Đòn gánh vàng của dân trồng rau đánh xuống, cầu vồng vàng kim đánh gãy thành từng luồng hào quang sáng thụy khí, ngang nhiên đánh tới.
Phương thức chiến đấu của lão nông dân này khác với người thường, luyện khí sĩ bình thường là tế pháp bảo lên, tấn công từ khoảng cách xa, ví dụ như phi kiếm cắt đầu người, ví dụ như cự đỉnh trấn áp, hay như tiếng chuông lay động nguyên thần hồn phách người khác.
Còn hắn lại là cầm đòn gánh vàng, dùng đòn gánh vàng làm vũ khí hạng nặng, cận chiến với đối thủ, phương thức chiến đấu rất đơn sơ.
Đòn gánh vàng trong tay hắn không hề thay đổi, đạo tượng trong đòn gánh chỉ có mấy thứ nhật nguyệt sơn hà long phượng, khi đánh xuống lại chỉ có một chữ “nặng”!
Dùng sức nặng không gì sánh nổi ép tan tất cả, đập tan mọi thứ!
Hắn đứng trong lĩnh vực lục tiên, loáng thoáng hiện cả địa điểm ẩn hóa, như tiên nhân đánh tới. Thậm chí ngay cả tiên nhân cũng chưa chắc có pháp lực thâm hậu nhu hắn!
Quanh người Hứa Ứng tỏa hào quang, triển khai địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa, ngọn núi đồng xanh khổng lồ, kiếm khí nối liền trời đất, càn khôn đảo loạn, thần lô luyện hóa bát hoang chiếm đoạt nhật nguyệt, biển sao hỗn loạn, đủ loại dị tượng tuôn trào.
Ngay khoảnh khắc địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của hai người va chạm, đòn gánh vàng đã đập tan tiên cảnh ẩn cảnh của Hứa Ứng, đòn gánh như câu cầu vàng từ trên Tiên giới rơi xuống, đánh về phía đỉnh đầu Hứa Ứng.
Thần thụ bảy màu sang lưng Hứa Ứng bộc phát hào quang, cành lá múa lượn nghênh tiếp đòn gánh vàng.
“Rầm!”
Đòn này của dân trồng rau giáng xuống, địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của hai người lập tức nổ tung, các loại ẩn cảnh tỏa sáng, bành trướng vỡ nát lan ra không gian xung quanh như một vụ nổ, tạo thành vòng tròn phun trào địa thủy hỏa phong, không ngừng tuôn ra phía ngoài!
Vòng tròn địa thủy hỏa phong phun trào tạo thành khói bụi cuồn cuộn, thủy hỏa bộc phát, vốn dĩ thủy hỏa bất dung, nhưng ở đây lại dung hợp lại với nhau một cách kỳ diệu.
Điều này chứng tỏ trong đòn thế này quan tài Thiên đạo đã bị phá vỡ, đại đạo vốn không thể tương dung cũng dung hợp, pháp tắc đại đạo vốn tương dung lại đối lập, khiến pháp tắc đại đạo vặn vẹo!
Nhạn Không Thành thấy vòng tròn địa thủy hỏa phong kia căng phòng kịch liệt, tới mức vặn xoắn cả không gian xung quanh, vội vàng nói: “Sư tổ, tế tiên khí lên, giữ vững Nga Mi!’
Không đợi hắn phân phó, Kiều Tử Trọng đã tế tiên khí Vạn Đạo kỳ của Nga Mi lên.
Ngàn vạn đại đạo xuất hiện từ trong lá cờ, từng luồng đại đạo bảo vệ quanh dãy núi Nga Mi.
Bảo vật này là pháp bảo tiên gia chân chính, là tiên khí mà thái thượng sư tổ Nga Mi phi thăng lên Tiên giới lưu lại, đủ để ngăn lực xung kích.
Dân trồng rau bất chấp tất cả, đòn gánh vàng bị Hứa Ứng ngăn cản thì lại nâng đòn gánh lên, trên dưới trái phải đập thẳng vào người Hứa Ứng từ đủ mọi góc độ!
Đòn gánh của hắn cực kỳ nặng nề, khi cận chiến lại càng phát huy lực lượng thân thể và nguyên thần của hắn tới mức cực hạn, trong khoảng cách này pháp lực, thần thức, nguyên khí, tâm lực, âm dương nhị khí của hắn sẽ không hề hao tổn!
Uy lực của đòn gánh vàng không lóa mắt như thần thông đạo tượng, nhưng đã đạt tới mức phản phác quy chân, các loại đạo tượng đều giấu trong đòn gánh vàng, chỉ khi đánh lên vật thật hay gặp phải thần thông của đối phương mới phát huy uy lực.
Khoảnh khắc sau, thần thụ bảy màu cũng bị đòn gánh vàng đập nát, cùng lúc đó sau lưng dân trồng rau tứ đại động thiên Nê Hoàn, Dũng Tuyền, Ngọc Kinh, Giáng Cung như bốn chiếc lá rụng bồng bềnh xoay tròn bay đi trên bầu trời sau đầu hắn.
Tuy dân trồng rau đập tan thần thụ bảy màu, giết tới trước mặt Hứa Ứng, nhưng thân thể, nguyên thần, âm dương nhị khí và tâm lực đồng thời hao tổn, chỉ còn pháp lực và thần thức vẫn ở mức đỉnh phong!
“Coong!”
Đòn gánh vàng nện lên đỉnh đầu Hứa Ứng, đánh cho y sứt đầu chảy máu.
Trong lòng dân trồng rau chỉ cảm thấy trầm trọng, đòn này vốn phải là lực lượng cuồng bạo trực tiếp xâm nhập thân thể Hứa Ứng, dễ dàng phá hủy thân thể y, cả khu vực Hi Di lẫn địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa đều bị chấn thành bột phấn!
Nhưng đòn này chỉ đánh rách trán Hứa Ứng!
Không có tứ đại động thiên Nê Hoàn, Dũng Tuyền, Ngọc Kinh và Giáng Cung, thực lực của hắn bị suy yếu cực lớn.
Hứa Ứng giơ tay kéo một cái, trong địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa có một luồng kiếm quang rơi xuống tay hắn, ngăn cản đòn gánh vàng của dân trồng rau
Hai người đứng trên không trung, giao chiến cận thân, kiếm quang của Hứa Ứng đã vượt xa Kiếm Đạo Quy Chân quyết lấy được ở Kiếm môn, kiếm chiêu mà y thi triển tên là Kiếm Bình Bất Bình, một kiếm dẹp yên nỗi bất bình trong thiên hạ, đã đạt tới mức phản phác quy chân.
Dân trồng rau múa đòn gánh vàng, trên dưới trái phải, luôn nhắm vào đầu Hứa Ứng, nhưng luôn bị kiếm quang ngăn cản.
Đột nhiên nghe chong một tiếng, kiếm khí của Hứa Ứng vượt qua đòn gánh vàng của hắn, lưu lại một vết thương không sâu không cạn chỗ tim của hắn.
Dân trổng au thầm giật mình, lại viu một tiếng, lại một luồng kiếm quang đâm tới, vẫn đâm vào vết thương lúc đầu.
Hắn không cần nghĩ ngợi, tung một hư chiêu rồi quay người bỏ trốn, đòn gánh vàng được ném ra ngoài, hóa thành dải cầu vồng dài trăm dặm, dân trồng rau đứng trên một đầu khác của đòn gánh, đã lướt xa trăm dặm, cho dù Hứa Ứng có thần thông tinh diệu vô song, trong thời gian ngắn cũng không thể đuổi kịp.
Hắn có thể sống tới hiện tại, đương nhiên có thủ đoạn giữ mạng bất phàm.
nhưng ngay lúc này bầu trời đột nhiên trở nên rực rỡ không gì sánh được, một luồng lôi quang to tới vài dặm từ trên bầu trời giáng thẳng lên đỉnh đầu dân trồng rau đang đứng ở đầu khác của cầu vồng.
Dân trồng rau không kịp kêu một tiếng đã ngã thẳng từ trên cầu xuống.
“Rầm!”
Lại một luồng Thiên lôi từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng về phía dân trồng rau!
Thiên kiếp của hắn đã bắt đầu!
Dân trồng rau bị Thiên lôi đánh trúng, không ngờ vẫn chưa chết, lảo đảo đứng dậy, luồng Thiên lôi thứ hai lại giáng xuống, như Thiên Công cầm kiếm trong thần thoại, chém thẳng xuống đầu!
“Lão thiên gia cũng không giết được ta!”
Dân trồng rau nhướn mày phẫn nộ, đột nhiên tế ra nguyên thần, chỉ lên trời mắng chửi: “Thương Nguyệt Lâu ta cả đời là cường giả, nếu không có Thiên kiếp chó má này thì ta đã phi thăng lên Tiên giới từ lâu rồi, sao lại bị nhốt dưới hạ giới kéo dài hơi tàn cũng lũ sâu bọ này!”
Hắn tế đòn gánh vàng lên, hóa thành cầu vồng trải dài trăm dặm, nguyên thần múa cầu vồng này, không đánh về phía Thiên lôi, ngược lại đập vào kiếp vân trên bầu trời, nghiêm mặt nói: “Ta đập nát lão tặc thiên nhà ngươi!”
“Ầm ầm!”
Thiên kiếp giáng xuống, đánh trúng nguyên thần của hắn, lại có một luồng sét nhỏ đánh lên trán hắn.
Phần đầu nguyên thần của hắn nổ tung, như đóa hoa bung thành nhiều cánh!
Trên trán dân trồng rau cũng bị đánh trúng nhưng không bị nổ tung như nguyên thần mà trên đỉnh đầu có một khe nhỏ vỡ ra, như vết kiếm lưu lại, chẳng khác nào có một vị Thiên Công thật sự cầm kiếm đâm trúng đỉnh đầu hắn.
Nguyên thần của hắn cố gắng khép lại, tế đòn đánh vàng đập vào kiếp vân ngàn dặm trên bầu trời, nhưng tầng mây lại khép về, không chút hao tổn.