Edit: Nam Cung
“Ưm~~~ Vương~~~ nhẹ chút~~~” nghe những tiếng nữ tử thở gấp, trong nỗi thống khổ còn manh theo tiếng rên rỉ vui sướng truyền ra từ trong doanh trướng xa hoa, ta không biết phải nói gì a! Hiên Viên tiên sinh, tuy rằng giờ này ngài khí huyết phương cương, thân thể cường tráng khỏe mạnh nhưng cũng không cần phải lãng phí nhiều thể lực như vậy chứ. Dùng tay đấm xoa nhẹ nhẹ lên thân thể đau nhức lại nhìn thêm một giai nhân nữa được người ta dìu từ trong trướng đi ra, mỹ nhân đáng thương thân hình mang đầy thương tích, xem ra dục vong của con gấu lông xám vàng đến từ phương bắc này cũng thật quá cường đại.
“Hừ, nữ nhân vô dụng, người đâu, tìm cho ta nữ nhân khác đến đây.” Vì sao, vì sao dục vọng của hắn thế nào cũng không thỏa mãn, vì sao nữ nhân dưới thân dù yêu mị, xinh đẹp đến bao nhiêu cũng không thỏa mãn được dục hỏa của hắn?
Còn nữa sao? Đây là người thứ ba ra ngoài trong đêm nay rồi, nam nhân này còn muốn làm đến khi nào nữa? Kéo sát thêm quần áo vào người, lại ôm chặt tiểu bạch thái đang say sưa ngủ, xem ra nó chính là kẻ hạnh phúc nhất nha… ít nhất còn có ta bên cạnh nó, còn ta ư? Ba tên cầm thú kia đến lúc nào mới đến tìm ta đây? Lại nghe thấy những tiếng thở dốc tục tĩu của nam nhân cùng tiếng cầu xin rên rỉ của nữ nhân truyền ra, ta buồn ngủ đến ríu mắt chỉ có thể ngồi trên mặt đất lạnh lẽo, nam nhân độc ác, vì sao nhất định bắt ta canh giữ bên ngoài doanh trướng nghe hắn diễn xuân cung đồ, lại còn khoa trương bắt mấy binh lính giám thị ta, đúng là tên biến thái có một không hai.
Trác Mã yên lặng đứng trước màn trướng, tấm màn dày dặn cũng không ngăn được những âm thanh tình ái cường liệt truyền đến, đôi mắt tuyệt mỹ không giấu nổi những giọt nước mắt ưu thương.
“Trác Mã vương phi, người không sao chứ?” Nhìn nét đau thương gần chết của nữ tử ôn nhu, ta vô cùng thông cảm xót thương cho nàng.
“Không có việc gì, muội muội vẫn chưa nghi ngơi sao?” Dùng khăn lụa lau đi nước mắt, nàng miễn cưỡng nở nụ cười: “Mệt mỏi thì mau đi nghỉ ngơi đi.”
“Vương phi, cảm ơn người, nếu không có người giúp ta thì không biết giờ ta sẽ ra sao nữa?” Nhớ đến tình cảnh đáng sợ đêm đó suýt chút nữa bị ác ma mắt bạc cường bạo, trong lòng ta sẽ giật thót hoảng sợ.
“Không cần cảm ơn, với vị trí của ta trong lòng người, chỉ cần ta yêu cầu người nhất định sẽ đồng ý.” Đúng vậy~~~ trong bụng nàng mang thai hoàng nhi, cho dù không cam lòng hắn cũng phải đồng ý.
“Vương phi, người nhất định phải dưỡng thai cẩn thận đó!” Ta dùng đôi tay nho bé ấm áp của mình nắm chặt đôi tay lạnh như băng của nàng, nữ nhân ôn nhu mỹ lệ như vậy, tên Hiên Viên Hoằng kia lại không biết quý trọng nâng niu!
“Cảm ơn muội, Nha Nha muội muội vì hoàng nhi, ta nhất định sẽ tự chăm sóc bản thân mình cẩn thận.” Nàng dịu dàng vuốt ve cái bụng hơi nhô lên của mình, Trác Mã khẽ liếc mắt nhìn vào doanh trướng, sau đó nở một nụ cười xinh đẹp nhưng vô cùng thê lương: “Muội muội, ta về trước đây, Vương đã xong việc rồi muội mau trở lại hầu hạ đi.”
“Vâng, người cẩn thận một chút.” Nhìn dáng người yếu đuối cô đơn xa xa, Trác Mã thật tốt bụng, còn tên ác ma kia, hắn đáng để nàng hi sinh nhiều như vậy sao?
“Haha, Hãn vương tiên sinh, ngài gọi ta đến có việc gì sao, khát nước hay muốn thay quần áo?” Không dám ngẩng đầu nhìn nam nữ đang phô trương thân thể lõa lồ trên giường lông thú, ta cố cúi đầu thật thấp, sợ không cẩn thận lại chọc giận đến hắn.
“Nữ nhân, ngươi nhìn kĩ cho ta thế nào mới là một nữ nô chân chính.” Nói xong hắn lại đè nữ nhân trên giường dưới thân mình, đôi mắt xám bạc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng: “Thế nào, không dám nhìn sao? Có cần ta tự mình dạy dỗ nàng không?”
“Không cần, ta sẽ nhìn kĩ.” Tuy rằng hắn đồng ý với Trác Mã sẽ không động vào ta nhưng nam nhân cầm thú này không biết sẽ còn nghĩ ra thủ đoạn độc ác gì nữa để hành hạ ta.
“A~~~ Vương~~~” nữ tử xinh đẹp chậm rãi nằm úp sấp quỳ gối cúi mặt trước vật rắn chắc trước hai chân hắn, dùng tay nhỏ bé nắm lấy vật cứng ngậm trong miệng sau đó lên xuống ra vào….
Nam nhân không biết xấu hổ, đúng là quá biến thái… so với hắn ba tên cầm tú xinh đẹp nhà ta đáng yêu thánh thiện biết chừng nào. Hung hăng nhìn vào đôi mắt xám bạc cuồng dã yêu mị của hắn, ta tận lực không để ý đến hình ảnh tục tĩu đang diễn ra trước mắt, càng không ngừng tong lòng nhắc tên ba nam nhân nhà mình, Vương Nha Nha, ngươi phải kiên cường vượt qua.
Đôi mắt xám bạc sâu hút u ám lửa nóng dán chặt lên nữ tử yêu kiều xinh đẹp kia, phảng phất lại tưởng tượng nữ nhân đang liếm mút dưới thân mình là nàng, đôi tay to của hắn thô lỗ nắm chặt nữ nhân khóa chặt nàng ngồi trên nam tính thẳng cương cứng của hắn, sau đó cuồng dã ra vào liên tục, trong khoảng thời gian ngắn, tiếng rên rỉ của nữ tử tràn ngập trong doanh trướng, bay bổng không ngừng rót vào tai người ta….
Nhìn hình ảnh sống động trước mắt, ta chết chân nắm chặt tay khiến móng tay cắm vào da thịt, Vương Nha Nha, bình tĩnh một chút, càng phải tỏ ra bình thản, tuyệt đối không được để nam nhân này xem thường ngươi. Tuyệt đối không được thuận theo cãi bẫy của hắn! Hừ!!! vóc dáng hồ ly nhà ta so với ngươi cường tráng hơn nhiều, nói về thể lực, sắc lang nhà ta cũng không kém nhà ngươi, còn so với ngưu ngư mắt tím lạnh lùng nhà ta còn lạnh hơn ngươi hàng trăm lần.
“Hãn vương tiên sinh, có thể nhanh chút được không, Trác Mã vương phi còn chờ ta qua hầu hạ nàng đó!” Ta lạnh lùng nhìn biểu hiện điên cuồng của nàng kia, Trác Mã à, nam nhân như hắn nếu là ta đã sớm một cước đá bay đi rồi.
“Nữ nhân bé bỏng, có phải không nhịn được nữa hay không, hủ?” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp thờ ơ, đôi mắt bạc híp lại sau đó nắm chặt thắt lưng nữ tử dưới thân bắt đầu mạnh mẽ ra vào, đôi mắt xám bạc không ngừng càn quét khắp người nàng tưởng tượng dưới thân mình là nàng, hô hấp càng thêm gấp gáp, nam tính nóng bức cũng vì vậy càng thô to, nếu như không phải đã đồng ý với Trác Mã hắn cũng không cần dùng những nữ nhân này để phát tiết dục vọng vĩnh viễn không thể thỏa mãn của mình.
“A~~~ vương~~ ta không chịu được nữa~~~” Nữ nhân trên người hắn mãnh liệt kêu to, động tác càng thêm phóng đã, cuối cùng dưới một cái thúc mạnh của nam nhân mắt bạc mà ngất xỉu gục xuống.
“Ngươi, lôi nàng ta ra ngoài!” Không chút thương tiếc ném nữ nhân trên giường phịch xuống đất, đôi mắt xám bạc nhìn về phía nữ nhân vẫn bình tĩnh đứng cách đó không xa: “Thế nào? Có phải rất thèm muốn hay không?”
“Hãn vương tiên sinh, làm xong rồi hả, nếu xong rồi ta sẽ không phụng bồi nữa, xin lỗi, ta đi ra ngoài đây!” Ta vội vã đi ra ngoài, lén lau mồ hôi lạnh trên trán đi, hô~~~ trời ạ, lực đạo kia, thể lực kia, nam nhân kia thật quá thể dã thú…
Dục vọng vẫn chưa thỏa mãn, hắn nở nụ cười gian tà dõi theo bóng người nhỏ nhắn kia, sớm muộn gì hắn cũng chinh phục được tinh linh mê người kia.