Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh

Chương 72

So với tu chân viết trong tiểu thuyết, người tu chân thời đại này quả thật là nghèo rớt, sáu người bị xử lý cũng coi như cao thủ trong Giới Tu chân, tuy rằng những người đó mạnh nhất cũng không đến tiêu chuẩn như Trình Thương Thuật kia, nhưng tốt xấu trình độ có thể xếp trước mười trong tổng thể Giới Tu chân, cứ như vậy, sau khi Lục Ninh thu được vũ khí của bọn họ, chỉ có ba thanh pháp khí, cái khác chẳng qua chỉ là một chút ít linh khí binh khí rải rác linh tinh mà thôi, đương nhiên, so với vũ khí thường thì mạnh hơn một chút.

Nhưng mà, có chút ít còn hơn không, yêu ma quỷ quái ở phương diện này càng nghèo, bởi vì luyện đan luyện khí vẫn là pháp môn không truyền ra ngoài của tu sĩ nhân loại.

“Tôi phát hiện những tu sĩ này đối với tôi mà nói là cực bổ a.” Lục Ninh thở dài.

Từ lần nữ nhi của chưởng môn Hàm Anh môn bị y hấp thu y cũng đã nhận ra, hiện tại Lục Viễn không ở, Lục Ninh cũng không biết cách lấy máu, hơn nữa trời sắp sáng, cũng không còn bao nhiêu thời gian mà lăn qua lăn lại, đơn giản hấp thu tất, quả nhiên thực lực lại có tiến bộ rõ rệt.

Đối với thân thể trò chơi do số liệu làm ra của Lục Ninh này mà nói, y vốn đã là mãn cấp, lại hấp thu sức mạnh cũng sẽ không thể hiện ở đẳng cấp nhân vật, loại tiến bộ này là thể hiện ở tốc độ, sức mạnh bản thân y, tầm bắn súng, pháo cùng lực tấn công, loại lớn mạnh rõ ràng này rất dễ dàng khiến người ăn ngon biết mùi.

Phải nói thắng được sáu người này, Lục Ninh cũng không nghĩ lại thuận lợi như vậy.

“Giới Tu chân một đời không bằng một đời.” Đây là đánh giá của Hùng Minh Minh, “Trăm năm trước rõ ràng bọn họ đồng lòng hài hòa, hiện nay vì sao lại biến thành như vậy.” Hắn cảm thán.

Nếu không phải có một giới Tu chân đồng lòng hài hòa, làm sao có khả năng đánh yêu ma tới cái tình cảnh thất linh bát lạc(1) như thế này, phải biết, tuy rằng yêu ma quỷ quái năm bè bảy mảng, nhưng lợi hại thật ra chẳng có bao nhiêu.

Nhưng sáu người tu chân Lục Ninh nhìn thấy hôm nay kia, không hề phối hợp lẫn nhau, rõ ràng là hợp tác tới giết mình, lại không có nửa điểm kết cấu, thậm chí có thể nhìn được rõ ràng giữa sáu người không quá hòa thuận, đều có chút ít ý tứ kiêng kị đối với vài người khác.

Cho nên Lục Ninh mới có thể thuận lợi xử lý hết bọn họ như vậy, kỳ thật từ Lục Hân không chút do dự bỏ lại những người khác mà chạy trốn cũng có thể thấy được, Giới Tu chân hiện tại cũng không giống ngày xưa.

Nhưng mà, dù vậy, nếu để Hùng Minh Minh nói, nếu không phải Vân Nhàn tử trăm phương nghìn kế bày ra trận pháp có tác dụng hoàn toàn kiềm chế mình, hắn xử lý ba tên kia vẫn là không tính rất cố sức, tuy rằng bản thân phải trả giá một chút, lại không phải không làm được, mà Lục Ninh lập tức xử lý sáu, lại có thể nói là lông tóc không thương, loại thực lực này không thể không khiến Hùng Minh Minh cảm thấy kinh ngạc.

Nhưng hắn nửa điểm cũng không biểu hiện ra ngoài, lại vẫn cười hàm hậu như vậy, chạy trước chạy sau sắp xếp công tác cho Lục Ninh.

Lục Ninh cảm thấy, yêu ma quỷ quái bên cạnh này, quả nhiên không có một bình thường.

Chuyện này đối với Lục Ninh mà nói chỉ là một nhạc đệm nhỏ, tin tức truyền lại chỗ Chung Du Bạch cùng Lục Viễn, Lục Viễn phát hỏa một trận, nhưng nghe được Lục Ninh lông tóc không thương cũng liền thôi, ngược lại là Chung Du Bạch cười hai tiếng, “Bọn họ thật sự không hiểu được cái gì gọi là rút ra bài học.”

D.A một mảnh bình tĩnh, Giới Tu chân lại cuộn lên tận trời, lúc này thực lực của Lục Ninh mới được lấy ra nói, cũng có người bắt đầu đánh giá bản lĩnh của Lục Viễn, mà Chung Du Bạch lại thả ra một liều mạnh – tin tức “Lục Hân đối mặt yêu ma bỏ lại đồng bạn chạy trốn một mình”, rất nhiều thiếu niên Giới Tu chân ôm hảo cảm với Lục Hân ngay từ đầu cũng không tin, nhưng sau khi trải qua cãi vã kịch liệt, sáu nhà có người chết khác giẫm Lục Hân vào chỗ chết, tim các thiếu niên cho Lục Hân là nữ thần này đều nát.

Từ sau sự kiện concert suýt bại lộ Giới Tu chân lần trước, lần này lại cuộn lên sóng gió không nhỏ trong giới Tu chân, yêu ma cánh đen bị gắn lên cái nhãn đại ma đầu cực hạn hung tàn, các môn phái nhắc nhở đệ tử trẻ tuổi đừng tùy tiện đi trêu chọc y.

A Lục yên lặng nghe xong, trở về lập tức lên mạng đặt mua album mới của Lục Ninh Lục Viễn.

So với con người hung hãn được miêu tả vô cùng hư ảo kia, a Lục càng tin Lục Ninh mà mình hiểu biết.

Khiến vô số người tu chân tức giận là, phát sinh chuyện lớn như vậy, yêu ma này lại vẫn ngăn nắp lượng lệ mà xuất hiện trong ti vi buổi chiều hôm đó, hưởng thụ đãi ngộ nhiều người vây quanh.

Phàm nhân ngu xuẩn!

Lục Ninh trở về Thượng Hải, ngày 5 tháng 5, album thứ ba [Hoa nở giữa hè] của y cùng Lục Viễn cuối cùng cũng bắt đầu phát hành.

Không giống với phong cách tươi mát của hai album trước, ảnh bìa album này là từng mảng từng mảng hoa khoe sắc, tầng tầng lớp lớp, đỏ thẫm tím đậm, vô cùng diễm lệ.

Bốn chữ “Hoa nở giữa hè” là chữ viết tay, kiểu chữ mảnh, mỏng manh lại tương đối xinh đẹp.

Ảnh ở bên trong Lục Ninh cùng Lục Viễn chỉ tốn thời gian một cuối tuần để chụp, bởi vì album này phong cách đặc thù, chỉ riêng nghiên cứu trang dung thôi mà Trương Ngôn Thắng cũng đã nghiên cứu thật lâu, mà Lục Ninh Lục Viễn bị lăn qua lăn lại phần lớn thời gian cũng ở hóa trang.

Mở trang đầu tiên bên trong đã đủ để cho người thét chói tai, Lục Ninh vẫn là lần đầu hóa trang đậm như vậy, nghệ nhân nam so với nghệ nhân nữ, vốn phong cách đã rất không thể so sánh, trang dung phục sức của nghệ nhân nữ có thể phong phú đến trình độ nhất định, nghệ nhân nam lại rất có tính cực hạn.

Tấm ảnh chụp này khuôn mặt Lục Ninh được tân trang đến trình độ cực kỳ tinh tế, mà đường vân màu tím đậm trên khóe mắt càng gia tăng thêm vài phần diễm lệ, màu môi được tô tái nhợt, đồng tử thật sâu, dường như lộ ra màu đỏ nhàn nhạt, trên lông mi vẩy lên giọt nước nhỏ vụn, hoa văn màu lan tràn nơi khóe mắt giống như dây leo làm nổi bật lên ánh mắt lạnh lẽo như nước của y, không khỏi lộ ra một loại mỹ lệ xiêu hồn lạc phách, đặc biệt là đôi môi tái nhợt kia của y hơi hơi cong lên, ánh mắt lạnh bạc, tươi cười lại mờ ám.

Đi xuống là đường cong cổ cùng bả vai duyên dáng, thêm xương quai xanh xinh đẹp, tấm ảnh này chỉ chụp tới vai, chỉ là tóc đen hỗn độn, rõ ràng nằm ở trong bụi hoa nở rộ, trải qua gia công hậu kỳ, loại nhan sắc tương đối có lực tác động tới thị giác này phối hợp với gương mặt như vậy, toàn bộ đều khiến ánh mắt người không nhổ ra được.

Một tấm kia của Lục Viễn lại không giống Lục Ninh, tấm của hắn là chụp nghiêng, hơi hơi ngửa đầu, tóc đen hơi dài toàn bộ chải về phía sau, hơi hơi hỗn độn dừng ở trên biển hoa, ánh mắt hắn nửa khép, trên lông mi thật dài cũng dính giọt nước tinh tế, hoa văn màu bên khóe mắt xòe ra, đường cong bên sườn mặt này quả thực đẹp mắt đến cực hạn, không có nửa phần khuyết điểm, giống với tấm ảnh kia của Lục Ninh, ảnh chụp thấp nhất cũng chỉ đến vai, cũng thật giống như không có mặc áo.

Rõ ràng Lục Ninh Lục Viễn có khuôn mặt giống nhau, fan lại rất khó nhận sai, chính là bởi vì khí chất của bọn họ không giống, thế nhưng ở trong ảnh cứng, phong cách của bọn họ thay đổi, trở nên rất khó có thể phân biệt, hai tấm ảnh chụp này các fan thiếu chút nữa nhận là một người, chỉ là trên vai hai người có hai hoa văn màu tạo thành chữ viết hoa “Ninh” cùng “Viễn”, mới có thể phân biệt ra.

Toàn bộ các trang trong album đều là phong cách đậm rực rỡ xa hoa lãng phí như vậy, Trang Dịch do cửa hàng của Cố Di đặc biệt cung cấp, chủ yếu là thủy tinh tím cùng thủy tinh vô sắc trong suốt, thêm vòng mã não đỏ thẫm cùng tím đậm, cực kỳ xinh đẹp.

Tròn một năm 2008 Lục Ninh Lục Viễn đều không ra album, album này làm cho fan của bọn họ đợi thật lâu, cho dù bọn họ có thành tích ở điện ảnh truyền hình, nhưng vẫn có những người thực sự thích bọn họ ca hát vẫn đang yên lặng chờ đợi.

Phát album đồng nghĩa với thời kỳ tuyên truyền dày đặc, mà lúc này Lục Viễn bận đến gần như mỗi ngày chỉ ngủ ba giờ, nếu không phải cái thân thể phi nhân loại kia, ai có thể chịu đựng được?

Sáu tháng cuối năm của năm thứ ba đại học, bản thân chương trình học của khoa y đã bận đến biến thái, bọn họ còn phải đi các loại công tác, bọn họ thường xuyên ghi xong chương trình cũng đã rạng sáng 3 – 4 giờ, sau đó 8 giờ sáng Lục Viễn có lớp……

Ngược lại là Lục Ninh tốt hơn một chút, chương trình học khoa luật tuy rằng cũng không tính thoải mái, thế so với Lục Viễn, đó chính là gặp sư phụ.

Thẳng đến nghỉ hè, Lục Viễn mới chính thức nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng đầu tháng 7 hắn liền vào đoàn làm phim [Thần hồn nát thần tính], Lục Ninh cũng bắt đầu phải quay [Yêu không ngủ].

[Yêu không ngủ] là một bộ phim tình yêu, đời trước vì con đường diễn xuất mà gần như chưa từng quay phim tình yêu thuần túy, lại nói cố sự của [Yêu không ngủ] cũng không phức tạp, thậm chí đối cẩu huyết, rất nhiều thiếu nữ thích cố sự cô bé lọ lem gặp được hoàng tử, [Yêu không ngủ] lại là hài kịch tình yêu của một tiểu tử nghèo… cùng nữ vương.

Lục Ninh đã biết bộ điện ảnh lên sóng vào lễ tình nhân năm sau, lấy tư thế hoành tảo thiên quân thổi quét toàn quốc, phòng bán vé cao đến kinh người, sau khi xem kỹ kịch bản sẽ phát hiện, nó quả thực có nguyên nhân nổi tiếng.

Tuy rằng cố sự cũng không mới mẻ độc đáo, thế nhưng, đầu tiên, nhân vật nữ chính không phải công chúa mà là nữ vương, hơn nữa đi là con đường thoải mái khôi hài, lời thoại tỉ mỉ, tình tiết kinh điển lại rõ ràng, rất nhiều chỗ Lục Ninh chỉ nhìn lời thoại đã có cảm giác sẽ cảm thấy buồn cười, càng đừng nói khán giả ngồi ở trong rạp chiếu phim.

Kỳ thật càng là loại đề tài không độc đáo mới mẻ này thì càng có thể thấy được bản lĩnh của kịch bản, biên kịch của [Yêu không ngủ] chính là biên kịch của tác phẩm lớn [Hắc Sa] lúc trước, khó trách có tiêu chuẩn này.

Ngôi sao nữ hợp tác cùng Lục Ninh y cũng không biết, đời trước cũng không có cùng xuất hiện gì với cô, vị này vừa tháo xuống vòng nguyệt quế của ảnh hậu trong Giải thưởng Điện ảnh HongKong năm trước, người lại là người đại lục, hiện giờ chính là lúc đang nổi, lại nói tiếp, tuổi cũng không lớn, năm nay vừa mơi hai mươi bảy, hơn nữa, cô là bạch phú mỹ chân chính, trong nhà rất có của cải.

Không quá giống với nam nhân đến lăn lộn giới giải trí như Viên Trừng Giang cùng Lý Thâm, nữ giới trong gia đình có tiền đi vào giới giải trí kỳ thật cũng không nhiều, trong đó còn có một số ít chỉ là tâm tư chơi trò diễn kịch, tỷ như khi Lục Ninh quay [HongKong ký sự], Tiết đại tiểu thư Tiết Tư Khiết Tiết diễn vai bạn gái Lục Viễn trong phim, chính là hoàn toàn tính chất chơi đùa.

Chung quy nước trong giới giải trí quá sâu, mà của cải đến trình độ nhất định, những cô gái này đại thể hoặc nhiều hoặc ít nhìn trúng bề ngoài hoa lệ cùng tâm hư vinh của giới giải trí.

Kỷ Đan Phức lại là một ngoại lệ.

Sau khi cô vào giới giải trí, chăm chỉ nghiêm túc đóng phim, cần cù chăm chỉ công tác, thái độ khiêm tốn mà ok ngạo mạn, không có chút tính tình đại tiểu thư nào, cô là thật coi diễn viên trở thành sự nghiệp của mình mà làm, tuy rằng rất có khả năng catse quay một bộ phim còn không bằng tiền tiêu vặt trong nhà cho.

Tất cả đầu tư của [Yêu không ngủ], đại bộ phận đều tốn ở trên người hai nhân vật chính, catse hiện tại của Lục Ninh không thấp, Kỷ Đan Phức cũng giống như thế.

Bởi vì chưa từng gặp qua, ngay từ đầu cần quen thuộc, đặc biệt bọn họ ở trong phim là diễn một đôi người yêu, nhưng mà may mà quay từ vai diễn bọn họ chưa quen thuộc lẫn nhau, cho nên độ thích ứng của Lục Ninh coi như cũng tốt.

Nhà sản xuất chọn trúng Lục Ninh cùng Kỷ Đan Phức, đương nhiên là vì bọn họ đang nổi, còn có nguyên nhân là hai vị này đều là phái thực lực trong thần tượng.

Diện mạo của Lục Ninh tự nhiên không cần phải nói, bộ dạng của Kỷ Đan Phức cũng tương đối xuất chúng, mặt mày tinh xảo dáng người cao gầy, khi chưa trang điểm đã tương đối xinh đẹp, sau khi trang điểm càng là ngũ quan diễm lệ, thuộc về mỹ nhân tương đối có khí tràng.

Bởi vì nhân vật của cô là nữ vương mà không phải công chúa, cả bộ phim liền gia tăng rất nhiều điểm cười, thân là CEO của một công ty lớn, Lâm Kiểu do Kỷ Đan Phức diễn có gia cảnh cực tốt, chỉ số thông minh hơn người, một đường đi học đều là cực kỳ ưu tú, học MBA từ nước ngoài về liền quản lý công ty của gia tộc, nhưng nữ thần mặt ngoài vô cùng ưu nhã trưởng thành như cô trên thực tế lại có một mặt ngây thơ yếu ớt không thể nói.

Lý An Chí do Lục Ninh diễn là tiểu tử nghèo đến từ nông thôn, cha mẹ đều mất, trên có anh trai và chị dâu, anh trai thành thật, chị dâu hung hãn, vì thế khoảng mười tuổi đã bị đuổi đi ra ngoài làm thuê.

Đương nhiên, trong thiết lập chính là hắn trừ “khuôn mặt đẹp” ra thì không có gì tốt, làm công trong một cửa hàng điểm tâm ngọt, nữ sinh ở trường học phụ cận vì bề ngoài của hắn mà đến là không ít.

Cửa hàng điểm tâm ngọt là do một đôi vợ chồng già mở, người chồng là hải quân ngày trước từng du học sang Pháp lại chỉ học được món điểm tâm ngọt, nói một câu có thể phun ra ba từ tiếng Pháp, nói chuyện khắc nghiệt trên thực tế tâm địa lại rất thiện lương, ông đối với Lý An Chí tương đối tốt, thậm chí coi hắn như đồ đệ mà đối đãi, người vợ là một bà cụ già mặt mũi hiền lành, ôn nhu khoan dung, trên mặt luôn luôn mang theo cười, mỗi ngày Lý An Chí đều ở trong cửa hàng, ngửi mùi hương ngọt ngào làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc mà tỉnh lại.

Trong [Yêu không ngủ] có tuấn nam có mỹ nữ, có ánh mặt trời ấm áp, có tình cảm ấp áp, có điểm tâm ngọt mê người, có tình yêu khiến người ngọt vào trong tim, khó trách nó có thể có thành tích như vậy ở phòng bán vé.

Lục Ninh đã thay quần áo, nhân vật Lý An Chí hắn diễn làm được lâu nhất trong cửa hàng điểm tâm ngọt nho nhỏ kia, bà cụ chuẩn bị riêng cho hắn áo sơmi trắng nơ đen cùng quần dài đen, cài thêm tạp dề màu đen, sáng sớm hắn đã dậy mở cửa hàng bắt đầu nấu café.

Rõ ràng cửa hàng rất nhỏ, thế nhưng ông cụ chủ hàng lại kiên trì “thưởng thức phong cách”, cứng rắn muốn Lý An Chí mặc quần áo như vậy.

“Buổi sáng tốt lành!” Thiếu nữ cưỡi xe đạp đi qua trước cửa hướng về phía trường học vẩy ra một chuỗi tiếng cười.

Lục Ninh quay đầu, “Buổi sáng tốt lành!”

“Cut!” Đạo diễn hô một tiếng, cực kỳ vừa lòng.

Tìm tuấn nam mỹ nữ trong giới giải trí cũng không khó, cái khó là tìm được tuấn nam mỹ nữ diễn xuất xuất chúng, mà không thể nghi ngờ Lục Ninh cùng Kỷ Đan Phức đều khiến hắn rất vừa lòng.

Nhân vật Lý Chí An này đối với Lục Ninh mà nói tuyệt đối không tính khó, hắn thành thật, cần lao, hàm hậu, là “ngu xuẩn ngu ngốc” trong miệng Lâm Kiểu, lại có một phần kiên trì của bản thân, có lẽ hắn không thích nói chuyện, thậm chí không biết nói gì, nhưng ánh mắt hắn nhìn Lâm Kiểu lại luôn là ôn nhu bao dung, hắn có thể dễ dàng tha thứ hết thảy tính xấu của Lâm Kiểu, không phải bởi vì cô có tiền, cũng không phải bởi vì cô xinh đẹp, chỉ là bởi vì hắn thích cô, đơn giản thuần túy như vậy, không có nửa điểm công danh lợi lộc.

Hắn không có tiền, nhưng mà hắn nguyện ý cho cô tất cả mà hắn có.

Tất cả vui vẻ, hạnh phúc, tốt đẹp.

Hắn ngốc đến đòi mạng, hắn không hiểu lãng mạn, hắn vắt hết óc cho Lâm Kiểu kinh hỉ, lại chỉ là tạo ra rất nhiều chuyện cười.

Đối mặt bạn bè cùng người thân của Lâm Kiểu khinh miệt, Lý Chí An khổ sở trong lòng, thế nhưng khi đối mặt Lâm Kiểu lại vẫn mỉm cười.

“Tôi sẽ không chia tay Lâm Kiểu,” Trong cửa hàng điểm tâm ngọt, lại vẫn tràn ngập hương vị ngọt ngào, nam tử tây trang giày da đối mặt Lục Ninh mi thanh mục tú đến cực hạn, chỉ mặc một cái áo sơmi trắng lại vẫn mặc ra hiệu quả làm người ta kinh diễm.

Ánh mắt Lục Ninh trong veo, “Bởi vì bây giờ cô ấy còn thích tôi, tôi không muốn chia tay cô ấy, cô ấy sẽ thương tâm.”

Nam nhân cười lạnh, “Hiện tại chẳng qua là con bé nhìn trúng mặt của mày, một ngày nào đó con bé sẽ không thích mày nữa!”

“Như vậy đến lúc đó tôi sẽ rời cô ấy đi.” Giọng điệu của Lục Ninh một chút cũng không phiến tình, thường thường thản nhiên nghiêm túc đến thành khẩn.

Nam nhân sửng sốt, nhăn lại mi, “Xem ra mày cũng không có bao nhiêu thích nó, rời đi mà nói được dễ dàng như thế!”

“Không, tôi yêu cô ấy.” Lục Ninh nói, “Tôi vẫn sẽ yêu cô ấy.” Ánh mắt hắn yên tĩnh lại kiên định như vậy, nam nhân thậm chí nhất thời không tìm được lời nào để phản bác.

“Cut!” Đạo diễn vừa lòng gật gật đầu, “Được rồi, đoạn này làm lại một lần!”

Kỷ Đan Phức cầm kịch bản ở bên cạnh nhìn cũng có chút giật mình, cô biết Lục Ninh diễn xuất không kém, cô từng xem điện ảnh Lục Ninh diễn, bất luận là [Người lữ hành] hay là [HongKong ký sự], đều có thể thấy được Lục Ninh là diễn viên cực kỳ ưu tú.

Thế nhưng cô không biết, khi Lục Ninh đóng phim lại xuất sắc như thế này.

Ngồi đối diện Lục Ninh cũng là một diễn viên lâu năm, hắn diễn vai anh trai Lâm Kiểu, vị này đã ba mươi bảy tuổi, lớn hơn Lục Ninh chừng mười tuổi, thế nhưng màn diễn vừa rồi kia, khí tràng của hắn hoàn toàn bị Lục Ninh ngăn chặn, hoàn toàn bị diễn xuất của Lục Ninh mang theo mà diễn.

Trong lòng Kỷ Đan Phức cảnh giác, lập tức sẽ là đối diễn của cô cùng Lục Ninh, cô nhưng là không muốn thua.

Lâm Kiểu vẫn sai trợ lý cho mua bánh ngọt cho mình, hôm nay trợ lý lại vừa vặn xin nghỉ, cô nhìn nhìn PDA(2), công tác hôm nay hầu như đều đã hoàn thành, cho nên tự mình đi mua nhân tiện về nhà.

Cô ăn bánh ngọt trong cửa hàng kia một năm, lại chưa từng tự mình đi qua.

Màn đêm buông xuống, đèn đường trước cửa hàng kia hạ xuống ánh sáng màu cam.

“Đinh linh linh”, đẩy cửa gỗ ra, tiếng chuông gió dễ nghe êm tai.

“Cho ta lấy một hộp bánh ngọt, chocolate, hạt dẻ cùng dâu tây ngâm mỗi loại hai –” Kỷ Đan Phức diễn Lâm Kiểu nói thẳng.

Nam nhân đang lau quầy trường thân ngọc lập quay lưng về phía cô, cứ như vậy xoay người lại mỉm cười, “Hoan nghênh quang lâm.”

Nụ cười kia, giống như hình ảnh dừng lại thành vĩnh viễn.

Lấy trình độ tâm tính cùng kiến thức rộng rãi của Kỷ Đan Phức, lại vẫn không khống chế được tim đập gia tốc trong nháy mắt.

Cô nói không nên lời, tươi cười dưới ngọn đèn kia.

Làm sao sẽ đẹp mắt như vậy.

.

(1) Rải rác

(2) Thiết bị kỹ thuật số hỗ trợ cá nhân (Personal Digital Assistant) là các thiết bị cầm tay vốn được thiết kế như một cuốn sổ tay cá nhân và ngày càng tích hợp thêm nhiều chức năng. Một PDA cơ bản thường có đồng hồ, sổ lịch, sổ địa chỉ, danh sách việc cần làm, sổ ghi nhớ, và máy tính bỏ túi.

Thủy tinh tím

1816_P_1439187410147

Mã não đỏ

935944_598300890216369_96330614_n

Mã não tím

2pcs-lot-irregular-font-b-purple-b-font-crazy-font-b-lace-b-font-font-
Bình Luận (0)
Comment