Trọng Phản Mạt Nhật Chi Ngọc Đồng Không Gian

Chương 48

Thành viên đoàn đội tự chia nhau giới thiệu, Đường Á cùng Đường Ngao xem như hoàn toàn gia nhập. Mặc dù có người đối với vũ khí của Đường Á trông thấy mà thèm, nhưng người trong một nhóm, bọn họ cũng biết thức thời: không nói họ chỉ mới quen biết, tại mạt thế này, vũ khí đối với hunter như sinh mạng, bọn họ nếu không phải là người cực kỳ thân thiết mà đưa ra yêu cầu thì sẽ khiến đối phương nổi giận.

Hơn nữa, cũng rất rõ ràng, kỹ thuật Đường Á thành thạo không phải không nhìn ra, thoáng qua là biết cậu đã trải qua bao nhiêu khó khăn, luyện tập không biết bao nhiêu lần mới được như vậy, cậu trả giá như vậy thì tất nhiên phải thu được thành tựu. Về phần Đường Ngao…… Cái loại phương thức tấn công dùng đao chém mạnh — thật sự không có gì kỹ thuật đáng nói! Sức mạnh, tốc độ thiếu một thứ cũng không được — không phải cứ luyện tập là sẽ thấy hiệu quả!

Hình Bằng An cũng không yêu cầu mọi người ở tiểu đội ‘Ánh mặt trời’ phải tập trung cùng một chỗ, bởi vì dân cư B thị rất đông, vì bảo vệ trật tự, quản lý cũng vô cùng nghiêm khắc, mỗi người ứng với dãy số tại mỗi phòng — bên nhân có đăng ký, mỗi lần kiểm tra phòng đều là dựa vào dãy số đăng kí để tìm, ở sai phòng nhẹ thì bị trừ điểm, nặng thì sẽ bị đuổi ra khỏi B thị.

Hơn nữa tuy rằng là một đoàn đội, nhưng ngoại trừ định kỳ luyện tập cùng khi có nhiệm vụ lớn. Mọi người cũng không phải mỗi ngày đều tụ tập một chỗ, thời gian riêng của mỗi thành viên còn có thể làm nhiệm vụ nhỏ, liên hệ rất ít, càng giống như quan hệ hợp tác, như thế rất hợp khẩu vị Đường Á — nếu liên hệ quá nhiều, cậu chắc chắn sẽ không có hứng thú gia nhập, nhiệm vụ lớn nhưng lực hấp dẫn còn chưa lớn đến vậy, làm nhiều nhiệm vụ nhỏ cũng có thể bù lại.

Tiến vào tầng thứ hai yêu cầu điểm thấp nhất là 1000, nói cách khác mỗi người phải giết 1000 con tang thi. Đám người Hình Bằng An không phải dân tại B thị, khi Đường Á gia nhập, bọn họ đã ở B thị nửa tháng, từ ban đầu họ chỉ có thể tìm tang thi lạc bầy mà xuống tay còn bây giờ đã có thể thoải mái giết mấy chục tang thi, bọn họ chính là như vậy từng bước tiến tới, tốc độ trưởng thành của mỗi người đều có thể lấy ánh mắt mà nhìn đến. Tiểu đội ‘ánh mặt trời’ thêm Đường Á và Đường Ngao tổng cộng có hai mươi bảy người, chỉ có hai thành viên nữ nhưng cũng không phải hậu cần, đều là gặp tang thi cũng không chút do dự trực tiếp xông lên. Vận rủi giống như tảng đá từ trên trời rơi xuống, hoặc là bị ném đầu rơi máu chảy, hoặc là đem nó xem như đá lót đường mà bước càng cao.

Đoàn đội đối kháng tang thi luôn luôn là tập thể tác chiến, cuối cùng thu thập được nguyên châu phân phối theo công sức — ai bỏ ra nhiều công sức nhất, ai giết nhiều nhất, ai làm bao nhiêu thì họ đều có thể thấy rõ, hơn nữa bọn họ ai cũng không lợi hại hơn ai là bao, trình độ vũ lực chênh lệch không lớn, hơn nữa vốn hiểu biết lẫn nhau, sẽ không xuất hiện tình trạng phân chia không đồng đều.

Nửa tháng trôi qua, trừ bỏ tiêu phí ăn cơm nhà ở, mỗi người còn dư khoảng 300 điểm, cách yêu cầu thấp nhất của tầng thứ hai còn kém rất nhiều. Hơn nữa, 1000 điểm sở dĩ được gọi là yêu cầu thấp nhất là bởi vì tầng thứ hai tuy rằng điều kiện ở tốt hơn, nhưng tiêu phí cũng cao hơn, có rất nhiều Hunter chính là dùng phần lớn thời gian tân tân khổ khổ kiếm đủ điểm, lại ở tầng thứ hai vài ngày liền chủ động chuyển ra — người quản lý sẽ không đuổi họ ra ngoài, nhưng thức ăn cùng nhà ở đều cần điểm cao hơn rất nhiều, trừ phi có thể ở mà không cần ăn cơm, nếu không không thể hòa nhập được với tầng thứ hai, sớm hay muộn cũng phải chuyển ra ngoài.

Lúc trước vẫn tưởng rằng kiếm đủ 1000 điểm thì có thể tiến vào tầng thứ hai nhưng khi nghe tin tức như thế mọi người phần lớn đều nản lòng, có rất nhiều kẻ liền lựa chọn ở tầng thứ nhất: Không phải là ký túc xá tập thể sao, đại học cùng khi làm công đều đã ở. Tầng thứ hai là chỉ dành cho hunter mà thôi, bọn họ không cần đi tạo thêm náo nhiệt!

Thế nhưng, vẫn có không ít người bị phúc lợi của tầng thứ hai hấp dẫn — chẳng hạn như thiết bị chữa bệnh đầy đủ, hay cấp phương tiện công cộng cho đoàn đội sử dụng. Liều mạng giết tang thi để tiến vào đã số thường là đoàn đội. Còn có những nhóm người khác, giống như Hình Bằng An cùng Đường Á, đối với việc có vào tầng thứ hai hay không cũng không để ý, người trước chủ yếu muốn rèn luyện năng lực, người sau mục đích là thu thập nguyên châu.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, bất giác đã là cuối tháng 4 năm 2014, qua một tháng, thời tiết nhanh chóng ấm lại, mọi người chỉ mặc một áo cũng cảm thấy nóng, giống như thoáng cái đã trôi qua thời gian dài. Nhiệt độ không khí tăng trở lại, nhóm thực vật có sinh mệnh mạnh mẽ cũng dần sống lại, B thị không còn bộ dáng ảm đạm như trước, nơi nơi tràn ngập màu xanh. Nhưng đồng thời sống lại còn có vi khuẩn, ruồi, muỗi, độ ấm thích hợp, thi thể hư thối, tang thi lượn lờ chung quanh…… Đều là môi trường tốt nhất để chúng nó phát triển.

B thị là thủ đô của nước Z, từ đầu tháng 3 nhiệt độ không khí tăng trở lại liền bắt đầu nghiên cứu chế tạo các loại nước tiêu độc cùng kim tiêm dự phòng, mỗi lần sau tai họa có khả năng sẽ xuất hiện ôn dịch, sự thật chứng minh đây là điều cần thiết, bởi vì ngay cả như vậy, vẫn có rất nhiều người lây nhiễm bệnh tật không rõ mà ngã xuống, tầng thứ hai có thiết bị chữa bệnh đầy đủ lập tức được mọi người tranh giành tiến vào.

Trong căn cứ nơi nơi đều là mùi hương của nước tiêu độc — xe chở đầy nước cứ sáng tối lại đi phun một lần, mùi hương như thế nào cũng không tan đi. Loại mùi gay mũi này, người bình thường còn có thể chịu đựng, cường hóa qua khứu giác nhạy cảm của Đường Á thì có chút chịu không nổi, lại càng không cần nói đến khứu giác linh mẫn cực điểm như Đường Ngao — ngay cả khẩu vị đều chịu ảnh hưởng, tính tình cũng trở nên nóng nảy, bị vạ lây đương nhiên không chỉ Đường Á, mà người trong tiểu đội cùng tang thi đều phải bị sát khí của hắn thử thách một lần.

Tầng thứ hai dùng nước tiêu độc tốt hơn, mùi vị không gay mũi như vậy, hơn nữa nơi đó thiết bị chữa bệnh cũng tốt hơn, Đường Á từ sau khi tẩy tủy, tuy rằng không bị bệnh, nhưng tại mạt thế, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Sống lại một lần, Đường Á càng quý trọng sinh mệnh, cho nên việc tiến vào tầng thứ hai nhất định phải thực hiện.

Sau khi cậu gia nhập tiểu đội ‘ánh mặt trời’, cùng đội viên cũ tập hợp vài ngày, liền bắt đầu nếm thử nhiệm vụ mà một ít đoàn đội không dám thử — căn cứ quy định, một nhiệm vụ chỉ có thể một người hoặc đoàn đội làm, nếu nhiệm vụ không hoàn thành sẽ trừ một nửa dựa trên số điểm thưởng để trừng phạt. Cứ như thế tiếp nhận vài nhiệm vụ, đoàn đội chậm rãi tìm thấy năng lực của chính mình, sau lại hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn nhiều. Đường Á cùng Đường Ngao gia nhập khiến đoàn đội lập tức đề cao lên hai cấp bậc, lên tới cấp độ ba.

Đoàn đội khi đăng kí nhiệm vụ có tạm thời cùng lâu dài, lâu dài cũng chia đẳng cấp: đoàn đội cấp ba quy mô gồm mấy chục người, đoàn đội cấp hai bình thường ít nhất cũng có mấy trăm người hay phần lớn hunter tụ lại với nhau, đoàn đội cấp một rất ít, phần lớn là đoàn đội chịu khống chế của quốc gia hoặc hợp tác với quân đội, nhân số trên mười nghìn. Hơn nữa mỗi một đẳng cấp, dựa theo tần suất nhiệm vụ cùng hiệu suất hoàn thành mà được nêu danh, có điều chỉ ghi lại mười cái tên đứng đầu.

Tiểu đội ‘ánh mặt trời’ trải qua một tháng tôi luyện trưởng thành, nay cũng là đội nổi danh trên bảng. Đội trưởng Hình Bằng An đương nhiên có thực lực chân chính, không nói vũ lực — hắn khẳng định không hơn Đường Á, lại càng khỏi cần nói Đường Ngao — hắn là một đội trưởng rất tốt, rất am hiểu nhìn mặt lựa lời, tin tức cũng rất linh thông. Tuy rằng mỗi lần làm nhiệm vụ Đường Á và Đường Ngao bỏ sức nhiều nhất, lấy công đầu là không thể nghi ngờ, còn lại phân chia ra, một tháng trừ bỏ tiêu hao, trong tay mỗi người cũng có hơn 2000 điểm, loại hiệu suất này là điều trước đó bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.

Bởi vậy thời điểm Đường Á đưa ra đề nghị tiến vào tầng thứ hai, Hình Bằng An suy nghĩ một chút liền đồng ý. Không nói ôn dịch có thể xuất hiện hay không, mấy ngày nay này lần lượt có người chết, tập thể ký túc xá tầng thứ nhất thật sự không an toàn, có một người bị bệnh truyền nhiễm, cả phòng đều sẽ bị lây bệnh — loại chết kiểu này, với những người gắng sức tồn tại đến tận bây giờ mà nói, rất uất ức!

Một đội người đi tới chỗ nhân sự làm thủ tục chuyển tầng, thẻ màu trắng đều đổi thành màu xanh, sau đó được nhân viên công tác đưa đến lối vào, nơi này có binh lính vác súng canh gác, cư dân có thẻ chứng nhận màu xanh có thể tiến vào tầng thứ nhất, cư dân chứng nhận màu trắng lại không thể tiến vào tầng thứ hai.

Tiến vào tầng thứ hai, trên mặt đường ít người hơn rất nhiều, họ đều là bộ dáng vội vàng. Hai mươi mấy người theo thói quen đi tới lầu thông báo, bên trên quả nhiên càng chứng tỏ chi tiết tình huống tầng thứ hai: bố cục tầng thứ hai chủ yếu chia làm bốn phần, một là khu dân cư cho Hunter như bọn hắn, hai là quân nhân cùng nhân viên nghiên cứu khoa học hoặc có người nhà là nhân viên nghiên cứu, ba là cơ quan chính phủ, phân bộ cùng quân đội đóng quân, bốn là khu thiết bị công cộng, đoàn đội có thể thuê sử dụng sân huấn luyện cỡ lớn, còn có bệnh viện, nơi sửa xe mà chính phủ đã khôi phục một bộ phận cơ cấu.



Tầng thứ hai nhà ở tự do hơn nhiều, chỉ cần có đủ điểm, có thể ở trong phạm vi tương ứng lựa chọn một căn nhà trống bất kì. Lúc này Hình Bằng An ra mặt, mỗi người bỏ ra 100 điểm thuê tòa nhà lớn ở chung ba tháng, tầng trệt một phòng rộn lớn, phòng ngủ có mười mấy cái, xem như đủ cho tất cả. Nữ thì một người một phòng, đàn ông đối với việc trong đội có hai cô gái vẫn rất chiếu cố. Vốn bởi vì Đường Á cùng Đường Ngao bỏ sức nhiều nhất, đội viên đều tình nguyện chia cho bọn họ một người một phòng, nhưng Đường Á tỏ vẻ bọn họ ở chung một phòng là đủ. Hình Bằng An là đội trưởng, đặt chính mình ở cuối cùng, nhưng đội viên chủ động nhường cho anh ta một gian — gian phòng khá nhỏ. Phòng ngủ chính chia cho Đường Á cùng Đường Ngao, hai cái giường cùng vài phòng khá đều là hai người ở.

Trong phòng đã được quét tước tiêu độc qua, có mùi nước thuốc nhàn nhạt, cũng không quá gay mũi – đây là đối với Đường Á, sau khi khóa kỹ cửa, Đường Á hỏi thiếu niên cao lớn: “Cậu muốn vào không gian nghỉ ngơi không?” Cậu muốn thiếu niên đeo khẩu trang, nhưng hiển nhiên không thể, hắn cũng không quen mang.

“Không cần.” Đường Ngao nói, đợi Đường Á thu dọn xong — kỳ thật cũng không có gì để dọn, đồ quan trọng này nọ đều ở trong không gian, bọn họ chỉ mang theo một ba lô, giả vờ như lấy đồ từ ba lô.

Cùng Đường Á rửa mặt xong, thiếu niên cao lớn tựa như dã thú lớn bắt giữ con mồi lập tức đẩy ngã thanh niên, nửa thân mình đặt ở trên người cậu, đem mặt chôn ở cổ cậu, hít sâu một hơi tất cả đều là hương vị của Á Á, khiến hắn cảm thấy mỹ mãn. Cậu thực mềm mại không hề chống cự, một tay nhẹ nhàng sờ sờ cái ót của người phía trên, một tay kéo chăn mỏng, nhưng lại bị thiếu niên ngăn cản.

Đường Á dừng động tác, nghĩ lại thì gần đây Đường Ngao bởi vì phải ngửi mùi khó chịu, lại không chịu vào không gian, liền đem đầu chôn trên người cậu, gần nhất thời tiết trở nên nóng bức, mỗi ngày buổi sáng của Đường Á đều bị một dã thú cực lớn ôm chặt trong ngực, bị nhiệt độ cao của dã thú làm tỉnh… xác thực không cần phải đắp chăn… =.=//

Thanh niên không thấy được ánh mắt đen của dã thú đang dựa vào trên người cậu lộ ra bộ mặt giảo hoạt: nhiệt độ cơ thể của Á Á khá thấp, thân thể được rèn luyện không quá mềm mại mà lại rất co dãn, sau khi trời nóng mặc quần áo mỏng, ôm vào xúc cảm vô cùng tốt, hơn nữa mùi dễ ngửi…

Ngửi mùi da thịt gần trong gang tấc, con ngươi thiếu niên tối lại, rất muốn cứ như vậy cắn xuống, rất muốn cứ như vậy một ngụm ăn luôn……

Mùa đông là mùa rất nhiều động vật phát tình, thời kì phát tình của Đường Ngao vừa mới trải qua, đương nhiên sẽ không đến lần nữa, chỉ là… hắn cảm giác chính mình giống như bị ảnh hưởng — có điều không phải đến từ khí hậu, mà là đến từ người đang ở trong lòng của hắn, chỉ cần da thịt tiếp cận như vậy, nơi nào đó sẽ không ngừng nóng lên……

Đường Á đã sắp tiến vào giấc ngủ đối với nhiệt độ cơ thể cao có chút không thoải mái, hơi hơi giãy dụa hai cái, liền bị thiếu niên gia tăng khí lực ôm lấy, cậu bất mãn nhíu nhíu mày, liền không động nữa. Trong bóng đêm, ánh mắt thiếu niên biến hóa hết tối đen lại đỏ sậm, cuối cùng vẫn là chậm rãi khôi phục thành màu sắc đen thuần.

____
Bình Luận (0)
Comment