Trọng Khải Mạt Thế

Chương 121

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên khi đầu mũi thương đâm mạnh vào trong hốc mắt Ác khuyển Thi khôi. Luồng điện từ thân thương truyền đến khiến cho cánh tay hắn trở nên tê dại.

Lâm Siêu ngay lập tức rút thương, xoay người lần thứ hai đâm tới.

Phụt!

Đúng lúc này, Ác khuyển Thi khôi há mồm bắn ra một quả cầu lửa,nhiệt lượng từ quả cầu lửa tỏa ra làm cho nhiệt độ đường hầm nháy mắt tăng cao, khiến cho hơi nước trong không khí bốc hơi sạch.

Cổ tay Lâm Siêu lắc mạnh một cái, khiến cho trường thương xoay tròn ,đầu mũi thương xoáy tít như một mũi khoan, tia Gramma xạ tuyến lúc này đã hội tụ thành một điểm đính trên đầu mũi thương, cánh tay đâm tới mũi thương lao về phía quả cầu lửa.

Trường thương đen kịt đâm vào bên trong quả cầu lửa thì ngay lập tức bị nhiệt độ khủng khiếp từ quả cầu lửa đốt cháy đỏ rực, từ thân trường thương hiện lên một loạt những đồ hình kỳ lạ.

Cầu lửa đang bốc nhiệt lượng khủng khiếp bỗng nhiên dần thu nhỏ kích thước, trong chớp mắt chỉ còn lại một điểm nhỏ vì bị những luồng gió xoáy từ mũi thương thổi tắt.

Phốc!

Đầu mũi thương đâm thủng đầu của Ác khuyển Thi khôi, khiến cho trung tâm kiểm soát bị phá hủy, luồng ánh sáng đỏ trong con mắt còn lại nhanh chóng biến mất, cơ thể khựng lại rồi ngã xuống.

Lâm Siêu thở phào nhẹ nhõm, đem thi thể của Ác khuyển Thi khôi ném vào bên trong Không gian thứ nguyên, rồi lập tức đi tìm kiếm con thứ hai.

Trải qua những lần chém giết Ác khuyển Thi khôi cùng với Xác ướp băng vải tím, Lâm Siêu đã có những hiểu biết cơ bản về cấu tạo cơ thể bọn nó. Ác khuyển Thi khôi và Xác ướp băng vải tím dựa vào khả năng cảm ứng nhiệt để phát hiện ra kẻ xâm nhập, vì thế nếu dựa vào thuật tảng hình thì cũng không thể thoát khỏi bọn chúng. Lấy cơ thể chúng làm trung tâm khi tiến vào một phạm vi nhất định thì trạng thái tấn công sẽ được khởi động, đồng thới tiến hành quét hình kẻ địch để biết được hình dáng rồi từ đó lựa chọn phương thức tấn công.

Bọn chúng không có hệ thống định vị bằng âm thanh vì vậy sẽ không phát động tấn công nếu chẳng may gây ra tiếng động. Cho nên không thể lựa chọn phương pháp này để lôi kéo, đây cũng là một ưu điểm nhưng đồng dạng cũng là khuyết điểm, cho dù những kẻ xâm nhập có tạo ra động tĩnh lớn thể nào cũng sẽ không làm bọn chúng bị thu hút.

Lâm Siêu lại lấy ra một thanh phi đao, bôi máu tươi lên, rồi ném mạnh về phía Ác khuyển Thi khôi để kích thích nó tấn công.

Ác khuyển Thi khôi này cũng làm ra phản ứng giống hệt con đầu tiên, lao ngay về phía phi đao, bị Lâm Siêu thành công kéo tới, sau đó nhanh chóng tiêu diệt nó.

Bảy tám phút sau, những con quái vật lần lượt bị tiêu diệt hết, Lâm Siêu và Hắc Nguyệt cũng rơi vào trạng thái mệt mỏi, kiệt sức, thể năng cùng nguồn năng lượng tế bào tiêu hao gần hết.

Sau thời gian nghỉ ngơi, Lâm Siêu đi tới nơi để trái cây Sắc Vi, cẩn thận từng chút mở nắp chén thủy tinh, sau khi xác nhận không làm máy móc bẫy rập khởi động mới cẩn thận lấy ra bảy quả Sắc Vi bên trong cốc.

"Dung dịch chứa trong cái chén này phối hợp với năng lượng sinh ra trong ma trận có tác dụng làm cho quả Sắc Vi không bao giờ bị khô héo. Những quả Sắc Vi này đã trải qua hàng nghìn năm vẫn có thể ăn được."

Lâm Siêu đem bảy quả Sắc Vi cất lại vào bên trong cái chén nhỏ rồi bỏ vào bên trong Không gian thứ nguyên, đợi sau khi ra khỏi nơi này sẽ cho Phạm Hương Ngữ dùng.

Lâm Siêu không có tiếp tục tiến vào tầng thứ năm, bởi vì với thể chất hiện tại của hắn điều này quá nguy hiểm. Hắn lại tiếp tục tiến vào trong những ngã rẽ khác bên trong đường hầm tìm kiếm.

" Xác ướp Thủy Tinh"

"Hồng cấp mạch từ bảo thạch."

"Kim loại biến hình."

Bên trong những phân nhánh đường hầm khác bên trong tầng thứ tư Lâm Siêu cũng thu thập được một tí bảo vật di tích. Tuy không quý giá bằng quả Tường Vi nhưng độ quý hiếm cũng không kém.

Tỷ như Xác ướp Thủy tinh, độ quý hiếm vượt xa so với Cương Thiết Thi khôi. Hình dáng bên ngoài giống hệt với con người, chiều cao thân thể là hai mét, làn da ngăm đen, giống như một thiết tháp, không có tim đập cùng hô hấp, bên trong được chế tạo từ Thủy tinh, cực kỳ cứng rắn, thể chất đạt tới 150 lần.

Bảo vệ xung quanh nó là ba con Bán Nhân Mã, sức mạnh không thua kém Ác khuyển Thi khôi, nếu không phải dựa vào năng lực Cường hóa của Hắc Nguyệt, chỉ bằng một mình Lâm Siêu rất khó có thể giết chết bọn chúng.

Lấy thể chất mạnh mẽ của Xác ướp Thủy tinh nếu thả ra bên ngoài, mức độ khủng bố tương đương quái vật cấp Lãnh chúa, rất ít thứ có thể uy hiếp nó, có thể nói nó là một siêu cấp tay sai của Lâm Siêu.

Điều đáng tiếc duy nhất là, nó hoạt động dựa vào Thái Dương Tinh thạch, loại tinh thạch này vô cùng quý hiếm, chỉ có thể tìm thấy được từ cơ thể của Ác khuyển Thi khôi và Bán Nhân Mã, Lâm Siêu tìm được hai mươi bảy viên, nhìn thì tưởng là rất nhiều nhưng Xác ướp Thủy tinh lực tiêu hao vô cùng lớn, trong trạng thái toàn lực chiến đầu thì trong một tiếng đồng hồ sẽ tiêu hao mất một viên.

Ngoài ra còn có một viên Hồng mạch từ, cho dù màu sắc khác với viên đá màu xanh Lâm Siêu đang đeo trên cổ, nhưng nó có cùng công dụng là chống lại được những đòn tấn công hệ Tinh thần. Bất cứ Tiến Hóa Giả có năng lực tấn công hệ tinh thần cũng không có khả năng làm ảnh hưởng tới Lâm Siêu

Cuối cùng là kim loại biến hình, có rất nhiều tác dụng khi chế tạo vũ khí, thứ kim loại này số lượng không nhiều, chỉ sản sinh ở bên trong những di tích cổ. Ở bên ngoài cũng có thể tìm được, chỉ là số lượng vô cùng ít, tất cả chỉ dùng để nghiên cứu, mỗi một lượng nhỏ cũng vô cùng đắt đỏ.

Ngoài ra còn có một lượng lớn Cương thiết Thi khôi, Pháp trượng Gamma, Xác ướp băng vải tím cùng các loại đồ vật khác.

Sau khi thu thập hết những thứ giá trị bên trong các nhánh đường hầm, Lâm Siêu mới có ý định quay lại.

…………………………

Tầng thứ hai của Kim Tự Tháp.

Hai người Đại Thiết Ngưu và Khổng Tước gương mặt vô cùng lo lắng bất an,đang ngồi bệt dưới đất, khôi phục thể năng. Bọn họ vốn tưởng Lâm Siêu sau khi tiến vào tầng thứ ba đối diện với những con quái vật có thực lực khủng bố, trong thời gian ngắn sẽ bị đẩy ngược trở lại. Nhưng không nghĩ tới thời gian Lâm Siêu đi vào đã kéo dài mấy ngày.

Lẽ nào, bọn họ không kịp chạy trốn đã bị giết chết hết?

"Tôi muốn đi vào bên trong tìm kiếm một chút."

Đại Thiết Ngưu bỗng nhiên đứng lên, giọng kiên quyết nói.

Sắc mặt Khổng Tước hơi đổi, lắc đầu nói: " Không được, bên trong quá nguy hiểm, lấy tốc độ của anh, đến cơ hội chạy trốn cũng không có, đi vào chỉ chịu chết mà thôi."

"Kể cả không đi, chúng ta vẫn sẽ phải chết."

Đại Thiết Ngưu cắn răng nói: "Ngày mai là ngày thứ bảy, là ngày di tích mở ra, chỉ bẳng hai người chúng ta, chắc chắn sẽ bị giết chết!"

"Không nên bi quan như vậy."

Khổng Tước trầm giọng nói: "Không hẳn chúng ta không có hi vọng sống sót. Nói không chừng, bọn Lý Kiệt ỷ vào thực lực cao, tiến vào tầng thứ ba tìm kiếm báu vật. đụng độ với quái vật khủng bố, toàn quân bị diệt."

Đại Thiết Ngưu ngẩn người ra.

Vù!

Đúng lúc này vòng xoáy trong suốt ở lối vào tầng ba bỗng nhiên xoay tròn.

Hai người sững sờ vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy bên trong vòng xoáy dần xuất hiện mấy bóng người, chính là mấy người Lâm Siêu.

Đại Thiết Ngưu cùng Khổng Tước vô cùng kinh ngạc trợn to hai mắt, bọn họ sớm nghĩ mấy người Lâm Siêu đã chết ở bên trong, nếu không đã lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có trở về. Nhưng bây giờ bọn họ nhìn thấy bọn Lâm Siêu đã quay lại, đột nhiên xuất hiện trước mắt làm cho bọn họ vô cùng vui mừng, khiến cho hai cái mồm há hốc ra, cả buổi cũng không khép lại.

"Thế nào? Không nhận ra chúng ta sao." Phạm Hương Ngữ nhìn thấy bộ dáng ngẩn ngơ của hai người, cười nhẹ, trêu ghẹo nói.

Đại Thiết Ngưu nhanh chóng phản ứng lại, vui mừng lao tới, nói: " Các người vẫn còn sống, tôi không phải đang mơ chứ, đây là thật sao? Quá tốt rồi, lần này khẳng định chúng ta có thể tiếp tục sống sót!"

Khổng Tước ngạc nhiên nói: "Lam sao mà đến giờ mọi người mới quay trở lại?"

"Bị cơ quan cạm bẫy bên trong nhốt lại mấy ngày." Lâm Siêu đã sớm nghĩ đến lý do, tuy rằng hắn có thể tùy tiện nghĩ ra bất cứ lí do nào để nói dối hai người này. Thế nhưng, người phụ nữ kia, Lâm Siêu không dễ dàng có thể lừa gạt được.

"Còn hai người nữa đâu?"

Vưu Tiềm nhìn quanh một hồi, nghi ngờ hỏi.

Khổng Tướng và Đại Thiết Ngưu sắc mặt thay đổi, Đại Thiết Ngưu thở dài nói: "Thần Quyền và Vạn Năng Nhân thấy mấy ngươi lâu vẫn chưa quay lại, liền nghĩ các người đã chết. Hai người bọn họ tiến vào thăm dò những đường hầm khác, ngày hôm qua chúng tôi đi tìm, nhưng chỉ tìm thấy sót lại chân tay của bọn họ, có lẽ…hai người đó đã chết."

Lâm Siêu khẽ gật đầu, nói: "Vậy chúng ta lên đường đi. Từ nơi này đến lối ra vào di tích mất một nửa ngày đường."

"Ừm!" Khổng Tước nhanh chóng đi trước dẫn đường.

………………….

Bên trong căn cứ.

Trước cửa siêu thị có một lượng lớn Tiến Hóa Giả đang tụ tập, ngày hôm nay là ngày thứ bảy, lối vào di tích sẽ được mở.

" Các ngươi nói xem, dựa vào bản lĩnh của lão đại có thể mang về bao nhiêu Xác ướp Cương Thiết?"

"Ngươi thì biết cái gì, dựa vào bản lĩnh của lão đại, khẳng định có thể tiến vào tầng thứ ba, sẽ kiếm được những bảo vật quý hiếm hơn."

"Tôi ngược lại, lại chờ mong, bọn Khổng Tước cùng với những tên gà mờ kia cuối cùng có hay không có thể sống sót thoát ra ngoài."

"Điều này còn phải nói. Ngươi đang nghi ngờ thực lực của lão đại?"

Một đám thủ hạ của Lý Kiệt sôi nổi nói chuyện, không có ý định hạ thấp âm thanh, là muốn cho thủ hạ của Triệu Băng Băng nghe được.

"Bọn chó, chết tiệt!"

"Chờ lần sau di tích mở ra, xem ta có hay không sẽ xé xác chúng mày ra."

" Đồ chó hoang Lý Kiệt, lấy lớn hiếp nhỏ, vô liêm sỉ!"

Hai phe bàn luận sắp sửa biến thành khẩu chiến.

Triệu Băng Băng đứng trên tầng cao, nhìn xuống đám đông đang ồn ào bên dưới, vẻ mặt hờ hững, lẩm bẩm nói: " Lần này, ngươi có hay không sẽ cho ta một niềm vui bất ngờ nhỏ nhỏ?"

………….

Tầng thứ nhất của Kim Tự Tháp.

Mấy người Lâm Siêu từ trong vòng xoáy bước ra. Vừa ngẩng đầu lên, ngay lập tức nhìn thấy gương mặt âm lãnh, lạnh lẽo của Hắc Xà, Liệp Ưng. Điều này khiến cho tinh thần hai người Đại Thiết Ngưu và Khổng Tước trầm xuống, cảm giác nặng nề, sắc mặt khó coi.

"Ồ, bọn mày lại thoát ra được bên ngoài. Thần Quyền và Vạn Năng Nhân hai kẻ phế vật đó lại chết rồi sao, so với bọn chúng mày cũng không bằng."

Gương mặt Hắc Xà nở nụ cười trào phúng, cợt nhả nhìn Lâm Siêu nói: "Tiểu tử, mày biết điều thì thành thật khai ra, tại sao thủ lĩnh lại coi trọng mày đến vậy, lí do tại sao?"

"Có phải dựa vào công phu trên giường tuyệt vời?" Một người thanh niên lực lưỡng há mồm cười vang xen vào nói.

Mấy người khác đứng dựa vào tường, cùng phát ra tiếng cười.

"Có lẽ vậy!" Lâm Siêu bước lên một bước, cơ thể biến thành một đạo tàn ảnh, ngay lập tức xuất hiện trước mặt Hắc Xà, bàn tay mở rộng tóm lấy mặt hắn.

"Cẩn thận!" Liệp Ưng phản ứng nhanh nhất, đồng tử hắn co rút lại, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Nhưng chờ khi hẳn kịp phản ứng thì bàn tay của Lâm Siêu đã tóm chặt lấy gương mặt của Hắc Xà, năm ngón tay cứng rắn như sắt thép không ngừng thít chặt lại, bóp chặt lấy gương mặt của Hắc Xà, cánh tay nâng lên đem cả người hắn từ từ nhấc lên khỏi mặt đất.

Cảm giác đau đớn kịch liệt khiến Hắc Xà giật mình, cơ thể dãy dụa kịch liệt mong thoát ra khỏi năm ngón tay của Lâm Siêu. Nhưng để hắn sợ hãi là khí lực của Lâm Siêu mạnh vượt ngoài sự tưởng tượng của hắn, hắn có thể cảm nhận được xương gò má của mình dần bị bóp hóp lại, có cảm giác xương gò má sắp bị nứt ra đến nơi.

Hơn nữa, gương mặt của hắn đã bị bàn tay Lâm Siêu tóm lấy, khiến cho tầm nhìn của hắn bị che khuất mất một nửa, chỉ có thể nhìn thấy một nửa gương mặt của Lâm Siêu, cùng với một đôi mắt lạnh lẽo không tình cảm giống hệt đôi mắt của thủ lĩnh, như là một thứ máy móc quái vật có hình dáng con người.

"Mày, mày làm sao có thể…." Hắn ra sức vùng vẫy, vẫn không có cách nào thoát ra khỏi bàn tày của Lâm Siêu, năm ngón tay đang dần siết chặt lại , cơn đau khủng khiếp khiến cho hắn có cảm giác đầu mình sắp bị bóp nát đến nơi.

Năng lực của hắn nếu phối hợp với khẩu súng ngắm đang vác trên vai, thì cho dù quái vật có thể chất bốn mươi đến năm mươi lần cũng không thể nào chống lại, một súng có thể giết chiết. Nhưng giờ khắc này năng lực của hắn không có một điểm tác dụng nào.

"Thả ra……..!"

Một thanh niên tướng mạo bình thường, đứng không xa Hắc Xà bỗng hét lên một tiếng, đôi mắt lóe lên một luồng sáng yêu dị màu đỏ bắn về phía Lâm Siêu!

Viên bảo thạch màu đeo trước ngực Lâm Siêu bỗng lóe lên chuyển sang màu đỏ,một luồng hào quang bao bọc xung quanh Lâm Siêu, hấp thu toàn bộ luồng ánh sáng đỏ bắn tới.

Rốp!

Bàn tay Lâm Siêu bóp chặt một cái khiến cho ngũ quan Hắc Xà trở nên méo mó vặn vẹo, gương mặt bị bóp nát, máu tươi từ bên trong phun ra ngoài, mồm há hốc, mất đi hơi thở.
Bình Luận (0)
Comment