Đây là một khối Tử Tinh Thạch tự nhiên khá lớn được Tử Tinh Dực Sư Vương cẩn thận đục đẽo thành một cái hộp ngầm trong lòng đất.
Mở ra nắp hộp, nhất thời ánh sáng màu tím chói lóa chiếu ra bốn phía khiến đôi mắt Tiêu Lệ bị kích thích phải vội vã nhắm chặt lại.
Đợi cảm giác khó chịu biến mất, Tiêu Lệ mới chậm rãi mở mắt ra nhìn về thứ bên trong hộp. Chỉ thấy một khối linh thạch màu tím bằng nắm tay đang an tĩnh nằm ở đó, góc cạnh rõ ràng, quang hoa lưu chuyển cực kỳ xinh đẹp.
Tử Linh Tinh đã vào tay, Tiêu Lệ nhanh chóng lấy Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên ra khỏi hệ thống rồi dùng Tử Linh Tịch đập vỡ một góc, sau đó cẩn thận dùng bình ngọc tốt nhất thu lấy linh dịch chảy ra từ vết nứt.
Bạn Sinh Tử Tinh nguyên bị hủy, Tử Tinh Dực Sư non dường như chịu phải kích thích mãnh liệt, gầm nhẹ mấy tiếng có vẻ như muốn thức giấc. Bất quá nó cuối cùng vẫn chỉ là ấu thú, khả năng tự chủ không cao. Bị Huyền Thiên Tâm Ma Phong lần nữa sử dụng Hoặc Tâm Thuật, Tử Tinh Dực Sư non rất nhanh lại chìm sâu vào mộng đẹp…
“Phù….”
Thở ra một hơi, Tiêu Lệ cẩn thận cất Tử Linh Tinh và mấy bình Tử Tinh Nguyên Linh Dịch vào trong hệ thống.Tổng cộng có 6 bình Tử Tinh Nguyên Linh Dịch, Tiêu Lệ lấy ra một bình để giao nộp nhiệm vụ, thu được 100tr exp, lên cấp nhị tinh Đấu Vương (90tr/160tr).
Để lại Tử Tinh Dực Sư non như một chú mèo nhỏ nằm ngủ say trên mặt đất, Tiêu Lệ nhanh chóng men theo đường cũ rời khỏi sơn động.
Bên ngoài, chiến đấu vẫn diễn ra vô cùng kịch liệt. Không còn là những đòn thăm dò, Vân Vận và Tử Tinh Dực Sư Vương đều đã bắt đầu vận dụng tới sát chiêu chân chính.
Cẩn thận quay lại chỗ nấp lúc trước, Tiêu Lệ một mặt quan sát trận chiến khốc liệt trên không trung, mặt khác âm thầm đánh giá những kẻ đang quan chiến giống như hắn.
Mặc dù khoảng cách khá xa, Giám Định Thuật là không thể sử dụng. Thế nhưng trải qua thời gian dài lăn lộn trong Ma Thú Sơn Mạch, Tiêu Lệ cũng sơ bộ nhận thức được danh tính của những “vị khách” đang quan sát ở ngoài kia.
Đứng trên một đỉnh núi lớn ở phía Bắc chính một đầu ma thú toàn thân màu đen, trên người có rất nhiều hoa văn quỷ dị chính là ngũ giai Ma Vân Báo mà Tiêu Lệ vẫn âm thầm theo dõi mấy hôm nay.
Bất quá... bởi vì khoảng thời gian này hắn vẫn còn đang chờ đợi Vân Vận tới nên tạm thời còn chưa có kế hoạch xuống tay với nó.
Trên một ngọn cây cao chọc trời ở phía Tây là một ma thú màu hồng, hình thể tương đối nhỏ so với ma thú cấp cao khác, thế nhưng Tiêu Lệ biết những kẻ từng xem thường nó hầu hết đều đã trở thành một đống xương trắng.
Ngũ Vỹ Xuân Linh Hoan, một loại ngũ giai ma thú cực kỳ thông thạo dùng mị độc và huyễn thuật, so với Huyền Thiên Tâm Ma Phong của hắn còn nhỉnh hơn vài phần, rất khó đối phó.
Ngồi trên một mỏm đá khá to lớn ở phía Nam là một ma thú trên người lượn lờ sát khí, dù ở rất xa Tiêu Lệ vẫn cảm nhận được. Hình thể nó vô cùng khổng lồ, thậm chí không kém bao nhiêu so với Tử Tinh Dực Sư Vương.
Những đặc điểm đó chỉ có ở ngũ giai ma thú Cuồng Sát Bạo Hùng, kẻ mạnh thứ hai ở vùng Đông bộ Ma Thú Sơn Mạch này.
À ngoài ra còn có cả tam đệ Tiêu Viêm bé bỏng nữa chứ…
Mặc dù có Dược Lão giúp hắn ẩn giấu khí tức khiến Tiêu Lệ không thể tìm ra nhưng chắc chắn là hắn sẽ đến đây quan sát trận chiến này…
Trên bầu trời, Tử Tinh Dực Sư Vương không ngừng dùng thân thể khổng lồ lao tới công kích mà Vân Vận cũng không ngừng thối lui. Mặc dù nhìn qua thì có vẻ nàng đang rơi xuống thế hạ phong bất quá thực tế cho đến lúc này nàng vẫn chưa chịu bất cứ tổn thương nào.
Ngẩng đầu nhìn khung cảnh chiến đấu cực kì hoa lệ trên bầu trời khiến cho thương khung cũng không ngừng rung động, Tiêu Lệ âm thầm cảm thán. Mặc dù hiện tại hắn đã đạt tới nhị tinh Đấu Vương thế nhưng vẫn không có khả năng chính diện tham gia trận chiến ở cấp độ này.
_ Phòng ngự thân thể của Tử Tinh Dực Sư Vương cực kì mạnh mẽ. Vân Vận thì lại tu luyện phong thuộc tính đấu kĩ thiên về nhanh chóng và linh hoạt. Hơn nữa, hai người đều là cường giả cấp Đấu Hoàng, thực lực chênh lệch cũng không nhiều, tiếp tục đánh như vậy trừ khi vận dụng đòn sát thủ, nếu không rất khó phân ra thắng bại…
_ Bất quá… Tử Tinh Dực Sư Vương là thuộc tính hỏa, lại có khả năng hấp thụ ánh mặt trời để gia tăng chiến lực. Cho nên trước khi mặt trời lặn, có lẽ nó sẽ cố gắng tìm cách để nhanh chóng kết thúc trận chiến này…
Quan sát 2 bên chiến đấu, Tiêu Lệ khẽ lẩm bẩm. Hiện giờ tình thế có vẻ cân bằng, thế nhưng Tiêu Lệ biết rằng chẳng bao lâu nữa trận chiến này sẽ đi đến hồi kết.
Trận chiến khốc liệt trên bầu trời vẫn duy trì liên tục từ buổi sáng cho đến tận lúc hoàng hôn.
Nhìn mặt trời đã dần chìm xuống chân núi, Tử Tinh Dực Sư Vương vẫn đang không biết mệt mỏi truy kích Vân Vận lại đột ngột dừng lại, gắt gao nhìn chằm chằm Vân Vận bằng đôi mắt đỏ ngầu lấp lóe ánh tử quang, mang theo sự uy nghiêm và mất kiên nhẫn.
_ Nữ nhân loài người, ngươi đang thách thức sự kiên nhẫn ít ỏi của ta!
Tử Tinh Dực Sư Vương thấp giọng rít gào, âm thanh chấn động cả núi rừng.
_ Chỉ cần Sư Vương đem Tử Linh Tinh trao đổi với ta, sau này ta tuyệt đối không trở lại quấy nhiễu ngài.
Bị gắt gao đuổi giết đến hơn nửa ngày, Vân Vận vẫn bảo trì được vẻ ung dung cao quý nhẹ giọng nói, cùng với đó là một ngọn gió lốc xanh nhạt như ẩn như hiện bên người nàng.
_ Ngươi đã không biết tốt xấu, vậy thì đừng trách ta! Gràoo…
Một tiếng sư tử gầm mơ hồ mang theo phẫn nộ từ trong miệng Tử Tinh Dực Sư Vương phát ra. Chỉ chốc lát, tử quang trên thân thể Sư Vương càng ngày càng trở nên rực rỡ, ánh sáng mãnh liệt cơ hồ hoàn toàn lấn át đi ánh chiều tà le lói.
_ Sắp đến lúc rồi...