Mặc cho Tần Lạc tố cáo sau mấy phút đồng hồ, Hoắc Kỷ Thành mới trầm giọng nói: "Cô uống say rồi, tôi đưa cô trở về."
Nói xong, liền đưa tay ra đỡ thân thể lảo đảo muốn ngã của cô.
Tần Lạc nhẫn tâm đập vào tay anh, liếc anh một cái, "Lấybàn tay quấy rối của anh ra! Ai muốn anh đỡ? Tôi muốn gọi điện thoại cho Cẩm Dương, cho anh ấy đi đến đón tôi."
Cô vừa nói vừa móc điện thoại di động.
Nghe được lời của cô..., Hoắc Kỷ Thành cũng không biết là tại sao tức giận, cường thế bá đạo nói: "Tôi đưa cô trở về!"
Sau đó, liền không cho cô cơ hội phản kháng, trực tiếp vác cô trên vai.
Đột nhiên bị người vác trên vai, Tần Lạc không ngừng la ầm lên: "Khốn kiếp! Thả tôi đi xuống!"
Hoắc Kỷ Thành khẽ nguyền rủa một tiếng, "**!"
Sau đó khiêng Tần Lạc nhanh chóng rời đi.
. . . . . .
Lương Tinh thấy Tần Lạc vẫn không có trở về liền ra ngoài tìm cô, kết quả vào toilet gọi cũng không nghe được đáp lại, mới ra ngoài liền nghe được tiếng rất giống Tần Lạc, đuổi theo lại không thấy người, không khỏi buồn bực: ah? Cô ấy trốn rồi hả? Chẳng lẽ mượn cơ hội này chạy đi cùng bạn trai hẹn hò?
*****
Hoắc Kỷ Thành khiêng Tần Lạc đi vào lối vip chuyên dụng, cho nên không có người thấy bọn họ, mới vừa vào thang máy, Tần Lạc liền quyền đấm cước đá với anh, "Khốn kiếp! Anh buông tôi ra!"
Hoắc Kỷ Thành đen mặt vững vàng giữ chặt đôi tay loạn xạ của cô, lạnh giọng uy hiếp nói: "Cô kêu lung tung nữa có tin tôi ở chỗ anyf làm cô hay không!"
Tần Lạc lập tức cảnh giác nhìn anh chằm chằm, lông nhím cả người đều dựng hết lên, liều mạng vung đấm chào hỏi với anh, "Cái tên Đại Ma Vương máu lạnh vô tình này! Rốt cuộc tôi trêi chọc anh chỗ nào? Anh lại đi bắt nạt tôi như vậy? Tôi cứu con của anh, anh lại mang oán báo ơn đưa tôi tới cục cảnh sát! Rõ ràng tôi có bạn trai anh còn động một chút là cưỡng hôn tôi, khốn khiếp. . . . . ."
Lời cô còn chưa nói hết liền bị người ta ngăn miệng lại.
"Ưmh. . . . . ."
Hoắc Kỷ Thành lười phải nghe cô om sòm, trực tiếp chặn lại cái miệng nhỏ nhắn của cô, cô gái đáng chết! Cô có biết Tiểu Tinh là con trai cô hay không? Cũng đã sinh đứa bé còn nói yêu? Đối tượng yêu còn là cháu trai của mình? !
Anh hôn rất dùng sức, như muốn hút hết không khí trong cơ thể cô, giống như mưa rào gió to. . . . . .
Tần Lạc giãy giụa thế nào cũng không giãy thoát được, bị thân thể cao lớn khỏe mạnh của anh đè lên vách tường bên trong thang máy, trong nháy mắt não lại thiếu dưỡng khí. . . . . .
"Đinh" --
Cửa thang máy mở ra, Hoắc Kỷ Thành trực tiếp ôm ngang Tần Lạc đi về phía chiếc Spyker của mình, Đại Vệ đã sớm chờ ở đấy, nhìn thấy boss ôm một cô gái tới đây, vội vàng xuống xe mở cửa sau ra.
Sau đó không nói một lời trở lại ghế lái.
"Tới chung cư Hoa Uyển."
"Vâng"
. . . . . .
Xe mới vừa khởi động, di động Tần Lạc vang lên, Hoắc Kỷ Thành cầm lên nhìn, phía trên hiển thị cuộc gọi đến là"Cẩm Dương" , nhất thời sắc mặt vô cùng âm u.
Tần Lạc đưa tay muốn giành, "Khốn kiếp! Anh trả điện thoại di động lại cho tôi!"
Hoắc Kỷ Thành duỗi cánh tay ra không cho cô với tới, mặc cho tiếng chuông vẫn vang.
Tần Lạc cũng không bỏ qua.
Trong lúc nhất thời, phía sau chiến rất kịch liệt. . . . . .
Đại vệ cũng không đành lòng nhìn thẳng.
Hoắc Kỷ Thành không thể nhịn được nữa, dứt khoát gõ một cái ở sau gáy Tần Lạc, cô lập tức yên tĩnh hôn mê bất tỉnh.