Tống San San gửi cho Kỷ Siêu thỏa thuận ly hôn, nhưng hắn không ký. Vì có trong tay bằng chứng Kỷ Siêu bạo hành gia đình và ngoại tình, sau khi chuẩn bị đầy đủ, cô đã nhờ luật sư Trần Chí thay mặt cô khởi kiện ly hôn. Mọi thủ tục cho vụ án đã xong. Bây giờ chỉ cần chờ khởi kiện và ra tòa.
Giang Như Ý rời khỏi cửa hàng, định đi bộ đến chợ nông sản gần đó để mua một vài thứ. Đi ngang qua một con hẻm vắng vẻ ở góc đường, cô đột nhiên nghe thấy một tràng tiếng trêu chọc thô lỗ của đàn ông.
"Hắc hắc hắc, bảo sao cái mông cứ vặn vẹo ở đây mãi, hóa ra là giày cao gót mắc kẹt trong nắp cống."
"Cô bé, có cần anh giúp một tay không?"
"Đừng sợ nha, anh sẽ rất dịu dàng..."
Nghe thấy những giọng nói ngông cuồng đó, Giang Như Ý cau mày. Cô bước nhanh vài bước và lập tức nhìn thấy cảnh tượng trong hẻm. Một vài người đàn ông say xỉn đang vây quanh một cô gái trẻ. Giày cao gót của cô gái bị kẹt trong khe hở của nắp cống. Cô đã thử vài lần nhưng không thể rút nó ra.
Cô gái trẻ đeo khẩu trang, không nhìn rõ mặt, nhưng nhìn vóc dáng cao gầy và đôi mắt đào hoa trên khẩu trang, Giang Như Ý rất chắc chắn rằng đây là một mỹ nữ.
"Aaa... Các người đừng lại đây!"
Thấy mấy gã đàn ông tiến lại gần, mọi tế bào trên người cô gái trẻ đều run lên. Cô cố sức vung vẩy chiếc túi xách màu trắng trong tay, muốn đuổi những tên say xỉn này ra xa.
"Ngoan nào~ Cô em, chơi với lửa đấy à, không sợ anh "tại chỗ xử tử" em à?"
Một gã đàn ông bị chiếc túi xách đập vào hạ bộ, hắn tức giận túm lấy chiếc túi, l**m môi khô khốc, hơi thở trở nên dồn dập.
"Anh, anh muốn làm gì? Đây là xã hội pháp trị, anh dám làm bậy thì biết hậu quả thế nào không?"
Nhìn ánh mắt d*m đ*ng của gã đàn ông, cô gái biết hắn không có ý tốt. Cô gái trẻ sợ hãi, nhưng vẫn cố gắng lớn tiếng ngăn hành vi của hắn, sau đó nghiêng người tháo quai giày, muốn đi chân trần mà bỏ chạy.
"Tất nhiên là anh muốn giúp em rồi! Còn về hậu quả, không nghe nói chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu sao?"
Gã đàn ông dường như nhìn ra cô muốn chạy trốn, bất ngờ vươn tay nắm lấy một cánh tay của cô gái trẻ.
"Buông tôi ra, đồ b**n th** d*m đ*ng!"
Cô gái trẻ giãy giụa kịch liệt, nhưng càng giãy giụa dường như càng k*ch th*ch mấy gã say xỉn. Mấy tên đàn ông cười cợt, ý đồ làm chuyện đồi bại với cô gái trẻ.
Thấy cảnh tượng này, Giang Như Ý lập tức quyết định ra tay. Cô hoàn toàn không để ý đến việc đối phương là ba bốn gã đàn ông cao lớn. Trong khoảnh khắc, cô lao đến một cách rất ngầu, rồi tung một cú đá phi chân vào gã đàn ông đê tiện đang quấy rối cô gái trẻ.
"Phanh!"
Gã đê tiện còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, đã bị cú đá bất ngờ khiến bay ra vài bước. Sau đó, hắn đập mạnh vào tường rồi ngã xuống, phát ra một tiếng rên thê lương.
Ba bốn gã còn lại thấy thế, lập tức xông về phía Giang Như Ý. Giang Như Ý cũng rất kiên cường, cứ theo nguyên tắc "thương địch một nghìn, tự tổn tám trăm", cô đỡ những cú đấm và nắm lấy chiếc thùng rác bên cạnh, bắt đầu đập loạn xạ. Sức cô rất lớn, mấy tên đê tiện bị đập đến ngơ ngác, ôm đầu chạy toán loạn.
Cô gái trẻ lúc nãy trong cơn hỗn loạn đã bẻ gãy gót giày, miễn cưỡng đứng dậy. Trên đầu cô dính vài mảnh rau nát do Giang Như Ý vung thùng rác, cô đứng ở bên đường và vỗ tay tán thưởng cho Giang Như Ý: "Hay lắm! Đánh chết chúng nó! Đánh cho gần chết! Đánh! Đánh! Đánh!"
Trong chốc lát, Giang Như Ý như được cổ vũ, đột nhiên giơ thùng rác lên và đập xuống đùi mấy gã. Lần này cô dùng hết toàn bộ sức lực. Mấy tên đê tiện đồng thời bị đập khiến hai chân khuỵu xuống, quỳ rạp trên đất, đau đớn kêu thảm thiết. Khi chúng bò dậy, mặc kệ cô gái xinh đẹp, chúng chạy trối chết.
Thấy chúng bỏ chạy, Giang Như Ý vỗ tay: "Đụng phải bà đây, đánh cho răng rơi đầy đất!"
"Tuyệt vời quá, chị đúng là nữ hiệp!" Cô gái trẻ kích động chạy tới, trực tiếp tặng cho Giang Như Ý một cái ôm chiến thắng. Ôm xong, cô lại túm lấy cánh tay Giang Như Ý lắc điên cuồng: "A a a a a, chị giỏi quá đi! Em muốn học hỏi chị!"
"Dĩnh tỷ, sao chị lại ở đây?" Lúc này, một cô gái có vóc dáng trung bình, mặt bầu bĩnh chạy đến từ đằng xa.
"Đường Đường, bên này!" Cô gái trẻ vẫy tay với cô gái kia, rồi quay đầu nói với Giang Như Ý: "Đây là trợ lý của em, Đường Đường. Em ấy đến đón em. Vừa rồi... cảm ơn chị rất nhiều, nếu không thì nữ minh tinh bị mấy gã say xỉn trêu ghẹo ngoài đường, ngày mai em sẽ lên top tìm kiếm nóng mất."
Nghe lời này, Giang Như Ý suýt không đứng vững, cơ thể loạng choạng một chút, ngạc nhiên nói: "Em là... Dĩnh Bảo?!"
Nữ diễn viên đang hot nhất hiện nay!!
Trợ lý Đường Đường vội vàng chạy tới, vừa định mở miệng trách Dĩnh Bảo, đột nhiên ngây người: "Dĩnh tỷ, chị bị làm sao thế này?"
"Ối, vừa rồi gặp phải mấy con chó điên, may mắn gặp được cô gái này cứu em." Dĩnh Bảo nói rồi cong môi cười với Giang Như Ý.
Trợ lý Đường Đường tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn cảnh tượng này cũng hiểu Giang Như Ý đã giúp đỡ Dĩnh Bảo. Cô ấy vội quay người, cúi chào Giang Như Ý: "Cảm ơn chị."
Giang Như Ý vội xua tay: "Không có gì, thấy việc nghĩa hăng hái làm là truyền thống tốt đẹp của dân tộc Trung Hoa mà."
Trợ lý Đường Đường vừa giúp Dĩnh Bảo gỡ vài mảnh lá nát trên mũ, vừa trò chuyện với Giang Như Ý. Hóa ra, chiếc xe Ferrari của Dĩnh Bảo đột nhiên bốc cháy, nên cô mới bỏ xe đi đường tắt để kịp buổi chụp hình.
Xong xuôi, trợ lý Đường Đường nói nhỏ bên cạnh: "Chị Dĩnh, chị nói xem có khi nào đây là trò bẩn của đối thủ không?"
Dĩnh Bảo cười nhạt: "Không dám đâu!" Mọi người đều biết, giới giải trí là một "vạc thuốc nhuộm" khổng lồ, nơi danh lợi và tình ái đan xen, dưới những d*c v*ng đó, hiếm ai có thể giữ được bản chất ban đầu.
Trợ lý Đường Đường vẫn không yên tâm: "Chị ơi, cứ cẩn thận một chút, nhanh chóng rời khỏi đây đi!" Dĩnh Bảo thấy thời gian không còn sớm nữa, hai người chào Giang Như Ý rồi rời đi.
Dĩnh Bảo vừa đi vừa vẫn còn hú hét với trợ lý: "Em không biết đâu, chị ấy vừa rồi ngầu lắm..."
Trợ lý Đường Đường bất lực khuyên: "Chị ơi, cứ khiêm tốn một chút, kẻo bị người ta nhận ra..."
Hai người càng lúc càng xa, rất nhanh không còn thấy bóng dáng. Xung quanh lập tức trở nên tĩnh lặng.
Giang Như Ý lúc này mới hậu tri hậu giác che miệng lại. Vừa rồi, cô đã anh hùng cứu mỹ nhân, chính là idol của mình sao?
Thảo nào nhìn có chút quen mắt, khiến cô không kìm được mà ra tay. Cô là một fan trung thành của Dĩnh Bảo, bình thường ở nhà thích nhất là xem phim của cô ấy. Trời ơi, cô lại có duyên phận với đại minh tinh!
Giang Như Ý phấn khích hét lên một tiếng, rồi nhảy chân sáo rời đi.
Sau khi cô đi, Hoàng Phi với mái đầu đầy lá nát thò đầu ra.
Hoàng Phi là một tay paparazzi. Anh ta không tin các ngôi sao trong giới giải trí không có scandal, nên luôn thức khuya dậy sớm để theo dõi. Hai ngày nay, anh ta vừa hay đang "canh" Dĩnh Bảo, người vừa đóng máy một bộ phim mới.
Giờ thì Dĩnh Bảo đã được cứu. Nhưng rõ ràng, không ai quan tâm đến số phận của anh ta.