Nếu bất kể sống chết lao vào trong, muốn giết thiếu niên kia cũng không phải việc khó khăn gì cho lắm. Nhưng làm vậy có thể tổn thất về người. Người chết quá nhiều sẽ không biết ăn nói sao với La Văn. Hơn nữa người chết quá nhiều, thì việc thanh lý hiện trường cũng trở nên khó khăn. Nếu lưu lại dấu vết gì đó, rất có thể bị người ta phát hiện.
Cho nên chưa tới tình huống bất đắc dĩ, hắn thậm chí không muốn hạ lệnh bọn thủ hạ bắn tên về hướng cái lều.
Nhưng lúc này nếu còn tiếp tục cố kỵ mấy việc nhỏ nhặt kia, chỉ sợ thời gian kéo dài dễ làm hỏng chuyện. Thổ thành đã bị phá. Mất không bao lâu nữa ba người La Văn cũng được Hoàng Đế bệ hạ tiếp kiến. Sa đó người của diễn võ trường sẽ tới thu hồi quân doanh, kiểm tra khí giới.Thời gian lưu lại cho La Tam Lang cũng không nhiều lắm!
- Bắn tên, không thể trì hoãn được nữa rồi!
Hắn thấp giọng gào rú một câu, dẫn đầu kéo dây cung bắn về hướng cái lều lớn. Hai người một trái một phải canh cửa lều. Những người khác bắn tên như điên về hướng cái lều. Đợi cho mỗi người bắn ít nhất ba mũi tên, La Tam Lang mới hô to một tiếng, dẫn theo người vứt bỏ cung cứng, cầm đao xông vào lều lớn.
Đã có kinh nghiệm lúc trước, ai cũng không dám lao vào nhanh.
La Tam Lang biết trận mưa tên kia chưa chắc giết được tên thiếu niên. Nhưng nhất định sẽ khiến cho hắn luống cuống tay chân. Chỉ cần thiếu niên kia không có cơ hội dùng liên nỗ, bọn họ có thể dùng hoành đao giết hắn như bỡn. Mặc dù bọn họ làgia nô trong phủ của La Diệu. Nhưng dưới trướng của Đại tướng quân, cho dù là gia nô cũng thành thạo cung mã.
Đợi xông vào lều lớn, La Tam Lang lại choáng váng.
Trong lều căn bản không có người. Trên cái bàn đặt trước cửa lều buộc vài cái liên nỗ. Dây thừng khởi động cơ quan đã bị chặt đứt. Hiển nhiên là người đầu tiên vén rèm lên đã tác động vào dây thừng, sau đó mũi tên trong liên nỗ sẽ bắn ra ngoài. Trên mặt đất xác thực có không ít chông sắt, phía trên còn dính máu.
- Bị lừa!
La Tam Lang cả kinh, lập tức xoay người đi ra ngoài.Vừa lúc đó, phía sau những gia nô kia lóe ra một bóng người. Bóng đen kia giấu ở trong một cái lều khác, một mực chờ thời cơ. Người nọ vừa xuất hiện, lập tức khởi động cơ quan liên nỗ ở phía sau đám gia nô. Phốc, phốc, phốc, tiếng tên bay trầm đục. Bốn năm gia nô kêu lên một tiếng rồi ngã xuống.
Liên nỗ của Đại Tùy có uy lực cực lớn. Có thể dễ dàng bắn xuyên qua tim từ đằng sau. Người nọ ngắm rất chuẩn, cơ hồ không phí mũi tên nào.
Liên tiếp bắn chết bốn, năm người, bóng đen kia lóe lên một cái, liền biết mất ở đằng sau một cái lều.
Sắc mặt của La Tam Lang lạnh như băng, mắng to một tiếng, mang theo những người còn lại đuổi theo. Gia nô đầu tiên chạy ra sau lều, đã nhìn thấy một thiếu niên đang cười hắc hắc với hắn. Sau đó một cây trường mâu đâm tới. Phốc một tiếng,trường mâu đâm xuyên qua trái tim của tên gia nô. Đánh lén thành công, thiếu niên kia xoay người bỏ chạy.
Đợi La Tam Lang chạy tới, chỉ thấy thủ hạ đã nằm dưới đất, còn có một bóng lưng vừa biến mất.
- Đuổi theo!
La Tam Lang một bên hô, một bên dẫn theo người đuổi theo.
Vượt qua ba bốn cái lều, lại không thấy tung tích của thiếu niên kia. Vừa mới dừng lại, bỗng một cây lao không biết từ chỗ nào ném tới, đâm xuyên qua một gia nô. Bốn năm người còn lại xoay người tìm, nhưng không thấy bóng người nào cả. Đang lúc sợ hãi, chợt nghe thấy tiếng kêu thảm thiết ở phía xa xa. Bọn họ vội vàng chạytới, đã thấy hai gia nô bị thương ở chân đã bị cắt đứt cổ. Máu vẫn còn phun như suối.
Tim La Tam Lang đập thình thịch như muốn thoát ra khỏi lồng ngực. Hắn vội vàng nhìn bốn phía, nhưng căn bản không nhìn thấy tên thiếu niên xuất quỷ nhập thần như ác ma kia.
- Tam cachúng ta đi thôi. Chúng ta không giết được hắnCứ tiếp tục như vậy, chúng ta đều phải chết ở chỗ này.
Một gia nô run giọng nói.
La Tam Lang còn chưa lên tiếng, lại một cây lao ném tới. Rất chuẩn xác đâm xuyên qua bụng gia nô vừa nói chuyện. Mũi lao sắc bén trồi lên từ đằng sau, mang theo máu tươi phun đầy mặt La Tam Lang.Nhìn thi thể với vẻ mặt hung tợn ngã xuống, La Tam Lang không khỏi run rẩy toàn thân. Tới hiện tại, thủ hạ của hắn chỉ còn lại có ba người. Ba người bị dọa bể mật.
- Từ giờ trở đi chúng ta đừng tách ra. Đưa lưng về phía nhau rồi đi tìm. Như vậy hắn không thể đánh lén được!
La Tam Lang phân phó một câu. Bốn người dựa lưng vào với nhau, sau đó chậm rãi di chuyển tìm tung tích của thiếu niên kia. Lúc bọn họ còn đang di chuyển về phía trước, một bóng đen như con thằn lằn trèo lên đỉnh lều. Dù hắn chỉ dùng tay trái đểtrèo lên, nhưng tốc độ vẫn cực kỳ nhanh nhẹn.
Sau khi leo lên đỉnh lều, thiếu niện kia cầm cây lao ngậm ở miệng, nhìn bốn người phía dưới, cười lạnh, sau đó ném mạnh cây lao xuống. Từ trên ném xuống dưới, cây lao đâm từ đỉnh đầu một gia nô xuống tới tận cổ. Thậm chí y còn không kịp kêu ra tiếng, cổ họng đã bị chặn mất rồi. Thân thể mềm nhũn, chậm rãi ngã xuống đất. Trên đỉnh đầu lộ ra nửa cây lao, thoạt nhìn rất quái dị.
Ba người La Tam Lang kinh hãi gần chết, vội vàng nhìn lên. Trong khoảnh khắc bọn họ ngẩng đầu nhìn lên, liền chứng kiến tên thiếu niên kia giống như con hùng ưng từ trên lều nhảy xuống. Ở giữa không trung, thiếu niên rút hoành đao từ sau lưng ra, chém xuống dưới. Phốc, chém đứt từ đầu tới bả vai của một gia nô.
Một giây sau, thiếu niên đâm thẳng hoành đao, đâm xuyên qua cổ họng một gianô. Mũi đao từ phần gáy của gia nô chui ra.
Thu đao, thiếu niên chỉ mũi đao đang nhỏ máu về hướng La Tam Lang, lạnh lùng nói:
- Ngoan ngoãn nghe lời ta, bằng không ta giết ngươi.
Trong lòng La Tam Lang khẽ run, vô ý thức vứt thanh đao trong tay.
- Giấu thi thể vào trong đống cỏ kia. Phải nhanh tay lên. Nếu chậm chạp, ta liền cắt đứt tay chân của ngươi, rồi khoét ngũ quan của ngươi.
Phương Giải phân phó một tiếng, La Tam Lang lập tức lảo đảo đi kéo các cỗ thi thể chồng chất ở một chỗ, rồi dùng cỏ khô phủ lên.- Cởi quần áo ra.
Phương Giải dùng mũi đao chỉ vào chóp mũi La Tam Lang:
- Không giết ngươi, là vì cho ngươi quay về báo tin cho công tử nhà ngươi. Bảo hắn tranh thủ thời gian dẫn theo người trở về xử lý thi thể. Bằng không việc này lộ ra ngoài, một nhân vật nhỏ nhoi như ta không sợ gì, nhưng chỉ sợ tiền đồ của công tử nhà ngươi sẽ bị phá hủy. Nếu như công tử nhà ngươi đủ thông mình, thì quên chuyện hôm nay đi. Nếu không quên, còn muốn giết ta, thì hắn cũng chả sướng gì đâuNhắc nhở công tử nhà ngươi. Hắn sắp được thăng làm tướng quân rồi, nên nghĩ tới tiền đồ của mình nhiều hơn.
La Tam Lang run rẩy cởi bộ y phục của Hữu Kiêu Vệ Đại Tùy trên người ra, quỳ xuống mặt đất, không dám động đậy.Phương Giải vung đao đập vào ót của La Tam Lang làm cho y ngất đi. Sau đó nhanh tay đổi quần áo. Đổi xong, hắn cắt một tai của La Tam Lang, lại dùng đao chặt đứt gân tay của La Tam Lang. Đau nhức kịch liệt đã khiến La Tam Lang tỉnh lại, sau đó nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ.
- Cút!
Hắn lạnh lùng mắng một câu, sau đó xoay người nhảy lên một con ngựa, xông ra ngoài.
Ở trong tầm mắt của La Tam Lang, tên ác ma kia dần dần biến mất.