Edit: Nam Cung
Một đêm trăng tròn, ta lẳng lặng một mình nằm trên giường, thoải mái lật người xoay qua xoay lại, haha, đêm nay ta nhanh trí sớm khóa cửa lên giường ngủ, mấy tên mỹ thú kia không có khả năng đang đêm dựng ta dậy để quấy rối, cũng không thể ầm ĩ chí chóe tranh giành ngủ cùng ta!
“Tiểu yêu tinh, đã trể thế này vẫn chưa ngủ được sao? Cò phải vì nhớ ta hay không hử…” Một bóng đen cao to chậm rãi đi đến bên giường, hơi thở nóng bỏng phả bên vành tai trắng nõn của nàng: “Thế nào, có muốn bản vương cởi sạch y phục cho nàng ôm không?”
“Ngươi…ngươi vào bằng cách nào?” Nghe thấy giọng nói ma mị mê người ngay sát bên mình, ta cả kinh xoay người chăm chăm nhìn vào dung nhan xinh đẹp gần trong gang tấc của mỗ lang: “Á!!!! Sao ngươi dám….sao ngươi dám chưa được ta phê chuẩn đã dám bò lên giường của ta?” Rõ ràng ta đã khóa chặt cửa, thậm chí còn dùng bàn chặn đứng lại mà???
“Ừm…vật nhỏ, ta sợ nàng không ngủ được nên khi quân phạm thượng chủ động hiến thân nha!” Trong mắt hắn lóe sáng dục vọng, liếc mắt đưa tình: “Bản vương thật không thể nhịn được nữa, ta biết vật nhỏ nhất định cũng muốn ta ở bên cjanh hầu hạ nàng thế nên ta mới cả gan đến đây.” Đôi tay to của hắn dịu dàng xoa cái bụng nhỏ của nàng: “Đương nhiên còn vì tiểu công chúa của ta nữa!” Tuy rằng mặt mày tỏ vẻ yếu đuối đáng thương nhưng đôi mắt hắn vẫn không ngừng phóng mị hoặc mê người: “Thế nào, đêm nay ta sẽ ở lại bên cạnh nàng được không?”
Sắc lang chết tiệt, nếu ta nói không ngươi sẽ đi chắc? Vừa định nói không nhưng còn chưa kịp phản kháng đã bị hắn ôm chặt vào lòng khiến ta không hít thở nổi, làn môi nóng rực, hơi thở ấm áp phả vào mặt khiến ta không thể rời mắt khỏi đôi mắt lam mê người, huhu….ta là phụ nữ có thai mà, hắn sao có thể cường bạo như vậy chứ, ta thở gấp nhắc nhở hắn: “Đừng…như vậy…cục cưng…”
“Hương vị tuyệt mỹ như vậy khiến ta muốn đến phát điên rồi!” Tựa như cuồng phong ào ào kéo đến, nỗi khổ cấm dục không biết bao ngày cuối cùng cũng được giải tỏa khiến hắn càng thêm cuồng dã gấp gáp.
Cái tên sắc lang khốn kiếp này, sắc tính mãi cũng không thay đổi được. Cái miệng nhỏ nhắn bị làn môi gợi cảm của hắn cắn mút, trong đầu chỉ còn một mảnh trống rỗng, chỉ mang máng cảm nhận được bị hắn dẫn dắt say đắm, thân thể bị ép dán chặt vào lồng ngực lõa lồ cường tráng, vốn dĩ muốn đẩy lồng ngực nóng cháy đó ra nhưng hai tay không tự chủ lại vòng lên ôm chặt cổ hắn, tùy ý để hắn cuồng loạn tác quái.
“Tiểu yêu tinh, ta không nhịn được nữa, cho ta được không? Ta sẽ không làm cục cưng bị thương đâu, ta muốn nàng đến phát điên mất!” Dục vọng dồi dào như hắn sao có thể nhịn được chỉ nhìn mà không được ăn, đôi tay săn chắc không ngừng ve vuốt trước sau, đôi môi nóng rực khéo léo theo cằm, cổ nhanh chóng đi xuống xương quai xanh, vừa hôn mút vừa thầm thì mê hoặc: “Cho ta…được không…cho ta….”
“Ưm…” Nghe thấy âm thanh tà mị đoạt hồn như vậy, trong nháy mắt ta bị hạnh phúc ngọt ngào mê hoặc, đang hưởng thụ cảm giác nóng cháy, làn môi cắm liếm trên xương quai xanh, lại cảm nhận thấy một trận khoái cảm mê muội, đôi mắt không tự chủ khép chặt lại, toàn thân mềm nhũn hưởng thụ sự trêu chọc của hắn: “Ưm…không được…”
“Vật nhỏ…ta yêu nàng, đừng đẩy tar a… ta sẽ rất nhẹ nhàng….” Cảm xúc mềm nhuyễn trong lòng khiến hắn hưng phấn căng cứng muốn lao vào chiến đấu, thế nhưng trong đầu vẫn duy trì lý trí mạnh mẽ, trong giọng nói vừa ôn nhu vừa an ủi nàng: “Đừng lo lắng, cục cưng sẽ không có việc gì hết!” Vừa rên rỉ vừa luồn đầu ngón tay thâm nhập vào trong vạt áo nàng, nhẹ nhàng cởi nút thắt chiếc yếm, làn môi cuồng nhiệt lập tức dán chặt lên nụ hoa hồng nhạt, quyến luyến ngậm mút nộn hồng mê người….
“Nhẹ một chút…” Hình ảnh đôi mắt lam say mê diễm lệ ngập tràn trong đầu, nói thật ra hắn không phải nam nhân ta yêu nhất nhưng hắn lại có bản lĩnh mạnh mẽ từng bước xâm chiếm tâm trí ta, khiến ta muốn buông tay cũng không buông nổi.
“Ngoan, mở chân ra được không? Ta muốn nàng!” Hắn nhẹ nhàng tách hai chân trắng nõn, chậm rãi chen mình vào giữa, đôi tay vuốt ve lên xuống, dọc theo lưng nàng khiêu khích, hơi thở hổn hển mãnh liệt điên cuồng: “Ta yêu nàng…ta đảm bảo sẽ không làm cục cưng bị thương!”
“Sư phụ và ngưu ngưu sẽ biết đó!” Nếu để bọn hắn biệt được ta để mỗ lang phóng đãng nhất định cũng sẽ không bỏ qua cho ta. Đến lúc đó nếu bọn hắn cũng bắt buộc ta thỏa mãn dục vọng cường đại với thân thể như giờ sao ta có thể chịu nổi.
“Ngoan…ta sẽ không để bọn hắn biết được…. nàng không nói ta không nói, cho dù bọn hắn muốn gây khó dễ cho nàng cũng không dám lên tiếng đòi hỏi!” Giọng nói gợi cảm mê người hơi khàn khàn, bàn tay tà ác mân mê gạt bỏ lý chí của thiên hạ trong lòng: “Ngoan nào, để ta yêu nàng!”
“Ta…” rất muốn cự tuyejet nhưng bị đôi mắt lam đầu độc, hai chân không chịu nghe lời thắt chặt lên eo hắn: “Ưm…ngươi nhất định không được nói cho bọn họ!”
“Được…” Đôi tay to chạm đến nơi mềm mại phía dưới, theo đường cong đi lên, kĩ xảo vuốt ve thong thả, trêu đùa, nghe được nàng bật lên một tiếng yêu kiều khiến hắn không khống chế nổi, thân thể trầm xuống, ôn nhu cắn mút cái miệng nhỏ nhắn, chặt chẽ âu yếm cùng thiên hạ giao hòa làm một: “Tiểu yêu tinh, không chịu được phải nói ta biết nghe chưa?”
“Ừm…” Không ngờ hắc y lang bá đạo cuồng dã trên giường như vậy lại cũng có lúc ôn nhu dịu dàng, lẽ nào là do tình thương yêu vĩ đại của người cha hay sao? Ta chậm rãi thả lỏng thân thể, cảm nhận khoái cảm sung sướng vừa đau đớn vừa ôn nhu, để mặc hắn dẫn dắt theo xuân sắc vô biên….
“Ngoan ngoãn ngủ đi!” Ôm chặt vào lòng thân thể ướt át mồ hôi của nàng vào lòng, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn vừa uể oải lại mang theo chút mơ màng, Lang Minh Thần không kìm được đặt lên môi nàng một nụ hôn say đắm: “Tiểu yêu tinh, nàng biết không? Ta thực sự rất sợ, sợ có một ngày nàng không còn yêu ta nữa… Sợ nàng sẽ chỉ chọn Cổ Nguyệt Lan… Sợ nàng sẽ vứt bỏ ta…để mình ta đối mặt với cô độc…ta sợ tất cả chỉ là một giấc mơ đẹp…khi tỉnh mộng tất cả chỉ là hư vô…” Thế nên chỉ còn cách ôm chặt nàng, thân thể gắn bó mật thiết cùng một chỗ thì tâm lý lo âu của hắn mới có thể an tĩnh trở lại. Xem ra ông trời cũng không ngược đãi hắn, hắn thực sự rất may mắn, có thể được ở bên cạnh nữ nhân khiến hắn yêu không tiếc mạng sống của chính mình.
“Lang Minh Thân…” Nghe giọng nam trầm thấp có chút nghẹn ngào, ta nhẹ nhàng cầm tay hắn đặt lên môi dùng sức cắn mạnh, sau đó mới ngẩng mặt nhìn hắn chăm chú: “Thế nào, đau không?”
“Đau nhưng cho dù đau đến chết ta cũng cam tâm tình nguyện.” Đôi mắt lam thâm tình nhìn đôi mắt trong trẻo của nàng: “Nàng…thật sự thích ta sao? Không phải vì thương hại ta?
“Hừ, không phải ngươi luôn rất tự tin hay sao? Nếu không thích ngươi sao ta có thể để ngươi nằm trên giường mình.” Rúc thân thể mềm nhuyễn của mình vào trong lồng ngực săn chắc của hắn, trong cơn buồn ngủ mê mang thoáng thấy một tia sáng chói lọi xoẹt qua đôi mắt lam đầy đắc ý của hắn.
“Đúng vậy, kĩ thuật của ta tốt như vậy, lại vô cùng đẹp trai động lòng người, tiểu yêu tinh đương nhiên lưu luyến không muốn rời bỏ ta.” Vừa cười vừa hôn nhẹ lên môi nàng, khuôn mặt mừng rỡ ôm chặt thân thể mũm mĩm: “Tiểu yêu tinh, chúng ta thành thân được không? Để ta lấy nàng, làm tứ vương phi của ta được không?”
Thành thân! Một câu nói vô ý của mỗ lang cuối cùng đã nhắc nhở mối lo lớn nhất trong lòng ta. Đúng vậy, bụng đã thành ra như vậy, chưa chồng đã chửa, ta không thể để lúc cục cưng sinh ra bị người ta chê cười được, không được, thừa lúc bụng chưa quá to phải nhanh chóng nhắc nhở hồ ly sư phụ thành thân cùng ta mới được!