Editor: Nhokna - nhokna
Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết
【Trời đất, đây là ai thế? Cmn, bản tôn đã đến đây? Ha ha ha ha...】
【St.Bernard công binh ca ca, sao mấy anh lại có thể tùy tiện vẽ bậy vẽ bạ lên kiến trúc thế này? Từ nhỏ giáo viên đã dạy cho chúng ta, phá hư của công là không đúng.】
【Tôi lại có chút tò mò, pháo đài ở mấy địa phương khác có phải cũng cất giấu thứ gì đó không thế?】
【Tuy rằng loại kiến trúc pháo đà̀i này đã cũ, tài liệu phần lớn là phế liệu hợp thành, cây cột cũng chỉ là dùng để trang trí bên ngoài, nhưng mà mấy người cũng ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu quá mức rồi đấy!】
【Tôi mãnh liệt kiến nghị Liên Minh Tự Do và Charlie nên hủy bỏ kế hoạch hợp tác trong tương lai đi, tránh việc phát hiện thêm nhiều bí mật khó lường.】
【Khoan đã, sao mấy người lại có thể xác định mấy chữ kia là của công binh St.Bernard lưu lại? Không ai phát hiện ra cây cột bên phải kia đã hoàn toàn biến mất rồi à?】
【Ể??? Thật đúng là biến mất rồi kìa, trên mặt đất ngay cả một khối đá vụn cũng không chừa luôn!】
【Mẹ nó, đây là có chuyện gì thế? Tối hôm qua tui đã bỏ lỡ chi tiết quan trọng nào trên camera rồi sao?】
【Tôi vừa mới xem lại video tối hôm qua, từ rạng sáng 4 giờ trở đi, khoảng chừng gần 5 tiếng đồng hồ. Chỉ tiếc là bởi vì ánh sáng quá mờ, hơn nữa camera luôn không ngừng thay đổi, cho nên cũng không có phát hiện ra cái gì lạ thường. Chỉ biết là 4 tiếng sau đó tôi kiểm tra lại, thì thấy chỗ đó cũng chỉ còn lại có mỗi cây cột bên trái, cây bên phải kia đã bị đạn bắn phá, hủy mất nửa thanh. Sau đó phần trụ còn lại cũng với đá vụn trên mặt đất, toàn bộ mất tích mộ cách ly kì. (hình ảnh đối lập trước sau)】
【Mọi người nhìn kỹ đi, vốn dĩ cột đá là đen tuyền, mà cây cột này hiện tại rõ ràng là bị đem đi ngụy trang thành cây cũ. 】
【Chẳng lẽ có người trong tình huống bị camera theo dõi kín mít này, lặng yên không một tiếng động mà treo đầu dê bán thịt chó?】
【Nếu nói như vậy thì người kia phải super đến mức nào mới có thể làm được chứ?! Hắn không chỉ tránh thoát khỏi camera ghi hình, mà còn phải ở trong khoảng thời gian ngắn tạo ra một cây cột có kích cỡ tương đồng, khuân vác đến cửa vào pháo đài, rồi lấy tốc độ cực nhanh tráo với cây cột gốc. Toàn bộ quá trình, đừng nói là chỉ vài tiếng đồng hồ. Trong số mấy người ai có thể trong vài giờ nâng được một cây cây cột xuyên qua mạng lưới camera theo dõi, hoàn thành nhiệm vụ treo đầu dê bán thịt chó, lại hoàn toàn không bị camera theo dõi phát hiện ra đây!】
【Má, vị trâu bò này rốt cuộc là ai thế? Ở trước mắt bao nhiêu người mà treo đầu dê bán thịt chó, sau đó vẫy vẫy ống tay áo nghênh ngang rời đi, không để lại một chút dấu vết.】
【Mà vấn đề ở đây là, vì sao hắn lại muốn "Treo đầu dê bán thịt chó"?】
【Có lẽ là vì muốn nói cho mọi người biết "Bản tôn đã đến đây"?】
【...Bá đạo như vậy, tui cho điểm tối đa.】
...
Trên mạng cao thủ đông đảo, nhanh chóng phân tích chân tướng chuyện đã xảy ra. Tuy rằng không biết ai là người trộm cây cột, cũng không biết hắn vì cái gì muốn trộm cây cột, lại làm cách nào để làm được. Nhưng nhìn rõ mọi việc theo nhiều phương diện, tốt xấu gì cũng không làm ảnh hưởng đến công binh St.Bernard.
Nhưng công binh St.Bernard lại nổi giận: Rốt cuộc là tên mất dạy nào dám trộm tráo trụ nhà bọn họ! Tráo thì cứ tráo đi, cố tình còn để lại một câu "Đã đến đây" làm quái gì. Thật là con mẹ nó kiêu ngạo quá mức! Mụ nội nhà nó, đừng để bọn họ phát hiện tên nhóc này là ai, nếu không bọn họ sẽ một giây đem nhà hắn hủy thành tổ ong, lại xây thành mộ thất, sau đó lưu lại câu "Toàn thể công binh đã check-in chỗ này" đấy.
( An Nhàn: Hoan nghênh vào ở...)
Một hồi kịch liệt, náo loạn khẩn trương cả phòng vì hai cây cột đá thần bí mất tích, đã phát sinh ra đột biến. Trận thi đấu còn chưa kết thúc, sự chú ý của mọi người đã chuyển sang suy đoán thân phận kẻ thần bí đột ngột tới giương oai, rồi hành động như thế nào mà thoát khỏi camera theo dõi để đi trộm thành công.
An Nhàn lúc ấy viết xuống thế kia, chỉ là tùy tâm mà làm, vốn không thèm để ý sẽ xảy ra hậu quả gì. Dù sao cuối cùng cô cũng trộm cột đổi đá, nên cho dù có như thế nào đi chăng nữa cũng sẽ lưu lại sơ hở. Một khi đã như vậy, không bằng đem sự chú ý của mọi người từ tính chất đặc biệt của cột đá bẻ sang một hướng nghĩ khác.
Náo loạn như vậy, có lẽ rằng đa số đều sẽ không hoài nghi mục đích chính của việc trộm cột đá, càng có khả năng đem chuyện này chuyển thành trò đùa của nhân vật thần bí nào đó. Chỉ cần bảo đảm cho bản thân mình không lưu lại bất kì hình ảnh chứng cứ nào, thì An Nhàn sẽ không sợ có người tìm cô gây phiền toái.
Về phần St.Bernard, Liên Minh Tự Do và Charlie, bọn họ chỉ biết nghi ngờ lẫn nhau, sẽ không thừa nhận, cũng sẽ không phủ nhận. Nhưng phương pháp treo đầu dê bán thịt chó của An Nhàn, quả thật khiến cho bọn họ hết sức chú ý. Mặc dù có là cường hóa giả cấp A đi chăng nữa thì cũng không có khả năng hoàn toàn làm được mà không để lại dấu vết. Trừ phi trước đó bọn hắn đã dùng tinh thần lực khống chế, theo dõi đối phương, hơn nữa bảo đảm không xúc động ảnh hưởng đến đối tượng.
Xong việc, mỗi phe bọn họ đều phái người bí mật đi tìm An Nhàn, nhưng kết quả đương nhiên đều tốn công vô ích.
Thi đấu còn phải tiếp tục, Liên Minh đoạt được quyền khống chế pháo đài, chỉ cần thủ vững 12 tiếng đồng hồ, thì bọn họ liền có thể thắng được trận thi đấu này.
Chỉnh thể quân đội Liên Minh, thực lực vượt qua Charlie. Khi bọn họ chiếm được ưu thế, kết quả thi đấu căn bản đã không cần bàn cãi.
An Nhàn không hề chú ý đến thi đấu, mà nằm trên sô pha, cân nhắc sau khi trở về phải sử dụng Huyền Chân Thạch như thế nào cho hợp lý, hoàn mỹ mà cải tạo hoa điền cùng trận pháp của cô.
Hạ Lẫm đang xem lại video tối qua thêm ít giờ, ánh mắt lơ đãng thoáng nhìn đôi chân trần để gần bên chân hắn, ngón chân kia mượt mà vô ý thức mà cọ cọ ghế sô pha, đến móng cũng đều được cắt gọn sạch sẽ, dưới ánh đèn tản ra ánh sáng lấp lánh, làm người ta nhịn không được muốn thưởng thức một phen.
Áp xuống cảm giác trong lòng, Hạ Lẫm ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy An Nhàn đã đem đầu vùi vào trong gối ôm, không biết là ngủ rồi hay còn thức.
"Ngủ rồi à?" Hạ Lẫm hỏi.
Người vùi mặt trong gối lắc lắc đầu một chút, chiếc cổ trắng nõn cũng theo đó đong đưa.
Hạ Lẫm thật sự không nhịn được, cầm lấy chân phải của người kia. An Nhàn kéo gối ôm từ trên mặt ra, dùng chân trái chọc chọc vào móng vuốt của hắn, ý bảo hắn buông ra.
Hạ Lẫm chẳng những không thả, ngược lại đem nó kéo gần lại một chút, nghiêm túc nói: "Móng có hơi dài, tôi giúp em cắt bớt một chút nhé?"
An Nhàn ngồi dậy, nhìn nhìn chân của mình, móng tay gọn gàng, cắt làm gì?
Nhưng thật ra Hạ Lẫm mới là người móng tay giống như thật lâu không cắt, chạm đến làn da cô có chút đau.
"Vẫn là anh chăm sóc móng tay mình một chút trước đi?" An Nhàn kéo tay hắn, nhìn xem một hồi rồi nói, "Xem tuổi tác của anh, có thể phỏng đoán ra tốc độ phát triển của móng tay, tuổi càng lớn, tốc độ sinh trưởng sẽ càng chậm. Nhìn hiện tại anh đã dài đến thế này rồi, đại khái là đã ba tuần không hề đụng qua. Móng tay trơn nhẵn, ánh sáng tươi sáng, tức là gần đây thể xác và tinh thần anh tương đối sung sướng. Máu thẳng lưu thông, dinh dưỡng cân đối, móng tay rẽ hình trăng non hoàn mỹ, cho thấy thân thể của anh khỏe mạnh, ở trạng thái rất tốt, các chức năng hô hâp trong cơ thể cũng đều tương đối hoàn hảo. Thứ không được hoàn mỹ duy nhất, chính là móng tay không được cắt gọn sạch sẽ, ảnh hưởng nghiêm trọng đến chỉnh thể mỹ quan."
Hạ Lẫm chăm chú nhìn y thật sâu, tùy ý để y đùa nghịch ngón tay của mình.
"Cho nên," An Nhàn ngẩng đầu nhìn về phía hắn, tổng kết nói, "Anh nên cắt móng tay đi."
Hạ Lẫm tùy tay mò, không biết từ nơi nào lấy ra một cái bấm móng tay, đưa tới trên tay An Nhàn, dùng một loại ngữ khí như muốn phó thác cả đời mình cho người ta mà nói: "Tôi đem tay chân tôi đều giao cho em."
An Nhàn: "..." Ai muốn tay chân của anh?!
"Một ngón tay đổi lấy một loại dược liệu." Hạ Lẫm đặt tay lên trên đầu gối y, một bộ dáng mặc người xử trí.
An Nhàn dừng một chút, hỏi: "Ngón chân thì sao?"
Hạ Lẫm: "...Một loại cây thuốc."
"Thành giao!" Móng tay cắt răng rắc một tiếng bị đứt ra, An Nhàn hé răng cười nhìn về phía Hạ Lẫm.
Vì sắc đẹp, Hạ Lẫm quyết đoán bán đứng thân như huynh đệ thủ túc.
Mất tầm khoảng mười phút, An Nhàn dùng phục vụ vô cùng thuần phục đổi lấy mười loại dược liệu cùng mười loại cây thuốc. Cuối cùng còn nói với Hạ Lẫm nói: "Nếu về sau còn có yêu cầu, tùy thời có thể đến tìm tôi, chỉ cần giá cả thích hợp, thì tay chân anh, tôi đều bao."
Hạ Lẫm vô cùng nghiêm túc hỏi: "Ngoại trừ tay chân, thì những bộ phận khác cũng bao sao?"
An Nhàn: "Ví dụ?"
"Chẳng hạn như mát xa, tập thể hình, làm đẹp, cạo râu, tẩy lông cắt tóc..."
An Nhàn bỗng chốc từ trên sô pha đứng lên, ánh nhìn kỳ thị liếc mắt nhìn hắn: "Không còn sớm nữa, tắm rửa ngủ đi."
Nói xong, cầm lấy gối ôm của mình, thong thả ung dung mà rời đi.
Hạ Lẫm nhìn theo y bước ra khỏi phòng, lòng tràn đầy tiếc nuối vì đề nghị của chính mình, các bộ phận khác trên người đã tiến vào trạng thái hàng ế bán tháo bán không được...
Liên Minh Tự Do và Charlie lại so đấu, cuối cùng Liên Minh thành công thủ vững 12 giờ giành được thắng lợi. Nhưng bởi vì pháo đài tổn hại nghiêm trọng, cuối cùng chỉ thắng hơn 30 điểm.
Ngày hôm sau, Hạ Lẫm tham gia nghi thức khánh công Liên Minh, cũng làm đại biểu phát huy hiệu cho chiến sĩ dự thi.
An Nhàn đứng trong đám người, nhìn Hạ Lẫm trên đài dáng người đứng thẳng, cả người hắn mặc một bộ lễ phục màu đen, thần sắc lạnh lùng, có một loại thần thái sắc bén không thể xâm phạm uy nghiêm, cùng với bộ dạng không tiếc dùng dược liệu cùng hoa cỏ điều kiện trao đổi, nhờ cô hỗ trợ cắt móng tay. Hành vi đi được một tấc đã muốn tiến luôn một thước kia, quả thực như hai người khác nhau.
"Minh chủ."
Trong tiệc tối, sắc mặt Elsa hơi đỏ mà đi tới, kề sát vào An Nhàn, mị nhãn như tơ nói:
"Đợi lát nữa có thể cùng tôi nhảy một bản không?"
"Xin lỗi, tôi không biết khiêu vũ."
An Nhàn uyển chuyển cự tuyệt.
Elsa chủ động cầm lên cánh tay hắn, cười nói: "Tôi dạy cho anh."
"Tôi..."
"Đừng vội cự tuyệt."
Sắc mặt Elsa khá nghiêm, nhẹ giọng nói bên tai cô:
"Mấy ngày gần đây, có người ở trên mạng lan truyền ảnh chụp của anh và đại nhân. Tuy rằng gương mặt đã qua xử lý, nhưng những người sáng suốt vừa thấy là có thể đoán được là ai, giữa những hàng chữ đều ám chỉ anh và đại nhân có quan hệ ái muội."
An Nhàn nghe xong khó hiểu, thắc mắc nhìn Elsa. Elsa tiếp tục giải thích nói:
"St.Bernard là quốc gia duy nhất trên thế giới không chấp nhận đồng tính luyến, hơn nữa cực kì bài xích đồng tính luyến ái. Có người đã lợi dụng điểm này, chụp lén anh và đại nhân, lại chọn góc độ vô cùng ái muội, nặc danh tuyên bố trên website chính thức của St.Bernard. Tuy rằng chúng ta đã tiến hành can thiệp, nhưng trên mạng vẫn xuất hiện những lời đồn đãi bất lợi đối với hai người. Vì danh dự của anh và đại nhân, nên tạm thời giả bộ xem tôi như là bạn gái anh đi."
Đồng tính luyến ái? Cô và Hạ Lẫm?
"Hạ Lẫm biết chuyện này không?" An Nhàn hỏi.
"Chúng tôi chưa báo cho ngài ấy." - Elsa thở dài.
"Theo như những gì tôi hiểu về đại nhân, thì tám phần là ngài ấy sẽ không để ý những cái này. Nhưng St.Bernard lại có một số phần tử cực đoan kì thị đồng tính luyến ái. Nếu bị người có tâm kích động, rất khó đoán trước được bọn họ sẽ làm ra những chuyện gì. Hai ngày sau chúng ta liền về nước, vì để ngừa vạn nhất, vẫn là cẩn thận một chút thì hơn."
Khi đang nói chuyện, Elsa liền kéo tay An Nhàn đến bên hông của mình, cùng với âm nhạc tiết tấu, bắt đầu dạy cô khiêu vũ.
Lần này An Nhàn không có cự tuyệt, phối hợp với động tác của Elsa, thản nhiên mà uyển chuyển khiêu vũ.
An Nhàn cao hơn Elsa nửa cái đầu, một người tư dung tuấn dật, một người vũ mị động lòng người, hai người đứng chung một chỗ, thoạt nhìn rất là xứng đôi, hấp dẫn không ít người ánh mắt.