Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 601 - Ngoại Thần Trọng Tiêu 2

Tượng thần khác biệt thì quản lý phương diện khác biệt, làm ăn xin Tài Thần, vân du bốn phương lạy Thổ địa thần, qua sông lạy Thủy thần.

Nhưng điều kỳ lạ là, tuy tượng thần trong những thần miếu này không giống nhau mà lại có cùng một cái tên.

Trọng Tiêu.

Càng kỳ lạ hơn nữa là những thần miếu này đã xin là sẽ ứng nghiệm!

Thiên Yêu Thượng Thần lần lượt tới xem thử những miếu thờ này, quan sát mỗi bức tượng thần, tốn thời gian rất lâu cuối cùng mới tìm được miếu thờ cổ xưa nhất của thiên địa này, thờ Bản Thủy đại vương.

Thiên Yêu Thượng Thần đi vào trong miếu đại vương, chỉ thấy nơi này hương khói mịt mờ, tín đồ đông đảo, mọi người đều nói tượng thần được thờ ở đây rất linh nghiệm.

Thiên Yêu Thượng Thần khẽ rung ống tay áo, đột nhiên tất cả mọi người trong đất cảm thấy trời đất quay cuồng, bị đưa ra khỏi miếu.

Hắn đi vào trong sảnh thờ dâng lễ nguy nga phía trước tượng thần, thản nhiên nói: “Trọng Tiêu, ngươi tính toán hay lắm. Ngươi không cần uy hiếp thiên hạ cũng có thể hưởng thụ toàn bộ hương hỏa nhân gian. Phân thân của ngươi lên tới hàng vạn, ngồi trong các miếu thờ khác biệt,hóa thành tượng thần khác biệt, hiển thánh trong đó rồi thu thập tín ngưỡng trong thiên hạ.

Tượng thờ hùng vĩ ngồi ngay ngắn trên bệ thờ không hề nhúc nhích, bức tượng như đứng đó, mắt nhìn phía trước.

Đó là một mỹ nam tử với mái tóc tím, nhưng điều kỳ lạ là trên trán có con mắt thứ ba, hai vai mỗi bên có một cái đầu.

Vai trái là đầu chim, vai phải là đầu sói.

Thiên Yêu Thượng Thần cười lạnh nói: “Trọng Tiêu, ngươi tưởng ngươi giấu được ta chắc? Năm xưa ngươi bị đánh ra khỏi Thế giới Thiên Đạo, chật vật tới mức nào,không ngờ ngươi lại giả thần giả quỷ ở đây, hưởng thụ hương hỏa của thiên hạ!”

Vừa nói xong câu này, con mắt trên tượng thần đảo qua, ánh mắt nhìn sang phía hắn: “Thiên Yêu, ngươi cũng giống ta trước đây, đều là bao cỏ. Năm xưa ta bị các ngươi chiếm quyền đuổi xuống hạ giới, vốn tưởng sẽ vì vậy mà sa sút, không ngờ ta ở đây an hưởng hương hỏa thiên hạ lại tìm hiểu được Thiên đạo vô thượng!”

Bầu trời đột nhiên đen kịt, thần lực cuồn cuộn ập tới, hóa thành vòng xoáy gầm thét, không ngừng truyền vào thân thể tượng thần kia.

Tượng thần khôi phục, hóa thành thân thể máu thịt, trên người hiện lên các loại dấu ấn phù văn Thiên đạo, khí tức cũng càng ngày càng cường đại, khiến người ta cảm thấy áp lực không gì sánh nổi.

Cảm giác áp bách Thiên đạo!

Trọng Tiêu bước tới một bước, đi tới trước mặt Thiên Yêu Thượng Thần, bệ thờ sau lưng bay lên, được vô số hương hóa quấn lấy, thần quang nhấp nháy, từng phù văn Thiên đạo sáng lên xung quanh bệ thờ, khiến bệ thờ lập tức hóa thành thần khí Thiên đạo, tràn ngập Thiên uy hùng hồn!

Thiên Yêu Thượng Thần bị luồng Thiên uy này ép tới mức hít thở khó khăn, ngẩng đầu lên nói: “Trọng Tiêu, ngươi là Thiên Yêu đời trước, đáng tiếc ngươi không còn là Thiên thần mà chỉ là một thần linh bình thường! Nếu ngươi dám động tới ta tức là tạo phản, thế giới Thiên đạo sẽ không bỏ qua cho ngươi, thiên hạ rộng lớn không có chỗ nào cho ngươi dung thân!”

Ngoại thần Trọng Tiêu hừ một tiếng, hiển nhiên cũng e ngại thế giới Thiên đạo, không muốn quá phận, đành hơi thu liễm khí tức.

Thiên Yêu Thượng Thần thở phào một tiếng, cười nói: “Ngươi chiếm cứ nơi này, hưởng thụ hương hỏa đã lâu, cũng nên chuyển chỗ ngồi thôi. Ngươi thu hồi phân thân, ta lên ngồi thay chỗ ngươi, hượng thụ hương hỏa mấy năm.”

Hai đầu chim sói trái phải của Ngoại thần Trọng Tiêu đều lộ vẻ phiền toái, ánh mắt lóe lên vẻ hung dữ, nhao nhao chửi bới.

Thiên Yêu Thượng Thần cười lạnh nói: “Ngươi không đi? Nói thật cho ngươi biết, lần này Thần vương cũng hạ giới, không phải ngươi nghĩ Thần vương cũng không làm gì được ngươi đấy chứ?”

Ngoại thần Trọng Tiêu cố nén cơn phẫn nộ trong lòng nói: “Muốn ta tặng tất cả miếu thờ cho ngươi cũng được, nhưng ngươi muốn thu thập hương hỏa thiên hạ thì phải cảm ứng lòng người. Ngươi phải biết chức trách của thần linh trong từng ngôi miếu, biết mỗi vị thần cảm ứng với lời cầu nguyện nào, mọi người mong muốn ra sao, thỏa mãn ước nguyện của họ. Có vậy mọi người mới thờ phụng ngươi...”

Thiên Yêu Thượng Thần cười ha hả, trực tiếp ngắt lời hắn, châm chọc nói: “Trọng Tiêu, năm xưa đại ác nhân đánh ngươi tới choáng váng rồi à? Ta là Thiên thần, địa vị cao quý, lê dân bách tính có khác gì sâu kiến, sáng ra đời chiều đã tiêu vong, sao ta phải làm việc cho chúng? Ta hạ phàm là để hưởng phúc, không phải để chịu tội!”

Ngoại thần Trọng Tiêu cố nhịn phẫn nộ nói: “Ngươi định làm thế nào?”

Thiên Yêu Thượng Thần nói: “Khi ta ngồi lên bệ thờ, ta sẽ báo mộng cho người trong thiên hạ thờ cúng ta, tụng niệm tên thật của ta. Ba ngày một buổi lễ nhỏ, mười ngày một buổi lễ lớn, hương hỏa không ngừng. Nếu không thờ ta, không châm hương, không tụng niệm tên thật của ta, ngày đầu tiên trong nhà sẽ chết một người. Nếu ngày thứ hai vẫn không thờ ta sẽ chết thêm người nữa. Nếu ba ngày không thờ ta thì diệt sạch cả nhà. Nếu phản kháng ta thì diệt tộc. Nếu cấu kết với luyện khí sĩ phản bội ta thì diệt cả họ.”

Hai đầu chim sói trên vai ngoại thần Trọng Tiêu phẫn nộ không kiềm chế nổi, gầm thét liên tục.

“Thiên Yêu, ngươi biết hơn bốn vạn năm qua ta tìm hiểu được Thiên đạo gì không?”

Ngoại thần Trọng Tiêu đột nhiên ra tay, sau lưng xuất hiện tầng tầng lớp lớp cánh chim, vung lên như đao chém về phía Thiên Yêu Thượng Thần. Hắn cười lạnh nói: “Cho ngươi mở mang kiến thức một chút, chứng kiến Thiên đạo mà cả đời này ngươi không thể lĩnh ngộ được!”

Thiên Yêu Thượng Thần gặp nguy mà không loạn, sau lưng cũng có vô số lông vũ xuất hiện, cười nói: “Cái này có gì khó? Trọng Tiêu, ngươi vẫn không có đầu óc như xưa! Chúng ta có phù văn Thiên đạo như nhau, ngươi tưởng ngươi hấp thu hương hỏa mấy năm mà lợi hại hơn ta?”

Cánh chim của hai Thiên thần va chạm, thần lực cuồng bạo chấn động khiến thần miếu Bản Thủy đại vương tan thành bột phấn, bị san phẳng.

Hai cánh Thiên Yêu Thượng Thần đau đớn kịch liệt, đã bị chém đứt!

Hắn thầm kinh hãi: “Thứ ngươi dùng không hoàn toàn là Thiên đạo Thiên Yêu, còn có Thiên đạo khác...”

Còn chưa dứt lời đã thấy vô số đao quang phủ kín tầm mắt hắn, khoảnh khắc sau vị thượng thần Thiên đạo này đã bị cắt thành vô số mảnh vụn!

Cánh chim như thần đao chằng chịt trên trời giao thoa rung động, phát ra âm thanh như sắt đá, vang lên không ngừng.

Đột nhiên cánh chim thần đao tạo thành dòng lũ chui vào thân thể Trọng Tiêu.

“Ta đã bảo ngươi rồi, ta ở thế gian tìm hiểu được Thiên đạo vô thượng.”

Trọng Tiêu thu hồi cánh chim cuối cùng vào thân thể, sắc mặt nghiêm nghị nói: “Phàm nhân đốt hương thờ cúng ta, đúng là ta có tư tâm lợi dụng bọn họ. Nhưng sau này ta hưởng ứng lời cầu nguyện của phàm nhân, làm việc giúp họ, từ đó tìm hiểu được thiên nhân giao cảm,hóa sinh vạn đạo.”

Khí tức Thiên đạo trên người hắn càng ngày càng nồng đậm, quanh người hiện ra các loại phù văn Thiên đạo.

Nhưng phù văn Thiên đạo kia không chỉ là phù văn Thiên Yêu, còn có phù văn Thiên đạo của các Thiên thần khác, cũng được hắn tìm ra!

“Từ đó trở đi ta mới lĩnh ngộ được chân ý của Thiên đạo. Còn ngươi, cũng như ta lúc trước, chỉ là sản phẩm do người khác tạo thành, căn bản không hiểu về Thiên đạo.”

Bình Luận (0)
Comment