Trạch Nữ Yêu Kiều: Chồng Là Tổng Giám Đốc Sói

Chương 5

Author : Lạc Y Thần

Hai ngày sau, Tương Thần chính thức đi làm. Lần này cô tuyệt đối là không đến trễ. Ngày đầu tiên đi làm, ấn tượng để lại rất đặc biệt. Nếu như cô lựa chọn ngày này đi trễ thì cô chắc chắn là muốn tìm đến đường chết rồi.

Tương Thần luôn cảm thấy cô là người rất lạc quan. Thật ra học mười hai năm kiến thức lại học đại học bốn năm, mặc dù thành tích không thể nói là quá xuất sắc nhưng ra xã hội cũng được gọi là người của tầng lớp tri thức. Chỉ là tầng lớp tri thức này so với làm công nhân vệ sinh đúng là không có gì ăn nhập với nhau là mấy.

Việc cô được nhận đến tập đoàn X, cô không những nói với Mặc Song Song mà còn cẩn trọng khai báo với mẫu thân đại nhân trong nhà. Đương nhiên, chi tiết " chỉ làm nhân viên vệ sinh " thì cô lại giấu bặt trong lòng, không dám nói ra.

Muốn hỏi tại sao à? Rất đơn giản thôi! Nói thực, gia đình Tương gia rất quy củ văn minh, cơ bản là không có việc khinh thường nghề nghiệp của người khác. Chẳng qua nếu nó đặt lên đầu con gái nhà mình, bà hẳn sẽ phát điên, vươn một cước đá bay cô ra khỏi nhà.

Ai đời cha mẹ nuôi con gái ăn học đến tuổi này lại đi làm vệ sinh cho người ta. Chẳng lẽ muốn chọc cho bà phun máu mà chết!

Tương Thần đã suy nghĩ chuyện này hết sức kĩ càng. Cô thấy rằng giấu mẹ cũng là việc làm thông minh. Đó hoàn toàn là che giấu có thiện ý nha. Dĩ nhiên, nên trừ bỏ nguyên nhân khiến cô ăn no rửng mỡ chạy đến tập đoàn X làm việc ra. Ừm, nam nhân anh tuấn và khí chất như vậy trên đời giờ rất hiếm, vậy nên chỉ đi qua đi lại ngắm vài cái cô đều đã thấy rất thỏa mãn rồi.

Tập đoàn X là tập đoàn lớn, diện tích cũng là tỷ lệ thuận đi kèm với quá trình phát triển. Vậy nên chỉ riêng bộ phận vệ sinh cũng là gần một trăm người, chia ra làm theo các ca, các tầng và phòng đặc biệt. Nói chung, ngay cả việc dọn dẹp vệ sinh cũng nhìn ra nơi đây có quy định vô cùng nghiêm ngặt.

Ngày đầu tiên Tương Thần đến báo danh xong, quản lý tổ vệ sinh là một phụ nữ khoảng chừng bốn mươi tuổi, không nói không rằng liền đem tay xe đẩy nhét vào tay cô, ánh mắt thản nhiên lại đạm mạc, thẳng thắn ra lệnh.

" Cô đến dọn nhà vệ sinh!"

Ặc!

Tương Thần cảm thấy có chút nghẹn ngào nói không nên lời, buồn rầu cười khan một tiếng nhưng cũng không dám trái lệnh đẩy xe đẩy tay đựng rất nhiều vật dụng làm vệ sinh lỉnh kỉnh đến nhà vệ sinh.

Tập đoàn X là tập đoàn đa nghiệp vụ, vậy nên có tổng cộng đến ba mươi sáu tầng. Trong ba mươi sáu tầng đó có đến chín mươi cái nhà vệ sinh. Mà Tương Thần thì chịu trách nhiệm từ tầng một đến tầng bốn, tất cả là mười ba cái.

Tương Thần chưa đi làm đã thấy mí mắt muốn giật giật nặng nề. Tại sao ư? Ý nghĩa của cô đến tập đoàn X là gì, chính là để ngắm trai đẹp. Nhưng cô bây giờ phải đi dọn nhà vệ sinh. Là nhà vệ sinh đó! Cơ hội muốn nhìn thấy trai đẹp quả thật là khó như lên trời.

Dĩ nhiên người ta cũng không phải thần thánh không đi nhà vệ sinh bao giờ. Chỉ là, anh ta làm việc có văn phòng riêng, ở một tầng riêng, có nhà vệ sinh riêng. Mà nhân viên dọn dẹp vệ sinh ở chỗ đó là nhân viên VIP mới có cơ hội. Tương Thần chỉ mới tới làm, lại không có gì đặc biệt, muốn đi nhìn mỹ nam, câu chuyện nghe sao thật xa vời.

Tương Thần trong lúc nhất thời cảm thấy rất buồn rầu, cô vừa thở dài thườn thượt, vừa đổ dung dịch cọ rửa làm sạch nhà vệ sinh. Động tác dụng lực dưới tay đặc biệt mạnh mẽ, dường như muốn phát tiết bất mãn cùng khó chịu vào gạch men trên sàn nhà. Tốt nhất là bị cọ đến mức sáng bóng, đến mức có thể soi gương lại càng tốt.

Hừ hừ...

" Cô đang làm cái gì vậy?"

" Hả? Đang chà nhà vệ sinh, không nhìn thấy sao?"

Tương Thần nghe một giọng nói âm dương quái khí xuất hiện ngay bên cạnh, không ngẩng đầu lên liền trực tiếp trả lời. Cô cảm thấy người hỏi câu này đúng là hết sức bại não. Cô đang làm cái gì? Cầm cây chà sàn, đổ dung dịch, sau đó cọ cọ cọ mà có thể xem thành trồng hoa sao. Đáp án bày ra trước mắt cũng tốn thời gian hỏi nữa hả?

Aiz, nhưng không thể không nói, giọng nói của người vừa rồi vừa trầm ấm vừa nam tính, cứ như là rượu vang bị lắc va chạm vào thành ly thủy tinh, nghe hết sức thanh thúy. Người có giọng nói như vậy là một người như thế nào nhỉ?

Tương Thần âm thầm phân tích âm thanh khiến cô hài lòng kia, nhịn không được tò mò liền ngẩng đầu ngó qua một cái. Không ngó thì thôi, vừa ngó cô liền thấy giật mình, tay cầm cây chà sàn lập tức không vững rơi thẳng xuống dưới đất, khóe môi cũng không nhịn được run rẩy một hồi lâu.

Tổng... Tổng giám đốc a?

Tương Thần cảm thấy rất mất mặt. Cô dụi dụi mắt, lại tiếp tục dụi dụi mắt, sau lại dụi dụi mắt. Càng dụi càng thấy rõ, càng dụi càng thấy đó là tổng giám đốc... Càng dụi càng thấy anh tuấn tiêu sái muốn chết người.

Không... Không phải nhìn lầm sao?

Tương Thần muốn đê đầu, thật sự muốn đào một cái hố thật sâu, sau đó không chút do dự nhảy vào. Hoặc là hóa thân thành con rùa, rụt cái cổ nhỏ vào mai liền không có việc gì...

A a a a a a....

Cô hành động mất hình tượng như vậy, còn trả lời không có chút thiện cảm nào như vậy... Tổng giám đốc anh tuấn có chán ghét giơ chân một cước đá cô đi hay là không?

Tương Thần ở bên này cắn ngón tay nhưng Tịch Uyên bên kia lại không có nghĩ nhiều như vậy. Hôm nay anh vừa mới liên hệ kí xong một hợp đồng lớn nên đến công ty hơi trễ so với bình thường. Lúc đi ngang qua đây thì nghe thấy những âm thanh mạnh bạo có chút kì quái, trong lòng không nhịn được cảm thấy khó chịu.

Tính tình Tịch Uyên không xấu, anh chỉ yêu sạch sẽ quá mức, thích yên tĩnh, ghét bị làm phiền và những người vô trách nhiệm. Tính tình lại có chút lạnh lùng, hà khắc khó có thể diễn tả.

Anh không thích tiếng ồn ảnh hưởng đến mình, và dĩ nhiên, tiếng ồn do Tương Thần gây ra đã làm ảnh hưởng đến anh. Điều đó khiến anh không nhịn được bước chân tiến vào nhà vệ sinh. Chỉ là không nghĩ đến nhân viên này lại có khả năng như vậy, còn có khả năng sẳng giọng đáp lại anh?

Bất quá, cô gái này hình như có chút quen thuộc, giống như trước đây từng gặp qua. Nhưng lại thực mơ hồ không nhớ nổi gặp qua ở chỗ nào...

Tịch Uyên nhíu chặt chân mày, vẻ mặt không phải là quá mức thân thiện. Anh là một thương nhân, lại còn là một thương nhân thành đạt. Nói gì thì nói, trí nhớ tuyệt đối là rất tốt. Bình thường một là không đáng để anh ghi nhớ, còn hai là nhớ cực kì lâu, quả thật chưa bao giờ xuất hiện tình trạng mơ mơ hồ hồ như thế này. Cảm giác không thể nắm bắt sự việc thật sự đã khiến anh khó chịu không thể nói rõ thành lời.

Tương Thần đứng đối diện Tịch Uyên, chuẩn xác đem vẻ mặt không vui vẻ của anh thu cả vào mắt. Trong lòng quả thật là có khổ mà không thể nói. Cô cũng không phải là cố ý như vậy nha, không cần nhìn cô đáng sợ như vậy chứ?

Nếu như cô biết là anh, cô nhất định sẽ nói chuyện rất dịu dàng nha! Lão thiên a, cô đúng là muốn gặp mặt tổng giám đốc, nhưng người không đến mức phải sắp xếp cho con kinh hỉ như thế này chứ. Nhà vệ sinh định mệnh? Tình huống cẩu huyết kiểu gì vậy?
Bình Luận (0)
Comment