*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.tuổi bên cạnh thì càng mong đợi hơn, "Ta cảm thấy đã chính xác tám chín phần rồi."
Hoàng đế chỉ mới có một đứa con là Nguyên Cảnh, hiện giờ biết được tiểu thê tử lại có thai, đương nhiên hắn mừng như điên, hắn vừa sai người đi gọi thái y vừa ôm này không tách rời được.
Mẫu hậu không khỏe, Nguyên Cảnh cũng nhìn ra, tuy nhiên tuổi bé con còn quá nhỏ, lại chưa từng gặp tiểu hài tử ngang tuổi với mình, cho nên bé con không biết mang thai đại biểu cho cái gì, chẳng qua là bé con cho rằng mẫu hậu bị bệnh nên lo lắng ngồi im quan sát nàng.
Bị nhi tử nhìn mềm lòng, Thanh Li sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của bé con, "Nguyên Cảnh sắp làm ca ca rồi, sau này phải chăm sóc tốt cho đệ đệ hoặc muội muội nhé."
Nguyên Cảnh vẫn không hiểu những lời này có ý gì, bé con chợt nhíu mày theo bản năng.
Hoàng đế hừ lạnh, không có ý tốt giải thích cho bé con: "nói chính xác là con thất sủng rồi."
Lời tác giả: Thời kỳ đầu tam quốc, Hoàng hậu được gọi là điện hạ.