Giản Ly ngồi xuống trước mặt hắn đưa tay nhẹ xoa hắn trên mặt mơ hồ vết bầm , ai!.
như vậy đẹp khuôn mặt đều bị đánh thành như vậy, hảo đau lòng a.
" Vì cái gì không phản kháng "
" Ta! ta!.
thực sợ bọn họ!.
bọn họ mỗi ngày đều đánh ta!.
.
đau!.
"
Giản Ly nhìn hắn như vậy có chút hối hận vì lúc nãy chỉ sai người đánh đám người đó 50 trượng , phải đánh gãy chân tay sau đó đánh chết mới là.
" Sợ cái gì sợ , sau này ai đánh ngươi , ngươi liền đánh bọn họ cho ta , không đánh được liền nói cho ta , ta giúp ngươi đánh chết bọn họ ! "
Tần Mặc Uyên nghe nàng nói thì cúi đầu , ánh mắt loé lên , hắn cũng là thực tức giận nha , lúc nãy cẩu đồ vật kia lời nói cùng kia ghê tởm ánh mắt nhìn nàng hắn liền tức giận , chính là nương tử đã sử lý người nọ , nhưng mà không sao hắn liền bảo Mặc Phong bắt lấy người nọ sao đó đánh gãy chân hắn cắt hắn lưỡi , đem hắn thịt mỗi ngày một khúc một khúc cắt xuống , từ cánh tay bắt đầu cắt à trước khi cắt sẽ đem nướng chín , xong liền cắt xuống cho hắn chính mình ăn !
Trong lòng nghĩ nghĩ cách hành hạ người khác nhưng trên mặt chính là tràn đầy ủy khuất bộ dáng.
Đúng lúc này Ngô Kỳ từ bên ngoài tiến vào theo sao là một thị vệ xách theo hộp đựng thức ăn.
" Vương phi dược ở đây " Ngô Kỳ mang bình dược đưa cho Giản Ly nói.
" Được rồi , đồ vật để trên bàn đều lui ra đi " Giản Ly cầm lấy dược đảo mắt nhìn Ngô Kỳ và cái kia thị vệ nói sao đó bắt đầu dùng dược thoa lên trên mặt của Tần Mặc Uyên.
Ngô Kỳ cùng thị vệ thức thời thực đều nhanh chóng lui ra ngoài.
Tần Mặc Uyên nhìn Giản Ly đang dùng dược thoa lên trên cánh tay hắn ánh mắt một thâm , trong lòng dâng lên ý niệm trêu chọc nàng , hắn liền ngẩn lên dùng ánh mắt đáng thương hề hề nhìn Giản Ly.
" Nương tử trên người ta đau quá "
Giản Ly cứng đờ , chẳng lẽ muốn nàng cởi y phục hắn thoa dược à , không ổn không ổn , này còn là tiểu ngốc tướng công , lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn , ai biết được về không hắn không ngốc nữa nhớ đến việc này liền đem nàng chém đâu ???
" Cái kia! ngươi một người thoa dược được không , nơi nào đau ngươi liền thoa lên nơi đó là được "
Giản Ly không nhìn người trước mặt người này ánh mắt quá sạch sẽ , nàng nói như thế nào cũng như là đang ở đùa bỡn hắn.
" Không muốn , ta muốn nương tử giúp ta thoa dược , mới không muốn tự làm "
Tần Mặc Uyên nhận thấy nàng khẽ cứng đờ thân thể , giọng nói bắt đầu nghẹn ngào nước mắt lưng tròng bộ dáng người không biết còn tưởng là nàng đang khi dễ hắn.
Giản Ly quả thực chịu không nổi như vậy đẹp gương làm ra bộ dáng kia thực làm người không có sức chống cự a , thoa dược liền thoa dược đi không phải chỉ là nhìn một chút thôi sao , dù gì nàng nhìn cũng không có mất miếng thịt nào !
" Được được không cần vẻ mặt , ta giúp ngươi thoa dược "
Tần Mặc Uyên hít hít cái mũi gật gật đầu nhìn chằm chằm nàng.
Giản Ly đem Tần Mặc Uyên trên người y phục kéo xuống lộ ra nam nhân nửa thân trên lo.ã lồ trước mắt , wao 8 múi kìa , cơ ngực săn chắc gợi cảm mê người nha , oaaa , Giản Ly nhanh chóng xoay người , hô hô nàng là hảo trong sáng con người a , đáng ghét máu mũi nàng đều phải phun ra , thật là chảy nước miếng.
Tần Mặc Uyên nhìn vành tai Giản Ly đỏ ửng nhếch môi lên tà ác cười , sao đó liền lập tức trở lại bộ dáng ngốc ngốc nghiên đầu trong suốt con ngươi nghi hoặc nhìn Giản Ly.
" Nương tử làm sao vậy ? "
" Không ! Không có gì muốn bình tĩnh , bình tĩnh "
Một lúc sau Giản Ly mới bình tĩnh quay lại nhanh chóng thoa dược cho Tần Mặc Uyên sao đó kéo y phục của hắn lên.
" Ngươi nhanh đi thay y phục , trên người thật dơ " Giản Ly ghét bỏ nhìn hắn nói.
Tần Mặc Uyên ngoan ngoãn gật đầu từ trên giường đi xuống đến tủ lấy y phục chạy vào trong phòng tắm thay.
Giản Ly không để ý đến hắn đi đến trước bàn trong phòng , Giản Ly mở hộp đựng thức ăn ra bưng trong hộp đồ vật ra , may mắn thức ăn để trong hộp hiện tại còn ấm nếu không đều phải lạnh.
Tần Mặc Uyên từ trong phòng tắm chạy ra đi đến bên cạnh Giản Ly.
" Nương tử ~ "
" Ngồi xuống ăn cơm "
Giản Ly ngồi trên ghế trong tay đũa khảy khảy trong đĩa món ăn , ngước lên nhìn hắn nói.
" Nương tử!.
muốn đút ăn cơm "
Tần Mặc Uyên tươi cười ngồi xuống bên cạnh nàng lôi kéo Giản Ly muốn nàng đút cho hắn.
Giản Ly híp mắt cười gắp miếng thịt đưa đến bên miệng hắn , Tần Mặc Uyên muốn há miệng ăn Giản Ly đũa liền chuyển hướng đút vào trong miệng chính mình nhai nhai sau đó nuốt xuống.
" Hừ , muốn ăn liền tự mình gắp "
Tần Mặc Uyên ủy khuất lên án nhìn nàng , đột nhiên hắn trong mắt loé lên tia sáng , Giản Ly cũng không có để ý hắn nên cũng không thấy được , sau đó hắn liền nhào đến Giản Ly hôn lên môi nàng.
" Ngô ! "
Giản Ly không ngờ được đến ngốc tử
thế nhưng làm ra như vậy hành động ngây ngốc trừng lớn mắt , đầu lưỡi hắn luồng vào trong miệng nàng lung tung đảo quanh.
Tần Mặc Uyên nhìn nàng ngây ngốc trong lòng cười , ác ý nhẹ cắn nàng nhỏ xinh cái lưỡi.
Đầu lưỡi đột nhiên bị người cắn Giản Ly lấy lại tinh thần đẩy mạnh Tần Mặc Uyên ra , hắn cũng không dám lại dây dưa sợ chọc mao nàng liền theo đó ngã xuống trên đất.
Giản Ly từ trên ghế đứng phắt dậy một che chính mình miệng nhỏ , tức giận
chỉ vào Tần Mặc Uyên , trên mặt đều tức đến đỏ lên.
" Ngươi ! "
Tần Mặc Uyên trong mắt tràn ngập vô tội nhấp môi nhìn nàng.
" Nương tử ta chỉ là muốn ăn thịt "
Hắn nương tử đúng là ngọt như mật vậy , Tần Mặc Uyên che giấu đáy mắt đen tối vươn đầu lưỡi khẽ liếm môi dưới.
Giản Ly không nói được lời nào , lại tức lại hận cũng không thể làm gì hắn nàng cũng không thể nói hắn vì cái gì hôn nàng !
Nàng hận ! Nụ hôn đầu hai kiếp của nàng mất rồi ! Dễ dàng bị tên ngốc tử này lấy mất lý do chính là vì một miếng thịt !
Mau đền tiền điii.
__ __ __ __ __ __
Vất vả ăn xong bữa cơm Giản Ly liền mang theo Tần Mặc Uyên bắt đầu đi dạo trong vương phủ , chính là mang theo người nhưng không thèm để ý đến hắn , Tần Mặc Uyên hết bên phải rồi qua bên trái lấy lòng làm nũng với Giản Ly nhưng nàng vẫn mặc kệ hắn.
Giản Ly bước chân đi đến đình viện nhỏ ở hồ sen đi vào ngồi trên ghế một người suy nghĩ đi lên , Tần Mặc Uyên thấy nàng vẫn luôn không thèm để ý đến mình chỉ có thể ngồi bên cạnh lấy lòng cho nàng bóp vai.
Nghe nói thành hôn ngày thứ hai liền phải vào cung thỉnh an , nhưng là một cái ngốc vương gia không được sủng không chịu để ý cần đi thỉnh cái gì an ?
Phỏng chừng không ai muốn nhìn thấy bọn họ có thể là trừ ở trên cao kia một người nào đó mặc kệ vẫn là không được gọi thì miễn khỏi đi đi.
Còn ngày lại mặt tân nương về nhà , nàng về cái gì gia ? nàng càng không muốn về đâu gặp một đám cực phẩm kia làm gì a vẫn là không cần đi , ở trong vương phủ ăn no chờ chết là tốt nhất.
" Nương tử ~ "
Tần Mặc Uyên thấy nàng vẫn luôn ngẩn người ngồi nơi đó trong lòng chua lên , nàng nghĩ chút thứ gì vẫn luôn không để ý đến hắn !
" Hử ? "
Giản Ly theo bản năng lên tiếng , nghiên đầu qua nhìn hắn.
" Nương tử không để ý đến ta!.
nương tử không cần ta nữa "
Tần Mặc Uyên một đôi con ngươi ngập nước , ủy khuất chu môi nhìn Giản Ly.
" Ân , ngươi muốn như thế nào ? "
Tần Mặc Uyên trong lòng đắc ý , nhìn xem nương tử vẫn là thích hắn nhất.
" Nương tử ~ muốn thân thân ~ "
Tần Mặc Uyên ôm lấy Giản Ly làm nũng.
Giản Ly:!.
.
moẹ
" Muốn ta thân ngươi ? Ha hả , ngươi nằm mơ ! "
Giản Ly đẩy hắn ra hừ hừ đứng dậy rời đi.
" Nương tử! ! nương tử chờ ta "
Tần Mặc Uyên ủy khuất chẳng lẽ hắn mị lực giảm xuống nên nương tử không để ý đến hắn nữa , hắn trong lòng bực bội nhanh chóng đứng dậy đuổi theo Giản Ly.
Tần Mặc Uyên cầm một bông hoa chạy đến trước mặt Giản Ly đưa đến trước mặt nàng.
" Nương! ! nương tử tặng cho nương tử , nương tử đừng tức giận có được không "
" Ân ? "
Giản Ly cầm lấy bông hoa mân mê trong tay , này ngốc tử còn biết tặng hoa làm nàng hết giận nữa kìa.
Nàng đột nhiên thò lại gần chụt một cái hôn lên má Tần Mặc Uyên nhỏ giọng bên tai hắn.
" Cảm ơn tướng công~ "
Tần Mặc Uyên bị hôn a một tiếng đỏ bừng mặt xấu hổ chạy đi rồi.
Giản Ly đắc ý nhún vai nhìn theo bóng lưng Tần Mặc Uyên đột nhiên cong môi tạo thành diễm lệ lại có một chút ngọt ngào nụ cười , chẳng phải muốn thân sao nàng liền thân hắn nha.
1 tháng sau! !.
.
Này một tháng Giản Ly rảnh rỗi cùng Tần Mặc Uyên nị ở bên nhau nói đúng hơn là Tần Mặc Uyên như keo dính chuột dính bên cạnh Giản Ly giống như lúc này :
" Nương tử ôm ôm "
" Nương tử!.
.
muốn thân một cái "
Tần Mặc Uyên giống như bạch tuộc quấn lên người Giản Ly.
Tâm đau !!
Từ ngày nàng thân hắn ở hoa viên trong vương phủ thứ này liền bắt đầu làm càng lên ôm nàng , thân nàng , muốn nàng thân hắn ! Giản Ly nhìn bản vẽ trang sức trước mặt mới vẽ được một nửa lại nhìn con bạch tuộc quấn lên người mình! !.
" Tướng công chúng ta xuất phủ chơi tốt không ? "
Tần Mặc Uyên nghe nàng nói ánh mắt sáng lấp lánh nhìn nàng.
" Hảo a nương tử!.
nhanh lên chúng ta đi chơi nha "
Tần Mặc Uyên buông ra nàng nắm lấy tay nàng lôi kéo đi ra ngoài , Giản Ly bỏ xuống bản vẽ tùy ý để hắn lôi kéo từ từ đi ra khỏi cửa lớn Thần vương phủ.
Trên đường lớn náo nhiệt Giản Ly nhìn chạy lung tung Tần Mặc Uyên chính mình bắt đầu đảm đương túi tiền Tần Mặc Uyên nhìn thấy thích liền trông mong nhìn Giản Ly nàng liền mua cho hắn.
Tần Mặc Uyên dừng trước một giang hàng nhỏ bán vòng tay vẫn luôn nhìn , bà lão nhìn thấy hắn đứng trước giang hàng nhìn sâu chuỗi đậu đỏ liền tươi cười hỏi hắn muốn mua tặng cho cô nương mình thích phải hay không , Giản Ly cũng không có đi lại gần đứng nhìn hắn.
" Ta!.
thích cô nương là cái gì ? "
Bà lão kinh ngạc nhìn hắn sao đó cũng không có cười nhạo hắn , từ ái cười kiên nhẫn nói.
" Chính là người mà bản thân muốn cưới về làm nương tử a "
" Nương tử ? Ta có nương tử ta thực thích nàng , ta muốn mua cái này ! "
Tần Mặc Uyên gỡ trên người ngọc bội xuống đưa cho bà lão sao đó cầm lấy sâu chuỗi đậu đỏ chạy về phía Giản Ly.
" Ách , vị công tử này thứ này quá quý giá!.
.
"
Bà lão thấy Tần Mặc Uyên không quay lại đành phải đi theo hắn.
" Nương tử nhìn xem Mặc Uyên tặng cho nương tử nha "
Hắn giơ sâu chuỗi đậu đỏ đến trước mặt nàng cười rạng rỡ , Giản Ly muốn mở miệng nói lại nhìn thấy bà lão ở giang hàng đi đến.
" Hai vị lão muốn trả lại cái này , miếng ngọc bội này thực quý giá ta không dám nhận vị công tử này làm lão nhớ đến lão cháu trai cái đó coi như lão tặng cho hắn đi "
Bà lão đưa miếng ngọc bội cho Giản Ly , nàng cũng không có từ chối nhận lại miếng ngọc bội nhẹ nhàng cười.
" Đa tạ , nhưng bà bà buôn bán cũng không dễ dàng số bạc này coi như ta tặng cho người xem như đa tạ bà bà nhìn xem tướng công của ta "
Giản Ly lấy ra một số bạc đem bạc đặt vào tay bà lão , xong rồi liền kéo Tần Mặc Uyên rời đi.
Bà lão nhìn trong tay bạc , cái này cũng quá nhiều đi điều có thể mua luôn giang hàng nhỏ của bản thân a , bà lão muốn kêu hai người lại nhưng đã không thấy bóng dáng hai người đâu đành quay trở lại giang hàng trong lòng đối hai người hết sức cảm tạ.
.