Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 33

Quả cầu màu trắng sáng hơn cả mặt trăng trên bầu trời đêm của thủ đô.

Ánh sáng chói lọi trong mắt của Swordmaster Hannah, nhưng cô ấy không nhắm mắt lại.

Nó sáng đến nỗi cô ấy đang chảy nước mắt, nhưng, cô chỉ nhìn vào thanh kiếm bên trong quả cầu đó.

Thanh kiếm có màu trắng từ bao kiếm đến chuôi kiếm.

Nhanh lên và chạy đi!

Cô mơ hồ có thể nghe thấy giọng nói của Jack.

Cô nhìn xuống đôi cánh của Rồng Xương Trắng mà cô đang đứng.

Rồng Xương Trắng di chuyển theo ý muốn của Mary đang bay lên và đưa Hannah tới chỗ thanh kiếm trắng.

"Cô nghĩ tôi sẽ để cô lấy được nó?!"

Tháp chủ Bernard dùng mana đen bọc khắp người và phóng lên trời. Ánh mắt vốn đang tập trung vào Thánh tử Jack giờ chỉ tập trung vào Hannah.

"Bảo vệ Swordmaster!"

Keng!

Hannah thấy các kỵ sĩ đang bay ngược xuống khi cô bay lên.

"Đó là lệnh của Kỵ sĩ Hộ vệ! Bảo vệ Rồng Xương Trắng!"

Hannah bắt đầu mỉm cười.

Các kỵ sĩ của Kỵ sĩ Hộ vệ Clopeh đứng trên Wyvern vung kiếm về phía Tháp chủ Bernard.

Bang! Bàaaaang! Bang!

Âm thanh của những thanh kiếm va chạm bên dưới.

"Aaaaaah!"

"Ugh!"

Cô có thể nghe thấy tiếng hét của các Thánh kỵ sĩ.

Cô cũng có thể nghe thấy tiếng Wyvern xương vỡ.

Tuy nhiên, Hannah không quay đầu lại. Cô chỉ tiếp tục bay về phía quả cầu màu trắng đó.

Cô có thể nhìn thấy nó rõ ràng hơn bây giờ.

Hannah, người đang cúi mình trên đầu của Rồng Xương trắng, vươn tay về phía quả cầu màu trắng.

"Những tên đó sẽ quấy nhiễu ông!"

Hannah nhìn xuống.

Cô có thể thấy Bernard đang đuổi theo cô bất chấp bám theo ông là lũ Wyvern xương và kỵ sĩ phía Bắc.

"Tôi sẽ loại bỏ cô cùng với Thần vật!"

Tử mana của Bernard biến thành một mũi tên và hướng về phía Hannah và Rồng Xương trắng.

Baaaaang!

Tuy nhiên, lần này mũi tên đã bị chặn lại bởi một tấm khiên bạc.

Cô nhìn xuống Bernard. Hannah có thể thấy Cale Henituse và anh trai Jack đang nhìn cô. Cale đang sử dụng những tấm khiên bạc nhỏ để tạo chướng ngại vật cản đường Bernard.

"Raon, ra lệnh họ tấn công."

Cale đang nói Raon ra hiệu cho người khác trên trời tấn công.

Đây là người chắc chắn nhất sẽ đánh bại Lich ngàn tuổi.

- Được rồi! Ta sẽ liên hệ với Rồng vàng!

Bang! Bang!

Tấm khiên bạc và Bernard tiếp tục va vào nhau. Cale lấy một ổ bánh mì nhỏ trong túi ra và bắt đầu nhai. Sau đó vụt tay đánh rơi bánh mì xuống đất.

- Ta không liên lạc được với Rồng vàng! Ông ta rõ ràng đã nói với Rosalyn cần đi đâu đó một lát!

Hm? Tại sao? Ông ấy không ở trên phi thuyền? Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cale bắt đầu cau mày.

Mình cảm thấy mọi chuyện đang diễn ra quá tốt!

"Chết tiệt! Không có gì theo hướng của mình hết!"

Sau đó cậu nói với Raon.

"Vậy thì hãy nói cô Rosalyn làm việc đó đi."

- Được rồi!

Bernard tiếp tục tấm công khiên bạc và một tiếng nổ lớn ngay lúc đó.

"Sức mạnh cổ đại chết tiệt này!"

Hannah có thể nghe thấy tiếng chửi thề của Bernard nhưng cô vẫn ngẩng đầu lên. Không có vấn đề gì khi mà Tháp chủ tsắp phá vỡ tấm khiên bất cứ lúc nào.

"Bảo vệ cô ấy!"

Hannah nghe thấy giọng nói của Rosalyn ngay khi cô bay ngang qua phi thuyền. Cô đưa mắt nhìn sang một bên. Cô thấy Rosalyn mặc áo choàng đang mỉm cười.

"Chỉ cần tin tưởng vào chị gái mạnh mẽ này."

Hannah cười khúc khích khi bay ngang qua Rosalyn đang mỉm cười.

Họ đang tạo ra một con đường cho cô ấy.

Hannah có thể cảm nhận được mọi người đang cố chiến đấu để tạo ra một con đường cho cô ấy như thế nào và vươn cả hai tay ra.

Nó ở ngay trước mặt cô.

Quả cầu màu trắng gần như nằm trong tầm tay. Hannah bật ra một tiếng cười như khóc khi cô chạm đến quả cầu.


"Ha, haha-"

Xèo.

Lòng bàn tay cô bắt đầu bỏng rát khi chạm vào quả cầu màu trắng.


Hannah cười.

"Ngươi nói ngươi là ánh sáng?"

Đây là Thần vật của Thần Mặt trời, Thần vật của một vị thần muốn tiêu diệt bất cứ thứ gì có thuộc tính bóng tối.

Ánh sáng trắng này đang từ chối thuộc tính bóng tối của cô ấy.

"Ta không thể làm điều đó bởi vì ta là bóng tối sao?"

Hannah có thể thấy thanh kiếm đang tấn công bàn tay nổi đầy gân đen của cô. Cô ấy bắt đầu mỉm cười.

Baaaaang!

Bàn tay được bao phủ bởi aura đập vào quả cầu màu trắng. Lòng bàn tay cô tiếp tục bỏng rát. Tuy nhiên, lúc này trong đầu Hannah chỉ có một cảm xúc.

Ngươi muốn ta làm gì với nó?

Không quan trọng quả cầu màu trắng này có thuộc tính ánh sáng hay không.

Không quan trọng nếu cô có thuộc tính bóng tối hay không.

Không quan trọng là tay cô có bị bỏng hay không.

Ngươi muốn ta làm gì?

Baaaaang! Bang!

Quả cầu màu trắng bắt đầu nứt ra khi Hannah dùng aura của mình đập vào nó. Hannah tiếp tục đập mạnh vào quả cầu màu trắng.

Không, cô đã phá vỡ nó.

Đây là thứ mà gia đình mình đã tặng cho mình.

Những người đã tạo ra con đường để mình đến được đây vẫn đang chiến đấu ở dưới đó.

Mình không phải là một kẻ vô sỉ.

Bàn tay được phủ đầy aura vàng đen của cô khoét sâu vào vết nứt trên quả cầu màu trắng.

Baaaaang!

Bàn tay nổi đầy gân đen của cô xé toạc quả cầu trắng khi chạm tới bên trong.

Bàn tay đang chảy máu và bỏng rát của cô hướng về phía trung tâm của quả cầu màu trắng mà không chút do dự.

Xèo- xèo-

Mũi kiếm của Swordmaster Hannah nóng ran khi chạm vào thanh kiếm có màu trắng từ bao kiếm đến chuôi kiếm.

"Tôi sẽ phá hủy nó!"

Bernard tiếp tục né tấm khiên bạc và ma pháp, sử dụng mana đen của mình như một cây roi để tóm lấy Rồng Xương Trắng. Hannah đạp Rồng Xương Trắng đang nghiêng người và mở lòng bàn tay ra.

"Aaaaaah!"

Hannah hét lên khi nắm lấy món đồ trên đầu bàn tay của mình.

Cô nghe thấy tiếng vỡ tan.

Rắcccc-!

Quả cầu màu trắng vỡ ra như thủy tinh.

Một ánh sáng trắng sáng cùng một lúc bao trùm màn đêm. Cale, người đang che mắt khỏi ánh sáng đó, nghe thấy một giọng nói bình tĩnh và nhẹ nhõm.

"Kết thúc rồi."

Cale nắm chặt tay khi Thánh tử Jack nói vậy và mỉm cười. Sau đó nhớ lại tấm khiên bạc của mình.

Tại sao?

Baaaaaaaaaang!

Cậu nhìn về phía nơi ánh sáng trắng đã biến mất. Mọi người đều có thể nhìn thấy một kỵ sĩ cầm một thanh kiếm trắng.

"Nữ chiến binh có thanh kiếm trong tay."

Một chiến binh cần thiết để tấn công Tháp chủ.

Một người không gì có thể ngăn cản, cũng không cần đến tấm khiên để bảo vệ.

Hannah vung kiếm.

Nó chỉ là thanh kiếm không có chút aura nào của cô ấy. Và tay cô không bị bỏng nữa.

Một thứ khác đang cháy thay thế.

Xèo-

Thịt đã cháy.

Bernard bắt đầu cau mày.

Ông chạm vào má mình.

Đó là vị trí mà thanh kiếm của Hannah đã lướt qua ông khi quả cầu màu trắng phát nổ.

"Ugggggh- món Thần vật đó!"

Gò má của Bernard đang tan chảy.

Tuy nhiên, ông không có thời gian để thở trước cơn đau rát.

Baaaaaang! Baaaaang!


Mũi kiếm của Hannah tiếp tục nhắm vào Bernard. Hắc ma pháp của Bernard đã tự bảo vệ trước mọi đòn tấn công của cô ấy.

Tuy nhiên, Hannah đã cười rất lớn đến nỗi vai run lên xuống và ra lệnh cho các Kỵ sĩ Wyvern.

"Hỗ trợ tôi!"

"Vâng thưa ngài!"

"Rất tiếc."

Bernard rên rỉ khi bắn một mũi tên đen về phía Rồng xương trắng. Tuy nhiên, những bộ xương Wyvern đã dùng cơ thể chúng cản lại mũi tên. 

"Chết tiệt!"

Bernard nhanh chóng kích hoạt một tấm khiên bằng hắc ma pháp. Nhưng, Hannah đã nhanh hơn một chút.

Soạttttt!

Thanh kiếm trắng chém từ trên xuống dưới trước khi tấm khiên được tạo ra.

"Uggggh!"

Bernard rên lên một tiếng.

Tay và chân đều bị chém sượt qua.

Trái ngược với những vết cắt nhỏ trên tay chân, ông đau đớn vô cùng.

Xìiiii-.


Chỗ mà thanh kiếm trắng đã cắt qua đang bốc cháy.

Phần thịt người của ông bắt đầu tan ra.

Sau đó, để lộ những phần xương đen bên dưới.

Hannah có vẻ thích thú khi chứng kiến ​​sự việc diễn ra.

"Có vẻ như lớp da bọc giả bên ngoài của ông cuối cùng cũng xuất hiện rồi!"

Lich.

Đây là một tồn tại tiếp tục tồn tại vĩnh viễn dưới dạng một bộ xương.

Tháp chủ Bernard là một Lich.

Những lớp da người của ông đang tan biến mỗi khi thanh kiếm của Hannah chạm vào.

Nó không thể tự phục hồi.

"... Kết tội của Mặt trời."

Bernard lầm bầm khi nhìn xuống thanh kiếm trên tay Hannah.

Kết tội của Mặt trời.

Đó là vũ khí mạnh nhất để tiêu diệt thuộc tính bóng tối và là thứ khiến những người có thuộc tính bóng tối trở lại hình dáng ban đầu.

Lớp ngụy trang của Bernard tan biến theo từng đợt tấn công để từ từ lộ diện thực sự là một Lich.

Xìiiii-

Từng vết thương nhỏ đang bỏng rát và lộ ra hình dáng thật của Bernard.

Không có mạch máu, cơ , cũng như các cơ quan mà con người nên có, thay vào đó, thứ duy nhất có xương đen.

"... Thần linh ơi, Ngài Bernard thực sự là một Lich-!"

Cả những người dân đang sơ tán và những người dân từ khu ổ chuột hướng dẫn họ đều không giấu được kinh ngạc.

Họ chỉ có thể nhìn thấy một hộp sọ đen bên dưới má mà Hannah đã cắt qua.

Hộp sọ đen của từ từ lộ ra nhiều thứ hơn.

"Mọi người, không phải lúc để đứng bu lại như thế này!"

Rex làm cho mọi người bình tĩnh trở lại và cho họ chạy qua các bức tường thành. Đôi mắt của cậu ta đang nhìn xung quanh khu vực này hơn là nhìn vào Bernard, người đang biến thành Lich, bản thể thật.

Phần lớn người dân đã vượt qua được.

Hầu hết những người dân của Đế quốc đã vượt qua được.

Rex đưa tay về phía người đang ngồi trên mặt đất với vẻ mặt thẫn thờ khi nhìn Bernard.

"Đứng lên thôi."

"... Ngài Rex."

Đây là một trong những kỵ sĩ đã bị Bernard điều khiển và đã chiến đấu với Rex cho đến tận một lúc trước.

Anh ta đã ngây người ra sau khi nhìn thấy Bernard ngay khi vừa thoát khỏi kiểm soát của Bernard. Rex đã giúp anh ta đứng dậy.

Rex nói với kỵ sĩ đang nhìn mình.

"Chạy mau. Ở đây nguy hiểm lắm ".

"Tôi, người tôi đang dõi theo - là Lich-"

Khuôn mặt của kỵ sĩ đầy kinh ngạc. Rex nắm chặt lấy vai kỵ sĩ và tiếp tục nói.

"Cậu sẽ bị cuốn vào cuộc chiến và chết nếu cứ ngồi ngây ra như thế này. Không muốn sống sao?"

Không muốn sống sao?

Câu nói đó khiến đôi mắt của ky sĩ tập trung trở lại và nhìn về phía Rex. Sau vai Rex là những người khác bị Bernard điều khiển đang được Dark Elf hỗ trợ chạy trốn qua bức tường thành.

Ooooooooooooong-


Anh cũng có thể nhìn thấy một đám đen đang tụ tập như một cơn bão xung quanh Bernard, người bây giờ gần như hoàn toàn chỉ còn là xương.

Có vẻ nghiêm trọng.

Anh có thể thấy mọi người đang cố chạy trốn khỏi hiện diện màu đen đó. Kỵ sĩ nắm lấy bàn tay đang đặt trên vai của Rex và đáp trả.

"Tôi cũng sẽ hỗ trợ việc sơ tán."

Kỵ sĩ có thể nhìn thấy Rex đang mỉm cười với mình.

"Vậy thật tuyệt vời."

Sau một câu trả lời ngắn gọn, kỵ sĩ đã theo Rex trở về thủ đô bắt đầu hỗ trợ những người dân còn lại sơ tán khỏi thành phố.

Rex nghe thấy giọng nói của Bernard khi cậu đang nhìn xung quanh để tìm những người không chạy trốn.

Đó là một tiếng cười lạnh sống lưng.

"Kahahaha! Ta đoán ta đã bị phát hiện rồi. Hahahaha!"

Bernard mở tay.

Nơi đôi mắt của ông đáng lẽ phải ở đó, giờ chỉ có hai ánh sáng nhấp nháy trên hộp sọ giờ đã lộ ra của ông ta.

Ông nhìn xuống đôi bàn tay của mình.

Thứ duy nhất mà ông còn lại kể từ lúc thoát chết được là những bộ xương đen này.

Tuy nhiên, ông vẫn cố gắng sống sót.

Nhưng không có lý do gì để ông để những người đã nhìn thấy diện mạo thật của mình sống sót.

"Sức mạnh của cái chết!"

Ông để cho hiện diện đang loạn xạ như một cơn bão xung quanh chạy lung tung.

Hannah và Rồng Xương trắng lao về phía đó khi ông ta làm vậy.

"Đi nào!"

Thanh kiếm trắng đang đến gần Bernard, người chỉ tiếp tục cười.

"Ta đã sống hơn 1.000 năm. Ta đã sống lâu hơn cả Rồng. Ngươi thực sự nghĩ đây là tất cả sức mạnh của ta?"

Oooooooong-

Không khí và mặt đất bắt đầu chấn động.

Mọi thứ rung chuyển nghiêm trọng vì cơn bão đen.

"Ta sẽ phá hủy mọi thứ! Tất cả các ngươi phải chết! Nếu người sử dụng là con người, ngay cả Thần vật cũng sẽ yếu hơn ta!"

"Ugh!"

Hannah không thể đến gần hơn nữa vì cơn bão đen xung quanh Bernard và phải lui về phía sau.

Cơn bão quá mạnh.

Gió quá dữ dội.

"Chết tiệt!"

Không có aura bên trong thanh kiếm màu trắng này. Đó là lý do tại sao cô ấy không thể sử dụng những đòn tấn công tầm xa sử dụng aura.

Cô ấy chỉ có thể chiến đấu như một kiếm sĩ bình thường.

Hannah cắn chặt môi.

Thánh tử Jack, đang quan sát mọi thứ, nói với Cale.

"Cơn bão đen đó không thể làm hại Hannah hoặc chúng ta, nhưng nó có thể phá hủy những gì còn lại của thủ đô!"

Mặc dù hầu hết mọi người đã sơ tán bên ngoài các bức tường thành...

"Nhà của họ sẽ bị hủy!"

Nhà. Nơi họ đã sống.

Jack, người giờ đã biết tầm quan trọng của ngôi nhà, đã nhờ Cale giúp đỡ. Jack có thể thấy Cale mỉm cười.

"Thánh tử, cậu có thấy Bernard ở đó không?"

Cale chỉ tay về phía Bernard.

Bernard đang đứng ở tâm của cơn bão đen. Cale thản nhiên nói khi Jack bối rối nhìn cậu.

"Thời điểm chúng ta chờ đợi đã đến."

"... Khoảnh khắc ngài đang chờ đợi?"

Cale gật đầu. Ánh mắt hướng về một chỗ.

Họ đã chờ.

Cale và Mary đã chờ.

"Xương. Chúng tôi đã chờ đợi những mảnh xương."

"Ah."

Thánh tử Jack thở hắt ra.

Cậu nhìn vào cơn bão đen.

Có một sợi đen vươn về phía nó.

Sợi chỉ làm bằng Tử mana bắt đầu xuyên qua cơn bão.

"...Cái gì...!"

Bernard cũng có thể nhìn thấy sợi chỉ đen đó đang tiến về phía mình. Sợi chỉ mỏng manh trông có vẻ yếu ớt đó đang đung đưa trong gió nhưng vẫn tiếp tục hướng tới mục tiêu của nó.

Sợi chỉ đen?

Bernard đột nhiên cảm thấy một cảm giác kỳ lạ.

Đó là một cảm giác mà ông đã không cảm nhận được trong một thời gian dài.

Sống lưng và gáy lạnh dần.

Bernard cúi đầu.

Ông có thể nhìn thấy người đó đang đứng trên mặt đất.

Necromancer Mary bắt đầu nói.

"Tôi đã chờ đợi điều này."

Gì?

"Tôi đã chờ đợi ông biến thành xương."


Necromancer yếu hơn hắc pháp sư.

Đó là sự thật.

Nhưng có một điều Mary có thể tự tin nói cô ấy giỏi hơn bất kỳ ai khác khi hành động.

"Xử lý xương. Tôi là người giỏi nhất trong việc xử lý xương."

Mary không thể kiểm soát sinh mệnh như Bernard đã từng làm.

Tuy nhiên, một Lich vừa là sinh vật vừa là sinh vật đã thoát chết và tiếp tục sống dưới hình dạng một bộ xương.

Cô muốn thử?

Vâng, thiếu gia. Kiểm soát một Lich có thể là điều không thể, nhưng tôi nghĩ ít nhất tôi sẽ có thể ngăn chặn ông ta.

Cơ thể của Lich chỉ gồm xương.

Necromancer kiểm soát xương tốt hơn bất kỳ ai khác.

Mary không biết làm cách nào mà một Necromancer có thể đánh bại một hắc pháp sư, nhưng, cô đã nhận ra cách để một Necromancer có thể cản trở một Lich.

"T, thứ sức mạnh vô dụng này!"

Bernard có thể nhìn thấy hàng trăm, không, hàng nghìn sợi chỉ đen xuyên qua cơn bão và cố gắng chạm vào các ngón tay và ngón chân của mình.

"Ugh! Những thứ vô dụng này cố làm gì vậy chứ!"

Bernard đã cố gắng tạo ra một thanh kiếm bằng mana để cắt những sợi chỉ đen đi.

Tuy nhiên, số lượng quá nhiều.

Ông không thể nhìn thấy chúng vì chúng quá mỏng.

Tuy nhiên, bây giờ ông có thể thấy có hàng ngàn sợi chỉ đang đến gần.

Mary đã lén lút tạo ra những sợi chỉ mỏng manh này trong suốt trận chiến.

Cô ấy đã chờ đợi.

Cơ hội cuối cùng đã đến.

"Kwaaaaaah, aaaaah!"

Bernard bắt đầu hét lên.

Những sợi chỉ đen bám ở mắt cá chân của Lich.

Chỉ là bắt đầu.

Hàng ngàn sợi chỉ đen xuyên qua cơn bão để bám vào bộ xương đen. Chúng liên kết quanh xương như mạng nhện.

Trận chiến về sức mạnh giữa Necromancer và Lich đã bắt đầu.

Ánh sáng trong hốc mắt của Bernard chuyển sang màu đỏ khi gầm lên trước sức mạnh đang cố gắng trói ông lại.

"Raaaaaaaaaaaaaaaaaaah!"

Tiếng hét của Lich Bernard và mana của ông đã làm cho khu vực xung quanh chấn động.

Cale nghe thấy một giọng nói trong đầu mình ngay lúc đó.

- Cale Henituse.

Cale bối rối khi nhìn Mary.

Eruhaben.

Cậu đã nghe thấy giọng nói của Rồng cổ đại.

- Ta nghĩ ta có thể đã tìm thấy White Star.

...Hả?

Ông ấy tìm thấy ai cơ?

Khuôn mặt Cale có vẻ khó hiểu một cách lạ thường. Đó là mức độ của việc quá bất ngờ.

Đó là thời điểm đó.

Baaaaaaaaaang!

Đây là tiếng nổ lớn nhất cậu nghe thấy trong ngày.

Cale quay đầu lại.

Cung điện của Đế quốc Mogoru.

Một vụ nổ đã xảy ra tại cung điện vẫn còn sáng vì tình trạng khẩn cấp.

Cale có thể nhìn thấy một tia sáng từ nơi xảy ra vụ nổ.

Đó là một ánh sáng vàng trắng.

Rồng cổ đại Eruhaben đang bay lên trời với aura vàng trắng xung quanh mình. Cale nghe thấy giọng nói của Eruhaben khu đang nhìn ông ấy bay lên.

- Cale Henituse, hắn là đồ giả.

Hả? Giả?

Ông ấy đang nói gì vậy?

Khuôn mặt của Cale dần trở nên cau có.

- Ta cứ tưởng ngươi là người thừa kế gia tộc Sát Long nhân, nhưng dòng máu của ngươi không phải huyết thống Người bắt Rồng.

Cale có thể nhìn thấy một người khác đang bay lên bầu trời phía sau Eruhaben.

Eruhaben bình tĩnh tiếp tục nói.

- White Star là hậu duệ thực sự của dòng máu Sát Long Nhân.

White Star là từ gia tộc của Người bắt Rồng?

Cale có thể nhìn thấy một người đang đi xuống từ mái của cung điện ở phía xa.

Đó là một người đàn ông với mái tóc đỏ đang đeo một nửa mặt nạ.

Người đàn ông quay đầu lại.

Hai người họ chạm mắt.

Cale bắt đầu tự nghĩ mặc dù không thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông đó vì cách quá xa.

Một giọng nói xa lạ bắt đầu cất lên trong đầu.

Giọng nói có vẻ mệt mỏi vô cùng.

- Ngươi là ai?

White Star đang hỏi Cale một câu hỏi.

Bình Luận (0)
Comment