Trò Chơi Luân Hồi

Chương 149

Lôi vân trên bầu trời giống những binh sĩ nghe được hiệu lệnh của quân vương, đồng loạt rền vang vô cùng dữ dội. Từng tia sét to bằng bắp chân người xé rách tầng mây, lượn lờ giữa không trung như những con lôi xà đang trong cơn đói.

Theo từng đạo ấn chú của Tiêu Lệ, những con lôi xà này bắt đầu thôn phệ lẫn nhau khiến hình thể của chúng ngày càng trở nên lớn hơn, cũng ngày càng trở nên cuồng bạo hơn...

_ Hà... không ngờ lại mệt tới vậy!

Phía bên dưới, Tiêu Lệ mồ hôi nhễ nhại, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm bầu trời. Hai tay hắn vẫn theo quán tính lặp đi lặp lại những ấn chú kỳ lạ kia, không chút ngừng nghỉ.

Điều khiển lôi vân là một chuyện cực kỳ không dễ dàng. Mặc dù có Lôi Vũ Đế Quyết và Độ Kiếp Lôi hỗ trợ, Tiêu Lệ gần như phải vắt kiệt tinh thần và linh hồn lực mới có thể miễn cưỡng thực hiện.

Từ trước tới nay, Tiêu Lệ sử dụng đấu kỹ toàn bộ đều dựa vào hệ thống. Ngoại trừ chú ý thời gian đóng băng hoặc là tích súc của một vài cao giai đấu kỹ, còn lại Tiêu Lệ hầu như đều có thể tùy ý thu phát, miễn là hắn còn đủ đấu khí. Đây chỉ mới là lần đầu tiên Tiêu Lệ thử tự mình sử dụng một đấu kỹ chân chính.

Mọi chuyện bắt đầu từ thời điểm Tiêu Lệ thu được Độ Kiếp Lôi, đồng thời Lôi Vũ Đế Quyết đạt 50% độ thành thạo giúp hắn thu được bí thuật thứ nhất trong đó – Dẫn Lôi Thuật.

Dẫn Lôi Thuật là phương pháp điều khiển lôi vân, mượn sấm sét rèn luyện cơ thể trong Lôi Vũ Đế Quyết. Công dụng của nó gần giống với Dẫn Lôi Đài mà Tiêu Lệ chưa có dịp sử dụng kia.

Thế nhưng Độ Kiếp Lôi mới thứ then chốt khiến Tiêu Lệ nảy ra ý định điên rồ này.

Độ Kiếp Lôi được sinh ra trong thương khung, là hạch tâm của lôi kiếp. Đây là thứ Dị Lôi tồn tại nhiều nhất trên Đấu Khí đại lục nhưng đồng thời cũng là loại khó thu phục nhất.

Độ Kiếp Lôi có một đặc tính khá tương đồng với Hư Vô Thôn Viêm, nó có khả năng không ngừng sinh ra Lôi Tử.

Những Độ Kiếp Lôi Tử này xem như là một phân thân của Độ Kiếp Lôi. Chúng là hạch tâm của hầu như toàn bộ lôi kiếp xuất hiện trên Đấu Khí đại lục này.

Về phần Độ Kiếp Lôi chân chính... Ha ha... ngay cả vị thượng cổ Lôi Đế khi xưa đã lập ra Dị Lôi Bảng cũng chưa từng thu phục được.

Nếu không phải Tiêu Lệ sở hữu một cái hệ thống quá mức ăn gian so với thế giới này, hắn có nằm mơ cũng không chút hi vọng sở hữu Độ Kiếp Lôi chân chính dễ dàng như vậy.

Vì nguyên do đó, Độ Kiếp Lôi của Tiêu Lệ có khả năng cộng hưởng với các Lôi Tử du đãng trong thương khung, lợi dụng chúng nó tụ tập lôi vân từ mọi nơi đến vị trí mà hắn muốn.

Bất quá như vậy còn chưa đủ! Nhờ Dẫn Lôi Thuật, Tiêu Lệ mới có thể sử dụng được đám lôi vân này...

Tiêu Lệ vẫn còn nhớ như in khoảnh khắc mà Medusa nữ vương độ kiếp. Thời điểm đó, hệ thống đã giám định rằng nàng thành công tiến hóa, đạt tới Chuẩn Đấu Tông ngang bằng với tên Hồn Điện trước mặt. Bất quá mấy đạo lôi kiếp liên tục kia vẫn khiến nàng suýt chút nữa vẫn lạc.

Mặc dù trong đó có chút nguyên nhân là do Tiêu Lệ khiến lôi vân cộng hưởng, lôi kiếp điệp gia. Thế nhưng tuyệt đối không thể phủ nhận sức mạnh khủng khiếp của thứ được người đời xưng là thiên phạt này.

_ Nếu như thành công... chiêu này có thể còn mạnh hơn cả Thương Sinh Tịch Diệt...

Nghĩ tới viễn cảnh bản thân có thể tự sáng tạo ra một đấu kỹ tiếp cận Thiên giai, Tiêu Lệ trong lòng âm thầm cười trộm, tự sướng đến mức suýt nữa thì đã phân tâm, mất khống chế đối với lôi vân trên bầu trời...

Nhanh chóng từ bỏ tạp niệm trong đầu, Tiêu Lệ bắt đầu tập trung khống chế lôi vân đông đúc rậm rạp kia không ngừng tạo ra lôi xà, sau đó để chúng tiếp tục quá trình thôn phệ.

Dần dần, Tiêu Lệ dường như rơi vào trạng thái vô ngã, thiên địa sinh linh toàn bộ đều biến mất. Trong tầm mắt hắn chỉ còn lại duy nhất lôi vân cuồn cuộn trên bầu trời cùng với vô số những con lôi xà đang điên cuồng thôn phệ lẫn nhau.

Nói thì chậm diễn ra thì rất nhanh... quá trình tích tụ lôi vân chỉ diễn ra chừng vài phút, xung quanh Tiêu Lệ đã giống như một cái lôi trì bất khả xâm phạm.

Ở phía đối diện, gã hắc bào nhân đến từ Hồn Điện cũng không ngừng hấp thụ hắc khí tỏa ra từ thi thể của những sinh linh bé nhỏ đã bị hắn tàn sát.

Cả phiến thiên địa mênh mông giống như bị chia thành hai nửa đen trắng.

Một bên là lôi vân ngập trời, từng dòng lôi điện cuồn cuộn chảy tạo thành một cái lôi trì khủng bố. Cả bầu trời bị lôi điện chiếu sáng, rực rỡ một màu trắng bạc lung linh.

Bên còn lại là hắc khí mịt mù, cơ hồ che mờ cả thương khung. Cả một vùng trời rộng lớn đều bị hắc khí quỷ dị mang theo những mảnh vụn linh hồn bao phủ tạo nên một tràng cảnh thảm khốc như chốn u minh địa ngục.

_ Tiểu... tử... tự... tìm... đường... chết...!

Hắc bào nhân nhanh hơn Tiêu Lệ một bước. Hắc khí tràn ngập trong thiên địa trong nháy mắt hội tụ vào trong cơ thể hắn, cuối cùng hình thành một đầu ma điểu quái dị lơ lửng phía sau lưng hắc bào nhân.

_ U... Linh... Bí... Điển... – Vạn... Hồn... Tận... Thương...!

Đầu ma điểu quái dị kia rít lên một tiếng "kréc" đinh tai nhức óc. Cơ thể nó như xuyên qua không gian, chớp mắt đã tiếp cận vị trí Tiêu Lệ, hắc khí khủng bố từ cơ thể nó tỏa ra khiến không gian xung quanh hắn cơ hồ bị ăn mòn lộ ra từng cái hố khe ngòm chết chóc.

Thời khắc sinh tử quan đầu, Tiêu Lệ vẫn không chút hay biết, hoàn toàn đắm chìm trong trạng thái vô ngã. Hắc khí quỷ dị giống như cái hố đen không đáy, bắt đầu ăn mòn thân thể hắn....
Bình Luận (0)
Comment