Cuộc sống của Hải Lam cũng khá đơn giản, ngoài chỗ làm và tổ ấm của hai người, cô chỉ có về nhà ba mẹ cô, ba mẹ anh, đến chỗ của Phương Cát hoặc đi siêu thị. Thỉnh thoảng có đi gặp bạn bè một chút, nhưng lúc nào cũng nói với anh. Điều này làm anh rất an tâm.
Nói về ba mẹ anh, ban đầu, họ rất có ác cảm về Hải Lam, nhất là từ việc Hạo Thiên dồn ép đến mức làm cho họ phải miễn cưỡng chấp nhận cô, lại còn hạ mình đến nhà cô xin cưới cho con trai mình. Nhưng về sau, cảm nhận thấy tình cảm gắn bó giữa anh và cô, còn có sự chân thành trong cách đối xử của cô với họ cho nên giữa mọi người cũng dần dần thu hẹp khoảng cách.
Hải Lam thường xuyên đến nhà ba mẹ chồng để phụ giúp, mặc dù nhà đã có người giúp việc, nhưng Hải Lam vẫn thích cắm hoa trang trí mang lại không khí cho ngôi nhà. Thỉnh thoảng để ý thấy vật dụng nào trong nhà hết hoặc thiếu, cô liền tự mình đi chọn mua về. Cô nỗ lực hàn gắn tình cảm giữa anh và ba mẹ, cho dù ban đầu việc đó vô cùng khó khăn, ngay cả khi gặp sự lạnh lùng của ba mẹ anh, cô cũng chịu đựng mà phấn đấu nhiều hơn. Họ là ba mẹ của anh, là những người đã sinh thành và nuôi dưỡng anh, vì vậy, cô cũng sẽ yêu thương họ, thay anh làm những việc mà người con cần làm.
Trước giờ, tình cảm của Hạo Thiên với ba mẹ anh, cũng như mối quan hệ của họ không được gắn bó lắm, nên anh cũng ít khi về đây, thấy vậy cô lại nấu sẵn cả bàn thức ăn, rồi bảo anh về nhà ba mẹ để mọi người cùng ăn chung. Ba mẹ Hạo Thiên tuổi tác bắt đầu cao, công việc công ty hầu như đều giao lại hết cho anh. Con người khi bước vào giai đoạn này, lúc nào cũng cần sự yêu thương, quan tâm, chăm sóc hơn là những thức danh lợi, tiền tài hão huyền. Cho nên, tình cảm gia đình làm họ cảm thấy ấm áp hơn. Tuy họ không có nói ra, nhưng trong lòng Hải Lam cảm nhận được ba mẹ anh đã từng bước từng bước mở lòng và chấp nhận cô.
Công việc của Hạo Thiên ngày càng bận rộn, để có được khoảng thời gian ở bên vợ, anh phải thường xuyên đem công việc về nhà làm đêm, thậm chí, đôi lúc phải mang tiếng là nhẫn tâm bóc lột sức lao động của mấy người thư ký, trợ lý, đặc biệt không tránh khỏi ánh mặt trời chính là trợ lý Trương. Nói vậy thôi chứ Hạo Thiên không phải là ông chủ ác độc, dĩ nhiên là tăng việc thì lương cũng tăng, hậu đãi cũng sẽ nhiều một chút, nên những người được giao việc cũng không dám phàn nàn kêu ca.
Tên tuổi và quy mô của Lâm thị ngày càng phát triển hơn trước, phần nhiều nhờ vào công lớn của vị tổng giám đốc trẻ tuổi. Ai nấy trong công ty đều ngưỡng mộ ông chủ của mình, nhưng không phải ai cũng dám thoải mái nói chuyện với tổng giám đốc của công ty. Ở anh, mọi người vừa sợ sệt, vừa nể trọng. Lâm Hạo Thiên trong công việc quyết đoán, lạnh lùng, đối với những phụ nữ bên ngoài đều là không thèm lưu tâm, duy nhất chỉ có người nữ nhân bên cạnh là vợ anh thì lúc nào cũng được anh ôn nhu, săn sóc.
Cuộc sống gia đình rất mỹ mãn và hạnh phúc. Ba mẹ chồng thì ngày càng vừa ý nàng dâu, ba mẹ vợ cũng rất hài lòng chàng rể.