>Cảm ơn các bạn đã quan tâm, hãy cùng nhau hoàn thành tác phẩm một cách hoàn hảo nhất nhé. Yêu thương.<
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Chương 1
Giải thưởng điện ảnh Kim Chấn quy mô rộng lớn, quy tụ dàn sao hàng đầu, những gương mặt vàng trong giới. Năm nay là một năm thành công của điện ảnh nước nhà, nhiều gương mặt mới xuất hiện, cũng có những lão làng tham dự. Sự kiện mà cả truyền thông đến đại chúng đều chờ mong, mong minh tinh mà nhà được xướng tên hay chỉ đơn giản là... ngắm trai.
Tại biệt thự của Bạch gia, Bạch ảnh đế nằm trên sofa, chỉ mặc độc một cái quần đùi, chỉ lệ da thịt trên chín mươi phần trăm, hai chân bắt chéo run run, tay phải cầm một tách trà mật ong, tay trái cầm điều khiển, Tivi chiếu bộ phim hoạt hình Doraemon, xem đến quên cả trời chăng.
Từ Gia Hoài là quản lí cấp cao của hắn, vừa vào cửa đã thấy cảnh tượng hết sức thô bỉ, tự nhủ:" Đây không phải ảnh đế kiêu ngạo y quen biết". Xốc lại tinh thần, vén tay áo sơmi, lao đến tên "ăn mày" chết bầm kia, miệng hoạt động hết công suất, muốn bao nhiêu thô tục có bấy nhiêu:
" Bạch Thiệu Đình, cmn cậu có hôm nay là ngày gì không. Chết tiệt, nhìn cậu xem, đầu tóc gì đây, râu gì đây, còn quầng thâm dưới mắt này là thế nào. Rốt cuộc, cậu đã thức xem mấy bộ phim hường phấn mấy đêm liền vậy. Đm, cậu còn ngồi đó xem hoạt hình, cậu nghĩ là cậu bao nhiêu tuổi rồi..."
Tiểu Bạch Bạch nhà ta bị trợ lí của hắn mắng đến hoa mắt, nhất thời chỉ biết ngồi im, đầu cúi xuống, dáng vẻ như chú cún bị chủ la. Cứ tưởng bày ra bộ dạng đáng thương sẽ khiến trợ lí Từ nguôi giận, nào ngờ hỏa lực nhìn thấy bộ dạng ấy càng bốc cháy, càng dữ dội
"... Ngồi đó làm gì, làm bộ dáng vậy cho ai xem, nhìn đồng hồ coi, biết giờ này là giờ nào chưa, còn không nhanh đi chuẩn bị"- Sau đó Từ Gia Hoài liếc mắt khinh bỉ, chua ngoa:" Hay Bạch ảnh đế cho rằng mình lúc nào cũng đẹp, cứ để thế này đi đến lễ trao giải, hử?"
Bạch Thiệu Đình nhanh chóng đứng dậy, không biết liêm sỉ mà cười cợt nhả, hay trêu đùa Từ trợ lí, miệng vô sỉ lên tiếng:" Tất nhiên là không thể để Hoài Hoài nhà ta xấu hổ được, em đi chuẩn bị, hãy còn sớm. Hay là, chúng ta làm một hiệp đi."
Sau đó liền cắm đầu chạy lên lầu, không một giây đứng lại. Bởi vì vị ảnh đế của chúng ta biết, chỉ cần một nửa giây, Hoài Hoài của hắn nhất định sẽ ép khô hắn mất. Nhưng mà, Hoài Hoài nổi giận cũng thực đáng yêu a, trên giường cũng thực gợi cảm, eo nhỏ mông cong,... chậc chậc. Bạch ảnh đế rơi khỏi mộng đẹp, sợ rằng cứ như thế sẽ không kiểm soát nổi, liền đè Từ Gia Hoài ra làm một series play phòng khách mất.
Lúc hai người đến đã vừa kịp, vì Bạch Thiệu Đình có thân phận đặc biệt, nên được nhường phần trung tâm thảm đỏ, đôi chân dài bước ra khỏi chiếc xe thể thao Lamborgini, thân ảnh vị ảnh đế cao ngạo, lạnh lùng khiến trong lớp mắt đã làm phá tan sự yên tĩnh phút chốc, fan ở khu vực xung quanh dường như gào hết cỡ để thu hút sự chú ý của hắn. Từ Gia Hoài đi phía sau, nhỏ giọng nhắc nhở, hắn liền hướng về phía đám đông nở nụ cười, lập tức không khí như vỡ tung, ánh đèn từ camera liên tục bắt sóng. Chưa khai mạc hắn đứng đầu hot search "Bạch Thiệu Đình đúng là yêu nghiệt", sau đó chính là hình ảnh hắn nở nụ cười, comment nổi bật
FC1: "Bạch Bạch nhà chúng ta quá sức yêu nghiệt. Lúc không cười là tổng tài bá đạo cao lãnh, còn lúc ổng cười thì đến tên con cũng nghĩ ra được"
FC2: "Liêm sỉ gì tầm này, lão công ơi, mau mau tới em mặt con chúng ta"
Buổi lễ diễn ra theo đúng trình tự, vì Tư Gia Hoài chỉ là trợ lí, nên được sắp xếp ở vị trí phía trên. Còn Bạch Thiệu Đình thì ngồi phía gần sân khấu. Lúc này Mc một lần nữa lên tiếng:
" Sau đây chính là giải thưởng danh giá nhất đêm nay với hạng mục ' Ảnh đế của năm ' thuộc về nam diễn viên chính của bộ phim" Lời hát của gió biển"- BẠCH THIỆU ĐÌNH".
Cả khán đài như đàn ong vỡ tổ, giây phút hồi hộp tan biến thay vào đó là sự chúc mừng cùng tiếng vỗ tay lẫn tiếng nhạc, vị ảnh đế trẻ tuổi đứng dậy khỏi vị trí, bước lên sân khấu nhận cup, khuôn mặt như tượng tạc dưới ánh sáng của sân khấu càng làm nổi bật khí thế của Bạch Thiệu Đình, hắn bước lên một bước, nhận mic từ người dẫn chương trình, cất giọng nhẹ nhàng từ tốn nói lời cảm ơn, Từ Gia Hoài nhìn hắn từ đầu đến cuối, trong đầu mơ hồ hình thành một suy nghĩ, liệu hắn có thấy y không?
" Hôm nay, khi cầm trên tay giải thưởng này cũng không phải là cố gắng riêng cá nhân tôi, tôi chỉ vinh dự là đại diện cho một tập thể. Thế nên, cảm ơn đội ngũ ekip, cảm ơn tập thể ban giám khảo, cảm ơn các fans yêu thích tôi, cảm ơn mọi người đã sát cánh bên tôi...
...Và cuối cùng, tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến Hoài Hoài, cảm ơn anh đã ở bên em lúc khó khăn nhất, cảm ơn anh đã xuất hiện trong cuộc đời em. Từ Gia Hoài, em yêu anh"
Câu cuối cùng được phát ra, ánh mắt xuyên ra đám người đang còn bỡ ngỡ, nhìn thẳng vào Từ Gia Hoài. Lời nói nhẹ nhàng, không có mưu mô, tính toán, cũng chẳng có chuẩn bị trước. Liền bộc phát từ trái tim, ảnh đế cứ như thế mà bày tỏ tình cảm của mình ngay buổi lễ trao giải quan trọng
Tin tức rúng động toàn bộ đất nước, liên tục trở thành đề bài nóng hổi trên các mặt báo, hot đến nổi vùi dập luôn các bài viết khác, cứ như cả showbiz tập trung vào ảnh đế và vị người yêu kia. Hot search liên tục thay đổi vị trí
#Người yêu bé nhỏ của Bạch đại thần
#Bạch Thiệu Đình tỏ tình ngay trên sóng truyền hình
#Hoài Hoài- rốt cuộc là thần thánh phương nào?
#Bạch đại thần công khai người yêu
#Bạch Thiệu Đình đúng là yêu nghiệt
Liên tục dẫn đầu hot search đã hơn nửa tháng, chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, trong khi trên mạng sóng cuộn ầm ầm là thế, vậy mà tại tư gia của Bạch đại ảnh đế lại bình yên đến lạ thường.
Ánh nắng xuyên qua khe cửa, chiếu xuống hai thân ảnh trần trụi quấn lấy nhau. Từ Gia Hoài dần mở mắt, thấy bản thân đang nằm trong lòng người đàn ông ấm áp kia, bất giác có chút hạnh phúc, nhẹ nhàng mỉm cười, hôn nhẹ lên chóp mũi thanh tú của hắn, khẽ động đậy, chuẩn bị đi làm bữa sáng. Vừa động liền bị một lực đạo không nhẹ không nặng kéo trở lại, khảm sâu vào trong lòng người nọ, trong lòng dâng lên cảm giác ngọt ngào, khẽ nói:
"Thiệu Đình, tôi đánh thức em sao. Buông ra nào, để tôi đi làm bữa sáng."
"Uhm..."- Ánh mắt mơ màng của ảnh đế nhíu lại rồi hé mở, nhìn người đàn ông trước mặt, nhu thuận hiền lành, mỉm cười rồi hôn trên vầng trán của y, nhẹ giọng nhắc nhở:
"Hoài Hoài cứ nghỉ đi, thân thể anh không tốt. Tối hôm qua còn high như vậy, sáng nay cứ để em xuống bếp."
" Thằng nhóc này, muốn bị ăn đánh"
Miệng nói tay liền động, định ngồi dậy thì thắt lưng mỏi nhừ, không còn tí sức. Thấy dáng vẻ cực kì không cam chịu của Gia Hoài, hắn càng vui vẻ nhưng lại áy náy. Hôm qua rõ ràng nói với bản thân chỉ một lần, nhưng khi nhìn thấy cơ thể bày ra dưới giường, lửc dục không kiểm soát nổi làm đến hơn nửa đêm, lúc rút ra thì Gia Hoài đã mơ màng từ lúc nào.
Tay nhẹ nhàng xoa thắt lưng y, miệng thâm tình nói:
" Gia Hoài, chúng ta quen nhau đã mười năm, em yêu anh cũng đã mười năm, nói xem, sao anh chấp nhận ở bên em?"
Y nhìn hắn mỉm cười, lời nói càng thêm ôn nhu:
"Anh yêu em lâu quá rồi, cũng chẳng biết vì sao nữa. Nhưng cũng lâu quá rồi, sau này cũng chỉ có thể yêu em. Nếu em không cần anh nữa, anh liền như thế ở vậy cả một đời."
"Ngốc thật, yêu anh lâu như vậy, đến cả trên người anh có bao nhiêu vết thẹo em cũng biết. Cho nên là, em không yêu ai nữa, lại tốn sức đếm vết thẹo cho người ta, phiền lắm."
Lời nói ấu trĩ như thế, lại khiến lòng y vui vẻ biết bao, ngẩng đầu hôn khắp khuôn mặt hắn, trân trọng nâng niu đến nhường nào
" Bạch Thiệu Đình, anh yêu em. Thế nên, đừng rời bỏ anh."
"Từ Gia Hoài, mỗi lời em nói đều là lời thật lòng. Em yêu anh nhiều lắm, thế nên, ở bên em thật lâu."
-------
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của tớ, tuy là văn còn non nớt nhưng sẽ cố gắng chăm chút, mong các bạn có phút giây vui vẻ.
Love guys