Hôm nay Hoắc Cẩm Dương cố ý để trống thời gian đến đón bạn gái tan tầm, cũng bởi vì trong lòng có chút bất an, dù sao ngày đó chú ba thấy mình hẹn hò với Giang Ánh Thần.
"Lạc Lạc, công việc vẫn còn thuận không?"
"Khá tốt! Chỉ là đêm nay phải tăng ca, tổ trưởng Giang tạm thời sắp xếp cho em một nhiệm vụ, phải phiên dịch một văn kiện tiếng Ả rập, em vừa nhìn xem qua, quá nhiều thuật ngữ chuyên ngành, sau khi em trở về còn phải tra từ điển mới được." Tần Lạc có chút ảo não nói.
Hoắc Cẩm Dương nhìn dáng vẻ bạn gái khó xử, không khỏi mở miệng: "Nếu không anh giúp em xem? Tháng trước anh mới hợp tác với một công ty ở Dubai, phương diện thuật ngữ chuyên ngành anh có thể giúp em tham khảo."
Tần Lạc vừa nghe, lập tức vui vẻ từ trong túi lấy văn kiện ra đưa cho bạn trai, cô không có nghĩ nhiều, dù sao phần văn kiện này không phải hợp đồng thoả thuận gì, cho bạn trai xem cũng chưa nói đến tiết lộ bí mật, huống chi Cẩm Dương cũng sẽ không làm loại chuyện này.
Hoắc Cẩm Dương cầm văn kiện ở trong tay nhìn kỹ một lần, đây đúng là một phần văn kiện bình thường, nhưng nguồn gốc văn kiện là công ty mậu dịch quốc tế, công ty này là một trong những công ty tập đoàn lớn đứng số một số hai ở đó, tối hôm qua anh ở nhà còn nghe ba ở thư phòng gọi điện thoại với ai nhắc tới...
*******
Dưới sự trợ giúp của Hoắc Cẩm Dương, Tần Lạc hoàn thành công tác phiên dịch rất thuận lợi, cô vui vẻ nói: "Chờ em lấy được phí tăng ca, em mời anh ăn cơm."
Hoắc Cẩm Dương cưng chiều xoa tóc của cô: "Có anh mời em ăn cơm là được, tiền của em giữ lại trả tiền vay mua xe cho hết."
Hai tay Tần Lạc nâng mặt, cười đến xinh đẹp động lòng người: "Đột nhiên phát hiện bản thân em rất hạnh phúc!"
Hoắc Cẩm Dương bị nụ cười xinh đẹp của cô lung lay mắt, nói sang chuyện khác: "Em gái em không đến tìm em gây phiền toái chứ?"
Tần Lạc lắc đầu: "Không có! Coi như cô ta đến em cũng không sợ."
Sau khi biết chuyện gia đình bạn gái, Hoắc Cẩm Dương giật mình đồng thời cũng rất đau lòng cho bạn gái, trên đời làm sao có người ba nhẫn tâm như vậy? Rõ ràng đều là con gái ruột của ông, nhưng đối xử phân biệt một trời một vực.
"Về sau bọn họ lại đến quấy rầy em, thì gọi điện thoại cho anh."
"Vâng."
...
Đêm nay, Tần Lạc thức đêm đến 1 giờ sáng mới phiên dịch xong tất cả văn kiện, thế cho nên sáng hôm sau mang hai vành mắt đen đến công ty.
Mới từ thang máy ra thì gặp Lương Tinh với Chu Thiến, hai cô trêu ghẹo nói: "Ôi! Tối hôm qua chiến đấu rất kịch liệt sao! Tinh thần uể oải không phấn chấn như vậy."
Tần Lạc giơ văn kiện trên tay lên: "Tối hôm qua tăng ca đến một giờ sáng, sao có tinh thần được chứ?"
Lương tinh bu lại: "Nghe nói tổ ba ít khi phải tăng ca mà...!"
Tần Lạc thở dài: "Không có biện pháp, phần văn kiện này muốn gấp, Ella chuyên dịch tiếng Ả rập đi công tác còn chưa trở về."
Sau đó, trở về chỗ làm việc của mình, cũng không quan tâm Lương Tinh với Chu Thiến có tin không, dù sao giữa đồng nghiệp với nhau vốn là thật thật giả giả, muốn tin tưởng mình thì tự nhiên sẽ tin tưởng, không muốn tin tưởng người thì coi như cô nói thật ra cũng nghe giống như nói dối.