Lộ Vân Nhĩ lặng lẽ đứng dậy, anh cũng phải đi ăn dưa!!
Dù sao thì, hiện trường vẫn là thứ không thể bỏ qua!
Vì vậy, Lộ Vân Nhĩ liếc mắt ra hiệu cho Chu Ngô Quang. Chu Ngô Quang chớp chớp mắt, hiểu ý ngay: "Chu Chu tới rồi, tụi tôi đi trước xem thử đi, biết đâu còn kịp chứng kiến cái gì đó."
Triệu Thanh Y và Từ Nhược Hằng liếc mắt nhìn nhau rồi cũng nhanh chóng đuổi theo. Bên kia, Lộ Hành Chu nghe thấy tiếng động từ cỏ cây, liền quay sang camera làm động tác suỵt bí mật. Từ Nhược Vân, vốn đang hơi mất kiên nhẫn, lập tức trở nên bình tĩnh. Cô tiến đến gần Lộ Hành Chu, nhìn cậu dò xét.
Lộ Hành Chu khẽ gật đầu. Từ Nhược Vân lập tức hiểu có dưa để ăn rồi đây!
Bên kia, Lộ Vân Nhĩ cũng đang trên đường tới nhập hội. Một đám người không nói không rằng, đồng loạt đi về cùng một hướng như thể có thần giao cách cảm.
Trong phòng livestream, khán giả bắt đầu tò mò cực độ:
{Ủa mới nãy ánh mắt đó là sao? Chu Chu gật đầu làm gì vậy??}
{ Aaaaa, tui thấy Vân ca cũng đi theo Chu Chu rồi, rốt cuộc là chuyện gì thế này? }
{Không phải chứ? Cảm giác tụi họ có một kiểu liên lạc nào đó mà tụi mình không biết...}
{Chắc chắn đang có mưu đồ! }
{Khoan đã, hướng này... chẳng phải là chỗ Phùng Tiểu Di với Thịnh Quang Chiếu vừa kéo nhiếp ảnh đi riêng sao?}
Gia đình của Phùng Tiểu Di và Thịnh Quang Chiếu cũng đang xem livestream, trái tim cứ phành phạch mà đập, cảm thấy có điều gì rất không ổn. Họ nhìn màn hình, cười gượng: "Bọn họ đang làm cái gì vậy ta..."
Từ Nhược Khải thì tỉnh bơ phán một câu: "Đi ăn dưa chớ chi!"
Khán giả livestream như bừng tỉnh ngộ: ĂN DƯA???
Lộ Hành Chu và nhóm của cậu đã tới miệng hang động trên cao phía dưới chính là nơi cặp đôi vàng kia đang tư mật. Tuy di chuyển nhẹ nhàng, không ai bên dưới phát hiện, nhưng nhóm của Lộ Hành Chu lại nghe rất rõ mọi tiếng động phát ra từ hang động bên dưới.
Một tiếng rên kiều mị vang lên khiến các nhiếp ảnh gia ở phía sau phải tròn mắt nhìn nhau, trong khi hai người đủ tư cách ăn dưa là Lộ Hành Chu và Từ Nhược Vân đã ghé đầu sát mép đá, háo hức nhìn xuống dưới.
Mấy nhiếp ảnh gia cũng rục rịch muốn hóng theo dù gì họ cũng vô tình đi ngang thôi mà...
Tiếng nói từ bên dưới mỗi lúc một rõ:
Thịnh Quang Chiếu thanh âm từ phía dưới truyền đến, hắn ta cười hì hì nói: "Cô cái đồ lẳng lơ, tưởng tôi sẽ không dám sao?"
Phùng Tiểu Di k** r*n một tiếng nói: "Đồ đáng ghét, anh bóp đau em! Mau lên đi, lát nữa người ta tới bây giờ."
Thịnh Quang Chiếu ừ một tiếng nói: "Yên tâm, tụi nó còn lâu mới tới, đủ thời gian mà."
Phòng livestream nổ tung với loạt bình luận spam không kiểm soát:
Người nhà Phùng Tiểu Di và Thịnh Quang Chiếu cũng đã biến sắc.
Từ Nhược Khải khoát một cái, cười hì hì: "Đủ đô k*ch th*ch thật đấy!"
Lúc này Lộ Vân Nhĩ cũng vừa tới nơi. Trước mắt anh là cảnh tượng Lộ Hành Chu và Từ Nhược Vân đang chẳng thèm để ý đến hình tượng, ghé sát người vào mép đá, vẻ mặt cực kỳ phấn khích. Chu Hành Lộ chỉ lặng lẽ đứng cạnh nhìn Lộ Hành Chu, rồi khi thấy mấy người kia cũng đến, thở dài một hơi bất lực.
Trong hang, giọng Phùng Tiểu Di nũng nịu vang lên, nghe đầy vẻ mãn nguyện: "Là em đẹp hơn hay vợ anh đẹp hơn?"
Thịnh Quang Chiếu hưng phấn đáp lại ngay: "Tất nhiên là em rồi! Con mụ kia chẳng qua chỉ là bảo mẫu, sao mà sánh được với em!"
{A a a a a, cái quái gì vậy?? Là... dã chiến thật hả???}
{Tui muốn điên lên! Vợ? Bảo mẫu? Có phải là vợ ở nhà thật không trời??}
{Phùng Tiểu Di... Giờ tui mới hiểu thế nào là tạc văn học!.}
{A a a a, Chu Chu, từ nay nguyện gọi cậu là Dưa Thần!}
{Trời đất quỷ thần ơi, hiện trường phát sóng trực tiếp ăn dưa thế này, tui xúc động muốn khóc luôn, chuyện động trời như vậy mà nghe được miễn phí??}
Âm thanh phía dưới bắt đầu trở nên càng lúc càng hỗn loạn...Thịnh Quang Chiếu vừa làm vừa hỏi: "Anh lợi hại hơn hay kim chủ của em lợi hại hơn?"
Phùng Tiểu Di Phùng Tiểu Di vừa r*n r* vừa nũng nịu trả lời: "Đương nhiên là anh rồi..."
Thanh âm của Thịnh Quang Chiếu ngày càng gấp gáp, khí thế cuồn cuộn...
Ngay khi cả phòng livestream tưởng rằng màn drama người lớn vẫn còn kéo dài, bỗng một tiếng gầm nhẹ vang lên, rồi im bặt.
Bên trên, Lộ Hành Chu và Từ Nhược Vân đưa mắt nhìn nhau, không biết nên vui hay cười. Lộ Vân Nhĩ thì trầm mặc không nói gì. Chu Ngô Quang thì đứng đơ không biết bình luận ra sao. Từ Nhược Hằng thì nhịn cười đến mức méo cả mặt mà cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Cuối cùng, Triệu Thanh Y lẳng lặng buông một câu: "Hai phút?"
Các nhiếp ảnh gia xém chút nữa cười thành tiếng, còn bên kia, hai cameraman theo chân Phùng Tiểu Di và Thịnh Quang Chiếu vẫn còn đang cầm máy quay, không biết nên lia đi đâu.
Chưa đầy một lúc sau, tiếng Phùng Tiểu Di lại truyền ra, nhưng lần này giọng ả đã khác hẳn như thể bị bóp cổ, âm thanh đứt đoạn, đầy giãy giụa.
【Ối mẹ ơi, Thịnh Quang Chiếu phấn khích quá độ rồi! Làm mạnh quá giờ người ta nghẹt thở... Không có ai can thiệp thì Phùng Tiểu Di chắc bay màu tại chỗ mất! 】
Không nói không rằng, Lộ Hành Chu lập tức làm gương, nhảy xuống hang trước. Mấy người còn lại theo sát phía sau. Trong khi đó, Thịnh Quang Chiếu đang chìm trong cuộc vui mà hoàn toàn không biết chuyện gì sắp xảy ra.
Cả nhóm đứng trước cửa hang, quay sang nhìn nhau, không ai muốn là người đi vào trước. Cuối cùng, Lộ Hành Chu quay đầu nhìn về phía một nhiếp ảnh trẻ đứng phía sau.
Cậu nhiếp ảnh ấy lập tức hiểu ý, đưa máy quay cho Từ Nhược Hằng như thể giao lại di vật cuối cùng, rồi dũng cảm bước vào hang với tinh thần của một chiến sĩ xung trận hy sinh vì nghệ thuật, vì sự thật và vì khán giả ăn dưa.
Phòng livestream lúc này vẫn còn đang bối rối, không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra. Triệu Thanh Y tiến lại gần, hỏi nhỏ: "Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"
Lộ Hành Chu yên lặng nói: "Thịnh Quang Chiếu từ trước đến nay vẫn luôn giấu chuyện đã kết hôn, thậm chí manh PUA vợ mình, cư xử kiểu bạo lực gia đình, đặc biệt trên giường... cũng rất cực đoan."
Triệu Thanh Y rùng mình, rít qua kẽ răng: "Phùng Tiểu Di?"
Trong hang lại vọng lên một tiếng hét chói tai. Chưa đầy một lát, cameraman đi vào lúc nãy đã vội vã đi ra, theo sau là Phùng Tiểu Di tóc tai rối bù, quần áo xộc xệch, cả người lảo đảo.
Phùng Tiểu Di ôm chặt cổ, sắc mặt trắng bệch, mắt nhìn xung quanh vừa thấy máy quay phim cùng một đám người đứng vây, trước mắt tối sầm.
Ngay sau đó, Thịnh Quang Chiếu cũng lò dò đi ra, trạng thái chẳng khá hơn là bao xanh mặt như tàu lá chuối, suýt chút nữa thì ngất ngay tại chỗ.
Lộ Hành Chu nhìn hắn ta, nhíu mày đầy chán ghét. Triệu Thanh Y lúc này đã hiểu đầu đuôi câu chuyện, la lớn: "Thịnh Quang Chiếu! Nhà anh ở đâu? Vợ anh đang muốn dắt con tự tử đấy!"
Thịnh Quang Chiếu theo phản xạ, nhìn về phía máy quay rồi phủ nhận ngay: "Tôi sao có thể có vợ con chứ?!"
Lộ Hành Chu lập tức phản đòn, bóc trần tại chỗ: "Nhà anh ta ở khu Cảnh Tú, Thắng Giang Hoa Viên, phòng 705. Có ai quanh khu đó đang xem livestream không? Làm ơn đến đó cứu người gấp!"
Thịnh Quang Chiếu nghe xong thì sắc mặt tái mét, biết ngay, mình tiêu thật rồi.
Từ Nhược Vân lúc này đã không nhịn nổi nữa. Cô bước nhanh lên phía trước, vung một cái tát như trời giáng, đánh cho Thịnh Quang Chiếu loạng choạng suýt ngã.
Chưa dừng lại, cô giơ tay tát thêm một cái nữa, khiến hắn ta lảo đảo như con lật đật, hết nghiêng bên này lại ngả bên kia.
Cả phòng livestream im phăng phắc, không một ai chỉ trích Từ Nhược Vân là nóng tính. Ngược lại, bình luận bay tới tấp khen ngợi cô hết lời
{Đánh quá đúng!}
{Loại đàn ông này không dạy dỗ thì coi trời bằng vung!}
{PUA vợ, ngoại tình, bạo lực gia đình, rồi còn chối bay chối biến tởm thật sự.}
{Phát hiện livestream đang cứu người chứ không phải giải trí nữa rồi!}
{Thịnh Quang Chiếu, đồ cặn bã, đáng bị bêu đầu bêu mặt!}
Một người đàn ông giấu vợ con, bạo lực tinh thần lẫn thể xác, để rồi đến khi vợ muốn tự tử vẫn còn chối quanh...
Loại người này, đáng bị cả thiên hạ vả thẳng mặt.
Sau khi đánh xong, Từ Nhược Vân tiện tay túm lấy vạt áo của Từ Nhược Hằng để lau tay, rồi chống eo, liếc nhìn Thịnh Quang Chiếu, lạnh giọng nói: "Loại người như anh, thật sự đáng chết."
Bên cạnh, Phùng Tiểu Di vì phụ nữ, lại suýt nữa bị bóp đến chết, nên tạm thời không ai dám nói gì. Trong phòng đạo diễn, Trần đạo lúc này thực sự choáng váng, trước mắt tối sầm lại.
Ông hít sâu mấy lần, cố gắng bình tĩnh... nhưng càng cố càng bấn loạn.
rời ơi trời ơi, thế này thì gọi gì là tai nạn nữa? Cái này là muốn hủy sự nghiệp của tôi luôn rồi còn gì!
Lúc này, phó đạo diễn yên lặng đi tới, vỗ vai ông: "Bình tĩnh, Trần đạo, bình tĩnh. Số liệu hiện tại đang tăng vọt rất tốt! Hơn nữa chuyện này là do hai người kia giấu bọn mình, không phải lỗi của đoàn làm phim. Kim chủ đại nhân vẫn chưa nói gì, tôi nghĩ có thể đuổi người trực tiếp, bắt bồi thường vi phạm hợp đồng, đổi người mới!"
Trần đạo ghe đến đó thì dần dần thả lỏng, ngả lưng xuống ghế, thở dài một hơi: Đúng vậy, đúng vậy... Kim chủ đại nhân không phản đối thì mình cũng không phản đối.
Vừa nãy còn lén liếc camera, thấy Chu Chu nhà kim chủ đang ăn dưa rất vui vẻ nữa kìa..
Sự việc này khiến show tổng hợp vốn chỉ bình bình bùng nổ, nổi tiếng ngoài mong đợi. Trần đạo không khỏi cảm khái người thời nay thật sự đam mê ăn dưa thị phi tới mức đáng sợ.
Trần đạo nhanh chóng hạ quyết định: đuổi ngay hai người kia, tuyệt đối không thể để họ ở lại ảnh hưởng chương trình.
Về phần show, vẫn tiếp tục quay như bình thường.
Đến khi mọi người cầm nguyên liệu nấu ăn quay lại biệt thự, hai nhóm còn lại phát hiện thiếu hai người. Mà những người quay về ai nấy sắc mặt kỳ quái, không ai nói rõ chuyện gì, chỉ im lặng lắc đầu.
Mấy nhóm còn lại tò mò không chịu nổi, hỏi thăm tới tấp, nhưng nhận lại chỉ là lắc đầu.
Khi mọi người đem nguyên liệu bày ra bàn lớn, đạo diễn cũng trực tiếp xốc tấm khăn che, để lộ rõ
Nguyên liệu nấu ăn, đúng là khớp với từng nhóm, nhưng vấn đề là... Tất cả đều còn sống nguyên si.
Chết lặng.
Lộ Vân Nhĩ lập tức giơ tay nắm lấy tay Lộ Hành Chu, hét to: "Tôi xin gọi hỗ trợ từ bên ngoài! Ngoại viện gấp!"
Cảm ơn trời cao, cảm ơn Phật Tổ, cảm ơn Ngọc Hoàng Đại Đế...để Chu Chu chịu tới hiện trường ăn dưa thật là ân đức to lớn. Bằng không, trưa nay chắc chắn đói meo luôn rồi!