Triền Miên Không Ngớt

Chương 27

Trong phòng làm việc xa hoa khí phái, lặng ngắt như tờ, Long Triệt đang tập trung tinh thần nhìn tập tư liệu, điện thoại nội bộ đột nhiên vang lên.

“Long tiên sinh, tổng giám đốc tập đoàn vận chuyển hàng hóa Viễn Dương Tiêu tiên sinh đã đến!” Thanh âm đầy nhịp điệu của thư kí lộ ra nồng đậm tôn kính.

“Dẫn hắn vào đi!” Long Triệt để điện thoại xuống không lâu, thư ký mang theo Tiêu Chính Hoa đi vào, dàn xếp xong hết thảy liền đi ra ngoài.

Vẻ mặt Tiêu Chính Hoa lễ phép cùng kính trọng cười, lấy ra bản kế hoạch cùng hợp đồng đã chuẩn bị tốt trước đó, cung kính đưa cho Long Triệt: “Long tiên sinh, đây là bản kế hoạch về việc mở rộng vận chuyển buôn bán mà chúng tôi chuẩn bị cùng với hợp đồng, mời anh xem qua, nếu như không có vấn đề thì mời anh kí tên!”

Long Triệt tiếp nhận, giọng điệu bình thản nói: “Này tín của Tiêu lão tốt lắm, cũng không phải lần đầu tập đoàn vận chuyển hàng hóa Viễn Dương hợp tác với chúng tôi, tôi tin tưởng lần này cũng sẽ thuận lợi như trước!”

“Ừ, đa tạ Long tiên sinh! Đa tạ!” Tiêu Chính Hoa ý cười càng đậm.

Long Triệt không nói gì, lực chú ý bắt đầu trở lại bản kế hoạch cùng bản hợp đồng, ước chừng tầm mười phần sau, giơ lên bút máy, chữ kí rồng bay phượng múa nhanh chóng hiện lên, sau đó đưa trả cho Tiêu Chính Hoa: “Các vấn đề chi tiết khác, sẽ có Cao đặc trợ phụ trách.”

“Được, tôi hiểu! Đa tạ Long tiên sinh! Phi thường cảm tạ!” Tiêu Chính Hoa lại đáp tạ, trầm ngâm trong chốc lát, quyết định nói ra chuyện mà mình đã sớm nghĩ kỹ: “Long tiên sinh, còn có chuyện … Muốn phiền toái ngài.”

“Ân?” Long Triệt hơi nhíu mày.

“Tôi có một cái yêu cầu, xin Long tiên sinh … Sau này không có chuyện gì thì đừng quấy rầy Vũ Lăng nữa?”

Long Triệt vừa nghe, nguyên bản ánh mắt hơi nghi hoặc, trở nên chợt lạnh.

Thân thể Tiêu Chính Hoa không nhịn được run lên, kiên trì nói tiếp: “Điều kiện của Long tiên sinh tốt như thế, lại có một bạn gái môn đương hộ đối cảm tình vô cùng tốt, căn bản không cần phải đi trêu chọc Vũ Lăng. Có lẽ Vũ Lăng từng mạo phạm anh, nhưng xin anh đại nhân có đại lượng, đừng cùng cô ấy tính toán. Hiện tôi chính thức thay mặt cô ấy giải thích với anh!”

“Anh thay cô ấy giải thích? Anh dùng thân phận gì? Còn có, ai nói là tôi tính toán với cô ấy? Tôi cùng cô ấy tính toán cái gì?” Long Triệt hỏi liền một hơi.

Tiêu Chính Hoa ổn định hoảng hốt rất nhỏ, lấy hết dũng khí nói: “Thực không dám giấu diếm, tôi đang đang theo đuổi Vũ Lăng!”

“Đang ở theo đuổi, tức là còn không có theo đuổi được!”

Bị châm chọc như thế, sắc mặt Tiêu Chính Hoa đột nhiên trở nên quẫn bách, lúng ta lúng túng nói: “Tôi tin tưởng chỉ cần cố gắng, không lâu nữa, Vũ Lăng sẽ đón nhận tình yêu của tôi, chính thức trở thành bạn gái của tôi, cho nên …”

“Cho nên, hiện tại anh cái gì cũng không phải, anh không có tư cách thay cô ấy nói chuyện, không có tư cách nói chuyện với tôi!” Long Triệt không biết mình vì sao căm tức như vậy. Tiêu Chính Hoa là khách đầu tư, hắn nên có vẻ mặt ôn hoà mới đúng, nhưng …

Nhìn thấy bộ dạng Long Triệt trên ngồi trước, cuồng vọng tự đại, nội tâm Tiêu Chính Hoa dị thường tức giận, có thể là vì đại cục suy nghĩ, hắn không dám phát tác, chỉ có thể tiếp tục ôn nhu nói: “Mặc kệ như thế nào, tôi vẫn hi vọng Long tiên sinh có thể buông tay, đừng đùa bỡn Vũ Lăng nữa, cô ấy là một cô gái đứng đắn …”

“Ý của anh là nói, tôi từ nhỏ không đứng đắn chuyên đùa bỡn nữ tử?” Long Triệt càng ngày càng tức giận.

“Tôi … Tôi đương nhiên không phải có ý này, tôi chỉ là …” Đầu lưỡi Tiêu Chính Hoa cứng lại, thật đúng là càng tô càng đen a.

Bỗng dưng, Long Triệt đoạt lấy hợp đồng vừa mới ký tên từ trong tay hắn, đồng thời bấm điện thoại nội bộ: “Chí Kiệt, tiến vào tiễn khách!”

“Long tiên sinh, anh như thế nào đem hợp đồng …”

“Tôi chính thức nói cho anh biết, phần hợp đồng này không có hiệu quả, Viễn Dương các người không còn là khách của ngân hàng! Ngân hàng chúng tôi từ nay về sau sẽ không tiếp tục cho các ngươi vay!” Long Triệt tàn khốc tuyên cáo.

Điều này, chẳng những đem Tiêu Chính Hoa dọa sợ, cũng đem Cao Chí Kiệt mới vừa vừa đi vào chấn trụ.

“Cao đặc trợ, tiễn khách!” Long Triệt lạnh giọng phân phó, sau đó xoay mặt nhìn về phía khác.

Tiêu Chính Hoa muốn làm cái gì đó cứu lại, nhưng Long Triệt không thèm để ý, chỉ có không cam lòng đi theo Cao Chí Kiệt ra bên ngoài phòng làm việc.

Sau khi rời đi ngân hàng Âu Á Phỉ Lợi Tư, hắn trực tiếp về nhà, đem việc này báo cho phụ thân Tiêu Tư Minh.

Tiêu Tư Minh không hiểu hết, nghĩ rằng nhi tử bởi vì nữ sắc mà làm hỏng đại sự, vì thế chửi ầm lên, sau khi mắng xong thở hồng hộc chạy ra khỏi nhà, tính toán tự mình đi đến gặp Long Triệt hoặc Long Khiếu Thiên cầu tình.

Đưa mắt nhìn bóng dáng phụ thân phẫn nộ rời đi, Tiêu Chính Hoa thương tâm bi phẫn, vừa lúc này, di động vang lên.

Nhìn tên hiển thị trên điện thoại, hắn thoáng ngăn chặn tâm tình khó chịu, nhưng vẫn giấu không được rầu rĩ không vui: “Anh họ!”

“Chính Hoa, thanh âm của cậu nghe không phải rất vui vẻ, đã xảy ra chuyện gì? Công tác có vấn đề?” Điện thoại bên kia truyền đến một đạo thanh âm hết sức từ tính dịu dàng.

“Em không sao, cám ơn anh quan tâm!”

“Ha ha, đây là ngày đầu tiên anh biết cậu ah? Hay là hiện tại cậu không đem anh là người một nhà?”

“Ách, đương nhiên không phải!” Tiêu Chính Hoa dừng một chút, lập tức đem chuyện ngày hôm nay từ đầu tới cuối nói ra hết.

Bên kia trầm mặc một hồi, lại lên tiếng lần nữa thì tiếng nói đã không còn có ôn nhu, chỉ có âm trầm lạnh như băng cùng mơ hồ cừu hận: “Tất cả người trong Long gia đều là một loại như nhau. Cậu yên tâm, mối thù này, anh sẽ thay cậu báo!”

Tiêu Chính Hoa vội vàng cắt đứt nói: “Không cần đâu anh, cám ơn ý tốt của anh. Nhà bọn họ tài đại khí thô, chúng ta đấu không lại. Hơn nữa … Bọn họ có quyền không cho tụi em vay, lần này, chỉ có thể coi là tụi em không hay ho.”

“Không phải em không hay ho, mà là bọn người Long gia đáng chết!”

Nghe ra bên kia nghiến răng nghiến lợi cùng thật sâu thống hận, Tiêu Chính Hoa cực kỳ hoảng sợ: “Anh họ, chẳng lẽ anh …”

“Không sai, Long Khiếu Thiên đối Thượng Quan gia làm hết thảy, anh vĩnh viễn khó quên, dù cho có dốc hết khả năng, anh đều phải vì cha mẹ anh báo thù!”

“Anh họ —— ”

“Chính Hoa, cậu nhẫn nại một chút, anh rất nhanh sẽ báo thù cho cậu! Đúng rồi, anh có điện thoại, lát nữa sẽ tiếp tục gọi cho cậu! Nhớ ký, đừng thương tâm, chớ nhụt chí, biện pháp tốt nhất đối phó địch nhân là bản thân sống được so với bọn hắn tốt hơn, như vậy cậu mới có thể vì chính mình lấy lại công đạo!” Bên kia nói xong, vội vàng tắt máy.

Tiêu Chính Hoa ngu ngơ nhìn di động, khuôn mặt tuấn tú dần dần nảy lên từng trận buồn rầu cùng suy nghĩ, thật lâu cũng vô pháp khôi phục …

Chạng vạng, Long Triệt tan tầm về đến nhà, đột nhiên nhìn thấy Tiêu Tư Minh, mày kiếm không khỏi nhăn một chút.

Long Khiếu Thiên mặt đầy nghiêm túc, hỏi hắn: “Hôm nay Tiêu bá bá gọi điện thoại cho con nhiều lần, con cũng không nghe, ông ấy đi công ty tìm con, con cũng cự tuyệt không gặp. Rốt cuộc sao lại thế này?”

Long Triệt vốn là sửng sốt, lập tức trầm mặt nói: “Ông ta không phải đều nói với cha rồi sao?”

“A Triệt, Tiêu bá bá nói con bởi vì một nữ nhân mà cự tuyệt cùng Viễn Dương hợp tác, thực sự có chuyện như vậy sao? Con luôn luôn giải quyết rất tốt, lần này như thế nào lại để tình cảm riêng tư làm ảnh hưởng? Còn có, cô gái kia là ai?” Khâu Tuyết Liên vội vàng hỏi ra nghi hoặc trong lòng.

“Long đại thiếu gia, Chính Hoa lần này không hiểu chuyện, có mắt như mù, mạo phạm cậu, tôi thay mặt nó bồi tội với cậu. Tôi đã giáo huấn nó rồi, sau này hắn cũng không dám … nữa, cậu đại nhân đại lượng, tha thứ cho nó lần này đi!” Tiêu Tư Minh lập tức hướng về phía Long Triệt, thần tình xin lỗi cùng khẩn cầu.

“Tôi cự tuyệt cho Viễn Dương các ông vay, là bởi vì tôi cảm thấy được kế hoạch của các ông không thể được!” Long Triệt bất vi sở động, lạnh lùng nói.

“Con thật sự là cảm thấy kế hoạc không được? Hay là nhân cơ hội công báo tư thù? Con rõ ràng đã ký tên lên hợp đồng!” Long Khiếu Thiên lại nói.

Long Triệt như trước mặt lạnh lùng, không hề hé răng, xoay người chuẩn bị lên lầu.

“Đứng lại!” Long Khiếu Thiên quát trụ hắn.

Mắt thấy nhi tử tiếp tục cất bước, Khâu Tuyết Liên nhanh chóng đi qua: “A Triệt, cha con gọi con, sao con lại còn đi!” Nói xong, đem nhi tử kéo đến trước mặt trượng phu.

Nhìn nhi tử vẻ mặt quật cường lạnh như băng, Long Khiếu Thiên thầm than một tiếng, tính toán kêu Tiêu Tư Minh đi về trước: “Tiêu lão, việc này liền tính ở trên người của tôi, tôi sẽ cho ông một câu trả lời thuyết phục, trời cũng đã tối rồi, tôi cũng không giữ ông lại nữa, ông trước cứ về đi!”

“Được, cám ơn ông, Khiếu Thiên!”

Tiêu Tư Minh đi rồi, cả đại sảnh chỉ còn Long Khiếu Thiên, Khâu Tuyết Liên, còn có một người luôn bảo trì trầm mặc Dung Diễm Hồng.

“Đường đường một người phụ trách ngân hàng, có thể nào bởi vì một nữ nhân mà công và tư chẳng phân biệt được? Truyền đi ra, còn thể thống gì?” Long Khiếu Thiên lần thứ hai mắng nhi tử.

“A Triệt, rốt cuộc sao lại thế này, có phải con cùng Tiêu Chính Hoa tranh nữ nhân thật hay không? Không phải con yêu Gia Văn sao? Như thế nào tự dưng lại vừa ý những nữ nhân khác?” Cái này, mới là vấn đề Khâu Tuyết Liên quan tâm nhất.

“Đúng vậy, nữ nhân bên ngoài chơi đùa là được, đừng bởi vậy phá hủy nguyên tắc cùng hoạt động của ngân hàng!” Dung Diễm Hồng cũng hảo tâm khuyên một câu.

Đáng tiếc, Khâu Tuyết Liên không những không lĩnh tình, ngược lại nhân cơ hội chế giễu nàng: “Cô câm miệng, chuyện của con tôi lúc nào thì đến phiên cô lên tiếng? Còn có, năm đó vì cái gì cô sẽ không biết đạo lý này? Ngược lại quyến rũ Khiếu Thiên, tằng tịu với nhau sinh hạ dã chủng?”

Dung Diễm Hồng nghe xong, trong mắt lập tức hiện lên một tia bị thương.

Long Khiếu Thiên thẹn quá hoá giận: “Tuyết Liên cô nói gì vậy? Nhân cơ hội lật lên nợ cũ? Tôi nói với cô bao nhiêu lần, Long Hạo mới không phải là cái gì dã chủng, nó cùng với A Triệt giống nhau, là con ruột của Long Khiếu Thiên tôi, trên người đồng dạng chảy máu của tôi! !”

Chứng kiến cha mẹ nhắc lại chuyện cũ, lại cãi nhau, sắc mặt Long Triệt càng thêm lo lắng cùng thâm trầm, bỗng dưng cầm lên chìa khóa xe vẫn còn đang trên giá, một lần nữa chạy ra khỏi nhà.
Bình Luận (0)
Comment