Đối với Tần Lạc và
Bùi Tử Ninh mà nói, lần này du lịch miễn phí tới Thái thật đúng là có
kinh ngạc không nguy hiểm, mặc dù trong quá trình gặp một chút chuyện
ngoài ý muốn, nhưng cũng may bình an về nhà.
Sau khi trở về,
trong lòng Tần Lạc vẫn xảy ra chút thay đổi, cô cảm thấy mình cần yên ổn một đoạn thời gian, không thể tiếp tục nghĩ tới chuyện hôm đó xảy ra ở
khách sạn Băng Cốc......
Đấy chẳng qua là ngoài ý muốn, dù sao giữa bọn họ không phải là... Cái đó...
Cô lắc lắc đầu, quyết định vứt bỏ những ý nghĩ không nên, mặc dù lần đầu
tiên đối với con gái mà nói thì rất quan trọng, nhưng xảy ra loại chuyện như vậy, cô chỉ may mắn mình không có gặp phải kẻ xấu.
Cái gọi là ngã một lần khôn hơn một chút, về sau thực sự nên cẩn thận một chút!
*****
Buổi tối thứ tư, Tần Lạc theo lịch hẹn mà tới biệt thự nhà họ Hoắc bổ túc
khóa trình thiếu hôm chủ nhật cho Tiểu Hỏa Tinh, sau khi đến lại biết
Tiểu Hỏa Tinh ở nhà ông bà nội còn chưa có trở lại, người giúp việc liền dẫn cô lên thư phòng lầu ba.
Sau khi Hoắc Kỷ Thành về đến nhà
thì nhìn thấy xe của Tần Lạc đậu ở trong sân, vào nhà lại không thấy cô
đâu, không khỏi hỏi “Tần tiểu thư đâu?”
Người giúp việc cung kính trả lời, “Tiên sinh, Tần tiểu thư ở thư phòng lầu ba.”
Hoắc Kỷ Thành cũng không nói chuyện gì nữa, trực tiếp đi lên lầu, mới vừa
rồi anh đã gọi điện thoại đi sang bên nhà cũ, Tiểu Tinh đang trên đường
về.
......
Lúc này, ánh chiều tà ở phía chân trời còn chưa biến mất sạch sẽ, ánh sáng vàng vừa chiếu vào trong cửa sổ bao phủ ở trên người của Tần Lạc, làm nổi bật một loại thánh khiết xinh đẹp.
Lông mi cô thật dài vểnh lên giống như hai hàng quạt nhỏ, tạo ra hai cái
bóng mờ ảo trên gương mặt, ánh mắt chuyên chú nhìn chằm chằm vào quyển
sách trên tay.
Hình như không có phát hiện Hoắc Kỷ Thành đến.
Không có bị phát hiện, sắc mặt Hoắc Kỷ Thành không vui khẽ “Khụ” một tiếng.
”Bộp!”
Tần Lạc bị dọa đến rơi cả sách trong tay xuống, hiển nhiên là xem quá nhập thần nên không phát hiện có người đến.
Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành đen kịt, anh có kinh khủng như vậy sao?
Đến mức sợ như vậy?
”Mỗi một quyển sách ở đây đều rất đắt đấy.”
Tần Lạc đang khom lưng nhặt sách bỗng dừng động tác một chút, anh nói lời
này là có ý gì chẳng lẽ là chỉ trích mình làm rơi hỏng sách của anh sao?
”Thật may, cũng không có bị hỏng.”
Tần Lạc giơ giơ quyển sách trên tay lên.
Hoắc Kỷ Thành đến gần, đuôi lông mày khẽ nhíu, “Thật sao?”
Vẻ mặt Tần Lạc vô tội gật đầu, “Ừ.”
Kết quả Đại Ma Vương nói một câu, “Tờ giấy sách mềm mại như vậy, dù rơi
xuống mặt đất thì ít hoặc nhiều cũng sẽ có tổn hại, chỉ là nhìn bằng mắt thường không thấy mà thôi.”
Say!
Đại Ma Vương đúng là biết át lý lẽ!
”Rốt cuộc anh muốn như thế nào?”
Tần Lạc có chút hơi cáu, anh đang cố ý đùa bỡn mình sao?
Ngón tay Hoắc Kỷ Thành thon dài lướt qua dãy hàng sách ở xếp chỉnh tề trên
kệ, sau đó dừng lại, đuôi mắt xếch lên, thản nhiên liếc cô một cái, “Nơi này là địa bàn của tôi, dĩ nhiên do tôi làm chủ.”
“......”
Trong lòng Tần Lạc xem thường, thật sự là cuồng tự đại!
Ngay sau đó nói sang chuyện khác”Còn bao lâu nữa Tiểu Hỏa Tinh trở về?”
Hoắc Kỷ Thành nhíu mày, “Cô muốn cố ý trốn tránh trách nhiệm sao?”
Tần Lạc chẹn họng một hơi, “Trốn tránh cái sợi len! Tôi lại không làm cái gì, có gì mà phải trốn tránh.”
Hoắc Kỷ Thành đến gần nhìn cô, “Không có sao? Cô quên khuya ngày hôm trước ở Băng Cốc......”
Anh nói được nửa câu cố ý dừng lại nửa giây, khiến Tần Lạc lúng túng đỏ
bừng hai gò má, “Này! Cái người này anh làm sao như vậy? Chuyện đã qua
còn nói tới làm gì? Rõ ràng là người thu thiệt là tôi!”
Ánh mắt Hoắc Kỷ Thành sáng quắc nhìn chằm chằm cô, “Làm người phụ nữ của tôi.”
Đề nghị của anh khiến Tần Lạc hoảng sợ trọn tròn mắt, không dám tin nhìn
anh, trong lòng có mấy giây dao động, nhưng cô liền lắc đầu cự tuyệt.
”Chúng ta đều là người trưởng thành, cũng không cần người nào chịu trách nhiệm......”
Giọng Tần Lạc rất nhỏ, cô không hy vọng bởi vì một đêm kia mà quan hệ của hai người thay đổi, nếu như chỉ là bởi vì như vậy mới ở chung một chỗ, cô
cảm thấy không cần thiết.
Hoắc Kỷ Thành lại hiểu lầm, giữa hai lông mày lướt qua một chút lạnh lùng, “Người trưởng thành?”
Tần Lạc gật đầu, “Hoắc tổng, tôi chỉ muốn làm tốt chức trách công việc của mình mà thôi.”
Một tiếng “Hoắc tổng” này, coi như là hoàn toàn phủi sạch quan hệhai
người trong đó, cô cũng không phải là loại phụ nữ như thế, càng sẽ không bởi vì một đêm ngoài ý muốn mà ở cùng người không thương mình, duy trì
quan hệ nam nữ với người không yêu.
Theo ý cô, ít nhất hai người ở chung một chỗ phải có tình yêu mới được, nếu không làm sao lâu dài được?
Tinhf cảm giống như bọt nước sẽ lập tức biến mất thì bây giờ không thích hợp với cô......
Cô muốn chính là hạnh phúc bình dị, mà không phải khắc cốt minh tâm hay tách cánh cửa lòng đau đớn......
Hoắc Kỷ Thành cho là cô không thích mình, còn nhớ mãi không quên đối với
cháu trai, không khỏi căm tức nói: “Nếu Tần tiểu thư cảm thấy người
trưởng thành xảy ra những việc này không sao cả, vậy hẳn là sẽ không để ý nhiều thêm mấy lần.”
Tần Lạc hoảng sợ nhìn anh, “Không! Hoắc tổng anh hiểu lầm ý của tôi rồi.”
Hoắc Kỷ Thành hừ lạnh, “Hiểu lầm? Tôi hiểu lầm cô cái gì?”
Tần Lạc cắn môi, ngẫm nghĩ mấy giây mới chậm rãi nói ra khỏi miệng, “Tôi
muốn chính là một phần tình yêu lâu dài, những thứ này Hoắc tổng anh
không thể cho tôi được, cho nên, xin đừng tới trêu chọc tôi được không?”
Ánh mắt Hoắc Kỷ Thành sáng quắc nhìn chằm chằm cô, thật lâu, mới dời tầm mắt đi.
Xoay người rời đi.
Tong lúc đó, Tần Lạc giống như thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng cũng lướt qua một chút mất mác.
Nhưng lời cô vừa nói hay cũng là đánh cuộc, cũng biết rõ sẽ không đánh thắng, nhưng trong lòng vẫn mất mác......
Loại tâm tình này đại khái thể hiện ra cô là cô gái nhỏ đa sầu đa cảm rồi!
Ha ha!
Sau khi Hoắc Kỷ Thành rời đi, cô cười khổ nhếch khóe môi, cũng tốt! Như vậy về sau giữa cô và Đại Ma Vương hoàn toàn nói rõ, anh chắc chắn sẽ không trở lại trêu chọc mình.
Dù sao, bọn họ cũng không phải cùng một loại người.
*****
Mới vừa xuống lầu, liền nghe phía ngoài có xe trở lại, trong lòng Tần Lạc
thở phào nhẹ nhõm, biết là Tiểu Hỏa Tinh, cuối cùng không cần ở chúng
một chỗ với Đại Ma Vương.
Nếu không, thật sự rất lúng túng.
Hoắc Gia Tinh vào cửa liền nhìn thấy Tần Lạc đứng ở phòng khách, vui vẻ nhào qua chỗ cô, “Chị gái! Tiểu Tinh rất nhớ chị!”
Tần Lạc vui vẻ ôm lấy cậu nhóc, “Chị gái cũng vậy!”
Hoắc Gia Tinh lập tức vui vẻ hôn một cái ở trên mặt Tần Lạc, “Hì hì! Có phải chị gái ngươi chờ lâu lắm rồi không? Cha em đâu? Không phải cha đã về
nhà rồi sao? Tại sao không có cùng nói chuyện với chị gái?”
Tần Lạc lúng túng không biết nói cái gì cho phải, vừa đúng lúc người giúp việc nói tiếp, “Tiên sinh ở thư phòng lầu hai.”
Hoắc Gia Tinh mếu máo, “Ghét! Trở lại cũng bận rộn công việc! Cũng không
biết chăm sóc chị gái giúp người ta, cha thật đúng là không hiểu phong
tình!”
Tần Lạc chợt ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, chẳng lẽ Tiểu Hỏa Tinh cũng âm thầm muốn tác hợp mình và cha nó?
Không thể nào!
Cô lập tức bị chính mình ý nghĩ này sợ hết hồn, vội vàng nói: “Tiểu Hỏa
Tinh ngoan, đàn ông đều vì sự nghiệp làm trọng, chờ sau khi em lớn lên
sẽ hiểu.”
Hoắc Gia Tinh cái hiểu cái không bĩu môi, “Được rồi!
Nhưng...... Nếu như mà em là cha, nhất định em sẽ dời thời gian để
cùng ở bên người mình thích hoặc là người nhà.”
Tần Lạc đầu đầy
hắc tuyến, Tiểu Hỏa Tinh mới vậy mà! Lại có thể nói ra hiểu chuyện như
vậy, nhất định chính là ông cụ non......
”Thời gian có hạn! Chúng ta bắt đầu đi học đi!”
”Vâng!”
Mặc dù rất không vui khi cha không có xuống ở cùng chị gái, nhưng Hoắc Gia
Tinh vẫn không có tới thư phòng tìm cha, dù sao cậu nhóc hiểu được cha
cũng không dễ dàng, bác cả và bác hai trong nhà đều không thích cha và
mình......
Tuổi cậu nhóc còn nhỏ, vẫn có thể cảm thấy lục đục đấu đá giữa người lớn với nhau.
......
Xong tiết học, đã gần chín giờ rưỡi, Tần Lạc đang chuẩn bị lái xe trở về,
liền bị Hoắc Gia Tinh kéo lại, “Chị gái, buổi tối một người lái xe rất
không an toàn, em kêu cha tiễn chị trở về.”
Tần Lạc không ngừng khoát tay, “Không cần, chị gái tự mình trở về cũng được.”
Hoắc Gia Tinh lôi kéo cô không thả, “Không được! Em không yên lòng!”
Vẻ mặt cậu nhóc rất nghiêm túc, dáng vẻ có nhiều đáng yêu.
Tần Lạc thật sự không đành lòng cự tuyệt, nhưng lại không muốn Đại Ma Vương đưa mình, mới vừa rồi ởthư phòng lầu ba đã quá lúng túng, cô cũng
không muốn kéo dài......
Chỉ có thể muốn tách khỏi Đại Ma Vương.
Nhưng, không như mong muốn --
Hoắc Kỷ Thành từ thư phòng bước ra......
Hoắc Gia Tinh vừa nhìn thấy anh liền vui vẻ nhào qua, “Cha, nhất định cha
phải đưa chị gái trở về, buổi tối con gái lái xe rất không an toàn!”
Tần Lạc vừa định nói”Thật không cần”, kết quả Đại Ma Vương đồng ý một tiếng, “Được.”
Tần Lạc thiếu chút nữa ngã bổ nhào xuống đất, Đại Ma Vương điên rồi hả? Mới vừa rồi hai người đàm phán lại không thành sao, sao anh còn đưa mình
trở về?!