Trở Thành "Nam Thần" Nữ Nhân

Chương 30

Editor: Thập Nhất Tử

Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết

Chương 30: Trảo Nha.

Ở cùng ngày cô chuẩn bị rời đi cô nhi viện, viện trưởng Du Thu dẫn theo một đám trẻ đến tiễn cô.

Bát Ca cũng ở đó, trên tay cầm camera loại nhỏ để ghi lại những gì bản thân anh ta đang thấy.

An Nhàn nhớ ra tháng trước cô vẫn chưa công bố tân dược, suy nghĩ một chút rồi cô quyết định sẽ biểu diễn tân dược lần này xem như một món quà trước khi đi.

Đi tới trước cửa viện, cô bỗng nhiên lấy ra một cây gậy gỗ toàn thân đen nhánh. Cô lấy đà bước tới, đạp lên tường, nhảy lên trên không, cánh tay chuyển động, bút lượn rồng rắn giống như đang viết gì đó.

Cuối cùng cô làm một động tác thu hồi bút, thân hình tung bay, đứng trên đầu tường, đưa lưng về phía mọi người.

Nhưng ở trên đầu cô lại trống rỗng, chẳng có cái gì.

Mọi người còn đang thắc mắc thì chợt nghe ‘bốp" một tiếng, cây gậy trong tay cô không biết từ khi nào đã biến thành quạt xếp. Mũi chân cô hơi chuyển, nhảy lên thêm lần nữa, xoay một vòng trong không trung. Quạt xếp quét ngang, từng đợt gió nổi lên, mang theo từng đốm sáng.

Cô nhẹ nhàng uyển chuyển đáp xuống đất với tư thế nửa ngồi xổm, tóc dài rơi xuống theo động tác của cô.

“Bốp”, quạt xếp của cô vừa thu lại, trên không trung phía sau lưng cô xuất hiện tám chữ to:

Bích lập thiên nhận, bất truy thanh vân.

Lực bút của cô cứng cáp, ẩn ý mười phần.

Cho dù là người không hiểu thư pháp, thì cũng có thể nhận ra được sự khí phách và mạnh mẽ bên trong nét chữ.

Ánh mắt của mọi người sáng ngời nhìn những chữ hiện lên không trung, từ sâu trong lòng xuất hiện loại khí cao ngút đất trời.

Mà tư thái múa chữ trên không của An Nhàn hiên ngang oai hùng cũng khắc ghi ấn tượng trong hồi ức của mọi người.

Bát Ca đang ghi hình lại cũng hào hứng đến phát điên luôn rồi. Ở ngay hiện trường được tận mắt nhìn thấy phong thái của An Nhàn, càng kích động hơn so với xem phát sóng trực tiếp, không hề có chút giả vờ.

Loại phong thái cổ xưa không phù hợp với hiện đại này, tự nhiên sẽ đưa đến một vòng liếm bình mới.

Sắc mặt của Bát Ca ửng hồng, che ngực mình lại, anh ta giống như đã yêu Minh chủ rồi nha!

Làm sao lại soái đến như vậy, quả thật là phạm quy rồi.

Sau khi An Nhàn chào tạm biệt với mọi người, rồi mới ngồi trên xe cùng Hạ Lẫm rời khỏi cô nhi viện.

Hạ Lẫm ôm tay ngồi ở ghế sau, hơi liếc mắt quan sát người bên cạnh. Dù nhìn bên ngoài hắn vô cùng bình tĩnh nhưng trong lòng lại đang chìm trong một mảnh lửa nóng.

Một tay của An Nhàn đặt trên thành cửa sổ, thân hình hơi nghiêng, hai chân bắt chéo, quay đầu nhướn mày nhìn hắn, có chút lười nhác hỏi:

“Có chuyện gì à?”

Giọng điệu có chút khàn, giống như cây đàn nhẹ nhàng trêu chọc thâm tâm của Hạ Lẫm.

“Không có gì.” An Lẫm thu lại tầm mắt, hắn không dám tiếp tục nhìn tên yêu nghiệt này nữa.

An Nhàn lại nói tiếp: “Gần đây tôi đã làm phiền anh nhiều rồi, tôi cũng biết anh ở sau lưng giúp đỡ tôi rất nhiều, nếu không tôi cũng không thể nhàn nhã như bây giờ.”

“Ừ.” Hạ Lẫm hơi dừng, nghiêm túc nói, “Cậu có dự định gì không? Cậu muốn an ổn mà tiếp tục kinh doanh cửa hàng của mình, hay là đi tranh thủ danh dự và địa vị của trị liệu sư cao cấp?”

An Nhàn có tài năng phi phàm, nhưng lại không có tư lịch và bối cảnh tương ứng. Nếu hắn không chuẩn bị kỹ càng trước đó, chỉ sợ hắn cũng không thể bảo vệ cô tốt được.

“Tất nhiên là tiếp tục kinh doanh cửa hàng của tôi rồi.” An Nhàn cũng biết dạo này cô có chút điệu cao, nhưng cô làm việc trước giờ là vậy, nếu quá mức sợ đầu sợ đuôi, ngược lại sẽ cản trở việc đến tu hành.

Việc bán thuốc ra ngoài, đối với cô cùng lắm cũng chỉ là vật phàm tục. Nhưng ở nền văn minh tu chân bị đứt gãy này, linh khí khô kiệt thì lại có vẻ hơn người.

Đối với câu trả lời của cô, Hạ Lẫm cũng không có ngoài ý muốn, hơi gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Hắn vẫn sẽ dựa theo kế hoạch đã định sẵn, chờ thêm ba năm để cô trưởng thành.

Việc cô đã chữa được chứng hóa cốt lần này đã tạo thêm vài phần chắc chắn cho việc hắn bảo vệ cô.

Nhân tài am hiểu về dược vật thường là mục tiêu của các thế lực lớn tranh đoạt. Nhưng nhân tài am hiểu trị liệu lại là đối tượng mà các tầng quyền quý bảo vệ toàn lực.

Càng là người có thân phận to lớn, lại càng coi trọng tính mạng của bản thân. An Nhàn lộ ra tài năng ở phương diện trị liệu, đủ để những người đang mang chức vị mang cảnh giác, bảo vệ tránh cho các thế lực khác làm khó dễ.

Hơn nữa có hắn bảo vệ cô, cũng có thể giúp cô có vài năm an tĩnh.

Nhưng yêu cầu là trong thời gian sắp tới cô sẽ không tạo ra chuyện kinh thiên động địa gì nữa.

Nghĩ đến đây, Hạ Lẫm có chút nghi ngờ nhìn về phía người bên cạnh, hắn cảm thấy cô nhất định sẽ tạo ra chuyện lớn…

Trở lại tiểu lâu trong núi tư du, An Nhàn chui đầu vào phòng luyện dược, bắt đầu nắm chặt thời gian để làm phong phú tồn kho.

Tinh thần bị tổn thương của Hạ Lẫm hiện tại còn chưa có phương pháp trị liệu tốt, chỉ cần hắn không sử dụng tinh thần lực của mình, thì tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm gì.

Hạ Lẫm thấy An Nhàn tiến vào hình thức luyện dược, đoán chừng trong một hai ngày tới cô sẽ không để ý đến hắn. Vì vậy hắn sẽ xuống tay giải quyết những nỗi lo về sau của cô.

Trên diễn đàn, Bát Ca hào hứng đem video của mình đăng lên, nhân tiện tàn sát vô số Hoa hữu.

【 TMD, đây là ngay tại hiện trường a a a a! Nếu tui biết trước thì thì cũng sẽ đi làm việc thiện rồi. 】

【 Bích lập thiên nhận, bất truy thiên nhân! Thật là khí phách mà! 】

【 Cảnh giới soái của nam thần lại tăng lên rồi! 】

【 Ai đó nói cho tui biết mấy chữ đó làm sao viết được trên không vậy? 】

Bát Ca:【 Có lẽ đây là sản phẩm mới mà tháng trước Minh chủ đã nói. 】

【 Sản phẩm mới! Tui chờ đã lâu rồi, tháng này sẽ công bố hả? 】

Bát Ca: 【 Tôi cũng không chắc. 】

【 Mi ở chung với Minh chủ lâu như vậy mà cái gì cũng không biết là sao? 】

Bát Ca:【 Ở chung cái gì, ha ha… (ngượng ngùng) 】

【 Chẹp, nhìn cái bộ dạng khoe khoang này của mi liền tức. 】

【 Bát Ca, Minh chủ trông như thế nào? Có phải đẹp giống như trong video không? 】

Bát Ca: 【 Đẹp đến vô cùng, soái đến vô nhân đạo! 】

【 A a a a, người ta ghen đến chết mất. 】

【 Mi có đi ký tên hay chụp ảnh chung gì không? 】

Bát Ca:【 Aiz, tôi cũng muốn, nhưng mà khí tràng của Minh chủ quá mạnh, chỉ cần bước vào phạm vi ba bước là không khí xung quanh giống như biến mất, không thể thở được nha... 】

【 Ha ha ha… Có cần khoa trương đến vậy không? 】

【 Bảo vệ? Anh muốn nói đến người này? 】 Một người trên mạng từ trong video của Bát Ca tìm ra một bóng dáng cao lớn.

【 Chậc chậc, chỉ cần nhìn hình dáng liền thấy có khí chất. Đây là đồng phục bảo vệ của An Nhàn phải không? 】

Bát Ca:【 Mọi người không nói tôi cũng không chú ý tới, tôi vậy mà chưa từng quay đến chính diện mặt của người này. Hắn mang kính râm lớn nên tôi không thấy rõ diện mạo, nhưng tôi lại thấy có chút quen mắt. 】

【 Tuy chỉ là bóng dáng mơ hồ, nhưng mà tui cũng thấy quen. 】

【 Lầu trên +1 】

【 Ách… Mọi người có thấy hắn có điểm giống Hạ Lẫm đại thần không? 】

【!! 】

【 Ha ha, có chút giống. Bảo vệ của Minh chủ là đại thần, giả thiết này tui thích! 】

【 Ha ha, có mười phần CP về cảm giác, rất xứng đôi. 】

【 Theo tui nhớ, lúc trước Hạ đại thần từ chức thủ tịch, sau đó không có tin tức, nghe nói là đi đâu đó tĩnh dưỡng. Mà Minh chủ lại là trị liệu sư, là một trị liệu sư rất lợi hại….】

【 Cho nên, người này rất có khả năng là Hạ đại thần! 】

【 kinh ngạc đến ngây người.jpg】

【 Bát Ca! Anh mau nói xem!! Rốt cuộc có phải Hạ đại thần hay không!!! 】

Bát Ca: …Mịa nó, tôi rốt cuộc đã bỏ lỡ cái gì!

【 Bát Ca, mắt của anh nên được chữa trị! 】

Nhóm Hoa hữu quần chúng rất phẫn nộ lẫn kích động, tất cả mọi người đều là bộ dạng hận sắt không rèn thành thép, mắng Bát Ca đến ngập trong máu chó.

Bát Ca thật đáng thương, khoe khoang không thành lại bị phản thành trào phúng.

Bát Ca thật oan ức, anh ta đâu có ngờ rằng bên cạnh Minh chủ lại cất giấu một vị đại thần như vậy! Minh chủ soái đến mức lu mờ trời đất ở ngay trước mặt, còn tâm tư đâu mà chú ý đến người khác cơ chứ?!

Ngày hôm sau An Nhàn ra khỏi ‘lồng hấp’. Hạ Lẫm lại không có ở nhà nên cô cũng không vội mà lên mạng, mà trước tiên là đi đến hoa điền để xem xét tình huống sinh trưởng của hoa cỏ.

Nhưng khi bước vào hoa điền, cô lại kinh ngạc mà phát hiện ra ở giữa hoa điền lại có một hồ nước có đường kính khoảng mười mét quỷ dị xuất hiện.

Mấy ngày nay trời không hề mưa, không có khả năng là do nước tích tụ, nếu có cũng không có thể nào tích tụ đến độ sâu gần hai mươi mét mà lại trực tiếp liên thông với mạch nước ngầm được.

An Nhàn đứng bên cạnh hồ nước, nhìn chằm chằm mặt nước đang yên tĩnh không chớp mắt.

Không lâu sau, mặt nước đột ngột nổi lên những gợn sóng, theo sau đó là một cái đầu tròn từ trong nước nhảy lên, kêu "chít chít" với An Nhàn, đôi cánh nhỏ khẽ chuyển động làm cho mặt nước lại thêm gợn sóng.

Trong mắt An Nhàn hiện lên một tia kinh dị, nếu cô đoán không sai thì tên nhóc trước mắt hẳn là ẩu tể Vân Lân Giao, linh thú mà Thiên Hương Các nuôi dưỡng.

Nó xuất hiện ở đây bằng cách nào? Thời đại này vẫn còn những loại linh thú khác tồn tại sao?

An Nhàn suy đoán, có thể là khi cô đi tra xét di tích dưới đáy biển trước đó đã làm cho con Vân Lân Giao này tỉnh giấc, cho nên nó mới lần theo hơi thở của cô mà tiến vào nơi này, còn tự đào một hồ nước cho bản thân nữa, chẳng lẽ nó dự định sẽ định cư tại đây?

Khi cẩn thận ngẫm lại thì cảm thấy điều này cũng rất bình thường, linh khí của đất trời đã biến mất, trước mắt coi như chỉ có Tuần Hoàn Trận nho nhỏ này là miễn cưỡng thích hợp với sinh hoạt của Vân Lân Giao.

Vân Lân Giao đột nhiên nhảy ra khỏi mặt nước, thân mật mà ngồi trên đùi của An Nhàn, ngửa đầu nhìn cô, trong mắt nó tràn đầy vui sướng lẫn thích chí.

An Nhàn ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu của Vân Lân Giao. Một giấc ngủ của cô là ngàn năm, mà con Vân Lân Dao này, có lẽ là đã cô độc mà du đãng trên thế giới này hơn ngàn năm, tận mắt chứng kiến nền văn minh tu chân bị diệt vong.

Có lẽ suy đoán vừa rồi của cô có chút lệch lạc, con Vân Lân Giao này không phải ấu tể, mà là do không có linh khí tẩm bổ nên không thể trưởng thành, chỉ có thể duy trì tu vi và linh trí ở dạng này.

“Em có tên sao?” An Nhàn hỏi.

Vân Lân Giao chỉ ghé vào trên đùi nhìn cô, cái đuôi lay động.

“Em không trả lời, vậy thì coi như không có.” An Nhàn nghĩ nghĩ, nắm móng vuốt nhỏ của nó, nói, “Sau này gọi em là ‘Trảo Nha’ nhé!”

Trảo Nha của Minh chủ! Vừa nghe liền có loại khí phách ỷ thế hiếp người!

Trảo Nha dùng sức lắc cái đuôi, tỏ vẻ rất vừa lòng với cái tên này.

Sau đó An Nhàn lấy một quả Cực Thiên đan từ trong nhẫn trữ vật ra rồi đưa đến trước miệng của Trảo Nha.

Ánh mắt Trảo Nha lóe sáng, đầu lưỡi khẽ động đem đan dược nuốt trọn một ngụm, sung sướng nheo mắt, đôi cánh bên má sảng khoái mà mở ra.

“Nhẫn trữ vật không có nhiều linh đan phù hợp cho em dùng, vài hôm nữa tu vi tăng lên rồi tôi sẽ luyện chế thêm cho em.”

Hai mắt Trảo Nha cong cong, ngoan ngoãn nằm trong lòng bàn tay của cô cọ cọ, rồi mới xoay người nhảy vào hồ nước. An Nhàn đứng lên, giữa chân mày hiện lên ý cười.

Lúc trước muốn tìm một sủng vật giữ nhà, cuối cùng cũng như ước nguyện rồi, hơn nữa còn vượt ngoài mong đợi, cộng thêm việc tỉ mỉ nuôi trồng Oi Lưu Đằng, nên sự an toàn của tiểu lâu đã không cần lo lắng nữa.

Trở về tiểu lâu, An Nhàn lên mạng, trước tiên đem dược bổ sung vào, rồi sau đó mới bỏ thông báo ngừng kinh doanh.

Giây tiếp theo, khu bình luận đã bị nhóm Hoa hữu đang ‘Thủ thi’ spam.

【 Minh chủ, rốt cuộc anh cũng đã trở lại!! 】

【 Minh chủ, Hạ đại thần cùng cậu ở bên nhau không?! 】

【 Minh chủ, cậu thật sự đã trị hết chứng hóa cốt à? 】

【 Minh chủ, bộ dáng huy bổng viết chữ của anh ở cô nhi viện soái đến chết đi được, đó rốt cuộc là gì thế? Có phải tân dược mà anh chuẩn bị công bố ở tháng này không? 】

【 Minh chủ, đám người ở Yavah quốc kia đã bị cậu vả mặt rồi, kẻ gọi là ‘Trị liệu sư Yavah quốc 001’ hôm qua phát sóng trực tiếp trên mạng quỳ liếm "chim" mèo, mau xem mau xem đi! (Địa chỉ đường link) 】

……

Từng bình luận cứ xuất hiện mỗi ba giây năm cái điên cuồng lăn lộn trên màn hình, thiếu chút nữa khiến cho An Nhàn hoảng đến hôn mê.

Đầu tiên là cô chú ý đến mấy cái bình luận có quan hệ tới Yavah, trong lòng hơi khó hiểu, cô có từng đánh vào mặt của Yavah quốc à?

Click mở liên kết, xuất hiện là một video đang phát sóng trực tiếp.

Chủ thớt là một người đàn ông trên dưới hai mươi, tóc vàng mắt xanh, diện mạo rất tuấn tú, trong lòng đang ôm một con mèo đốm.

An Nhàn thoáng nhìn qua tiêu đề, nhìn thấy mấy chữ: Quỳ liếm ‘chim‘ mèo.

Bấm vào video, nhanh chóng lướt qua bình luận, hai phút sau cô cũng đã hiểu được tiền căn hậu quả, trong lòng có chút dở khóc dở cười.

Khi nào mà cô chọc phải người của Yavah quốc đây? Không chỉ giả mạo tên tuổi của cô đăng topic khiêu khích mà còn kéo thêm nhiều giá trị cừu hận thế cho cô, muốn cô ra mặt ứng chiến.

Kết quả cô còn chưa ra tay, đối phương cũng đã sát vũ mà về.

Chỉ là video mà người kia công bố trên mạng là nội dung khảo thí lúc trước của Lạc Y.

Điều này khiến cho An Nhàn khó chịu, Lạc Y đã qua đời, vì sao vẫn luôn có người đem đồ vật thuộc về cậu ấy đi bêu rếu chứ?

Tuy không có người ngoài nào biết chuyện này, nhưng đã tự ý tra xét riêng tư của người khác, còn đem công bố ra ngoài, đây là loại hành vi không có đạo đức.

Yavah quốc? Cô có từng đắc tội người nào ở Yavah quốc sao?

An Nhàn cũng không biết những người ở viện nghiên cứu sa mạc đi tìm cô đều bị người của Hạ Lẫm ngăn trở lại.

Thật ra bọn họ cũng không có nhiều ác cảm với An Nhàn, chỉ là rất cần phát minh nghiên cứu của cô về Sinh Cơ Tủy, cũng như muốn được tận mắt chứng kiến một chút về kỹ thuật luyện dược đặc thù của cô. Do đó mới lợi dụng ảnh hưởng của quốc tế bức cô ra, rồi sau đó tìm kiếm cơ hội hợp tác.

Kết quả lại làm cho bọn họ mở rộng tầm mắt, mặt của người ta cũng đã lộ, trị liệu sư và dược sư của Yavah bọn họ đều xám mặt mà lăn về quỳ liếm ‘chim‘ mèo.

Chữa khỏi chứng hóa cốt? Đây là ngày cá tháng tư à? Rất nhiều chuyên gia trên thế giới còn chưa thể giải được nan đề này, mà lại bị một trị liệu sư cấp ba giải quyết.

Người của viện nghiên cứu dù là cái gì cũng không tin, bên phía chính phủ của Liên Minh cũng không có công văn chính thức, chỉ xem đây là một lần trùng hợp có xác xuất thấp, mà bọn họ lại bất hạnh bị phá hỏng kế hoạch vì sự trùng hợp này, còn làm trị liệu sư và dược sư của Yavah cùng chịu xui xẻo.

“Sau này không được nhắc lại chuyện này, coi như chưa từng xảy ra!” Tổ trưởng Truff của viện nghiên cứu nghiêm túc truyền đạt lệnh cấm trong âm thầm.

“Còn Sinh Cơ Tủy……”

“Chú ý tiệm thuốc của vị Minh chủ kia, một khi xuất hiện loại dược vật như Sinh Cơ Tủy, lập tức tìn cách mà lấy được.”

“Biết rồi, tổ trưởng.”

Dưới tình huống mà An Nhàn không cảm kích chút nào, thì ở bên trong đám người mua của Hoa Hoa Thế Giới, bỗng nhiều ra thêm một đám nhân viên nghiên cứu cấp cao, và không lâu sau đám người này sẽ trở thành fan chân chính của Minh chủ đại nhân, vẫn là loại hành động soi mói, đòi nói có sách mách có chứng…

An Nhàn cũng không xem video quỳ liếm ‘chim‘ mèo, cô cảm thấy hình ảnh kia quá đẹp, nhìn hơi cay mắt...

Thời gian sau đó, cô trả lời một ít vấn đề của các Hoa hữu, cũng không có trực tiếp thừa nhận là cô đã trị hết chứng hóa cốt của Tiểu Đậu Tử.

Giải thích thế nào cũng không tốt, nếu nói không phải cô, nhưng cố tình lại là cô tự mình động tay; mà nếu nói đó là cô, thì thứ mấu chốt là Thiên Hư Sa lại không phải từ tay cô mà ra.

Một khi thừa nhận, nếu có người bị chứng hóa cốt tìm đến cửa thì cô lấy gì để trị?

Trước mắt quan trọng nhất vẫn là nỗ lực đề cao tu vi, sớm ngày luyện ra linh đan. Đồng thời cẩn thận nghiên cứu các loại bệnh tật ở thời đại này, trở thành trị liệu sư danh xứng với thực.

Nghĩ đến trị liệu, An Nhàn lại nghĩ đến Hạ Lẫm. Trải qua trong khoảng thời gian ở chung, cô tán thành nhân phẩm của người đàn ông này.

Tuy rằng muốn giúp hắn giải quyết tinh thần tai hoạ ngầm, nhưng thực lực vô dụng, ít nhất trong ba năm, chỉ sợ không thể luyện chế ra dược vật phù hợp yêu cầu, chỉ có thể tận lực bảo đảm hắn sẽ không rơi vào cuồng hóa tinh thần.

Nếu dược vật vô dụng, có lẽ có thể thử dạy hắn luyện khí, đề cao năng lực tự lành của hắn nhỉ?

Tu hành chi đạo, đầu tiên tu chính là tự thân, đột phá cực hạn của thân thể, không chịu ngoại vật quấy nhiễu.

Tư chất của Hạ Lẫm thượng thừa, linh lực trong cơ thể tràn đầy, cũng vô cùng thích hợp cho việc tu hành.

An Nhàn hiểu biết phương pháp tu luyện của thời đại này, lấy chủ đạo là tu tinh thần lực, hiện tại đổi thành tu linh lực chính thức, cũng sẽ không quá mức đột ngột.

Đang suy tư, Hạ Lẫm ra ngoài trở về, nhìn thấy An Nhàn, ánh mắt hắn hơi sáng lên rồi đi nhẹ đến bên người đưa cho cô một cái rương.

“Đây là cái gì?” An Nhàn ôm cái rương, thắc mắc hỏi.

“Lần trước thấy cậu có vẻ hứng thú trước vài loại dược liệu này, hôm nay trùng hợp gặp được nên thuận tay mua.” Hạ Lẫm nói có vẻ nhẹ nhàng nhưng Phi Thác sau lưng lại không ngừng chửi thầm, cái gì mà gọi là ‘trùng hợp gặp được’ cơ chứ, rõ ràng là phái người vất vả tìm về.

Ánh mắt An Nhàn sáng ngời, gấp không chờ nổi mà mở cái rương ra.

Trong rương được chia làm ba phần, mỗi tầng lại được chia ra thành các ngăn nhỏ, mỗi ngăn đều chứa một loại dược liệu.

Xem xét rõ ràng xong, An Nhàn rất vui sướng, tuy rằng có phần nửa số dược liệu không đạt đến yêu cầu của cô, nhưng chất lượng của một nửa còn lại lại vô cùng tốt, đủ để cho cô nghiên cứu và chế ra thêm vài loại dược vật không tồi khác.

Được những dược liệu tốt đến như vậy, An Nhàn không hề bủn xỉn mà lộ ra một nụ cười xán lạn, làm tâm trí người nào đó hoảng hốt bay đến tận mây xanh.

An Nhàn ôm lấy hòm thuốc rồi đứng lên, bỗng nhiên mỉm cười nói với Hạ Lẫm: “ Buổi tối tắm xong đến phòng của tôi.”

Hạ Lẫm: “!!!”

Phi Thác: “!!!”

Buổi tối sau khi tắm thì đến phòng của cô? Đây là muốn lâm hạnh sao?!

An Nhàn nói xong liền rời đi, bỏ lại hai người đàn ông vì câu nói khi nãy của cô mà kinh ngạc đến ngây người…..

_oOo_

Chương này bà rác giả bị tiêm máu gà hay sao ấy, một lần tận 4k!!!

-----

Thông báo cho mọi người một tin BUỒN:<

Việc ta đến năm cuối cấp lịch học dày đặc không có thời gian thì không cần phải nói rồi...

CÁIQUANTRỌNGLÀ



Ba EDITOR quan trọng của bộ đồng thời vì nhiều lý do khác nhau mà KHÔNGTHỂEDIT TIẾP được TT^TT.

Mà chương tồn cũng chỉ còn lại khoảng 1-2 chương.

Cho nên, chương mới (sau chương 32) sẽ được cập nhật khi ta tìm được cộng sự!!!

Thân ái!!
Bình Luận (0)
Comment