Trọng Sinh Chi Danh Lưu Cự Tinh

Chương 18

Nháy mắt hai chiếc xe hơi tông vào nhau, Đỗ Vân Tu chỉ cảm thấy tầm mắt một mảnh trắng xóa.

Bên tai là âm thanh phanh lại bén nhọn cùng tiếng thét chói tai của Liễu Nghệ, va chạm thật lớn, hắn theo bản năng dùng thân thể che trước mặt Liễu Nghệ...

"Đỗ Phi, cậu biết không, đối với phụ nữ thì khuôn mặt chính là thứ quý giá nhất."

Nhớ lại khi đó Lâm Huyên trong lúc vui đùa có nói qua, dưới bầu trời đêm đầy sao, điềm tĩnh cười.

Khi đó bản thân đang đi phía trước, không khỏi một chút, quay đầu, đem ánh mắt chuyển qua khuôn mặt mỹ lệ của Lâm Huyên.

"Chẳng lẽ...Tôi khó coi lắm sao?"

Lâm Huyên có điểm thẹn thùng mà cúi đầu, lộ ra cần cổ trắng ngần, giống như thiên nga vô cùng tuyệt đẹp.

"Đẹp."

...

Đây là thời điểm gì đây?

Vì cái gì hắn lại đột nhiên nhớ tới điều này...

Phiên giang đảo hải (Dời sông lấp biển).

Hắn cảm thấy đau đến chết đi sống lại. Làm sao lại đau. Thân thể giống như không phải là của mình, khó chịu gay gắt.

Nhưng sâu trong đáy lòng dâng lên một cỗ bi thương nồng đậm...

Đỗ Vân Tu hiểu rõ loại cảm tình này không phải xuất phát từ hắn. Tựa hồ là của một người khác truyền cho hắn. Chính là loại bi thương đau đớn, quả thực dường như sắp đem hắn xé nát, đau đớn lan tràn khắp tứ chi bách hài.

Ánh mắt người kia ôn nhu như vậy.

Ôn nhu đến mức khiến người khác như muốn rơi lệ...

Nhưng mà, người kia không phải hắn.

Vô luận hắn như thế nào tới gần chạm vào y, như thế nào càng bước lại gần hơn con người tao nhã này, kia tuy rằng rất giống nhưng cũng không phải hắn.

Hắn là không thể lộ ra ngoài bộ dạng sinh tử thế này được.

Chỉ là kết quả ngoài ý muốn. Mà hắn, cùng y...

Hắn đứng ở bên vách núi, mặc cho tuyệt vọng cắn nuốt.

Cho dù người kia nhẹ nhàng chìa tay ra, đối với hắn nói câu nào, hắn cũng nhất quyết không bước tiếp nữa...

Hắc ám.

Một mảnh hắc ám vô biên vô hạn*. Cắn nuốt hết thảy ánh sáng.

(*Không giới hạn, hiểu nôm na là vô tận ấy.)

Đỗ Vân Tu như là trải qua một giấc mộng dài mà tỉnh lại.

Đó nguyên lai là một phần trí nhớ cất giấu sâu trong lòng của vị chủ nhân thân thể này...

Một giấc mơ thật sâu, giống như mảnh bi thương tuyệt vọng kia mạnh mẽ như thủy triều từng đợt kéo tới ép hắn đến hết hơi, chính là hút một ngụm khí nhỏ, đồi ngực liền đau đớn không thôi."Xương sườn của cậu bị nứt." Amanda đem đóa hoa bách hợp một màu thuần khiết cắm trong bình thạch anh trong phòng, rồi cô đặt đống thuốc bổ vừa mới mua bên cạnh, "May mắn không có trở ngại, mới vừa nhận được tin tức cậu bị thương, tim tôi đều đình chỉ, quả thực cậu khiến tôi lo lắng không thôi."

Sau khi nhấc điện thoại nhận được tin tức kia, Amanda liền tức tốc chạy đến bệnh viện.

Đỗ Vân Tu là nghệ sĩ do cô quản lí —— cũng là một trong các thành viên chủ chốt của Legacy.

Trước đó còn có mấy kế hoạch quay quảng cáo, rồi cả mấy bộ phim được mời đóng, vạn nhất lần này... Mấy hợp đồng này làm sao bây giờ?

Cô gấp đến độ đầu óc hoang mang rối loạn.

Trong đầu không ngừng lo lắng, nếu quả thật xảy ra chuyện này, thì phải ứng đối như thế nào với loại tình huống này.

Tuy rằng Legacy hiện tại không thể so với Tạ Di, nhưng lại là một trong những cây hái ra tiền của ESE. Cả Châu Á hầu như đều không có nhóm thần tượng nào nổi tiếng đến như vậy, không có một nhóm nào có thể so với khả năng thu hút lượng fan, tung hoành trong giới giải trí như bọn họ.

Cô làm việc ở ESE lâu như vậy.

Việc nghệ sĩ nhanh chóng nổi tiếng đã gặp qua nhiều lần, nhưng nhóm thần tượng có thể nổi lên nhanh như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Khoảng thời gian lần đầu tuyên truyền ở Đông Nam Á, các fan của Legacy đều nhiệt tình đến mức như muốn sắp đem cô đè bẹp dưới chân...

Amanda cũng là lần đầu cảm giác được, cô có thể làm được mọi việc tốt hơn trước kia nhiều, đủ khả năng leo lên vị trí cao hơn.

Mục Triết Bạch có Tạ Di.

Mà trên tay cô lại có Legacy.

Khi nào thì cô mới có thể vượt qua Mục Triết Bạch, đến lúc nào thì cô có thể giống như Phong Cảnh, có được cổ phần công ty ESE?

Phong Cảnh.

Amanda đối với hai chữ này vừa yêu lại vừa hận.

Ở Phong Cảnh vẫn tồn tại một loại khí chất chỉ có ở thần tượng, mà độ nổi tiếng của hắn cũng chưa bao giờ giảm, vẫn là như mặt trời ban trưa, không khác mấy với khoảng thời gian hắn còn làm thần tượng, cô không phải là chưa từng mê luyến hắn như bao thiếu nữ khác.

Đó quả thực là khoảng thời gian cô ngu ngốc lao đầu vào thứ biết rõ bản thân sẽ không với tới.

Kết quả lựa chọn bước trên con đường này, bước vào ESE, tiếp cận thần tượng của mình, mới phát hiện đối phương hoàn toàn, từ đầu, luôn đối với nữ không cảm thấy hứng thú. (Thốn TT__TT, thương chế)

Đây là giới giải trí chết tiệt gì thế.

Đem hết thảy những mặt xấu, những bí mật không thể nói ra, toàn bộ gói lại, bao ngoài đó chính là những gì tốt đẹp nhất, đến khi thật sự cảm thấy hoàn hảo rồi, liền bày ra cho các cô xem những mặt đẹp đẽ đó.

Rõ ràng chính là quả táo rớt đến nát vụn.

"Khiến cô lo lắng rồi." Đỗ Vân Tu cậy mạnh lộ ra nụ cười tươi rói, sắc mặt trắng bệch, "Liễu Nghệ cùng tài xế không có sao chứ.""Chân trái tài xế gãy xương. Liễu Nghệ hoàn hảo không bị vết thương nghiêm trọng gì, chỉ là có chút trầy xước... Nghe cô ấy kể, lúc xảy ra tai nạn giao thông, chính là cậu đem cô ấy đặt ở dưới thân mà bảo hộ." Amanda cười đến khóe mắt cong tít lại.

"... Cô ấy là phụ nữ mà."

"Tổ phim bên kia làm sao bây giờ? Tôi bị thương có thể hay không ảnh hưởng đến tiến độ của bọn họ?" Nghe được người trên xe không bị thương nghiêm trọng gì, Đỗ Vân Tu lúc này mới thoáng yên lòng, đảo mắt liền lo lắng đến tiến độ quay phim.

Nhất định sẽ có chút ảnh hưởng.

Amanda đang chuẩn bị nói ra, nhưng bất giác những lời này liền mắc giữa cuống họng.

"Cái giải thưởng người mới kia chỉ có một, cũng chỉ có một lần. Bỏ lỡ lần này nhất định sẽ không có cơ hội lần sau."

"Amanda, em là bạn gái tôi. Nếu như ngay cả tình nhân cũng không thể đứng bên giúp đỡ tôi, vậy tôi còn động lực gì để tiếp tục đi tiếp đây?..."

Ánh mắt Amanda lóe lên, sau đó mỉm cười nói: "Cậu không cần lo lắng. Tổ phim bên kia tôi đã nói chuyện qua, mấy ngày này cậu cứ nghỉ ngơi thật tốt, trước tiên đem vết thương dưỡng cho thật tốt."

"Cảm ơn cô." Đỗ Vân Tu lộ ra nụ cười yếu ớt.

Thương thế của hắn ở ngay chỗ hiểm, cũng may không đến mức quá nghiêm trọng.

Vô luận là thở, vẫn là phải nhẹ nhàng nâng cánh tay lên một chút, nếu không sẽ liên lụy đến vết nứt kia ngay xương sườn.

"Tôi không quấy rầy cậu nghỉ ngơi nữa."

Tầm mắt Amanda ở dừng ở đống băng gạc trước ngực Đỗ Vân Tu, sau đó một hồi mới nâng khóe miệng nở hoàn mỹ vô khuyết rời đi.

Cô dù sao cũng là phụ nữ.

Coi như thân là người đại diện, cũng sẽ có chút tư tâm.

Cô hiện tại đã gần ba mươi.

Trước kia quá mê luyến Phong Cảnh, một lòng vì hắn mà quyết định chọn con đường sự nghiệp này, rốt cục chờ đến khi từng bước tiến gần rồi, kết quả một lòng ái mộ giống dưới ánh mặt trời vỡ vụn, e rằng chẳng thể tìm lại được những tình cảm trong sáng ấy ngày xưa nữa.

Hiện giờ trở thành "Gái ế".

Cô cũng có một người xuất hiện, có thể sưởi ấm chính mình, lại có thể về sau cùng cô sống cuộc sống hạnh phúc lứa đôi. Một người luôn bên cạnh, khiến mình chẳng còn cảm giác tịch mịch khi đêm xuống nữa.

Hiện tại, người kia tuổi trẻ, tuấn mỹ, khiến cô vừa vui mừng lại thỏa mãn.

Đương nhiên, nếu như có thể thì càng thành công một chút càng tốt, nếu như có thể tỏa sáng giống như Tạ Di...

*********

Một ba vị bình, một ba lại khởi*.

(*giống như Sóng trước chưa yên, sóng sau đã tới, ở đây là nói điềm lành này chưa lâu thì điềm xấu đã tới.)Suốt khoảng thời gian Đỗ Vân Tu dưỡng thương tại bệnh viện, liên tiếp vài ngày, toàn bộ trang đầu đề báo chí cùng tạp chí giải trí rồi in rõ mấy chữ to:

"Vân Tu say rượu lái xe, Liễu Nghệ trọng thương, đâm chết tài xế xe đối phương!!"

Toàn bộ truyền thông lại ồn ào huyên náo một trận.

Đem đủ loại tin tức dưới ngòi bút thêm bớt đủ chuyện, tỷ như Đỗ Vân Tu ở studio đùa giỡn diễn viên khác, rồi gì mà cùng đạo diễn phát sinh xung đột, những "Sự tình" được viết có bao nhiêu hùng hồn, dùng từ ngữ có bao nhiêu đè nghiến, chỉ trích, giống như chính mắt bản thân đã chứng kiến qua. (Mấy cái người này >.<)

Sau đó lại đem vụ tai nạn giao thông vừa xảy ra viết đến Thanh Thanh Sở Sở —— Đỗ Vân Tu như thế nào uống rượu, còn muốn lái xe. Lại muốn hộ tống Liễu Nghệ cùng trợ lý của cô, kết quả bi kịch đã xảy ra —— Tông vào một xe hơi khác, tài xế xe đối phương đã tử vong!

Trong lúc nhất thời, liền xem thường nghệ sĩ phái thần tượng mà mắng to: "Làm ngôi sao không có chút tài năng như thế cũng thật mất mặt! Đem người đâm chết rồi dùng hàng đô che miệng là được!"

Fan Liễu Nghệ cũng mắng to Đỗ Vân Tu không phải người tốt đẹp gì, làm hại thần tượng của các nàng bị trọng thương.

Nguyên bản fan Đỗ Vân Tu, lúc này cũng gia nhập phe cánh antifan, cảm thấy phẩm chất hắn rất bất hảo (không tốt).

Chỉ có mấy fan lão làng, vơ đũa cả nắm nói: "Người uống rượu đều như thế. Vân Tu cũng không phải cố ý. Chẳng lẽ người uống rượu nào sau đó đều không có lái xe sao?"

Bất quá càng nói, lại càng khiến người ta chú ý, cười nhạo fan Đỗ Vân Tu thiếu não, không có tố chất.

Mà nguồn gốc gây nên sóng gió.

Ngay cả nguyên nhân vì sao đám chó săn tin làm sao biết được tin tức xảy ra tai nạn giao thông cũng không rõ.

Vì thế ai nấy liền bắt đầu suy đoán: lái xe = Đỗ Vân Tu = Đỗ Vân Tu say rượu lái xe = Đỗ Vân Tu trước kia đùa giỡn diễn viên khác ngay tại studio.

Điều mà tin tức giải trí cho tới bây giờ cần chính là bạo điểm, chém đủ chuyện giật gân trên cơ sở không có thật hoặc giả là chưa có kiểm chứng độ chính xác, chứ không phải là chân tướng.

Loại tin tức có thể thu hút người xem, vì cái gì lại không thừa nước đục thả câu, lợi dụng vào đó?

*********

Amanda bất an đi tới văn phòng Phong Cảnh.

Tuy rằng trong lòng cô biết rõ vì sao Phong Cảnh lại gọi cô tới, cũng muốn tìm ra lý do ứng đối tốt. Nhưng là...

Quả nhiên, mọi chuyện đã đến tai hắn, Phong Cảnh đem cuốn tạp chí giải trí quăng ra trước mặt cô.

"Đây là có chuyện gì!"

Mấy ngày này, khắp các trang báo giải trí đều là tin tức Vân Tu say rượu lái xe, làm hại Liễu Nghệ trọng thương, đâm chết tài xế xe đối phương, phẩm chất không tốt, rồi cả việc trước kia đã ở studio đùa giỡn diễn viên khác.Cô không cần nhìn cũng biết rõ.

"Những tin này đều không phải sự thật. Thật ra tài xế kia mới là người say rượu rồi lái xe, cho nên mới đụng phải xe Vân Tu. Đối phương tử vong tại chỗ..."

"Đây có phải là sự thật hay không, không quan trọng. Cho dù là sự thật, cô cũng phải chịu trách nhiệm đem nó loan tin!"

Phong Cảnh híp híp đôi mắt hẹp dài. (Mặt ảnh luôn trong trạng thái hồ ly quyến rũ như thế~a >.<)

Đôi mắt dài nhỏ thâm thúy của hắn loan lên, loan thành độ cong đẹp mắt, nhưng độ cong này lại hàm chứa sắc bén.

"Thân là người đại diện, với mối quan hệ xã hội cô có cùng mối quan hệ giữa cô với truyền thông, chẳng lẽ chút chuyện này cũng không giải quyết được hay sao!" (Anh ơi, ck anh đang bị ủy khuất đó >.<)

"Đưa tin như vậy, một tuần nhất định cũng chưa lắng xuống! Tiếp tục một tuần, vãn hồi mọi chuyện lại cho tôi!"

Lần này, tin tức lớn mang scandal như vậy.

Hảo hảo lợi dụng sơ hở trong lời nói, xác thực cũng có thể lật ngửa mọi chuyện, dù sao với những sự thật mà cô có, cũng có thể đem ra đe dọa bọn phóng viên, nhờ luật sư ra tay kiện cáo.

Chuyện như vậy có thể lập tức lật chuyển 360 độ. Do đó chỉ cần một chút khôn khéo liền có thể giải quyết.

Nhưng việc phẩm chất nghệ sĩ bị báo chí đề cập tới trên cơ sở chưa kiểm chứng rõ ràng thế này, chỉ cần cô kéo dài thời gian, đắn đo chưa xử lí, nhất định sẽ tạo ra không ít rắc rối cho Đỗ Vân Tu.

Nhất định trong thời hạn hai tuần này, một người lại một người thêm bớt, cuối cùng sẽ thành công phá vỡ hình tượng của Đỗ Vân Tu gầy dựng.

Một khi, đã qua thời gian hạn định 2 tuần, mà mọi chuyện lại từ đen thành trắng.

Như vậy scandal này sẽ trở thành một trở ngại lớn có thể ảnh hưởng tới sự nghiệp diễn xuất của cậu ta, cho dù có chứng cớ, cho dù ngày sau có thành công lật lại vụ việc, đại bộ phận trong lòng mọi người cũng sẽ sinh ra ấn tượng khắc sâu, không thể thay đổi—— phẩm chất ngôi sao này không tốt.

Một nam nghệ sĩ có thể thay đổi bạn gái như vậy, chêm thêm vụ tai tiếng tình dục.

Bị đề cập đến vấn đề phẩm chất, lại dính tới vụ việc lớn thế này, vậy nhất định cậu ta sẽ vạn kiếp bất phục .

Sau này dù vô luận chói mắt thế nào, thì chuyện năm xưa cũng sẽ trở thành một vết đen trên con đường sự nghiệp sau này.

Lúc ấy khi những phóng viên có giao tình tốt với cô điện thoại tới, còn cố tình nói bóng gió với cô, thi vọng có thể moi được tin tức gì trực tiếp từ cô.

Nhưng cô... Lại cố ý kéo dài thời gian, hàm hồ trả lời .

Chỉ cần Vân Tu biến mất thì Chử Phong nhất định sẽ trở thành người nổi trội nhất trong Legacy.

Có thể thực lực của Vân Tu không thể khinh thường, là một diễn viên xuất sắc hiếm thấy trong showbiz, cô cũng rất xem trọng hắn.Nhưng Chử Phong chính là người yêu của cô.

Nhưng dù sao cũng khó tránh đến bước đường ngày hôm nay, việc khó xử giữa hai bên, ra tay thủ đoạn thế này chỉ còn là chuyện của thời gian. Huống chi, cô còn phải chọn ra một vương bài* cho mình.

(*giống như đại bài, ý nói chị ấy phải tìm ra một nghệ sĩ chị ấy đào tạo sao cho nổi tiếng như Tạ Di, mối quan hệ giữa chị và vương bài giống giữa TD và MTB vậy.)

Toàn bộ những người trong nhóm thần tượng này, đều mang trong mình mục đích riêng, dù là vì danh lợi hay đấu tranh vì nghệ thuật thì cũng khó tránh khỏi dã tâm rộng mở, muốn bay một mình, hoặc là quan hệ càng ngày càng không hòa hợp, việc giải tán cũng là việc sớm muộn.

Khi đó, Chử Phong như trước sẽ bị cô giữ chặt trong lòng bàn tay.

Tương lai có lẽ còn có thể đạt được thành tựu, đứng trên đỉnh cao danh vọng như Tạ Di, cô sẽ trở thành người có tư chất, vai vế ngang bằng Mục Triết Bạch trong ESE, trở thành người đại diện có tư chất nhất của đại bài* ESE...

(*Trong một công ty giải trí đào tạo rất nhiều nghệ sĩ, ng nổi tiếng nhất trong đó gọi là đại bài, hay hiểu theo cách khác chính là cây hái ra tiền của công ty.)

"... Trong khoảng thời gian này, bốn người họ cần phân tán một thời gian." Amanda cắn cắn môi, cố ý làm ra bộ dạng khó xử.

"Đằng Trạch báo chí đều đưa mấy tin tốt đẹp không ngừng, Úy Dật Phi đứa bé này lại mắc chứng u buồn, cho ... nên tôi đã giúp cậu ta liên hệ với một bác sĩ tâm lý, Chử Phong bên kia đang quay bộ điện ảnh lớn, cũng không thể không lo, Vân Tu bên này tôi đang không ngừng liên lạc với phóng viên trước kia, bảo mấy cô ấy viết vài bài báo phản bác lại mấy scandal vừa rồi..."

"Quá chậm!"

Phong Cảnh cường thế cắt đứt lời của cô, "Ngày mai lập tức mời phóng viên tham gia họp báo! Liên lạc toàn bộ truyền thông! Ngày hôm nay đem toàn bộ tin tức căn cứ chính xác thu thập đầy đủ về đây cho tôi!"

"... Vâng" Amanda cúi đầu, "Tôi lập tức đi lo liệu ngay."

Amanda đang chuẩn bị rời đi, cho là mình may mắn tránh thoát một kiếp.

Thì thanh âm Phong Cảnh từ sau lưng cô truyền đến:

"Chuyện này cô xử lý hết toàn bộ hậu quả thật tốt cho tôi. Nếu không thì đến tư cách là người đại diện, cô cũng không xứng."

"—— cô phải hiểu rõ, danh phận cô hiện giờ trước tiên chính là người đại diện, sau đó mới là phụ nữ."

Thanh âm của Phong Cảnh luôn luôn rất êm tai, thực dễ nghe, mang theo vẻ như lơ đãng khiêu khích.

Chuyện lần này thực phức tạp, tuy nhiên vẫn chưa chạm đến giới hạn khiến hắn giận tím mặt, thanh âm của hắn, ung dung như cũ, vẫn là vẻ bày mưu nghĩ kế như trước.

Nhưng lại khiến Amanda sau khi nghe được liền kinh tâm động phách.

Cô thậm chí có thể tưởng tượng được, một khi cô quay đầu lại, cặp mắt hồ ly tựa tiếu phi tiếu kia liền giống như băng châm, xuất phát từ sâu bên trong tâm hồn hắn, mạnh mẽ đâm sâu vào cô, khiến cô ngay cả dư âm ngăn cản cũng chưa kịp thốt nên lời.Cho nên, Amanda không dám quay đầu lại.

Cô giả bộ trấn định kéo cửa đi ra, sống lưng thẳng tắp, "Tôi đây phải đi thu thập chứng cớ sự thật đây."

Đây là tòa lầu làm việc trên tầng 19 của ESE.

Ngoài cửa sổ chỉ nhìn được một khoảng trời xanh mênh mang, cùng với người và xe dưới đường qua khoảng cách từ đây trông xuống chẳng khác nào tựa đàn kiến đang di chuyển qua lại.

Amanda mang đôi giày cao gót bước đi trên sàn đá cẩm thạch, phát ra âm thanh va chạm nhỏ hỗn độn.

Suy nghĩ cô lúc này vô cùng hỗn loạn.

Cô thậm chí có dũng khí, chính mình sẽ từ nơi này, mà tùy thời nhảy xuống...

Thật sự quá ngu ngốc mới có thể xem thường Phong Cảnh đến vậy...

*********

"Cuộc họp báo lần này của Vân Tu... Em thật sự là không tham dự sao?" Liễu Nghệ cẩn thận xoay xoay cổ tay của mình, tại nạn khi đó khiến cho cổ tay cô có chút trật.

Tai nạn xe kia, tài xế xe đối phương đương nhiên tử vong.

Thương thế của tài xế bên này cùng Vân Tu đều khá nghiêm trọng, chỉ có cô, bởi vì lúc ấy được Vân Tu bảo hộ ở trên người, mảnh thủy tinh vỡ rụng đều văng hết trên lưng Vân Tu, đầu cùng mặt của cô ngay cả một chút vết thương đều không có.

Liễu Chương tự nhiên tự đắc rút từ trong túi ra một điếu thuốc.

Liễu Chương chừng ba mươi tuổi, là anh trai của Liễu Nghệ. Cũng là người đại diện cao cấp của công ty đứng đầu, thâu tóm hầu như giới giải trí.

Người thâu tóm showbiz ngày đó là một công ty đĩa nhạc do một lão đại hắc bang mở ra, đặc biệt đơn giản vì muốn nâng đỡ, chiều theo sở thích làm thần tượng âm nhạc của tiểu tình nhân.

Mười mấy năm trước, thấy thị trường điện ảnh bên này phồn vinh lên, liền cũng đầu tư vào, nửa ép buộc nửa mời, lúc ấy mời không ít đạo diễn nổi danh cùng một số ngôi sao giúp mình thu lợi nhuận từ mấy bộ phim điện ảnh, kiếm được nhiều doanh thu.

Rồi sau đó, ngành sản xuất điện ảnh từ từ không còn phát triển như trước nữa .

Hắc đạo trong giới giải trí cậy mạnh vũ lực, tình trạng uy bức cũng không còn tiếp diễn.

Người nắm quyền thâu tóm showbiz sau đó một thời gian cũng tốt hơn.

Đem mấy đứa con đưa đi nước ngoài du học, đem công ty đĩa nhạc bên này xóa sạch, cũng tại năm đó hướng phát triển phim truyền hình.

Có thể nói rằng.

ESE thành công đào tạo được nhiều diễn viên, còn về khoản âm nhạc thì công ty kia lại nhỉnh hơn.

Liễu Chương ở công ty âm nhạc đợi mười mấy năm.

Tuy rằng bề ngoài thoạt nhìn, là diện lão luyện có chút xảo trá, thường xuyên tỏ ra khinh bạc người khác, đùa giỡn với trung niên đại thúc. Nhưng là ca sĩ dưới tay hắn, so với Phong Cảnh đều không hề có chút kém cỏi. Chủ yếu, lượng tiêu thụ đĩa nhạc đều có thể hơn trăm vạn.

Ba năm nay, hắn không còn đào tạo, quản l1y nghệ sĩ nào nữa, ngoại trừ em gái hắn —— Liễu Nghệ.

Cho nên hiện tại Liễu Nghệ cho dù không có đạt được giải thưởng danh giá gì, tham gia giới giải trí cũng không tính là lâu, nhưng ở trong công ty, chính là nhất tỷ nổi tiếng. Bất luận kẻ nào cũng đều không dám qua mặt, chê bai vai diễn của cô.

"Vân Tu cứu em, em cũng đã đi đến bệnh viện thăm hắn, lễ nghĩa cũng đã trả, lòng cảm kích cũng đã biểu đạt rồi. Như vậy không phải tốt rồi sao?" Liễu Chương chậm rì rì nói.

"Chính là... Trong khoảng thời gian này, truyền thông đều nói em bị hắn làm cho trọng thương..."

Liễu Chương hướng Liễu Nghệ nhả một vòng khói, màu trắng sương khói, ngăn chặn lời nói tiếp theo của cô.

"Đó là chuyện giữa ESE và Vân Tu."

"Chuyện của ESE anh không quan tâm, chỉ có thể nói rõ, đây là cuộc nội đấu trong công ty, chúng ta tốt nhất không nên tham gia." ngón tay Liễu Chương thon dài cầm lấy điếu thuốc, phủi phủi khói bụi, vẫn là một bộ dạng không chút để ý.

"Dù công ty chúng ta có nhúng tay hay thì ESE đủ khả năng giải quyết mọi chuyện. Huống chi..." Liễu Chương nhìn thoáng qua em gái mình, "Năm nay em đóng ba bộ điện ảnh. Sau đó tin tức 'Trọng thương' vô tình bị truyền thông phao tin, nhưng quả thật cũng bị thương đó không phải sao? Nhường fan hâm mộ lo lắng khẩn trương, khiến cho đề tài này xôn xao, coi như là tuyên truyền cho ba bộ điện ảnh sau này."

"Trứng chim không thể đều đặt ở trong một cái giỏ xách. Em có thể khẳng định, bộ phim này sẽ giúp em đạt được giải thưởng gì sao?"

Liễu Nghệ há miệng thở dốc.

Nhưng ở trước mặt anh trai, còn không có nói ra lời gì khác.

"Năm nay, em nhất định phải đạt được giải thưởng đầu tiên. Ba năm lấy được giải thưởng ở trong nước, năm năm tiến quân ra điện ảnh quốc tế. Đây mới là kế hoạch của chúng ta."

"Mở mắt mà nhìn xem. Nghĩ tới Lâm Huyên, biết mình phải làm gì rồi chứ."

***********************************
Bình Luận (0)
Comment