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 594 - Khống Chế Thiên Đạo 2

Giọng nói của hắn khàn khàn, biết mình kích động quá nên cổ họng khô khốc, vội vàng ho khan hai tiếng, bấy giờ mới ổn định lại cảm xúc: “Hứa đạo hữu có thể nắm giữ Thiên đạo thật à?”

Hắn từng thấy cảnh Hứa Ứng phát động Thiên Tru kiếm, đương nhiên biết sự lợi hại của Hứa Ứng.

Nhưng chuyện nắm giữ Thiên đạo quá kinh thế hãi tục, tuy hắn từng thấy Hứa Ứng thi triển thần thông Thiên đạo nhưng cũng khó mà tin được.

Hứa Ứng mỉm cười, giơ bàn tay lên, trên không trung lập tức hiện lên từng phù văn Thiên đạo hoa mỹ!

Sau lưng y, một hóa thân Thiên đạo nguy nga chậm rãi đứng dậy, khí tức Thiên đạo cuồng bạo lan tỏa khắp tứ phương, như một vị thần vương hùng vĩ!

Trong hóa thân Thiên đạo này tỏa ra khí tức Thiên đạo, thậm chí ảnh hưởng tới thần trí của Chu Thiên tử và Khương Thái sư!

Hai không thể không tập trung tinh thần, sau lưng Chu Thiên tử hiện ra động thiên Hoàng Đình, thần thức hùng hồn đối đầu với khí tức Thiên đạo này.

Chu Thiên tử kinh hãi không thôi, lúc ở Côn Lôn, Hứa Ứng còn phải mượn hai mươi tư viên Hạo Nguyệt Sơn Hà châu để bố trí đạo tràng Thiên đạo, rồi mới thi triển hóa thân Thiên đạo trong đạo tràng.

Do Thiên đạo phản ngược nên Hạo Nguyệt Sơn Hà châu cũng không chịu được, một thời gian sau sẽ đầy vết rạn. Khi đó Chu Thiên tử còn có thể đọ sức với Hứa Ứng.

Bây giờ Hứa Ứng không cần mượn bất cứ pháp bảo nào cũng có thể thi triển đạo tràng Thiên đạo, mà hóa thân Thiên đạo được y thi triển lại càng cường đại hơn lúc đó!

Bây giờ, hắn không cách nào so tài với Hứa Ứng!

“Động thiên na tổ quả thật phi phàm, tăng cường quá lớn.” Chu Thiên tử thầm hâm mộ.

Hứa Ứng giải trừ hóa thân Thiên đạo, cười nói: “Ta không biết nhiều phù văn Thiên đạo. Nhưng lượng phù văn Thiên đạo mà chư thần trên thế giới Thiên Đạo biết còn không nhiều bằng ta.”

Khương Thái sư khó nén nổi chấn động trong lòng, lẩm bẩm: “Phàm nhân có thể nắm giữ Thiên đạo thật sao?”

Chu Thiên tử cười nói :”Trải qua chuyện Từ Phúc độ kiếp, ta đã hoàn toàn không còn ảo tưởng gì về độ kiếp phi thăng. Nhưng nếu Hứa đạo hữu có thể nắm giữa Thiên đạo, giúp chúng ta trở thành tiên nhân cõi người, thế thì không phi thăng cũng có sao?”

Hắn nhớ lại chuyện Từ Phúc độ kiếp, trong lòng chán nản, Hứa Ứng nắm giữ Thiên đạo, ngược lại đem tới hi vọng mới cho hắn.

Hứa Ứng nói: “Ký ức của ta bị phong ấn, cần phải thấy phù văn Thiên đạo trước rồi mới nhớ được ý nghĩa của chúng. Còn một số phù văn Thiên đạo thậm chí kiếp trước của ta cũng chưa tìm hiểu được, ta cần lĩnh ngộ từ đầu. Mấy năm gần đây ta mới tiếp xúc có sáu trăm hai mươi mốt loại phù văn Thiên đạo, còn xa mới có thể nắm giữ Thiên kiếp.”

Khương Thái sư suy nghĩ một hồi: “Nếu muốn Thiên thần xuất hiện, hoặc là tế trời, hoặc là độ kiếp. Đại Chu chúng ta có thể tế lễ Thiên thần, khiến Thiên thần hạ phàm. Dựa vào thực lực của Đại Chu chúng ta hiện tại, nhân lúc Thiên thần hạ phàm, chắc có thể bắt được Thiên thần.”

Chu Thiên tử gật nhẹ đầu: “Bắt Thiên thần là một con đường, nhưng bắt nhiều sẽ bị phát giác, bọn chúng sẽ không tùy tiện hạ giới, thậm chí còn có thể giáng kiếp lên thế giới Nguyên Thú.”

Khương Thái sư ánh mắt nhấp nháy nói: “Cho nên phải theo con đường thứ hai, độ kiếp. Trong quá trình độ kiếp đôi lúc sẽ có Thiên kiếp xuất hiện, thay Thiên kiếp giáng phạt.”

Chu Thiên tử nhíu mày: “Thay Thiên kiếp giáng phạt phải là loại người tội ác cùng cực. Hơn nữa người độ kiếp chắc chắn sẽ chết.”

Khương Thái sư nói: “Diệt sạch dân chúng trong một thành một bang thì khi độ kiếp mới có thể khiến Thiên thần giáng phạt. Quần thần trong triều đình chúng ta có nhiều người như vậy, thần nguyện ra mặt thuyết phục bọn họ, để bọn họ độ kiếp.”

Chu Thiên tử thầm tức giận: “Ý của khanh là để quả nhân hạ lệnh cho bọn họ đi chịu chết? Bọn họ là thần tử có công, cho dù bọn họ diệt thành diệt bang cũng là nhận ý chỉ quả nhân đồ thành diệt bang! Quả nhân lại bảo bọn họ độ kiếp, thế thì làm sao giữ chữ tín với người trong thiên hạ?”

Khương Thái sư cúi người nói: “Vì đại nghiệp thiên thu, bọn họ nhất định phải hy sinh.”

Chu Thiên tử lạnh lùng nói: “Không hy sinh khanh, đương nhiên khanh nói thoải mái rồi.”

Khương Thái sư sắc mặt như thường nói: “Tội lỗi của bọn họ kém xa thần. Thần vì đại nghiệp của bệ hạ diệt sạch sinh linh trong một chư thiên, tội ác cùng cực. Sau khi bọn họ độ kiếp, thần cũng sẽ độ kiếp, như vậy sẽ kéo được càng nhiều Thiên thần.”

Chu Thiên tử chán nản: “Khanh, khanh...”

Khương Thái sư nói: “Thiên đạo vô tình, người cũng phải vô tình mới có thể chống lại Thiên đạo. Trí giả tuyệt tình mới đạt tới cực trí, ngay cả bản thân cũng là quân cờ.

Chu Thiên tử do dự.

Lúc này Thương Ngô Đại Đế đi tới, cười nói: “Thiên thần đã hạ giới, sao các ngươi phải độ kiếp thu hút Thiên thần? Cứ tới từng thế giới tìm bọn chúng là được.”

Hứa Ứng, Chu Thiên tử và Khương Tề thầm giật mình, cùng nhìn về phía hắn.

Thương Ngô Đại Đế cười nói: “Mấy năm nay lão hủ chết cũng không hàng, động tĩnh của Chư Thiên Vạn Giới đều không lừa được tai mắt ta. Ngay trước đó không lâu có rất nhiều Thiên thần hạ giới, giáng lâm tới từng thế giới, gây hại cực lớn. Nếu các ngươi tìm Thiên thần, không cần độ kiếp cũng không cần hiến tế, tới các thế giới đó tìm kiếm bọn chúng là được.”

Hứa Ứng kinh ngạc nói: “Sao đám Thiên thần này đột nhiên hạ giới quy mô lớn?”

Y đột nhiên nhớ lại Thiên Cơ Thượng Thần ra mặt cho Bắc Thần Tử và Ngọc Đường, tên này cũng đột ngột hạ giới, bị mình giết chết.

Thương Ngô Đại Đế lắc đầu: “Ta cũng không biết.”

Hắn cũng buồn bực không thôi, Thiên thần ở thế giới Thiên Đạo hạ giới, chứng tỏ hạ giới đã xảy ra chuyện lớn khiến đám Thiên thần này không thể không hạ giới.

Thế nhưng sau khi hạ giới đám Thiên thần này lại chạy vào các chư thiên khác biệt, hoàn toàn không có vẻ gì làm làm chính sự, khiến hắn không hiểu gì cả.

Bọn họ lại không biết, ngày đó Bắc Âm Đại Đế dùng Tam Sinh thạch phá giải phong ấn ký ức cho Hứa Ứng, lội ngược dòng tìm hiểu tới Triều Ca thành, bị tồn tại cổ xưa trên Tiên giới đã bố trí phong ấn phát giác, vì vậy hạ lệnh cho Lôi Hỏa Công Bộ và Thiên thần bên dưới hạ giới truy bắt Hứa Ứng.

Khổ nỗi tiên quan của Lôi Hỏa Công Bộ đã chạy mất dép, không có ai quản lý cho nên Thiên thần không bị ước thúc, giáng lâm nhân gian làm xằng làm bậy khắp nơi.

Bọn chúng tản ra khắp tứ phía, ngược lại cho bọn Hứa Ứng cơ hội tiêu diệt từng kẻ một.

“Đám Thiên thần này chạy tới các thế giới khác nhau, muốn tìm bọn chúng lại thành dễ dàng.’

Thương Ngô Đại Đế nói: “CÁc ngươi có thể đi qua vực Thương Ngô để tới các thế giới khác, ta sẽ chỉ đường cho các ngươi.”

Hắn chần chừ một chút rồi lại nói: “Nhưng ta cũng không thể ở đây quá lâu. Chuyện ta phục sinh sẽ nhanh chóng kinh động thượng giới, không bao lâu sau sẽ có cường giả thượng giới tới đây tra xét. Ta phải nhanh chóng dọn dẹp vực Thương Ngô, giấu khe nứt vũ trụ này đi.”

Nếu Thương Ngô Đại Đế giấu vực Thương Ngô, thế thì qua lại giữa Chư Thiên Vạn Giới sẽ khá phiền phức.

Hắn nhìn về phía Chu Thiên tử.

Chu Thiên tử đáp rất quả quyết; “Hứa đạo hữu yên tâm, tướng sĩ Đại Chu ta sẽ nhanh chóng tìm ra đám Thiên thần này.’

Bình Luận (0)
Comment