Trái tim nóng.
Tài xế trong xe cẩn thận hạ nhiệt độ, im lặng hoàn toàn ngoài lái xe thì y như người máy
Cửa sổ xe cũng không đóng kín, hơi lộ ra một khe nhỏ.
Cảm xúc dưới lòng bàn tay cực kỳ tốt, khiến trong nháy mắt Lục Yến Lâm bị mê hoặc, rốt cuộc Lâm Sơ Huỳnh uống nhiều rượu rồi nói bừa, hay là cố ý.
Tầm mắt của anh liền đặt lên người cô, khóe môi hơi cong lên, giọng nói mát lạnh: “Em muốn hạ nhiệt bằng phương pháp vật lý, hay –––“
Lục Yến Lâm chưa nói xong.
Lâm Sơ Huỳnh bị gợi lên hứng thú: “Hay là cái gì?”
Cô ngược lại muốn nghe xem anh sẽ trả lời thế nào.
“Xoa xoa?”
Lục Yến Lâm hỏi lại.
Có vẻ đây là lần đầu tiên nói vậy nên trên mặt anh có chút khác biệt, ánh mắt cũng không trầm tĩnh như bình thường nữa.
Lâm Sơ Huỳnh giật mình đứng hình vài giây mới xác định Lục Yến Lâm đúng là nói “xoa xoa”, tay cô còn nắm lấy tay anh không buông.
Rốt cuộc không nhịn được, cười rộ lên.
Tiếng cười thanh thúy dễ nghe quanh quẩn bên trong xe, sắc mặt của Lục Yến Lâm không đổi nhưng giữa hai đầu mày có thể thấy độ cong nhăn lại.
“Má ơi, chú hai anh vậy mà lại nói như vậy.” Lâm Sơ Huỳnh sắp cười đến điên rồi, tựa lưng vào ghế ngồi, “Xoa xoa?”
Cô nhẹ nhàng cắn m.