Đông Phương Hiển dừng động tác lại, thế nhưng mấy người Thẩm Tu Lâm lại không lập tức hành động. Mặc dù hiện giờ không ngửi thấy mùi gì lạ, nhưng vẫn nên chờ một chút để đảm bảo an toàn.
Đợi đến khi dị hoả dưới hố hoàn toàn biến mất, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển nhìn nhau một cái, Thuỷ Bạch Sắc bỗng nhiên nói “Nó chết rồi.”
Thẩm Tu Lâm hơi nhíu mày “Ngươi có thể cảm giác được?”
Thuỷ Bạch Sắc ừm một tiếng “Có thể.”
Đông Phương Hiển nói “Ta xuống dưới trước.”
Thẩm Tu Lâm lại phản đối “Chúng ta cùng xuống.”
Đông Phương Hiển cuối cùng đành phải đồng ý, vì vậy, hai người cùng nhau nhảy xuống, mà Lưu Tương Ngôn cùng Vương Chính cũng theo ngay phía sau.
Đến phía dưới hố, nơi này trống rỗng, một chút cũng không quái dị như lúc trước, tất cả đều hoá thành tro bụi sau lần công kích cùng dị hoả khi nãy, Thẩm Tu Lâm lại nắm tay Đông Phương Hiển.
Đông Phương Hiển xoay đầu qua “Làm sao vậy?”
Thẩm Tu Lâm cười cười “Không có gì, chỉ là muốn nắm tay ngươi thôi.”
Đông Phương Hiển liếc nhìn những ngón tay quấn quýt lấy nhau của hai người, im lặng.
Vương Chính cùng Lưu Tương Ngôn đi tới thông đạo dẫn vào công xưởng thứ hai, bọn họ nhảy xuống, sau đó Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển cũng đi theo.
Vì phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn, Tuyết Lang cùng Long Thành Uyên ở lại bên ngoài phối hợp.
Còn Tiểu Tùng cùng Thuỷ Bạch Sắc thì xuống theo Thẩm Tu Lâm.
Bên dưới thông đạo cũng có mấy chục cái tang thi. Khi gặp những tang thi này, Vương Chính cùng Lưu Tương Ngôn không hề ra tay.
Vì vậy, người ra tay là Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển. Thẩm Tu Lâm vốn muốn hỏi Vương Chính cùng Lưu Tương Ngôn, những tinh hạch này hắn có thể không lấy, nhưng đối phương lại không nói gì, thế nên Thẩm Tu Lâm thu hết tinh hạch lại.
Đẳng cấp cao nhất của tang thi phía bên dưới này chỉ là cấp năm, có ba cái, còn lại đều là tang thi cấp bốn và cấp ba.
Giải quyết hết những tang thi này, Vương Chính mang theo Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đến một văn phòng bên dưới “Đồ vật nằm ở bên trong.”
Sau đó, Vương Chính cùng Lưu Tương Ngôn đi vào trước.
Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đi vào, ở bên trong, bọn họ tìm được sổ tay mà Lưu giáo sư để lại, cùng với rất nhiều dữ liệu thí nghiệm, còn có số lượng lớn bản vẽ.
Xem xong những thứ này, Thẩm Tu Lâm mặc dù không thể hiểu hết, thế nhưng, không thể không nói, Lưu giáo sư thực sự là người tài giỏi.
Có những tài liệu này, khi chế tạo ra vũ khí, nhân loại sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Nhưng, chuyện này phải suy nghĩ thật kỹ. Những dữ liệu có được xác thực là rất tốt, nhưng nếu người sở hữu nó không có đủ thực lực, ngược lại sẽ đưa tới tai bay vạ gió.
Đương nhiên, đối với việc này, bọn họ cũng không lo lắng lắm.
Chỉ là những bản vẽ và tài liệu này, chia sẻ cho mọi người cũng không có vấn đề gì, nhưng không thể tặng không cho người khác được…
Người có được trước tiên vẫn có quyền thao túng khá nhiều.
Thẩm Tu Lâm cần phải có kế hoạch lâu dài. Hắn nghĩ tới, nếu sau này hắn cùng Đông Phương Hiển rời khỏi nhà một thời gian, có thể sẽ khá lâu, cho nên, việc trong nhà nhất định phải an bài thoả đáng mới được.
Căn cứ nhất định phải vững vàng tới mức không người nào dám động tới, như vậy mới có thể yên tâm.
“Đang nghĩ gì?” Nhìn thấy Thẩm Tu Lâm cầm tư liệu rồi có vẻ suy nghĩ gì đó, Đông Phương Hiển hỏi một câu.
Thẩm Tu Lâm cười “Cũng không có gì, chỉ là đang nghĩ tới nên xử lý những thứ này như thế nào thôi.”
Vương Chính nói “Ngươi làm như thế nào cũng được, chỉ là chúng ta hi vọng, kết quả cuối cùng là toàn nhân loại đều có lợi.”
“Việc này ngươi yên tâm.” Thẩm Tu Lâm đảm bảo “Chúng ta sẽ không giấu làm của riêng, nhưng chúng ta cũng không phải thánh nhân, nếu có thể trao đổi lợi ích, chúng ta nhất định sẽ làm. Chúng ta cũng cần phải tự bảo vệ chính mình. Các ngươi có hiểu thế cục bên ngoài hiện giờ không?”
Vương Chính lắc đầu “Từ khi mạt thế bắt đầu, chúng ta vẫn luôn ở nơi này, chưa đi ra ngoài. Lúc đó chúng ta không có trí tuệ, gần đây mới hồi phục.”
Thẩm Tu Lâm gật đầu “Vậy các ngươi hiện tại thế nào? Có kế hoạch gì không? Nếu có thì có thể nói cho ta một chút.”
Vương Chính không nói gì, nhìn về phía Lưu Tương Ngôn.
Lưu Tương Ngôn thản nhiên nói “Chúng ta sẽ rời khỏi nơi này.”
Thẩm Tu Lâm chậm rãi nói “Ở bên ngoài, cũng như ta đã nói, với đẳng cấp của các ngươi, ở cùng tang thi sẽ không có nguy hiểm gì. Nhưng các ngươi cũng biết Ngũ Sắc Thập Quang, vậy thì chắc cũng biết được bản thổ sinh vật cùng vật cộng sinh đúng không? Các ngươi tuyệt đối không phải là mạnh nhất.”
Vương Chính im lặng, sau đó gật đầu “Chúng ta biết. Nhưng dáng vẻ hiện tại của chúng ta cũng không thích hợp ở cùng một chỗ với nhân loại. Chúng ta cần tìm một nơi để ở lâu dài.”
Thẩm Tu Lâm hơi ngạc nhiên “Các ngươi muốn định cư?”
“Ừm, tìm một chỗ, định cư. Cái khác nói sau. Chúng ta hiện giờ cũng không muốn ăn thịt người, thứ có tác dụng đối với chúng ta… là năng lượng thể.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy, gật đầu “Được. Ta tôn trọng quyết định của các ngươi.”
“Chúng ta tìm được nơi ở rồi sẽ nói cho các ngươi biết địa điểm. Chúng ta còn thiếu các ngươi hai việc.”
Thẩm Tu Lâm lắc đầu “Không cần. Những tài liệu này đã là trân quý nhất, nên là chúng ta thiếu nợ các ngươi mới đúng.”
Vương Chính lại lắc đầu “Đây là đồ của Lưu giáo sư để lại, là sứ mệnh của chúng ta, không có quan hệ gì với chuyện khi nãy.”
Ý chí kiên định của quân nhân, Thẩm Tu Lâm coi như cũng biết đến, vậy nên không nói gì nữa.
Sau đó, Vương Chính cùng Lưu Tương Ngôn tìm đến đồ vật, chế tạo ra hai cái hộp.
Hai cái hộp này dùng để cất Ngũ Sắc Thập Quang, đảm bảo sẽ che giấu được khí tức, chỉ là ở bên trong sẽ hơi khó chịu chút mà thôi.
Thế nhưng Thuỷ Bạch Sắc vốn là không cần hít thở, không ngộp chết là được rồi.
Vì vậy, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển nhận lấy hai cái hộp.
“Tiếc là vật liệu chỉ đủ để chế tác hai cái hộp thôi, nhưng cái hòm bên ngoài các ngươi cũng có thể mang đi. Khi nãy trong lúc chúng ta làm hai cái hộp thì các ngươi cũng thấy được quá trình và học được cách làm rồi. Còn nữa, chúng ta có một yêu cầu quá đáng một chút.”
“Ngươi nói đi.”Thẩm Tu Lâm lập tức nói.
“Năng lượng thể bên trong cái hòm rất lớn, chúng ta không chia nó ra được, sợ sẽ làm hư nó. Nếu các ngươi chia được, có thể cho chúng ta một ít không?”
Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển nhìn nhau, im lặng không nói.
Không phải hắn hẹp hòi không muốn cho, mà là hai người này dù sao cũng là tang thi. Hắn không xác định được, khi cấp bậc của bọn họ tăng lên thì sẽ thay đổi như thế nào…
Nhưng, nếu đã hợp tác, như vậy, Thẩm Tu Lâm cũng không muốn vô căn cứ mà hoài nghi đối phương, nên chỉ suy nghĩ hai, ba giây, Thẩm Tu Lâm gật đầu “Được, không thành vấn đề.”
Vương Chính sâu sắc liếc nhìn Thẩm Tu Lâm, cười “Vậy thì cảm ơn.”
Đoàn người đi lên phía trên, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển thu chiếc hòm kia lại.
Nguồn:
Sau đó, Thẩm Tu Lâm nói “Vật này các ngươi cũng cho chúng ta, các ngươi không cần hay sao?”
Vương Chính lắc đầu “Không cần. Chúng ta đã có năng lượng thể để sử dụng rồi. Chúng ta không cần tới Ngũ Sắc Thập Quang.”
Thẩm Tu Lâm bình tĩnh nhìn bọn họ “Tại sao?”
Vương Chính nhàn nhạt nói “Mặc dù âm thanh kia nói có thể trở thành nhân loại, thế nhưng ai biết được có thực hay không, sau này lại nói đi. Ít nhất hiện giờ chúng ta biết, nếu tranh giành Ngũ Sắc với các ngươi, chúng ta sẽ không có được phần thắng đâu.”
Thẩm Tu Lâm im lặng, sau đó giống như cam kết mà nói “Nếu như không cần dùng đến sinh mệnh của Ngũ Sắc Thập Quang, nếu như Ngũ Sắc Thập Quang có thể giúp các ngươi, thì sau khi chúng ta giải quyết xong chuyện của mình, chúng ta sẽ giúp các ngươi một tay.”
Vương Chính cùng Lưu Tương Ngôn hơi ngẩn người, tựa hồ cũng không nghĩ tới Thẩm Tu Lâm sẽ nói như vậy. Sau khi hai người giật mình một lúc, ánh sáng trong mắt cũng thay đổi.
Sau khi trở thành tang thi, ánh mắt của bọn họ cùng nhân loại bình thường cũng không giống nhau. Tuy rằng hiện giờ vẻ bên ngoài của họ không khác nhân loại là mấy, thế nhưng, dù sao cũng không giống hoàn toàn.
Ít nhất, không dễ quan sát được biểu tình trên khuôn mặt của bọn họ.
Cuối cùng, Vương Chính cười “Vậy chúng ta cảm ơn trước.”
Chuyện như vậy cũng không chắc chắn, vì vậy, Thẩm Tu Lâm không nói thêm gì.
Cuối cùng, đến khi rời đi, Thẩm Tu Lâm cũng không nhắc lại đến việc này.
Sau đó, mấy người Thẩm Tu Lâm giải quyết hết tất cả tang thi trong công xưởng, chuyển toàn bộ vũ khí đạn dược đi, chỉ để lại máy móc.
Sở dĩ để lại máy móc là vì nơi này vốn đã là công xưởng, chỉ cần có nhân thủ, công xưởng này hoàn toàn có thể biến thành của Thẩm gia.
Hơn nữa, nơi này lại là một địa điểm dễ thủ khó công.
“Chúng ta cần quay về một chuyến, sắp xếp nhân thủ. Nếu như các ngươi không vội rời đi, có thể ở lại đây mấy ngày không?” Khi muốn rời đi, Thẩm Tu Lâm hỏi.
Vương Chính cũng không có ý kiến gì, nói “Được. Nhưng chúng ta sẽ không xuất hiện trước mặt nhân loại. Khi các ngươi dẫn người đến, chúng ta sẽ rời đi ngay. Hơn nữa, về sự tồn tại của chúng ta, cũng hi vọng các ngươi có thể bảo mật. Ta mong rằng chỉ có các ngươi biết được thôi.”
“Có thể. Ta đáp ứng ngươi. Nhưng với baba và ông nội thì ta vẫn cần nói cho họ biết.”
“Được.” Vương Chính gật đầu.
Rời đi công xưởng, mấy người Thẩm Tu Lâm quay về Thẩm gia căn cứ.
Hiện tại, bên ngoài đang truyền ra thông tin, sau khi tiến vào công xưởng, Châu gia, Chu gia, Lãnh gia đều thương vong nặng nề.
Ngược lại, Thẩm gia chỉ đi có hai người, thêm mấy động vật, thế nhưng nghe đâu, Thẩm thiếu thực sự là rất mạnh nha.
Hơn nữa, Thẩm thiếu tại công xưởng đại sát tứ phương, lợi hại cực kỳ.
Khi mấy người Thẩm Tu Lâm bình yên vô sự đi ra, tin đồn càng xôn xao nhiều hơn.
Hiện tại, bên phía Châu gia, Chu gia, Lãnh gia đã có một ít dị năng giả làm ra vài hành động ngu xuẩn gì đó…
Mà vào lúc này, trong một tiểu đội của Thẩm gia.
“Thế nào? Nghe ta không sai đúng không? Vẫn là Thẩm gia có tiền đồ.”
“Ừm, Thẩm thiếu quá lợi hại.”
“Hơn nữa ở Thẩm gia rất tốt.”
“Đúng vậy.”
Nếu như Thẩm Tu Lâm ở đây sẽ phát hiện, hai người này chính là hai nam nhân bọn họ gặp trong siêu thị, ngay khi đụng phải Khâu Dương Dương.
Lúc đó, một trong hai người này cảm thấy tương đối có hứng thú với Thẩm gia căn cứ.
Không nghĩ tới hiện giờ cả hai người này đều ở đây…
Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển về đến nhà, cả gia đình đều ra đón.
“Các con trở về rồi, không sao chứ? Thế nào rồi?”
Thẩm Tu Lâm thấy sự lo lắng trong mắt người nhà, cười cười “Không có chuyện gì, ông nội, bà nội, ba mẹ, chúng ta vào nhà rồi nói.”
Như vậy, Thẩm Tu Lâm cũng gọi mọi người tới biệt thự Thẩm gia, ngắn gọn nói xong chuyện trong công xưởng, nhưng tạm thời không nhắc tới Vương Chính cùng Lưu Tương Ngôn.
Sau khi trấn an xong hai người phụ nữ trong nhà, Thẩm Tu Lâm mới gọi Thẩm Tiền Du cùng Thẩm Hoa Phong vào thư phòng.
Lần này, Thẩm Tu Lâm nói chi tiết hơn, những việc ba đại gia tộc kia làm trong công xưởng, cả chuyện của Vương Chính cùng Lưu Tương Ngôn đều nói ra.
Thẩm Hoa Phong cùng Thẩm Tiền Du nghe xong, khi nhìn thấy Thẩm Tu Lâm lấy những tư liệu cùng bản vẽ ra thì tay của hai người đều run lên.
Thẩm Hoa Phong nói “Tu Lâm, những thứ này đều là thật? Con có biết những thứ này có nghĩa là gì không?”
“Biết. Hiện giờ Thẩm gia chúng ta còn không phải là một nhà nắm quyền duy nhất. Những thứ này tạm thời không thể tiết lộ ra ngoài. Nhưng đối với việc giải quyết ba nhà kia, có thứ này, chúng ta sẽ tăng nhanh được tiến độ.”
Nói xong, mắt Thẩm Tu Lâm càng lạnh hơn.
Thẩm Tiền Du cùng Thẩm Hoa Phong nhìn nhau. Cuối cùng, Thẩm Hoa Phong nói “Ừm, con nói đúng.”
Thẩm Tiền Du cũng gật đầu “Cần bàn kế hoạch kĩ càng một chút…”