Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 86

Tần Lạc suy nghĩ một chút, bình thường buổi tối mình tan việc xong cũng không có chuyện gì làm, đi qua phụ đạo hai giờ cho Tiểu Tinh rồi về nhà cũng được.

Ngay sau đó trả lời: Được.

Hoắc Kỷ Thành thấy cô trả lời, khóe môi vểnh lên, ngay sau đó không biến sắc để điện thoại di động xuống.

Trong chốc lát sau, tiếng chuông điện thoại dành riêng vang lên, không cần nhìn hiển thị cuộc gọi đến anh cũng biết là con trai Tiểu Tinh gọi tới.

Bắt máy.

”Cha, cha có nói với chị gái hay chưa? Chủ nhật này con muốn cùng ông bà nội đi đảo Phổ Cát chơi? Cho chị ấy hai ngày nghỉ.”

”Nói rồi.”

”Có phải chị gái không bỏ được con hay không?”

”Có, để tránh cho con quên hết bài tập, chị gái quyết định buổi tối bình thường sẽ tới giúp con bổ túc khóa của trình cuối tuần này.”

”Oa! Quá tuyệt vời! Nói cách khác buổi tối thứ tư con lại có thể nhìn thấy chị gái sao!”

”Ừ, chỉ là cha không có nói con đi ra ngoài đảo Phổ Cát chơi, cho nên lúc con nhìn thấy chị gái đừng có lỡ miệng.”

”À? vậy cha nói con đi đâu?”

”Cha nói con muốn đi sân chơi rồi.”

”Ưmh...... Vậy chừng nào cha mới đưa con đi Disney chơi?”

”Nhanh thôi.”

”Nhanh là lúc nào? Mỗi lần cha đều lừa con.”

”Lần này tuyệt đối không lừa Tiểu Tinh.”

”Được! Nếu cha dối con thì liền dọn đi ở cùng chị gái! Hừ!”

”Ừ.”

......

Cúp điện thoại, tâm tình Hoắc Kỷ Thành rất tốt.

Sau đó hai phút, hắn gọi một cú điện thoại cho trợ ký Trình Sâm, “Cái hạng mục ở Bangkok trao đổi sao rồi?”

Trình Sâm không hiểu, tại sao đột nhiên boss hỏi cái này.

Chỉ có thể đáp: “Đã đến giai đoạn ký hợp đồng cuối cùng, sẽ không xuất hiện điều gì ngoài ý muốn.”

Hoắc Kỷ Thành rất hài lòng, “Rất tốt, sắp xếp cho tôi vé máy bay thứ hai đi Bangkok.”

Trình Sâm buồn bực, “Boss, chủ nhật ngài còn phải tới thành phố I.”

Giọng Hoắc Kỷ Thành lành lạnh, “Còn cần tôi lặp lại lần nữa sao?”

Trình Sâm vội vàng gật đầu, “Thuộc hạ hiểu.”

*****

Bởi vì 5h chiều thứ sáu sẽ phải lên đường, sau khi Tần Lạc tan việc liền tới bệnh viện đón bạn tốt, mà tối qua hành lý hai người cũng đã thu dọn xong.

Cho nên, hôm nay đến thẳng sân bay là được.

Dọc theo đường đi, Bùi Tử Ninh không ngừng hưng phấn, “Thật kích động! Lần đầu tiên trúng thưởng hạng nhất! Ai nha! Mình nên đi mua vé số thôi! Nói không chừng còn có thể trúng năm trăm vạn!”

Tần Lạc sẵn giọng: ”Nghĩ gì thế! Cậu cho rằng có năm trăm vạn tốt như vậy sao! Có thể trúng thưởng hạng nhất đã vô cùng không tệ, nên biết đủ đi!”

Hai tay Bùi Tử Ninh ôm mặt, “Thật ra thì mình cũng chỉ an ủi bản thân như vậy!”

Tần Lạc nhìn bộ dạng bạn tốt hoa si, chỉ cười tiếp tục lái xe.

......

Sau khi tới sân bay, hai người liền gọi điện thoại cho đoàn hướng đẫn du lịch, gặp mặt rất thuận lợi, tất cả cũng làm cho Bùi Tử Ninh và Tần Lạc càng thêm tin tưởng tính chân thực của lần trúng thưởng này.

Nhất là Tần Lạc, hoàn toàn đổi cái nhìn về việc có cái bánh rơi từ trên trời xuống......

Thì ra có lúc đúng là sẽ có chuyện tốt như thế xảy ra......

Chừng bốn giờ bay, khi hạ cánh tới Thái Lan, có hướng dẫn du lịch phụ trách, quá trình rất thuận lợi, sau đó vào ở khách sạn.

Khiến Tần Lạc và Bùi Tử Ninh bất ngờ là, lại là khách sạn cao cấp bốn sao, thiết bị trang bị bên trong rất hoàn thiện.

Phòng vệ sinh rất lớn, còn có bồn tắm lớn!

Quả thật không khỏi quá tốt!

Bùi Tử Ninh vào phòng, chuyện thứ nhất chính là hưng phấn nhào lên trên giường, “Oa! Quá tuyệt vời! Khách sạn này còn tốt hơn so với dự đoán của mình! Sạch sẽ thông gió còn rộng rãi! Đây tuyệt đối là lần du lịch miễn phí tốt nhất!”

Tần Lạc nhìn chung quanh trong phòng một vòng, quả thật cũng không tệ lắm, sau đó cất xong va ly hành lý, rồi lấy ra đồ rửa mặt và áo ngủ tối nay tắm rửa.

Bùi Tử Ninh nhảy từ trên giường dậy, “Xong đời! Mình quên mang mấy cái váy mỏng hai dây rồi! Còn nói đi bờ biển mặc! Kết quả tối hôm qua quá hưng phấn cho nên quên rồi.. ....”

Cô gấp đến độ đi tới đi lui bên giường, rất là lo âu.

Tần Lạc an ủi: “Không có việc gì! Bên Thái lan này có rất nhiều váy đi bãi biển, chúng ta tùy tiện mua một cái mặc không phải được sao, mình cũng không có mang.”

Lời của bạn tốt khiến tâm tình Bùi Tử Ninh khá một chút, mếu máo, “Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy.”

*****

Sau khi kết thúc vui vẻ một đêm, ngày hôm sau hướng dẫn du lịch liền dẫn một xe người lên đường đi cảnh quang đâu tiên-- Tứ Diện Phật.

Ở này gần 1-2 tiếng, du khách chơi mệt có thể tự động đi tới quán trà ở Tứ Diện Phật uống trà.

Sau đó là quảng trường Siam, đường Khao San......

Ngày kế tiếp, phần lớn thời gian tất cả mọi người ngồi xe, mệt mỏi cả ngày.

Hôm sau đi tới Hoàng cung và chùa Phật Ngọc......

Liên tiếp hai ngày, Tần Lạc và Bùi Tử Ninh cảm nhận được một loại đau buồnt! Cùng đoàn du lịch cũng quá mệt mỏi! Sớm biết như vậy thì tự đi rồi... ...

Ngày thứ ba đi tới một bờ biển, hướng dẫn du lịch còn nói buổi tối sẽ ở quanh đây, khiến các đoàn viên hưng phấn không thôi, mặc kệ như thế nào, ở tại bờ biển nhất định là phòng cạnh biển!

Buổi tối đốt lửa trại cùng các đoàn cùng khác, nam nam nữ nữ vây quanh một vòng, cực kỳ náo nhiệt!

”Xin hỏi, trong đoàn có ai biết tiếng Pháp không?”

Chợt, hướng dẫn du lịch lo lắng hỏi, có lẽ là đụng phải chuyện gì khó giải quyết.

Hỏi một vòng cũng không có người giơ tay, hướng dẫn du lịch có chút nóng nảy, Tần Lạc nhìn thấy tình cảnh này, không nhịn được nói: “Tôi biết.”

Hướng dẫn du lịch vô cùng cảm kích đi tới bên cô, nói một câu cám ơn, sau đó còn nói: “Là như vậy, bạn tôi dẫn đoàn phần lớn là người nước Pháp, hiện tại bạn tôi có chút việc không dãn đoàn Pháp được, muốn tôi giúp một chút, nhưng tối nay, căn bản tôi không hiểu tiếng, tôi cũng thật sự không có biện pháp. Mọi người đều là đồng bào Trung Quốc, ra ngoài giúp nhau cũng là điều tốt. Tần tiểu thư, cô giúp người nhất định sẽ được báo đáp!”

Tần Lạc mỉm cười, “Không có việc gì, tôi cũng chỉ có thể làm vậy.”

Hướng dẫn du lịch lại nói câu, “Cám ơn.”

Sau đó, liền dẫn cô đi tới đoàn của bạn mình.

Bùi Tử Ninh kéo bạn tốt, “Lạc Lạc, lúc nào cũng phải giữ liên lạc! Đất khách quê người, nên chú ý một chút.”

Hướng dẫn du lịch vội vàng nói: “Bùi tiểu thư, cô yên tâm đi! Chúng ta đều là đồng hương, sẽ không làm hại đồng bào của mình, hơn nữa mọi người đều có tên và điện thoại của tôi, nếu xảy ra chuyện gì bên cơ quan du lịch sẽ không bỏ qua cho tôi!”

Bùi Tử Ninh bị cô ta nói xong ngược lại có chút ngượng ngùng, ngay sau đó không nhiều lời nữa, chỉ nháy mắt với bạn tốt.

Mặc kệ nói thế nào, cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm!

Đương nhiên Tần Lạc cũng trả một ánh mắt cho cô, không để cho cô phải lo lắng.

......

May mắn rời đi cũng không xa, ngay lúc bọn họ vào khách sạn bên cạnh, nếu so với khách sạn bọn họ ở thì hoàn cảnh tốt hơn rất nhiều.

Hướng dẫn du lịch vội vàng giải thích, “Tần tiểu thư, bọn họ giao đoàn phí cao hơn mọi người, dừng đương nhiên chỗ dừng chân khá hơn chút.”

Tần Lạc không nói gì, những đạo lý này cô vẫn hiểu.

Đi tới đại sảnh, mới biết có không ít du khách nước Pháp đã không đợi kịp trở về phòng nghỉ ngơi, còn lại mấy người theo chân bọn họ truyền đạt ý tứ không thống nhất lắm, Tần Lạc phải mất một lúc để khuyên giải họ... ...

Vốn muốn cho bọn họ nói chuyện với nhau, nhưng thật nhiều người đều không quen biết nhau, nên nói cách khác vẫn phải đi gỏ cửa của từng phòng giải thích.

Hướng dẫn du lịch vô cùng áy náy nói: ”Tần tiểu thư, thật xin lỗi quá! Đây là 500 đồng thù lao, xin cô nhất định phải nhận lấy! Nếu như không có sự hỗ trợ của cô, tối nay tôi thật không giải quyết được đoàn du khách này, nhất định sẽ làm sai.”

Tần Lạc hiểu ý của cô, nhận lấy số tiền kia thì phải giúp cho chót, còn phải đi gõ cửa từng phòng một......

Suy nghĩ một chút không khỏi nhức đầu!

Nhưng đã tới nửa đường bỏ đi cũng không tốt cho lắm?

Suy nghĩ một chút, cô vẫn đáp ứng.

Bỗng nhiên --

Ở giữa xảy ra chút tình huống nhở, lúc hướng dẫn du lịch đi nhận điện thoại, Tần Lạc vào nhầm phòng, không phải do chính cô đi nhầm, mà là hướng dẫn du lịch nhớ nhầm......

Nói cho cô sai số phòng.

Lúc gõ cửa, bên trong truyền đến giọng nam khàn khàn, “Vào đi.”

Tần Lạc thấp thỏm đẩy cửa, hướng dẫn du lịch chạy đi đâu tiếp điện thoại vậy, tại sao còn chưa trở lại?

Mới vừa vào phòng, cô liền phát hiện ánh đèn trong phòng đặc biệt u tối, hơn nữa còn khá u ám......

Ngay cả mùi, đều có gì đó kỳ lạ--

Cô vừa định rời đi, kết quả người nam trong phòng lên tiếng, “Tới đây!”

Là tiếng Pháp.

Cô dừng một chút, liền bắt đầu lặp lại những lời đã nói nhiều lần lúc nãy.

Giọng của đối phương có chút không nhịn được, “Tôi không thích phụ nữ lắm mồm! Nhanh lên qua đây!”

Trong lòng Tần Lạc lập tức vang lớn cái chuông báo động, người đàn ông này có gì không đúng! Không giống nhưđoàn khách du lịch!
Bình Luận (0)
Comment