Trầm Nịch

Chương 45

Liếm một vòng từ vành tai của Tần Ca xuống dưới, Ngũ Tử Ngang mở ra xiêm y của Tần Ca, để lộ bờ vai xích lõa. Ở bên cổ lưu lại một hôn ấn đỏ thẫm, sau đó cắn xuống bả vai của Tần Ca, dùng đầu lưỡi đánh một vòng lên dấu răng. Liếm xong, hắn lại kéo xuống y phục của Tần Ca một chút, lưu lại dấu răng màu đỏ nhạt trên da thịt, thỉnh thoảng lại lưu thêm hai ba vết hôn ấn. Sau khi trêu chọc đã đời, hắn lại tiếp tục kéo y phục xuống trước ngực, lúc này để lộ hai quả thù du màu đỏ sẫm, đây là nơi mà hắn yêu nhất.

Đầu tiên là ranh nanh nhẹ nhàng cọ xát quả bên phải, đợi đến khi nó đứng thẳng thì hắn dùng đầu lưỡi mềm mại khiêu khích, làm cho Tần Ca run rẩy trong khoái cảm. Nghe được tiếng thở dốc vì không thể khống chế của Tần Ca, Ngũ Tử Ngang lộ ra nụ cười xấu xa. Đầu lưỡi lại lướt qua quả thù du bên trái. Tiếng rên rỉ của Tần Ca phát ra khỏi miệng, lại vội vàng cắn lấy chiếc khăn suýt nữa đã rơi xuống, oán hận trừng mắt nhìn Ngũ Tử Ngang.

Dùng sức liếm một hồi, Ngũ Tử Ngang chậm rãi thối lui, nhưng đầu lưỡi thủy chung không rời đi, khi Tần Ca nghĩ rằng hắn muốn chấm dứt thì hắn lại không hề báo trước mà đột nhiên ngoạm xuống.

“Ngươi!” Tần Ca khó thở nhưng đầu lưỡi đang tàn sát bừa bãi trên nhũ hoa lại làm cho hắn nói không nên lời.

Y phục lại bị thoát xuống phía dưới, nụ hôn kịch liệt lướt dần đến hạ thân. Ngũ Tử Ngang dường như đang cố ý muốn giày vò Tần Ca, tốc độ thoát hạ y phục làm cho Tần Ca hận không thể cho hắn một quyền. Bị dục vọng và lý trí quấn lấy, Tần Ca muốn hô to một tiếng, “Nhanh lên!”

Chiếc rốn lộ ra, đầu lưỡi của Ngũ Tử Ngang lướt đến nơi này. Đây chính là nơi mà Tần Ca cực kỳ mẫn cảm, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua. Đầu lưỡi đảo một vòng ở trên rốn, bàn tay của Ngũ Tử Ngang luồn vào trong y phục, xâm nhập vào tiết khố, sau đó lại đảo một vòng ở khe hở giữa hai chân của Tần Ca. Đầu lưỡi giày vò đủ kiểu trên chiếc rốn của Tần Ca, ngón tay lại xâm nhập không sâu cũng không cạn vào giữa khe hở giữa hai chân. Hắn nghe thấy tiếng rên rỉ càng lúc càng đầy áp lực của Tần Ca, ý cười xấu xa trong mắt càng nồng đậm.

Phun ra chiếc khăn, Tần Ca đánh một phát lên lưng của Ngũ Tử Ngang, cắn răng gầm nhẹ, “Ngươi nhanh lên một chút!”

“Không, ta muốn cẩn thận nhấm nháp hương vị của ngươi.” Ngũ Tử Ngang trả lời làm cho Tần Ca trợn mắt, nhưng hắn không cho Tần Ca cơ hội phản kháng. Thoát ra y bào của Tần Ca, lại tiếp tục kéo xuống hạ y, rồi tách ra hai chân của Tần Ca, cách một lớp tiết khố mà ngoạm lấy bộ phận đã sớm ngóc đầu dậy của Tần Ca.

“Ngô!”

Tần Ca thở dốc vì kinh ngạc, cầm lấy chiếc khăn mà cắn chặt răng.

Ngũ Tử Ngang nhìn Tần Ca một cách đầy tình sắc, tháo ra dây lưng trên tiết khố của Tần Ca nhưng không thoát hạ hoàn toàn, mà lại giống như mới vừa rồi, chỉ kéo xuống một chút, lộ ra lông mao không quá rậm của Tần Ca, một tay xoa nắn xuống nơi này, chậm rãi chạm một chút vào nam căn, một tay phối hợp với miệng lưỡi để âu yếm dục vọng đang khóc thút thít của Tần Ca.

Khuôn mặt Tần Ca thật đỏ, không phải bởi vì e lệ mà là vì áp lực. Không biết là vì nước bọt của Ngũ Tử Ngang hay là nước mắt ở hạ thể của Tần Ca mà nơi đang bị cắn nuốt lại lộ ra hình dáng tinh xảo. Tay trái đang vuốt ve hạ phúc của Tần Ca chậm rãi hướng đến nơi cấm kỵ, theo động tác của hắn mà dục vọng đang khóc thút thít của Tần Ca lộ ra ngoài. Không dùng tay để chạm vào, Ngũ Tử Ngang lại há mồm ngậm lấy, tay phải nhẹ nhàng ấn vào cúc huyệt cách lớp tiết khố.

“Ngô….” Toàn thân của Tần Ca đỏ ửng, hắn nghiêng mặt qua một bên, khớp hàm cắn chặt. Ngũ Tử Ngang là cố ý muốn tra tấn hắn. Nhẫn nại không được mà đá Ngũ Tử Ngang, sau khi Ngũ Tử Ngang nhả ra dục vọng của hắn thì hắn nghiêng người rồi tung cước.

“Ngươi định trả thù….ta hay sao?” Hắn đột nhiên không thể xưng trẫm.

Trong nháy mắt Ngũ Tử Ngang giật mình ngốc lăng, rồi mới mỉm cười thật ôn nhu. Nằm lên người Tần Ca, hắn thoát hạ hoàn toàn tiết khố của Tần Ca rồi ghé vào bên tai của đối phương mà cất lên giọng nói đầy dụ hoặc, “Phu thê hoan ái tất nhiên phải có một chút tình thú, làm sao mà lại gọi là trả thù.”

“Ưm…a!” Bị người ta cắn vào vành tai nên nói không nên lời, Tần Ca vừa nghe được câu kia mà trong lòng cuồn cuộn ngọt ngào.

“Có lẽ ngươi không thích nhưng ta lại muốn ngươi đáp lại nhiều hơn, Tần Ca.” Đem dục vọng đang dâng trào của mình vào giữa hai chân của Tần Ca, ngón tay của Ngũ Tử Ngang mang theo dược cao nhẹ nhàng ấn vào nhụy cúc,  “Muốn nhấm nháp tỉ mỉ hương vị của ngươi như vậy….” Nụ hôn dừng trên bờ vai, “Muốn làm cho ngươi nở rộ vì ta như vậy….” Nghiêng Tần Ca sang một bên, khẽ cắn vào quả thù du đỏ ửng, “Muốn kề sát với ngươi như vậy….” Đem dục vọng của hai người đồng thời nắm trong tay, di chuyển lên xuống, “Muốn làm cho ngươi vì ta mà mở ra thân thể….” Ngón tay mạnh mẽ tiến vào vẫn chưa hoàn toàn bôi trơn, khi Tần Ca cảm thấy khó chịu mà nhíu mi thì hắn hôn lên mi tâm của Tần Ca, “Nói ngươi muốn ta, Tần Ca, nói ngươi chỉ muốn ta.”

“Ưm….A….” Toàn thân của Tần Ca đỏ ửng như trứng tôm luộc chín, đầu ngón tay bấu mạnh vào vai của Ngũ Tử Ngang. Chiếc khăn trong miệng không biết đã rớt xuống từ khi nào, hai tay vòng quanh cổ của Ngũ Tử Ngang, ngẩng đầu ngặm lấy cằm của hắn, bờ môi của Tần Ca chậm rãi di chuyển, cùng môi của Ngũ Tử Ngang kề sát cùng một chỗ.

Đột nhiên dùng sức đem Ngũ Tử Ngang đặt dưới thân, ngón tay trong cơ thể trượt ra ngoài. Cưỡi trên người Ngũ Tử Ngang, Tần Ca kéo lấy tay của Ngũ Tử Ngang đặt vào giữa chân của mình, làm cho Ngũ Tử Ngang cảm nhận địa phương hơi hé mở của hắn.

“Ngươi nói ngươi muốn rất nhiều, cũng tuyệt đối không bằng ta.” Cúi người cắn xuống vành tai của Ngũ Tử Ngang, hắn dẫn đường cho ngón trỏ của Ngũ Tử Ngang chậm rãi xâm nhập vào nhụy cúc của mình, “Từ mười ba tuổi thì ta đã khát vọng ngươi làm như vậy đối với ta. Nghĩ đến ngươi sẽ làm như thế đối với người khác thì ta liền hận không thể tru di cửu tộc của kẻ đó. Bất luận nam nữ.”

“Tần Ca…” Kéo đầu của Tần Ca xuống, Ngũ Tử Ngang hôn hắn, tràn đầy đau lòng. Ngón tay ôn nhu ra vào trong cơ thể Tần Ca, hắn lại một lần nữa hối hận vì sự ngu dốt của mình, vì sao không sớm phát hiện.

Ngón tay trong cơ thể gia tăng thành hai, Tần Ca chấm dứt nụ hôn dài cùng Ngũ Tử Ngang, thở hổn hển mà nói, “Ngươi còn làm như vậy đối với ai?”

Ngũ Tử Ngang mỉm cười, “Khi còn trẻ đã từng đi thanh lâu vài lần, sau khi hiểu biết nam nữ giao hoan như thế nào thì không tiếp tục đến đó nữa. Mà đối với nam tử thì ta chỉ có một mình ngươi. Mặc kệ ngươi là ai, có được ngươi thì ta đều không thể cứng rắn đối với bất kỳ kẻ nào khác.”

Nắm lấy cằm của Ngũ Tử Ngang, Tần Ca kéo tay hắn, “Ngươi là của trẫm, ngươi phải nhớ cho kỹ.”

Nắm lấy thắt lưng của Tần Ca rồi xoay người, lại một lần nữa chiếm cứ quyền khống chế, Ngũ Tử Ngang đem hai chân của Tần Ca đặt lên vai của mình, đặt dục vọng đang dâng trào trước cửa động ướt át mà cọ sát, “Hoàng Thượng muốn thần thì cũng không thể bội tình bạc nghĩa.”

“Lưu manh, còn không mau tiến vào!”

“Tuân chỉ.”

Dục vọng là thói hư tật xấu của nam nhân. Ngũ Tử Ngang dùng nam căn của mình để đẩy vào nhụy cúc chưa hoàn toàn được bôi trơn của Tần Ca. Tần Ca thích tình sự có một chút đau đớn, như vậy sẽ làm cho hắn tường tận cảm nhận được hắn đang bị ai ôm. Cho dù đau cũng là hạnh phúc. Hắn khát vọng rất lâu, lâu đến mức hắn cần đau đớn để nói cho hắn biết hết thảy là sự thật. Là đế vương, hắn không thể không kiềm chế tình cảm của mình, chỉ có biện pháp ngu xuẩn này mới làm cho hắn lĩnh hội tất cả.

“Đau không?” Xâm nhập một chút, Ngũ Tử Ngang nhìn sắc mặt của Tần Ca.

“Ta là nam nhân.” Không phải nữ tử. Không cần phải che chở cẩn thận như tiểu thư nhà người ta. Nhưng bởi vì hắn là nam nhân cho nên có rất nhiều chuyện hắn không thể thuận theo tư tình, không thể nói ra khỏi miệng. Hắn là nam tử, không cần nam tử ôn nhu đối đãi như nữ nhân.

“Ta biết.” Ngũ Tử Ngang làm sao lại không biết người hắn đang ôm là ai? Là người như thế nào? Kìm lòng không đậu mà khom người hôn xuống, trong mắt chỉ có hình ảnh của Tần Ca, Ngũ Tử Ngang lại khẽ rút ra một chút, sau đó lại mạnh mẽ đẩy vào bên trong.

Hai tay vò đầu Ngũ Tử Ngang, đôi chân vòng quanh thắt lưng của đối phương, Tần Ca kịch liệt đáp lại sự xâm nhập của Ngũ Tử Ngang. Chính là như vậy, chính là như vậy, từ khi mười ba tuổi thì hắn đã khát vọng người này đối đãi với hắn như vậy. Va chạm trong cơ thể hắn, lưu lại ấn ký chỉ thuộc về một mình hắn, làm cho hắn đắm chìm trong cuồng phong bạo vũ, đắm chìm trong sự ôn nhu này.

Ngậm lấy ngón tay của Tần Ca vào miệng, một tay của Ngũ Tử Ngang giữ chặt thắt lưng của Tần Ca rồi cử động thắt lưng nhanh hơn, một tay âu yếm dục vọng đang khóc thút thít của Tần Ca. Tần Ca cắn chặt răng, không cho chính mình hô to, hắn muốn điên rồi. Ngũ Tử Ngang vẫn nhìn hắn, sau đó buông ra dục vọng của hắn để nắm lấy ngón tay của hắn mà liếm. Tần Ca cũng kéo lấy bàn tay đang đặt trên thắt lưng của hắn rồi vươn đầu lưỡi.

“Tần Ca!” Ngũ Tử Ngang rút tay ra, hiện tại hắn không thể chịu nổi kích thích.

“Sao vậy, sắp chịu không nổi?” Tần Ca cười lạnh.

Ngũ Tử Ngang nhíu mắt lại, khóe miệng nổi lên ý cười xấu xa, “Chịu nổi hay không thì không thể dùng miệng để nói.” Ngay sau đó hắn lại rút ra dục vọng của mình rồi lật Tần Ca lại, để Tần Ca quỳ trước người hắn, “Một chút nữa phải nhẫn nhịn, bằng không người bên ngoài sẽ nghe thấy.”

Khi nói chuyện, hắn mở ra nhụy cúc của Tần Ca, sau đó hắn liếm lên nhụy cúc nhỏ nhắn ở trước mặt.

“A! Ngô!”

Không hề phòng bị, Tần Ca cắn xuống chiếc gối. Tên….lưu manh này!

Nhụy cúc hồng diễm chỉ trong chốc lát liền trở nên ướt át, nước bọt cùng với mật dịch từ nhụy cúc cùng nhau chảy xuống túi cầu rồi dừng lại một chút để giao hòa, sau đó lại trượt về dục vọng phấn hồng tinh xảo hơi thoáng rũ xuống. Toàn thân của Tần Ca trở nên ửng đỏ. Hắn giãy dụa muốn ly khai nhưng lại bị Ngũ Tử Ngang giữ chặt mà không thể động đậy. Đầu lưỡi của Ngũ Tử Ngang xâm nhập vào sâu bên trong tâm nhụy ngọt ngào, ác liệt tiến nhập, vừa lòng nghe thấy tiếng rên rỉ ở cổ họng của Tần Ca.

Đôi mắt nheo lại, động tác ở đầu lưỡi của Ngũ Tử Ngang càng lúc càng nhanh, khi tiếng rên rỉ của Tần Ca phát ra khỏi miệng thì Ngũ Tử Ngang đột nhiên bật dậy, cầm lấy dục vọng dữ tợn đâm vào nhụy cúc ướt át.

“A!” Lại không kịp phòng bị, Tần Ca gào to một tiếng. Còn chưa đợi hắn thở hắt ra thì người phía sau đã áp chế bờ vai của hắn, sau đó đẩy vào thật mạnh. Lực đạo mãnh liệt làm cho Tần Ca không thể không bắt lấy trụ giường, mật dịch của dục vọng thấm ướt đệm giường dưới thân. Khóe mắt của Ngũ Tử Ngang nhìn thấy chiếc bình phong bằng cẩm thạch, vì tình dục mà khuôn mặt dữ tợn hơi thoáng hiện lên ý tứ xấu xa.

Lại không hề báo trước mà rút ra, Ngũ Tử Ngang kéo Tần Ca đứng lên, làm cho Tần Ca ngồi trên thắt lưng của mình, hắn lại thay đổi vị trí, dựa vào bên giường. Hôn Tần Ca, rồi lại nhẹ nhàng tiến vào trong cơ thể Tần Ca. Sau lưng Tần Ca là chiếc bình phong trơn bóng đang chiếu ra hình ảnh giao hoan của hai người. Hắn thậm chí có thể nhìn thấy dục vọng của mình đang ra vào trong cơ thể Tần Ca. Điều này làm cho Ngũ Tử Ngang càng thêm hưng phấn.

“Nhanh một chút….Ta chịu không nổi rồi…” Nhẫn nại cất lên vài tiếng, Tần Ca lưu lại mấy vết cào rõ ràng trên lưng Ngũ Tử Ngang.

“Ta muốn nhìn thấy bộ dáng của ngươi bị ta chiếm hữu, nhưng lại phát hiện làm thế nào cũng xem không đủ.” Ngũ Tử Ngang dùng ngón tay quệt lấy cái miệng nhỏ nhắn trên dục vọng của Tần Ca, khiến đối phương run rẩy.

Bộ dáng gì? Tần Ca khó hiểu mà nhìn lại, nhưng chỉ thấy đôi mắt tham lam của Ngũ Tử Ngang đang nhìn ra phía sau hắn, hắn khó khăn mà quay đầu lại, sắc mặt liền thay đổi trong nháy mắt.

“Ngươi….” Ba chữ Cút cho ta bị người nọ nuốt vào miệng, trong một trận đầu váng mắt hoa, Tần Ca nghe thấy Ngũ Tử Ngang gầm nhẹ. Bởi vì mới vừa rồi phát hiện mà kích thích khiến hậu huyệt của Tần Ca cũng không tự kiềm chế mà co rút lại, kẹp chặt Ngũ Tử Ngang, làm cho Ngũ Tử Ngang dục tiên dục tử.

“Ngươi…cái tên này….”

“Vẫn chưa xong đâu, chờ xong rồi thì ngươi muốn mắng ta cũng không muộn.”

Lại một lần nữa không cho Tần Ca nói hết lời, Ngũ Tử Ngang rời khỏi cơ thể của Tần Ca, ôm hắn đặt lên giường, một ngụm ngặm lấy dục vọng vẫn còn chưa phát tiết của Tần Ca. Mặc dù Ngũ Tử Ngang nói với Tần Ca rằng lúc trước chưa chạm qua nam tử nhưng Tần Ca lại rất nghi ngờ. Thủ đoạn thành thạo dâm đãng như thế thì chỉ có lão luyện mới có thể làm được.

Đùa bỡn hai tiểu cầu ở trong miệng, so với bảo bối của mình thì Ngũ Tử Ngang còn yêu quý bảo bối của Tần Ca hơn gấp trăm ngàn lần. Đùa bỡn xong, hắn lại dùng lưỡi kích thích cái miệng nhỏ nhắn trên đầu dục vọng, dùng môi ma sát ngọc trụ đang nóng lòng yêu cầu được âu yếm.

Hai tay khởi động nửa thân trên, Tần Ca bất cẩn nhìn thấy bóng dáng chiếu ra từ trên bình phong, Ngũ Tử Ngang đang hầu hạ hắn bằng miệng. Thân thể trở nên run rẩy, bạch dịch nóng bỏng chỉ trong khoảnh khắc liền phun ra, văng lên mặt của Ngũ Tử Ngang. fynnz.wordpress.com

Mỉm cười tìm chiếc khăn lau khô mặt, Ngũ Tử Ngang nói với vẻ mặt đang tức giận kia, “Sao vậy, giữa phu thê vẫn nên có một chút tình thú chứ. Có phải thoải mái lắm hay không?”

“Không hề thoải mái!” Tung một cước đá văng Ngũ Tử Ngang, Tần Ca nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, “Đem thay tấm bình phong này ngay cho trẫm!”

“Vừa mới sử dụng thần thì Hoàng Thượng luôn thuận theo; Hiện tại dùng xong thần thì lại đá văng thần như thế.” Ngũ Tử Ngang than thở rồi đứng lên từ dưới đất, không thèm quan tâm thân hình xích lõa của mình, hắn mặt dày mày dạn mà leo lên giường. Kéo chăn đắp cho hai người.

“Cút đi!” Đã quen đứng đắn, Tần Ca làm sao chịu được loại tình thú này, thẹn quá hóa giận.

Ngũ Tử Ngang hôn Tần Ca, một tay ôm chặt Tần Ca đang đẩy hắn ra, một tay vuốt ve thắt lưng của Tần Ca. Trấn an một hồi lâu, cuối cùng Tần Ca không còn đẩy hắn nữa, lúc này hắn mới mỉm cười rồi nói, “Chỉ khi ở trên giường thì ta mới cảm thấy ngươi là Tần Ca của ta. Lui xuống vẻ lạnh lùng của đế vương, chỉ động tình vì ta. Đừng giận, thủ đoạn này của ta đều là do xem qua Đông Cung thư mà thôi, cũng không phải học được từ trên người kẻ khác.”(đông cung thư= sách khiêu dâm)

Tần Ca không lên tiếng, hắn cũng không biết vì sao. Không thể phủ nhận là mới vừa rồi thật sự rất thoải mái.

“Chỉ tiếc là không thể nghe thấy âm thanh của ngươi. Sau này tốt nhất là đến tiểu viện đi, nơi đó không cần phải kiêng kỵ bất luận chuyện gì.”

“Ngươi còn muốn làm cái gì?”

Ngũ Tử Ngang quấn lấy vài sợi tóc hạ xuống của Tần Ca, vừa khẽ hôn vừa nói, “Giữa phu thê có rất nhiều loại tình thú, dù sao cũng phải thử xem thế nào, có phải không?”

Lưu manh! Kéo tóc ra, Tần Ca lạnh lùng nói, “Còn không mau bảo người đem nước vào. Trẫm, ta đói muốn chết.”

“Ai nha, ta đã quên mất ngươi vẫn còn đói bụng!” Ngũ Tử Ngang cấp tốc đứng dậy để mặc xiêm y rồi chải tóc. Xem bộ dáng nóng vội của hắn, Tần Ca miễn cưỡng nằm xuống, khóe miệng hơi nhếch lên. Liếc mắt nhìn tấm bình phong, trong mắt lại hiện lên buồn bực. Muốn tình thú thì để cho tên lưu manh này tự tình thú một mình.

Bình Luận (0)
Comment