Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1150

Đối với người Man hay là đối với Phương Giải, đây là giao dịch mà đôi bên đều có lợi. Lúc Phương Giải xuống Tây Nam, là lúc La Diệu đang mang binh đi về phía bắc, Hoàng Dương Đạo hư không, một mảng giang sơn tươi đẹp bị Phương Giải bỏ vào túi. Mà người Bắc Man tiến vào thảo nguyên, vừa lúc Mông Nguyên nội loạn, cuộc chiến giữa gia tộc Khoát Khắc Đài Mông và Phật tông liên lụy tới toàn bộ thảo nguyên, thế nên người Man mới có thể sống yên ở thảo nguyên.

Hiện tại người Mông Nguyên rất muốn thu thập người Bắc Man, nhưng binh lực thực sự có hạn.

Có tài lực hùng mạnh của Hàng Thông Thiên Hạ ủng hộ, có chiến mã không ngừng từ thảo nguyên đưa tới, Hắc Kỳ Quân phát triển vững vàng nhanh chóng. Nếu như Dương Kiên không có đội quân áo giáp kia, chỉ sợ với binh lực của ông ta cũng không thể chống lại Hắc Kỳ Quân.

Phương Giải có tinh bộ binh, đó là tập hợp của những khách giang hồ có tu vị Lục Phẩm trở xuống do Hạng Thanh Ngưu dùng danh nghĩa Đạo tôn mời tới. Lục Phẩm trở lên, thì giao cho Đạo tôn Hạng Thanh Ngưu chỉ huy. Phương Giải có hỏa khí doanh, trải qua vài năm huấn luyện, hiện tại chiến lực của hỏa khí doanh có thể khiến cho người ta rung động.

Phương Giải có khinh kỵ binh được huấn luyện bài bản, có bộ binh trăm trận trăm thắng.

Dường như chỉ còn thiếu trọng giáp kỵ binh.

Phương Giải cũng từng nghĩ tới tạo ra một đội trọng kỵ, chiến mã không phải là vấn đề, con người cũng không phải là vấn đề, nhưng với sự giàu có của Hàng Thông Thiên Hạ, nếu muốn chống đỡ toàn bộ sự phát triển của Hắc Kỳ Quân còn phải tạo ra cả một đội trọng kỵ, thì quả thực khó khăn. Một đội trọng kỵ có quy mô vạn người, riêng việc bảo trì đã là một số tiền cực lớn. Hơn nữa cho dù toàn bộ các xưởng vũ khí của Hắc Kỳ Quân gấp rút chế tạo, trong vòng ba năm cũng không tạo ra được một vạn trọng giáp.

Mà ở chiến tranh càng ngày càng chú trọng tới tốc độ, thì hy sinh tốc độ để đổi lấy chiến lực là một điều khiến người ta khó lựa chọn. Trọng giáp kỵ binh có tốc độ kém xa khinh kỵ binh. Cho nên trải qua một thời gian đắn đo, Phương Giải liền buông tha ý định tạo ra trọng giáp kỵ binh.

Đám người Nạp Lan Định Đông tiếp đón Phương Giải ở chỗ từng là thư viện Thông Cổ. Một là do nơi này tiện đường, hai là Phương Giải cũng rất muốn nhìn thấy chỗ này một lần.

Nơi này từng xuất hiện rất nhiều trận đại chiến kinh thế hãi tục. Chẳng hạn như một kiếm chém đứt tháp của Vạn Tinh Thần, chẳng hạn một giáo đập vỡ tháp của Dương Kiên.

Cũng chính vào lúc này, Liêu Sinh và Trần Chấn Vũ từ Liễu Châu trở về gặp được Phương Giải.

Đứng dưới tòa tháp sụp đổ, Phương Giải bắt đầu thực sự hiểu về Dương Kiên.

Liêu Sinh và Trần Chấn Vũ kể lại tường tận những gì mình trông thấy cho Phương Giải. Phương Giải nghe cũng rất tập trung. Mấy tin tức này cực kỳ quý báu về sau.

Nhất là trận đại chiến mà Trần Chấn Vũ nhìn thấy sau khi Liêu Sinh rời đi. Tuy nhiều chỗ Trần Chấn Vũ nhìn không rõ, nhưng y chỉ cần kể lại những điều mình trông thấy cho Phương Giải là đủ rồi. Với tu vị của Trần Chấn Vũ, nhiều chỗ y không hiểu, nhưng y tuyệt đối là một người giỏi kể lại chuyện.

Thắng Đồ tạo ra được kết giới!

Nghe Trần Chấn Vũ kể lại, Phương Giải lập tức nghĩ tới khả năng này. Tuy tu vị của Thắng Đồ tăng nhanh, khả năng lý giải với tu hành không đồng bộ với tu vị, nhưng Phương Giải chợt nghĩ tới một vấn đề…dường như Dương Kiên cũng không hiểu.

Như vậy…lúc trước ông ta làm sao đánh bại được La Diệu?

Mặc dù tới hiện tại, khi nhớ lại Kim Cương Giới của La Diệu, tim Phương Giải vẫn đập thình thịch.

Nhưng sau một lát, Phương Giải bỗng nghĩ tới một khả năng.

Hắn cau mày, trong đầu hiện lên một ý niệm.

Lúc trước Dương Kiên có thể áp chế được La Diệu, thậm chí đánh cho La Diệu trọng thương…Lúc quyết chiến với Dương Kiên, La Diệu không có khả năng không cần tới Kim Cương Giới. Nhưng dù vậy La Diệu vẫn thua, như vậy nói lên rằng tu vị của Dương Kiên ở trên La Diệu. Nhưng lúc đối phó với Thắng Đồ, Dương Kiên lại không ứng phó được với kết giới có hình thái ban đầu của Thắng Đồ….

Vì sao?

Kỳ thực đáp án rất đơn giản.

Phương Giải rất nhanh liền đoán được, Dương Kiên có biểu hiện như vậy, chỉ có hai khả năng.

Thứ nhất…ông ta đang giả vờ!

Đại Tự Tại đang ở bên cạnh Dương Kiên, Dương Kiên chắc chắn đề phòng Đại Tự Tại. Mà muốn khiến cho một người giảm phòng bị với mình, thì không có biện pháp nào tốt hơn là giả vờ yếu thế. Dương Kiên cố ý như vậy, chính vì khiến cho Đại Tự Tại buông lỏng đề phòng. Dương Kiên không muốn lộ ra toàn bộ thực lực ở trước mặt Đại Tự Tại, bởi vì bọn họ vốn không tin tưởng nhau.

Thứ hai…tu vị của Dương Kiên đang giảm xuống.

Nếu như là nguyên nhân thứ hai…vậy thì thân thể của Dương Kiên nhất định xảy ra chuyện gì đó, thế nên tu vị mới chậm rãi hạ xuống! Lúc mới rời khỏi Trường An, ông ta có thể nghiền ép La Diệu. Nhưng hiện tại, ông ta lại khó khăn trong việc đánh bại Thắng Đồ.

Nghĩ tới đây, Phương Giải hít sâu một hơi.

Mặc kệ khả năng thứ nhất hay là khả năng thứ hai, thì đều không phải là chuyện xấu với Phương Giải. Khả năng thứ nhất chứng minh Dương Kiên và Đại Tự Tại không tin tưởng nhau. Khả năng thứ hai, là điều có lợi cho Phương Giải.





Tin Hắc Kỳ Quân tiến vào Tô Bắc Đạo với quy mô lớn truyền tới, Dương Kiên khó giữ được lửa giận trong lòng. Làm một vị Hoàng Đế khai quốc của Đại Tùy, ông ta không thể tha thứ cho bất kỳ kẻ nào gây loạn cho Đại Tùy. Nhưng nếu nói có một người có thể tha thứ, thì chính là Phương Giải. Bởi vì Dương Kiên có chút thưởng thức người này.

Những việc Phương Giải đã làm sau khi tới Tây Nam, hiện tại đã truyền khắp đại giang nam bắc. Không thể không nói, hắn xuôi nam bình loạn Ung Châu, tàn sát người Hột, diệt Nam Yến, những hành động đó khác với các thế lực khác. Thế lực khác đều muốn làm sao khiến bản thân lớn mạnh, mà Phương Giải lại chạy tới phía nam đuổi đánh man di.

Chỉ riêng điểm này, Dương Kiên liền cảm thấy Phương Giải là một kẻ không giống bình thường. Hai trăm năm trước, Dương Kiên có thể lợi dụng sự ủng hộ của thư viện Thông Cổ, có thể lợi dụng thế lực giang hồ phía sau Vạn Tinh Thần, chứng tỏ rằng người này có tâm tư thâm trầm. Ngươi như vậy, biết tiêu diệt ai, biết lôi kéo ai.

Theo Dương Kiên, Phương Giải là một người có thể lôi kéo được.

Thứ nhất, từ lúc Phương Giải khởi binh tới nay, chưa từng phất cở làm phản. Thứ hai, trải qua phân tích, Dương Kiên cảm thấy sở dĩ Phương Giải khởi binh, không hề có tâm tư tranh giành thiên hạ, mà hơn nửa là muốn bảo vệ bản thân.

Người như vậy, Dương Kiên cảm thấy nếu thể hiện thiện ý, thì có thể thu cho mình dùng. Nếu bức bách, thì có thể bức hắn tới không chết không ngừng.

Cho nên Dương Kiên từng nghĩ qua, đợi đánh xong Thắng Đồ, ông ta liền gặp mặt người trẻ tuổi được xưng là nhân tài hiếm có trong hai trăm năm của Đại Tùy. Thiên hạ Trung Nguyên, bất kể là hào môn thân sĩ, hay là dân chúng thấp cổ bé họng, đều đã công nhận Phương Giải là nhân tài kiệt xuất của thế hệ này.

Lúc trước Đại Tùy có rất nhiều thanh niên tài tuấn có thanh danh hiển hách, nhưng sau khi chiến loạn, phần lớn đã mai danh ẩn tích. Có người ngã xuống, có người lẩn trốn, mà Phương Giải, vốn không phải là người chói mắt nhất, nhưng hiện tại đã có thành tựu hơn xa những người kia.

Còn ai dám nói, Phương Giải không phải là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi này?

Nắm trong tay cả một Tây Nam rộng lớn, nắm trong tay hơn mười vạn binh mã.

Thế lực như vậy, dù nhìn khắp thiên hạ dường như cũng không ai bằng.

Thậm chí Dương Kiên cho rằng, nếu như đặt chiến tranh ở Tây Nam, cho dù mình có áo giáp quân cũng chưa chắc thắng được. Ở trong lòng ông ta, địa vị của Phương Giải cao hơn Thắng Đồ. Mặc dù ở trong mắt Dương Kiên, tu vị của Phương Giải căn bản không thể so sánh với Thắng Đồ.

Nếu như có thể thu Phương Giải cho mình dùng, như vậy đây là một chuyện rất tốt để khôi phục lại non sông Đại Tùy. Nếu có được hơn mười vạn tinh nhuệ Hắc Kỳ Quân này, chớ nói quét ngang Giang Nam, cho dù Tây Bắc, Đông Bắc, Dương Kiên cũng tự tin đoạt lại được.

Nhưng Phương Giải khiến ông ta thất vọng rồi.
Bình Luận (0)
Comment