Cơ thể lão đầy tớ Chu Bố Y lại phát run, lão run rẩy muốn giơ tay lên diệt trừ Hứa Ứng, nhưng lại không dám giơ lên.
Người khác không biết lai lịch Hứa Ứng, nhưng lão biết.
Lão biết Hứa Ứng là lão tổ tông của Chu gia Chu Tề Vân đích thân đưa tới!
Chỉ riêng điểm này thôi, lão đã không dám lỗ mãng rồi!
“Ta chỉ định để Phàm công tử dạy dỗ thằng nhãi nhà quê này một chút mà thôi, ai bảo hắn không kính già, sỉ nhục ta không có bản lĩnh? Nhưng sao hắn dám giết Phàm công tử?”
Trên trán lão đổ mồ hôi lạnh. Lão là tổng quản nội phủ, những năm nay đã chứng kiến rất nhiều sóng to gió lớn. thấy bao thứ đen tối bẩn thỉu giữa các thế gia đại phiệt ở Thần Châu, có chuyện gì mà Chu Bố Y chưa từng thấy.
Loại tiểu bối vô danh như Hứa Ứng, đi vào Chu gia, cậy tài khinh người, đắc tội với tổng quản nội phủ như lão, chỉ cần ngấm ngầm gây khó dễ thôi là có thể khiến Hứa Ứng sống không bằng chết, quỳ sụp xuống chịu thua.
Nhưng loại người như Hứa Ứng, vừa ra tay đã động đao thật thương thật, thậm chí đánh chết chủ nhân, lão chưa từng thấy bao giờ.
Hứa Ứng chú ý tới thần sắc của lão, cảm thấy hơi thất vọng nói: “Ngươi lừa ta. Ngươi nói Chu gia chữa thương đệ nhất thiên hạ nhưng ngươi lại không cứu được hắn. Biết thế ta không nặng tay như vậy.”
Ngoan Thất nghi ngờ nói: “Thật không?”
“Giả.”
Hứa Ứng lắc đầu nói: “Hắn định báo thù cho tên cẩu quan Chu Dương, có chết cũng không hết tội, sao ta phải lưu thủ? Ta nói vậy chỉ để làm người tốt, cho hắn lối thoát, không để mặt mũi hắn quá khó coi.”
Ngoan Thất tán dương: “A Ứng, không ngờ ngươi lại biết quan tâm như vậy, ta trách oan ngươi rồi.”
“Khốn kiếp! Tưởng Chu gia ta không có người chắc?”
Cuối cùng cũng có người tỉnh táo lại sau cơn kinh hãi và tức giận, đột nhiên một bóng người lao tới, đằng đằng sát khí, chỉ vài bước thôi mà chiều cao đã lên tới trượng năm, làn da tỏa ra ánh kim chói mắt, như Phật Đà Kim Thân!
Sau đầu vị Phật Đà kia hiện lên biển hỗn độn cuồn cuộn, hai tòa động thiên lớn tỏa ra hào quang rực rỡ, gia trì thân thể!
“Hôm nay, ta sẽ thay mặt những đệ tử và môn sinh Chu gia chết trong tay ngươi, báo thù cho họ!”
Chưởng ấn của người kia cực kỳ khổng lồ, một chưởng như sấm động, tựa như truyền thuyết Phật Đà ở Đại Lôi Âm tự thi triển thủ đoạn hàng ma, dưới chưởng là lửa giận vô danh của Phật gia!
Hứa Ứng lùi lại phía sau một bước, dò hỏi: “Luận bàn hay trả thù?”
“Trả thù!”
Người kia vừa nói xong, lại thấy Hứa Ứng xuất chưởng đánh ra, sau là khói bụi mịt mù, một con rắn lớn sừng dài từ trong sương mù lao ra, bàn tay hai người va chạm, Ba Xà giao đấu với bàn tay Phật Đà.
Nam tử của Chu gia rên lên một tiếng, chỉ cảm thấy một lực lượng hùng hồn ngập trời đánh tới, xương cánh tay gãy răng rắc!
Thần hình hắn bị Ba Xà húc văng, bay ngược lại, lập tức dừng người giữa không trung, bị Ba Xà cắn một cái, nuốt chửng!
Dị tượng Ba Xà do khí huyết của Hứa Ứng tạo thành tiêu tán, nhưng Hứa Ứng giang rộng năm ngón tay, chế ngự yết hầu người nọ, giơ hắn lên trời.
“Còn dám đả thương người khác?”
Từng gã con cháu Chu gia gầm lên giận dữ, hai người lao ra từ bên mé, còn chưa tới trước mặt đã thấy bàn tay Hứa Ứng vận sức vặn một cái, dị tượng Ba Xà lại hiện lên, quấn quanh người nam tử Chu gia, lập tức phát lực!
“Rắc!”
Xương cốt toàn thân của nam tử kia đã vỡ vụn, thậm chí xương cổ cũng bị vặn đứt. Đáng sợ hơn nữa là đòn vừa rồi của Hứa Ứng đã cắt đứt đường truyền hoạt tính từ bí tàng Nê Hoàn của hắn, khiến cho sau khi rơi xuống đất hắn chỉ có thể chữa trị vết thương trên đầu còn phần từ cổ trở xuống như bị cắt bỏ, không còn chút cảm giác nào.
Nam tử kia trong lòng cực kỳ sợ hãi, há miệng kêu gào.
Hai tên con cháu Chu gia vừa lao ra đã trực tiếp mở bí tàng Nê Hoàn, bộc phát động thiên, tăng cường tu vi của bản thân tới cực hạn.
Hai người này đều tu luyện một loại ẩn cảnh trong Tam Thập Lục Thiên Cương ẩn cảnh công của Chu gia, đã tu luyện tới mức cảnh hợp với thể, thể hợp với hồn.
Cái gọi là cảnh hợp với thể, ý là ẩn cảnh và thân thể hợp nhất. Trong Tam Thập Lục Thiên Cương ẩn cảnh công, phần lớn là thần ma, phật đà, thần thú, thậm chí còn có hình thái biến hóa thiên thần. Cảnh hợp với thể, có thể khiến thân thể bản thân biến thành hình thái thần ma.
Thể hợp với hồn thì khó hơn một chút, hồn phách hợp nhất chặt chẽ với cơ thể, biến hóa theo ẩn cảnh, như vậy ba phần hợp nhất, tu vi thực lực tăng cường gấp bội.
Hai người này, một là thần nhân ba chân, dùng lửa làm đao, một là thần nhân ba mắt, mắt bắn thần quang, nhân lúc Hứa Ứng thi triển [Ba Xà chân tu] thì đánh tới theo hai hướng trái phải.
Hứa Ứng lao vọt tới nói: “Các ngươi luận bàn hay trả thù?”
“Trả thù!”
Hứa Ứng ở trên không trung như Ba Xà xoay người, tay chân múa lượn, dưới vạt áo có rồng bay ra, lại có mãng xà uốn lượn, giao đấu với chiêu thức của hai người!
Bọn họ đều dùng võ đạo, chưa tu tới mức thần thông, nhìn như dị tượng giao phong nhưng thực chất là giao đấu bằng chiêu thức võ đạo.
Hai người chỉ cảm thấy lực lượng của đối phương ép tới như phá núi lấp biển, thâm hậu hùng hồn khó tả, trong lòng cả hai đều kinh hãi: “Hắn mở được động thiên tầng thú ba? Không đúng, hắn là yêu tu, chẳng lẽ yêu pháp của hắn đột phá Thải Khí kỳ?”
Đối với bọn họ mà nói, thứ Hứa Ứng đang thi triển là yêu lực vô thượng, đã vượt qua cực hạn yêu vương yêu thần!
Hai người ai nấy vận toàn lực, hét lớn một tiếng, dốc hết sức lực ngăn cản một chiêu Long Xà. Long Xà vỡ tan, bắp thịt nhô lên trên thân thể hai người cũng đùng đùng nổ tung, máu tươi chưa kịp chảy ra đã bị Thuần Dương nguyên khí nung thành sương máu!
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cắn chặt răng: “Người của Chu gia, chỉ cần không bị đánh chết, có bị thương cũng chẳng đáng sợ.”
Sương máu tuôn ra từ cơ thể bọn họ đột nhiên ngưng tụ thành một, hóa thành một thanh đoản kiếm đỏ rực như máu. Hiển nhiên, Hứa Ứng đã dung hợp kiếm khí và sương máu, chỉ nghe viu một tiếng, huyệt Thái Dương của một trong hai người bị thanh huyết kiếm xuyên thủng!
Huyết kiếm đổi hướng, đi tới trước mặt một người khác, mắt thấy sắp xuyên thủng hắn thì đột nhiên một thiếu niên tóc trắng lao thẳng ra, ngăn trước mặt người kia, giơ tay lên chống đỡ kiếm khí của Hứa Ứng!
Bàn tay hắn đột nhiên biến thành như sắt đá, tỏa ra màu vàng óng lộng lẫy, ngay khoảnh khắc va chạm với kiếm khí của Hứa Ứng lại đột nhiên hóa thành thành to lớn, co ngón tay búng một cái, mỗi chỉ đều cực kỳ nặng nề, phát ra tiếng coong coong vang dội, đánh lệch kiếm khí sang một bên!
Luồng kiếm khí này lướt qua người hắn, chém xuống đất, xuôi theo mặt đất cắt lên một cây cột đồng xanh thô to.
Cây cột đồng xanh đó phát ra một tiếng coong lớn, kiếm khí này gặp mạnh thì càng mạnh, uy lực tăng vọt, cột đồng lại phát ra một tiếng coong nữa, dư âm quanh quẩn!
Hứa Ứng xuất kiếm thất bại, trong lòng cũng thầm nghiêm nghị, hai chân một trước một sau, thân hình úp sấp về phía trước, thi triển chiêu Long Mãng Song Hành trong [Long Xà kinh Trập công].
Đột nhiên, ma xui quỷ khiến thế nào, y lại nghĩ tới chữ thứ ba trong Thái Âm Nguyên Dục công, chữ “Nguyên”. Trong đầu y lập tức có đạo âm hùng hồn vang vọng, nguyên khí trong cơ thể phân thành hai đường âm dương, thủy hỏa giao luyện, kèm theo chiêu Long Mãng Song Hành thi triển ra!
“Mang cô~~”
Hứa Ứng đẩy hai tay về phía trước, Thuần Dương nguyên khí hóa thành Thần Long, Thuần Âm nguyên khí hóa thành Ba Xà, Thần Long bay lượn gầm thét, Ba Xà uốn khúc trườn đi, thế tới cuồn cuộn, ép về phía thiếu niên tóc trắng kia.
Thiếu niên niên tóc trắng chính là Lục công tử của Chu gia, Chu Ấu U, ở trong đại điện này tìm hiểu [Đà Ẩu tiên thư]. Hắn vốn có thiên phú cực cao, từ nhỏ đã được coi trọng nên để hắn tới tìm hiểu [Đà Ẩu tiên thư].
Chỉ có điều [Đà Ẩu tiên thư] quá tối nghĩa khó hiểu, khiến cho hắn mới trẻ tuổi mà đã bạc đầu.