Trở Về Đỉnh Cao - Tinh Khoa

Chương 129

 
Vừa qua Tết, thông báo tập trung đã được gửi đi khắp các nhóm chat lớn. Thông báo được nhắc tên từng người và đảm bảo ai cũng nhận được.

Diệp Nhiên vừa trả lời xác nhận xong, giây sau tin nhắn từ AK hiện lên: "Cậu nhận được tin chưa?"

Diệp Nhiên: "Tin gì cơ?"

AKKK_: "Hộp thư ấy, tin của đội tuyển quốc gia gửi."

Diệp Nhiên đã tám trăm năm không đăng nhập vào tài khoản công khai, vừa mở lên thì nhận một đống thư rác, trong đó có một bức thư mời từ đội tuyển quốc gia, đóng đến mấy con dấu.

Cậu vội vàng quay sang khung chat với AK: "Nhận được rồi, có chuyện gì à?"

Chỉ một giây sau, cậu bị kéo vào một nhóm nhỏ tên là "Tuyển thủ dự bị đội tuyển quốc gia". Trong nhóm có hơn mười người, vào rồi còn có thể xem lại lịch sử trò chuyện, mọi người đang bàn luận về đợt tuyển chọn này.

Đợt tuyển chọn tuyển thủ lần này chủ yếu là để chuẩn bị cho Olympic vào nửa cuối năm.

Bốn năm mới có một lần. Lần trước Diệp Nhiên còn chưa nổi tiếng nên không tham gia được. Cậu chỉ biết năm đó thành tích của đội tuyển quốc gia không mấy khả quan, không chỉ riêng môn LMHT mà các môn khác cũng chỉ giành được huy chương đồng là cao nhất. Vì vậy, công chúng vẫn luôn có thái độ thờ ơ với thể thao điện tử. Thậm chí một số người còn lên tiếng đòi loại bỏ bộ môn này khỏi Olympic, độ chấp nhận vẫn chưa cao.

Năm nay, đội tuyển quốc gia đã dốc hết sức, sớm chọn ra các hạt giống từ đầu.

Rất nhiều người khác, bao gồm cả AK, đều đã được dự kiến từ trước. Nhóm này là do họ tự lập riêng, chỉ có Diệp Nhiên là được mời bổ sung năm nay, rồi được AK kéo vào.

Ngoài ra, còn vài người nữa cũng được mời trong năm nay.

Là người vào nhóm muộn nhất, Diệp Nhiên vừa vào đã thấy mọi người trò chuyện rất sôi nổi, họ nhiệt liệt chào mừng cậu, nịnh nọt đủ kiểu.

Những cảnh tượng này Diệp Nhiên là người dở nhất, cậu chỉ trả lời bằng một cái sticker, rồi chuyển sang khung chat với AK: "Nhóm này làm gì thế?"

AKKK_: "Không làm gì cả, chỉ để mọi người trò chuyện riêng, cập nhật tin tức, thư giãn thôi mà."

Diệp Nhiên lướt qua xem có những ai, trong lòng cũng đã rõ. Cậu trò chuyện với họ một lúc, tiếp thu thêm vài thông tin. Nghe nói mỗi năm đội tuyển quốc gia sẽ tổ chức một đợt huấn luyện, rồi chấm điểm các tuyển thủ. Năm nay yêu cầu sẽ khắt khe hơn, sẽ chọn ra năm người chính thức và hai người dự bị, nên cuộc cạnh tranh sẽ khá căng thẳng.

Cả ngày nhóm chat không ngừng nghỉ. Tối đến, Diệp Nhiên kể cho Lục Diễn nghe, mới biết anh ấy cũng nhận được lời mời.

Diệp Nhiên vội hỏi trong nhóm: "Tôi kéo anh Diễn vào được không? Anh ấy cũng nhận được lời mời."

Ngay sau đó, cả màn hình hiện lên những dòng than vãn, van xin đừng làm vậy. AK liền giải thích: "Anh ấy rất có thể sẽ được chọn với tư cách là huấn luyện viên. Nhóm mình có nhiều tin nhắn bí mật lắm, cậu đừng có cho anh ấy thấy!"

Diệp Nhiên định nói có gì mà bí mật đâu.

Rồi anh lướt lại xem qua các tin nhắn, thử đặt mình vào vị trí của Lục Diễn...

Thôi bỏ đi.

An toàn là trên hết.

Sợ Lục Diễn vô tình nhìn thấy, cậu đã đặc biệt tắt thông báo nhóm và đặt mật khẩu cho điện thoại.

Trưa hôm sau ăn cơm, Diệp Nhiên cảm thấy ánh mắt của Lục Diễn nhìn mình có gì đó không ổn. Cậu làm ba món và một món canh. Đang ăn, Lục Diễn vô tình nhìn về phía điện thoại của cậu, rồi nhẹ nhàng nói: "Kết bạn mới à?"

Diệp Nhiên giật mình, tay run lên: "Không có mà."

Lục Diễn không vạch trần, cúi đầu ăn một miếng rau, bình thản nói: "Còn đặt cả mật khẩu nữa. Có chuyện gì không muốn anh biết à?"

Giọng điệu của anh ấy rất nhẹ.

Nhưng Diệp Nhiên lại cảm thấy tai họa sắp ập đến.

Sau đó, cậu ngoan ngoãn đưa điện thoại ra, kể hết mọi chuyện mình biết, ngoan ngoãn chờ bị xét xử: "Chuyện đại khái là vậy đó, anh vào nhóm họ sẽ thấy ngại lắm."

Toàn bộ tin nhắn trong nhóm đều đang đùa giỡn điên cuồng. Lục Diễn xem xong, khóe mắt giật giật, bình tĩnh đóng điện thoại lại: "Đúng là anh đã nhận được lời mời vào ban huấn luyện đội tuyển quốc gia." Nói xong, anh dừng lại một chút, từ từ nói: "Tuy nhiên, chỉ là hỗ trợ thôi. Khả năng cao là anh cũng sẽ tham gia huấn luyện như mọi người, cạnh tranh một suất..."

Anh nói xong, mắt Diệp Nhiên sáng rỡ: "Thật hả anh? Vậy là anh sẽ tập huấn chung với em ư?"

Không đợi Lục Diễn trả lời, cậu đã nhào tới ôm chầm lấy anh: "Huhu, em sợ anh làm huấn luyện viên lắm, ngày nào cũng mặt lạnh lùng mắng em, nghĩ thôi cũng thấy buồn đến phát khóc rồi..."

Lục Diễn đang nghiêm mặt, bị câu nói của cậu chọc cười ngay.

Anh dỗ dành cậu như dỗ trẻ con: "Lớn tồng ngồng hai mươi tuổi rồi, còn sợ anh mắng à?"

Diệp Nhiên cứ như một con bạch tuộc, quấn chặt lấy anh: "Không muốn bị anh mắng đâu, ở đội đã bị anh mắng đủ khổ rồi, em chịu không nổi đâu..."

Vừa nói xong, cậu chợt nhớ ra điều gì đó, lập tức ngẩng đầu lên: "Em kéo anh vào nhóm nhé?"

Lục Diễn nghĩ đến những tin nhắn trong nhóm, hoàn toàn không có hứng thú: "Thôi, anh lười xem mấy tin rác đó lắm. Với lại anh vào rồi, mọi người cũng sẽ thấy ngại mà không thoải mái."

Vậy cũng được.

Thế nhưng, cứ thấy tin nào hay hay, Diệp Nhiên lại chụp màn hình gửi cho anh xem. Xem xong rồi cùng Lục Diễn cười ha hả, rồi lại lo lắng: "Anh Diễn nhớ giữ bí mật nhé, chuyện này mà đến tai huấn luyện viên của cậu ấy thì cậu ấy chết chắc..."

Mỗi lúc như vậy, Lục Diễn lại lườm một cái.

Cái gì mà "Tuyển thủ dự bị đội tuyển quốc gia".

Nhóm này nên đổi tên thành "Hội học sinh cấp 1" thì hơn.

Các tuyển thủ của các đội dần dần quay lại. Tống Tân Tinh nghe tin Diệp Nhiên và Lục Diễn phải chuẩn bị hành lý để đi tập huấn đội tuyển quốc gia, thấy thèm thuồng muốn chết, cứ hỏi han trong đó có những ai.

Nghe những cái tên đó, Tống Tân Tinh càng ngưỡng mộ vô cùng, đây là những tuyển thủ dự bị của đội tuyển quốc gia đấy! Bản thân cậu còn chưa có tư cách đi tập huấn!

Ngày Diệp Nhiên đi, cậu ta còn giúp sắp xếp hành lý.

Rồi kéo vali của cậu, lưu luyến không rời: "Cậu đi rồi nhớ nhắn tin cho tôi nhé, kể cho tôi nghe nhiều chuyện trong đó nha..."

Giây sau, Lục Diễn từ chối thẳng thừng: "Nội dung tập huấn cần bảo mật tuyệt đối, điện thoại cũng phải nộp, không liên lạc được đâu."

Giấc mơ của Tống Tân Tinh tan vỡ. Cậu rưng rưng tiễn họ ra sân bay. Nhìn họ đi rồi, cậu không kìm được mà cảm thán với Dư Ninh: "Bao giờ chúng ta mới được tham gia tập huấn đội tuyển quốc gia đây?"

Dư Ninh suy ngẫm về khoảng cách giữa mình và những người đó, rồi tính cả tuổi tác: "Ừm, chắc có lẽ kiếp này không có cơ hội rồi..."

Bốn năm mới có một kỳ Olympic, mà thời kỳ đỉnh cao của tuyển thủ có khi chỉ kéo dài một đến hai năm. Ngoài kỹ năng đỉnh cao, còn cần có thời gian duy trì phong độ dài như Diệp Nhiên thì mới có khả năng!

Tống Tân Tinh khóc ròng trong lòng!

Đây có phải là sự khác biệt giữa người bình thường và tuyển thủ có tài năng bẩm sinh không?

Máy bay hạ cánh, các tuyển thủ đã tập hợp đầy đủ.

Không khí ở đội tuyển quốc gia rất khác so với ở đội. Mọi thứ đều nghiêm túc và có kỷ luật cao. Những người vui vẻ như Tống Tân Tinh mà vào đây chắc ngày đầu tiên đã bị mắng đến trầm cảm.

Lãnh đạo phát biểu, Diệp Nhiên ở dưới chăm chú lắng nghe.

Không biết có phải vì quá quý Diệp Nhiên không mà giữa chừng, lãnh đạo còn đặc biệt gọi cậu lên đứng phía trước, mỉm cười nhìn cậu. Diệp Nhiên bị nhìn đến ngượng đỏ mặt.

Không khí tốt hơn so với tưởng tượng, tuy nghiêm khắc nhưng cũng cho họ thời gian thư giãn.

Phát biểu xong, họ phát cho mỗi người vài bộ đồng phục. Chỉ sử dụng ba màu đỏ, trắng, vàng. Thiết kế tinh tế và rất đẹp. Mặc vào, khí chất của mỗi người đều thay đổi.

Ngay cả AK, một người trông ngầu lòi, khi mặc vào cũng toát lên vẻ chững chạc, ổn định.

Mọi thứ đã sẵn sàng, buổi tập huấn diễn ra theo đúng kế hoạch.

Mặc dù giới thể thao điện tử đã phát triển rất mạnh mẽ, nhưng vẫn chưa được thế hệ lớn tuổi công nhận. Và Olympic chính là cách trực tiếp nhất để thay đổi quan niệm của họ. Vì thế, mỗi người đều dốc hết sức để giành lấy cơ hội này.

Sự cạnh tranh còn khốc liệt hơn Diệp Nhiên tưởng tượng. Cậu không dám lơ là một giây phút nào.

Hơn nữa, đội tuyển quốc gia chỉ có một, mỗi vị trí chỉ chọn một người.

Những bài tập mà Diệp Nhiên thường hay lười biếng ở đội, giờ đây cậu không dám lười một chút nào. Vì chỉ cần nhắm mắt lại, cậu sẽ mơ thấy thứ hạng của mình bị người khác vượt qua, rồi giật mình tỉnh giấc ngay!

Chỉ hai tháng tập huấn ngắn ngủi cuối cùng cũng kết thúc. Vô số trận đấu, vô số những con số ấn tượng cuối cùng cũng được tổng hợp lại trên bảng xếp hạng. Thấy mình chễm chệ ở vị trí đầu tiên, bỏ xa người đứng sau, Diệp Nhiên cuối cùng cũng có một giấc ngủ ngon đầu tiên.

Trong thời gian này, Cúp Demacia của LPL cũng chính thức khởi tranh.

Giải đấu này không tính điểm tích lũy cho đội, giá trị giải thưởng không cao nên nhiều đội thường dùng để thử nghiệm đội hình.

XG đã đưa đội hình dự bị vào, kết hợp với Lý Nghị, Dư Ninh, và Tống Tân Tinh. Cả đội đã thi đấu một lượt và đạt được kết quả khá tốt.

Ngay cả Tống Tân Tinh cũng phải lên nhóm chat mà nói: "Mấy ông giỏi thì đi đội tuyển quốc gia hết rồi, sơn trung vô hổ, hầu tử xưng đại vương" (cụm từ ý chỉ: trong núi không có hổ, khỉ lên làm vua).

Câu nói của cậu khiến đồng đội cười ầm lên.

Diệp Nhiên cảm thấy khá hài lòng, mặc dù bảng xếp hạng chính thức chưa công bố, nhưng gần đây huấn luyện viên đã trò chuyện với cậu rất nhiều. Có vẻ như họ đã quyết định chọn cậu. Các lãnh đạo cấp cao cũng thường xuyên quan tâm đến những chuyện lặt vặt trong cuộc sống của cậu.

Theo lời AK thì: "Vị trí đường giữa không có gì phải bàn, cơ bản là đã có suất rồi!"

Tuy nhiên, đến ngày công bố danh sách chính thức, Diệp Nhiên vẫn có chút hồi hộp.

Lần này sẽ có hai danh sách được công bố, một là danh sách chính thức, gồm năm người thi đấu chính và hai người dự bị. Số còn lại đều thuộc danh sách tập luyện.

Ngay khi danh sách được công bố đã tạo nên một làn sóng lớn.

Diệp Nhiên vội vàng chen lên hàng đầu, thấy tên mình thì thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, cậu điên cuồng tìm tên Lục Diễn trên bảng, kích động đến mức suýt nhảy cẫng lên: "Lọt rồi, lọt rồi!"

Mọi người xung quanh cười vang: "Đương nhiên cậu phải lọt rồi!"

Trời biết Diệp Nhiên đã sợ Lục Diễn bị loại đến mức nào!

Mặc dù Lục Diễn đã hứa sẽ đồng hành cùng cậu thêm một năm nữa, nhưng chấn thương tay là thứ có thể gây ảnh hưởng tâm lý bất cứ lúc nào!

Kết quả không ngờ là Lục Diễn đã vượt qua chấn thương và giành được suất chính thức!

Vị trí đường trên chọn AK, điều này không khiến mọi người bất ngờ.

Nhưng cặp đôi đường dưới lại gây nhiều tranh cãi nhất!

LPL không thiếu người chơi AD giỏi, ba người chơi AD đều rất xuất sắc. Cuối cùng, ban huấn luyện đã chọn hai người có phong cách khác nhau để luân phiên thay đổi. Hỗ trợ thì chọn hỗ trợ của đội STG, cậu ta có kinh nghiệm và lối chơi vững vàng.

Cuối cùng, còn chọn người đi rừng Wait của đội DAG, phong cách của anh ta khá hung hãn, hoàn toàn khác với Lục Diễn. Vì vậy, chọn anh ta làm dự bị, họ có thể tạo ra một hệ thống chiến thuật hoàn toàn mới!

Danh sách vừa được công bố, cả đám người đồng loạt "ồ" lên kinh ngạc!

Có một tuyển thủ biết chắc mình không được chọn, nhưng vẫn không nhịn được mà thốt lên: "Đây chẳng phải là đội hình trong mơ của tôi sao? Không dám tưởng tượng với đội hình này ra trận thì sẽ càn quét kinh khủng đến mức nào nữa..."

Từ đây, danh sách đội tuyển quốc gia đã chính thức được chốt!
 

Bình Luận (0)
Comment