Bái thành
Đại quân tới Bái thành đúng vào giờ Ngọ. Phương Giải hạ lệnh cho quân đội nghỉ ngơi ở bên ngoài thành, nhưng không dựng doanh trại. Bởi vậy có thể thấy hắn không định ở lại Bái thành quá lâu. Là tổ địa của Đại Thương, là nơi quật khởi của Mộ Dung gia, Bái thành được gán cho rất nhiều thần thoại truyền thuyết, nhưng không có vị thần linh trong truyền thuyết nào tới bảo vệ nơi này.
Sau khi Thương Quốc lập quốc không lâu, truyền thuyết Mộ Dung gia là hậu duệ của thần linh bắt đầu lan ra ngoài. Có người từng nói lúc Hoàng Đế khai quốc của Đại Thương sinh ra, có hào quang xuất hiện trên bầu trời, thần long bay quanh trên nhà của Mộ Dung gia thật lâu không rời đi. Còn có người nói lúc đứa bé kia được sinh ra, có một ngôi sao đỏ rực trên bầu trời rơi thẳng tắp xuống vườn của Mộ Dung gia. Ánh sáng chiếu sáng nửa bầu trời. Còn có người nói, vào ngày đó có một pho tượng thiên thần mặc áo giáp vàng xuất hiện, đứng trên đám mây nhìn xuống đại địa.
Những truyền thuyết đó kỳ thực đều là thêu dệt, tùy tiện lật cuốn sách sử nào cũng thấy mười mấy chuyện xưa như vậy. Cơ hồ từng triều đại đều có, hơn nữa không chỉ có một cái. Nhưng phàm là người nổi danh trong sử sách, phía sau người nào chẳng có một vài chuyện huyền huyễn khó hiểu?
Sau khi thành phá, Hắc Kỳ Quân liền khống chế tổ trạch của Mộ Dung gia, còn có hoàng cung. Tuy trong tổ trạch đã không còn người của Mộ Dung gia, nhưng binh lính Hắc Kỳ Quân cũng chẳng thèm đi vào. Bọn họ chỉ phong tỏa mấy con phố gần đó. Nghe nói có vài tên lưu manh thừa dịp này định ăn trộm châu báu nhưng lập tức bị xử tử tại chỗ.
Có người không hiểu vì sao Phương Giải ra tay ác độc với đám thế gia đại hộ như vậy, nhưng lại ra lệnh bảo vệ cho tổ trạch của Mộ Dung gia. Người không hiểu, là vì bọn họ không biết có một nam tử tên là Đại Khuyển từng đi theo bên cạnh Phương Giải.
Tần Viễn và Hạ Hầu Bách Xuyên mang theo các tướng lĩnh nghênh đón ở cửa. Lúc Phương Giải cùng với binh lính Hắc Kỳ Quân đi vào thành, liền có tiếng hoan hô dâng trào.
Đây là tòa thành lớn thứ ba mà Hắc Kỳ Quân hạ được. Từ lúc động binh với thành Khánh Nguyên tới lúc này mới chỉ nửa tháng, tốc độ nhanh như vậy, có thể dùng bốn chữ ‘Bẻ gãy nghiền nát’ để hình dung.
Dương Thấm Nhan yên lặng nhìn nam tử trẻ tuổi có dáng người cao ngất kia đi vào Bái thành trong tiếng hoan hô vang dội. Nàng bảo Phương Giải không cần giới thiệu mình với thuộc hạ. Không biết vì sao, nàng bỗng nhiên tỉ mỉ ngẫm lại nam tử tên là Phương Giải kia, xem vì sao hắn lại thành công.
Thái độ của Thiên Hữu Hoàng Đế Đại Tùy Dương Dịch với Phương Giải rất mâu thuẫn. Mâu thuẫn đến ngay cả bản thân Hoàng Đế cũng hơi khó hiểu. Y luôn cảm thấy người thanh niên tên là Phương Giải này có thể dùng được, có thể trọng dụng. Rồi lại ở một số thời điểm mấu chốt vứt bỏ Phương Giải. Có khả năng ngay cả bản thân Hoàng Đế cũng không rõ rốt cuộc mình đang lo lắng điều gì.
Nhưng Dương Thấm Nhan không biết suy nghĩ của phụ thân nàng. Lúc đó nàng chỉ là một Công chúa điện hạ vô ưu vô lự.
Ngụy Tây Đình tới trước Phương Giải một ngày vừa đi vừa báo cáo tình hình. Do bước chân của Phương Giải khá lớn, cho nên y không thể không bước nhanh hơn để đuổi kịp. Một đám chiến tướng mặc áo giáp đi theo sau, khiến cho Phương Giải càng thêm uy nghiêm.
- Tần tướng quân và Hạ Hầu tướng quân quản lý thuộc hạ cực nghiêm, cho nên không có chuyện binh lính quấy rầy dân chúng. Trị an ở địa phương cũng được duy trì tốt đẹp. Tuy dân chúng thấp thỏm lo âu, nhưng không ai gây loạn. Các quan viên trong Bái thành đều bị giam giữ ở trong phủ nha. Thuộc hạ đã kiểm kê nhân số, tuy rằng chưa kiểm kê hết, nhưng sắp xong rồi.
Phương Giải gật đầu, hắn biết làm sao quản lý tốt một đội quân, cũng biết làm sao để lung lạc dân tâm trong một thời gian ngắn nhất. Hắn không phải là hào kiệt một phương có căn cơ thâm hậu. Hắn không có khả năng được sự ủng hộ của thế gia đại hộ trong thời gian ngắn. Cho nên, hắn lựa chọn đứng về phía dân chúng.
Bất kỳ một thế gia đại hộ nào, đều sẽ không dễ dàng lựa chọn đứng thành hàng. Càng sẽ không dễ dàng trả giá toàn bộ để ủng hộ một người ngoài. Nhưng dân chúng thì có thể. Chỉ cần khiến cho dân chúng cảm nhận được thiện ý của ngươi, cùng với chỗ tốt mà ngươi mang lại cho dân chúng, bọn họ sẽ ủng hộ ngươi. Ít nhất sẽ không đâm một đao ở sau lưng ngươi.
Phương Giải không có thời gian cũng như hứng thú lôi kéo đám nhà giàu. Hắn muốn là để cho dân chúng được chỗ tốt.
Mà binh lính không thừa dịp hỗn loạn để cướp đoạt, bởi vì bọn họ căn bản không cần. Ở thời điểm thắng lợi, không thiếu tấm gương do không khống chế được binh lính mà gây ra hỗn loạn. Nhưng cho tới giờ, Hắc Kỳ Quân chưa từng xuất hiện chuyện như vậy. Đó là do Phương Giải nghiêm khắc và rộng lượng.
Nghiêm khắc ở quân luật, rộng lượng ở ban thưởng.
Vì mau chóng củng cố địa phương mà mình chiếm được, phương pháp hiệu quả nhất là chia ruộng và chia tiền cho dân chúng. Đám nhà giàu kia có nhà nào là không có gia tài bạc triệu đâu? Số lương thực và vàng bạc kiếm được, Phương Giải đều chia cho quân đội một nửa, còn một nửa thì chia cho dân chúng địa phương.
Đây là thu mua lòng người, không có gì phải giấu diếm.
Mà số tài sản lưu lại một nửa cho quân đội kia, một bộ phận thưởng cho các tướng lĩnh, còn một bộ phận lớn thì chia cho các binh sĩ. Cho nên có thể nói như thế này, Hắc Kỳ Quân là đội quân giàu có nhất trong số các đội quân đương thời. Phương Giải sẽ công bố số lượng tiền tài kiểm kê được trước mặt các binh lính, để các binh lính biết rằng mình được chia rất công bằng và rạch ròi.
Sau đó Phương Giải sẽ phái binh mã mang mấy thứ này trở về, giao cho quan phủ địa phương phân phát tới các gia đình binh lính.
Trong quá trình này, người của Kiêu Kỵ Giáo sẽ quan sát gắt gao, đề phòng quan địa phương tham ô.
Ngay từ lúc đầu, Phương Giải đã định ra quy củ đầy đủ và nghiêm khắc chấp hành theo quy củ. Như lời của hắn, mọi thứ đều lập trên lòng tin, nếu như muốn chỉ huy tốt một đội quân,
Không hề nghi ngờ, Phương Giải làm được.
Nhưng chế độ ban thưởng như vậy chỉ có thể thi hành ở Hắc Kỳ Quân. Các đội quân khác đều khó có khả năng làm được. Bình thường chiến lợi phẩm đoạt được đều bị người đứng đầu giữ lại để phát triển cho sau này. Sở dĩ Hắc Kỳ Quân có thể được ban thưởng gần trăm phần trăm chiến lợi phẩm, là vì phía sau Phương Giải có một cơ cấu khổng lồ đang vận chuyển. Cho nên Hắc Kỳ Quân chưa bao giờ thiếu tiền.
Cơ cấu này, tên là Hàng Thông Thiên Hạ.
Mà trên thực tế, Hắc Kỳ Quân và Hàng Thông Thiên Hạ hỗ trợ lẫn nhau. Hàng Thông Thiên Hạ cung cấp cho Hắc Kỳ Quân hậu viện hùng mạnh, mà lãnh địa Hắc Kỳ Quân mở rộng ra được, chính là thị trường buôn bán mới do Hàng Thông Thiên Hạ độc quyền.
Lúc Đại Tùy mới nội loạn, không ai chú ý tới thiếu niên tên là Phương Giải kia. Cũng không ai ngờ rằng, chỉ mất vài năm mà nhân vật nhỏ nhoi này phát triển với tốc độ kinh người. Đây cũng là điều khiến người ta khâm phục ở Tán Kim Hầu Ngô Nhất Đạo. Ông ta nhìn ra được tiềm lực của Phương Giải sớm hơn bất kỳ ai.
- Mang ta tới Mộ Dung gia.
Hắn phân phó một tiếng, dường như không để ý tới báo cáo của Ngụy Tây Đình.