Trận Tượng (Dịch)

Chương 13 - Vậy Toàn Bộ Đều Lưu Lại Nơi Này Đi

"Cực phẩm Linh Khí?"

Lý Trường Phong gắt gao nhìn chằm vào đôi găng tay màu bạc trên tay nữ tữ mặc váy xanh, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Đôi găng tay màu bạc này, dường như được đan bằng những sợi kim loại, tản ra dao động linh khí mạnh mẽ, nhìn thoáng qua có thể thấy chất lượng tốt hơn nhiều so với những Thượng Phẩm Linh Khí mà hắn và hai người kia sử dụng.

Hơn nữa với tu vi cường đại Luyện Khí cửu giai của nữ tử váy xanh này, có thể thực sự đe dọa được Kim Quang Phù của hắn.

Vụt!

Theo ánh sáng lóe lên trong tay Lý Trường Phong, hắn đột nhiên lấy ra ba lá bùa có vẽ phi kiếm màu đỏ - Hỏa Kiếm Phù, ném ra ngoài.

Vèo! Vèo! Vèo!

Ba tấm Hỏa Kiếm Phù lóe lên ánh sáng màu đỏ, rồi lập tức biến thành ba thanh phi kiếm đỏ rực dài hơn một thước mang theo hỏa diễm cực nóng, chém về phía ba người nữ tữ váy xanh.

Vèo!

Sau khi ném ra Hỏa Kiếm Phù, Lý Trường Phong lập tức thúc giục thanh sắc phi kiếm dưới chân, hóa thành một luồng ánh sáng, nhanh chóng bay về phía xa.

Một trận chiến này, nếu tiếp tục đánh tiếp thì sẽ rất mạo hiểm!

Ngay cả khi hắn có thể đánh bại ba người trước mặt, có lẽ sẽ rất khó để tiếp tục đối phó với những người khác xung quanh.

Vì vậy nếu hắn có thể tìm được cơ hội thoát khỏi những người này và chạy trốn khỏi đây là tốt nhất.

“Muốn đi! Hừ! Nằm mơ!”

Nữ tữ váy xanh nở nụ cười khinh thường, một cú đấm trực tiếp đánh về phía Hỏa Kiếm Phù đang tới.

Bành!

Một tiếng nổ lớn, ánh lửa bắn tung tóe khắp nơi, uy lực mạnh mẽ Hỏa Kiếm Phù trực tiếp bị nữ tữ váy xanh đấm cho phát nổ!

Ngay sau đó, nữ tữ váy xanh thúc giục phi hành linh khí hình lá liễu có màu xanh lục dưới chân, hóa thành một luồng ánh sáng nhanh hơn lao về phía Lý Trường Phong!

Nhưng cùng lúc đó, hai người kia cũng không có nhẹ nhàng như vậy.

Mặc dù bọn họ đều thả ra linh khí đánh về phía Hỏa Kiếm Phù, nhưng không thể trực tiếp phá hủy. Ngược lại còn cảm thấy áp lực rất lớn từ Hỏa Kiếm Phù ép tới. Trong nhất thời rất khó để thoát ra.

Lý Trường Phong nhanh chóng bay về phía xa, quay đầu nhìn lại thấy nữ tữ váy xanh đang nhanh chóng đuổi theo, lập tức nhíu mày.

Tu vi của nữ nhân này cao hơn hắn rất nhiều, cho nên tốc độ so với hắn cũng nhanh hơn rất nhiều!

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, đối phương sẽ bắt kịp hắn trong khoảng thời gian rất ngắn.

Vì vậy, hắn phải tìm ra cách trì hoãn đối phương mới được.

HƯU...U...U!

Nhưng ai biết rằng đúng lúc này, một Đại Chùy Thượng Phẩm Linh Khí đột nhiên bay tới!

Lúc này, sự chú ý của hắn chủ yếu đổ dồn vào nữ tữ mặc váy xanh phía sau. Hắn nhất thời không kịp phản ứng, bị đánh trúng kèm theo một tiếng vang lớn!

Tuy rằng Đại Chùy không thể phá vỡ Kim Quang Phù trên người hắn, nhưng từ trong đó truyền đến uy lực kinh khủng, đem Lý Trường Phong đánh rơi xuống!

"Ồ? Còn có đạo hữu trong bóng tối ra tay giúp ta sao? Ha ha, đừng lo lắng! Cho dù ngươi không ra tay, hắn cũng chạy không được! Nhưng ngươi đã ra tay giúp đỡ, ta nhất định sẽ cân nhắc cho ngươi một chút lợi ích sau khi giết hắn!”

Nữ tữ váy xanh liếc nhìn bầu trời đêm phía trước, đồng tử co rụt lại lộ ra vẻ cảnh giác, sau đó mỉm cười, sà xuống đuổi theo Lý Trường Phong.

Nàng biết trong bóng tối còn có những người khác nhìn chằm chằm.

Để tránh đêm dài lắm mộng, nàng nhất định phải nhanh chóng tiêu diệt người đeo mặt nạ hắc thiết này.

Đồng thời, Lý Trường Phong vừa sợ hãi vừa giận, trong lòng vô cùng phiền muộn.

Có vẻ như những người ở hiện trường này, hôm nay tuyệt đối không để cho hắn rời đi một cách dễ dàng!

Muốn vượt qua một kiếp này, hắn nhất định phải thi triển ra thủ đoạn mạnh bạo để chấn nhiếp những người này!

Thời điểm sắp ngã xuống đất thì cơ thể của hắn đột nhiên xoay vòng một cái. Cú va chạm mạnh khiến hắn tạo ra cái hố rất lớn ở núi rừng rậm rạp bên dưới.

Vèo! Vèo! Vèo!

Gần như cùng lúc đó, nữ tữ váy xanh và hai người kia đã đuổi tới, trực tiếp phân tán ra đem Lý Trường Phong bao vây ở giữa.

Lúc này, bộ dáng của hai người kia có chút chật vật, trên người có mấy vết kiếm cháy xém, thậm chí còn đang chảy máu. Sắc mặc vô cùng âm trầm, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Lý Trường Phong, hận không thể ăn thịt hắn. Chỉ là hai tấm Hỏa Kiếm Phù của Lý Trường Phong để cho bọn hắn ăn không ít đau khổ.

"Tiểu tử, đừng nói là ta không có cho ngươi cơ hội! Nếu như là người thức thời, tốt hơn hết nên chủ động giao ra đan phương Bồi Nguyên Đan! Nãi nãi ta tâm tình tốt, cũng không phải là không thể tha cho ngươi một mạng! Nếu không thì ngươi thấy đấy, coi như là chúng ta thả ngươi rời khỏi, những đồng đạo khác chung quanh đây cũng sẽ không đồng ý!”

Nữ tử váy xanh nhìn chằm chằm vào Lý Trường Phong, cười lạnh nói, không có vội vàng ra tay.

Nàng biết rằng vẫn còn rất nhiều người đang chờ đợi để chiếm tiện nghi.

Đánh nhau với Lý Trường Phong chắc chắn sẽ tiêu hao thể lực của nàng, tiện nghi cho những người khác.

Cho nên, nếu có thể trực tiếp ép Lý Trường Phong giao ra đan phương Bồi Nguyên Đan, đương nhiên là tốt nhất.

“Ta cũng có thể cho các ngươi một cơ hội, các ngươi thực sự muốn mạo hiểm cho dù bị người khác tính toán, vẫn muốn tiếp tục gây khó dễ cho tại hạ sao?”

Lý Trường Phong mắt lạnh nhìn nữ tữ váy xanh, hờ hững nói.

Một trận chiến này, hắn không muốn đánh, hy vọng những người này tốt nhất có thể kiềm chế và đừng có ép buộc hắn.

Bằng không thì, không chết không ngừng!

"Cho chúng ta cơ hội? Ngươi cũng xứng? Tiểu tử, xem ra ngươi thật sự là không biết sống chết! Đã như vậy, không cần phải nói nhiều với ngươi!"

Nữ tữ váy xanh giận quá thành cười, thân ảnh biến mất khi nói xong, hóa thành một đạo tàn ảnh với tốc độ kinh người, trực tiếp vung nắm đấm về phía Lý Trường Phong!

Đồng thời, tráng hán áo lam cũng huy động trong tay cự kiếm chém qua.

Trong khi thanh niên ngăm đen kia thì thúc giục Xích Dương Luân, lượn vòng chém tới.

"Các ngươi ép ta, vậy thì toàn bộ đều lưu lại nơi này đi!"

Lý Trường Phong hai mắt lạnh lùng, trong tay chợt lóe lên ánh sáng, lấy ra năm lá cờ màu sắc khác nhau, chính là Ngũ Hành trận kỳ.

Vèo! Vèo! Vèo!

Ngay sau đó, hắn vung tay lên, Ngũ Hành trận kỳ hóa thành năm luồng ánh sáng, nhanh chóng bay về bốn phía, cắm sâu vào trong lòng đất.

Ô...ô...n...g!

Vào giây phút tiếp theo, âm thanh mãnh liệt nổ ra ngay nơi Ngũ Hành trận kỳ rơi xuống, đột nhiên bay ra năm chùm ánh sáng có màu sắc khác nhau, đan xen với nhau trên không trung. Những chùm sáng này ngưng tụ ra một lớp màn sáng năm màu sặc sỡ, giống như một cái lồng lớn, đem hắn cùng ba người nữ tữ váy xanh kia toàn bộ bao phủ bên trong!

"Ngũ Hành trận kỳ? Hừ! Loại trận pháp thường gặp này, đối phó những tán tu nghèo kiết hủ lậu kia còn tạm được! Nghĩ đến đối phó chúng ta, đừng mơ tưởng!"

Nữ tử váy xanh ngẩng đầu nhìn màn hào quang màu sắc rực rỡ trên không trung, vốn là nhướng mày, ánh mắt lộ vẻ cảnh giác, lập tức khinh thường nói, tiếp tục vung nấm đấm đánh về phía Lý Trường Phong.

Loại trận pháp như vậy nàng đã thấy qua, uy lực còn chưa đủ để uy hiếp được bọn hắn!

Tối đa chỉ có thể gây ra một chút rắc rối cho bọn hắn và khiến gia hỏa này chết muộn hơn mà thôi!

Đối với lời nói của nàng, Lý Trường Phong không quan tâm lắm, tay nhanh chóng làm ra pháp quyết, lập tức màn sáng trên đỉnh đầu, từng quả cầu lửa to bằng quả dưa hấu đột nhiên rơi xuống, giống như mảnh thiên thạch từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh về phía ba người nữ tử váy xanh.

Bình Luận (0)
Comment